Tách trà này có tên gọi Phù Sinh,ệnCâuChuyệnPhùđt argentina vị đắng vô cùng,
nhưng sau vị đắng là một vị ngọt sâu xa.
Không nếm vị đắng, sao có vị ngọt,
đời người vốn dĩ là một cuộc hành trình đắng ngọt sóng đôi.
Xin dành tặng tác phẩm này cho tất cả những ai
đang lặn lội trên đường đời.
Sa La Song Thụ
✣ Dẫn ✣
Một sự tình cờ, một thoáng trắc ẩn,
Tử Miễu đã thay đổi vận mệnh của một yêu cây.
Thế nhưng, ai biết được rằng,
trong cái đêm hè lai láng ánh trăng ấy, thứ được thay đổi đâu chỉ là vận mệnh của một yêu cây.
Anh giỏi nhất nghề nấu rượu.
Sở thích này đã có từ hàng ngàn hàng ngàn năm về trước.
Vô số người coi việc cầu được một ly mỹ tửu của anh là niềm hạnh phúc vô bờ. Chầm chậm nhấm nháp, từ từ thưởng thức, hương rượu nồng nàn thấm vào gan ruột, tất cả những thứ tuyệt diệu nhất trên thế gian đều như hài hoà trong đó.
Nhưng, không một chén rượu nào có mùi vị giống nhau.
Anh nói, rượu anh nấu không chén nào giống chén nào, bởi người uống rượu cũng không ai giống ai.
Hôm nay, lại có một người mộ danh mà tới cầu rượu.
Trong quầy rượu của anh, trên tầng cao nhất bày ba chiếc bình bằng ngọc bích tỷ nạm phỉ thuý. Mỗi bình rượu đều có một chiếc nắp tinh xảo khắc hình chiếc lá. Khi ánh sánh chiếu rọi qua thân bình nửa trong suốt, rượu trong bình dường như đang sóng sánh xoay vòng, trong bầu tĩnh lặng, ngời lên một vẻ đẹp lạ kỳ.
Khách muốn lấy ba bình rượu này. Anh nói, rượu này không bán, ủ riêng cho một người bạn, chỉ đợi cô ấy quay lại lấy.
Ba bình rượu này, trên thân mỗi bình đều khắc hai chữ…
Bình thứ nhất khắc hai chữ Nhiễm Trần, bình thứ hai khắc hai chữ Đường Gai, bình thứ ba khắc hai chữ Không Dừng.
– Đây là tên của chúng! – Anh mỉm cười nói.
Là người nào đã khiến anh dày công chăm chút đến vậy, tự ủ mỹ tửu tặng riêng, khiến khách vừa ngưỡng mộ, vừa tò mò.
“Cô ấy” ở đây, là một câu chuyện thế nào?
Khách đồng ý chọn loại rượu khác, với điều kiện là anh phải kể lại câu chuyện ấy.
– Đây có lẽ là một câu chuyện rất dài! – Anh tựa lưng vào mặt trước quầy, cười cười nói với khách, mái tóc xanh lam như mặt nước hồ trở nên cuốn hút kỳ lạ dưới những tia nắng chập chờn.
NHIỄM TRẦN
Khi tôi ủ bình rượu này, đúng vào lúc núi Phù Lung vào mùa đẹp nhất. Trên ngọn núi cao nhất thế giới, khắp nơi linh khí tràn trề. Mỗi một phiến đá, một dòng suối, chim chóc cỏ hoa, đều bừng bừng một sức sống phi phàm. Thế nhưng, kỳ tích lớn nhất vẫn là cái cây trên đỉnh núi.
Cái cây này từng là cảnh tượng thu hút nhất trên đỉnh núi Phù Lung. Thân cây thẳng tắp vươn dài, cành lá sum suê, rợp mắt một màu xanh mướt rượt như ngọc bích. Về đêm, còn có hào quang ngũ sắc tầng tầng lớp lớp toả ra từ thân cây, khi gió thổi lay cành, tuyệt mỹ vô song. Vô số người phàm đều nhận định rằng cái cây kỳ diệu bất phàm này là “thần”, nhất quyết tin rằng nó có thể thực hiện mong ước của họ, ban cho họ hạnh phúc vô biên. Bọn họ bất chấp tất cả, gắng leo lên vách đá dựng đứng, chỉ để buộc dải lụa lên trên “cây thần”. Dù cho cái giá phải trả là trượt chân rơi xuống vực núi sâu hun hút, cũng nhất quyết muốn dùng cách này để cầu xin sự che chở của “thần”.
