Truyện Người Tình Độc Quyền
1.
Chiều tối một ngày cuối xuân đầu hạ,ệnNgườiTìnhĐộcQuyềlịch thi đấu ngoại đám mây mỏng manh dừng lại giữa nền trời xám xịt, gió nhẹ từ từ thổi qua ngọn cây, mang theo hương vị ngọt ngào từ một cửa hàng đồ ngọt ở gần đó.
Úy Trì vừa mới đến Thượng Hải không lâu, đang quay đầu nhìn về cửa hàng đồ ngọt mang tên "Ngọt Ngào" kia. Tuổi của anh đã không được xem là nhỏ nữa, lại vẫn thích ăn đồ ngọt như cũ. Nhưng gần đây anh kiềm chế sở thích đó lại, bởi vì đã có một chiếc răng bị sâu. Do nó không quá đau, ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của mình nên anh không định đi trám răng.
Úy Trì mang theo bao đựng máy chụp ảnh, bao vải màu lam đã bị mài đến mức bắt đầu sờn rách. Hôm nay, anh vội tới chụp ảnh lớp tốt nghiệp cấp ba. Anh đội mũ lưỡi trai, đi tới bên cạnh xe, bỏ bao đựng máy chụp ảnh vào ghế sau rồi lên xe. Trong gương chiếu hậu phản chiếu một khuôn mặt ôn hòa nhưng thần sắc lại lạnh lùng.
Triệu Mạc Ly từ "Ngọt Ngào" đi ra lề đường, trừ con đường dài lê thê vắng vẻ, tầm mắt cô chỉ thấy một chiếc xe màu trắng ở phía xa.
Hôm qua cô vừa mới về lại đây, thấy quê nhà ba năm không gặp không có thay đổi gì, nhưng khi nhìn khuôn mặt đã không còn xinh đẹp như khi còn trẻ của mình phản chiếu từ cửa sổ xe taxi, trong lòng ít nhiều có chút cảm giác bi thương.
Triệu Mạc Ly đi đến ven đường, một cơn gió tới, cuốn bụi bặm và lá khô trên mặt đường bay lên, một tấm hình bị thổi tới phía trước cô. Cô vừa chớp mắt nhìn, như đã từng quen biết -- người trong hình, chính là thanh xuân rực rỡ của cô, còn có, cô gái xinh đẹp đang dựa vào bả vai cô.
Cô gái trẻ nhìn mặt tiền cửa hàng sáng sủa sạch sẽ , phía trên cửa treo một bảng hiệu màu đen, trên đó có dòng chữ trắng: Thời Gian.
Đây là một tiệm chụp ảnh, hoặc dùng cách giải thích mới của hiện đại thì gọi là phòng làm việc. Thiếu nữ nhìn xuyên qua kính thủy tinh, bên trong có quầy bar, có sofa đôi, ghế mây, có giá sách, bên tường còn đặt một chiếc đàn ghi-ta cùng với một chậu cây