Thế nhưng, cây không phải là thần. Nó chỉ là một con yêu cây không thể tự do bay nhảy. Nó lẻ loi, nó cô đơn, cô đơn tới mức phải sưu tập sự sùng bài của loài người làm thứ thức ăn để “lấp đầy” cho bản thân mình. Dù cho xương trắng chất ngày một cao dưới chân núi, nó cũng không muốn từ bỏ cuộc sống tự huyễn hoặc mình và lừa dối người khác.
Song không ai ngờ được rằng, cái quỹ đạo sinh mệnh mà ngay cả bản thân nó cũng ngỡ rằng sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi, trong một đêm hè thanh mát, lại bị một người dẫn dắt theo một phương hướng hoàn toàn ngược lại.
Tử Miễu là thượng tiên trên thiên giới, thuỷ thần của bốn phương, cai quản ao hồ sông suối biển cả nơi hạ giới. Anh đã dùng giọt nước trong veo lóng lánh trên đầu ngón tay, cắt đứt quá khứ độc đoán ngang ngạnh, cô đơn triền miên của yêu cây. Từ đó về sau, trên núi Phù Lung thiếu đi một “cây thần”, mà có thêm một cô gái nhỏ tên gọi Sa La theo bên cạnh anh với danh nghĩa là tỳ nữ. Họ tu luyện trong núi, qua những ngày tháng yên lành.
Cái tên Sa La, là do Tử Miễu đặt cho. Người đàn ông ôn hoà và khôn ngoan như dòng nước kia đã ban cho cô hình hài con người, giải thoát cho cô khỏi thân xác cây không thể di dịch một ly, dạy cho cô các loại phép thuật, dạy cho cô đạo lý của nhân gian, dạy cho cô biết vạn vật đều có tính linh, sinh mệnh là vô giá. Để tránh cho lại có người trần ngộ nhận, anh đã làm phép ẩn giấu đi thân cây của cô, và trồng cho cô một cây hoa tên là Vô Sắc, mỗi năm nở một lần, nở trong một ngày, để nhắc nhở cô, mỗi khi hoa nở, phải quay về thân xác thực trong mười hai canh giờ mới có thể duy trì được hình hài con người, bình an vĩnh viễn.
Tử Miễu đối với cô, giống như thượng tiên đối với yêu quái, như người con trai đối với người con gái, chu đáo rất mực.
Vợ chồng Chia là một trong số các cặp vợ chồng không muốn có con ngày càng tăng ở Singapore. Số liệu từ cuộc điều tra dân số mới nhất cho thấy trong số những phụ nữ đã từng kết hôn, tỷ lệ những người chưa từng có con đã tăng lên ở tất cả các nhóm tuổi được khảo sát.
Ví dụ, đối với phụ nữ từ 40 đến 49 tuổi, tỷ lệ không có con tăng từ 9,3% vào năm 2010, lên 13,5% vào năm 2020.
Số liệu này cũng thể hiện rõ những lo ngại về dân số của Singapore như tỷ lệ sinh giảm, dân số già nhanh và tỷ lệ độc thân ngày càng tăng. Theo Phó giáo sư Tan Ern Ser, Đại học Quốc gia Singapore (NUS), lý do chính là các cặp vợ chồng ưu tiên công việc và kiếm sống.
“Người trẻ dành nhiều thời gian hơn cho công việc là các chỉ số hiệu suất chính (KPI)”. Ngoài ra, việc nuôi dạy trẻ không chỉ đòi hỏi phải có người trông trẻ mà bố mẹ phải dành thời gian để giúp con phát triển, điều này có thể mâu thuẫn với việc ưu tiên đưa ra các chỉ số KPI”, PGS nói.
Phải đánh đổi sự nghiệp là mối quan tâm lớn đối với những phụ nữ như Tanya Pillay, 28 tuổi, làm việc trong lĩnh vực truyền thông của công ty.“Nếu tôi là một người mẹ, tôi sẽ không thể tiến xa trong sự nghiệp của mình. Làm việc cho đến đêm khuya là điều bạn không thể làm khi có một đứa con”.
“Phụ nữ nên có cả hai (con cái và sự nghiệp). Tôi tin rằng điều đó có thể được thực hiện nhưng có lẽ không phải ở Singapore”, Pillay nói thêm, với lý do nơi làm việc thiếu hỗ trợ cho các bậc cha mẹ.
Chồng cô, người cô kết hôn vào năm 2019, cũng không muốn có con. Cặp vợ chồng cho rằng xã hội này có lẽ không tốt cho một đứa trẻ.
"Có quá nhiều sự phân biệt giới tính, chủng tộc, phân biệt đối xử tại nơi làm việc, bất bình đẳng... Chúng ta phải chứng kiến vô số điều độc hại và bất công trong xã hội mỗi ngày.
Tôi không muốn ở trong hoàn cảnh đó, tôi không biết được mình sẽ thành công hay thất bại. Tôi càng không muốn con cái phải lớn lên với một loạt tổn thương. Thế giới bây giờ quá phức tạp để một đứa trẻ lớn lên hạnh phúc".
Nhưng người phụ nữ này nhấn mạnh việc sinh con hay không là quyền lựa chọn của riêng mỗi người. Đối với dư luận cho rằng cô đã bỏ lỡ quyền làm mẹ, cô nói: “Việc có con vẫn mang ý nghĩa thú vị với rất nhiều người và tôi hoàn toàn tôn trọng điều đó. Nhưng khi không sinh con, tôi không nghĩ mình sẽ hối hận".
Sherilynn Loh, 29 tuổi, cũng không bị thuyết phục bởi những người bảo cô có con. Cô và chồng đã kết hôn được nửa năm và từ lâu cả hai đều đồng ý rằng trách nhiệm phải gánh vác là quá lớn.
“Bạn có thể tạm nghỉ một công việc, giống như một ngày nghỉ phép. Nhưng nếu có con, bạn không thể nói: “Hôm nay mẹ không muốn làm việc với con", Loh, một giám đốc điều hành, cho biết.
Loh nói thêm: “Chúng tôi cũng đang cảm thấy quá sức với các khoản tiền nhà, các khoản vay học hành và chăm sóc cha mẹ”. Tương tự như Pillay, Loh cũng không muốn có con khi cô nhận thấy thế giới không có triển vọng tốt đẹp.
“Đại dịch hoành hành, có những thay đổi về chất lượng không khí do trái đất nóng lên, nhiệt độ tăng… Và chúng ta không biết 20 năm nữa sẽ như thế nào”.
Mặc dù hiện tại không muốn có con, nhưng Loh có thể sẽ có quyết định khác trong tương lai nếu công ty của cô có chế độ tốt hơn dành cho những gia đình có con cái.
“Vẫn còn đó những kỳ vọng từ công việc - chẳng hạn như mặc dù bạn vừa mới trở lại sau thời gian nghỉ sinh, nhưng bạn phải đạt hiệu suất từ 90 đến 100% so với trước đây. Đối với các ông bố, bạn không được nghỉ phép vì các vấn đề gia đình và thay vào đó là giải quyết công việc vào cuối tuần hoặc ban đêm để kịp tiến độ.
Sẽ dễ dàng hơn cho các gia đình nếu công ty có chính sách tốt hơn. Việc nuôi con cái quá vất vả, nó kéo dài từ khi bạn mang thai cho đến lúc đứa trẻ trưởng thành”.
PGS Tan nhấn mạnh, chi phí sinh hoạt và sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống là những vấn đề cấp bách nhất mà các chính sách hiện tại của chính phủ vẫn chưa giải quyết được. Ông nói: “Chúng ta cần ưu tiên việc nuôi dạy trẻ và người sử dụng lao động nên có cách đánh giá và hỗ trợ sự đóng góp của nhân viên có con”.
Tiến sĩ Tan Poh Lin, một trợ lý giáo sư tại Trường Chính sách Công Lý Quang Diệu (NUS), lại khá lo lắng khi thấy xu hướng ngày càng nhiều phụ nữ không có con.
“Chúng ta nên tập trung vào việc khuyến khích sinh con sớm hơn, để ngăn chặn các trường hợp không có con không tự nguyện do việc sinh con chậm trễ”, bà nói.
Ngọc Trang(Theo Channelnewsasia)
Vì sao người Nhật ngại sinh con?
Xã hội Nhật Bản đang phải đối mặt với vấn đề tỷ lệ sinh thấp vì các cặp vợ chồng trẻ không đủ khả năng nuôi con. Điều này khiến dân số đất nước mặt trời mọc già đi khá nhanh.
评论专区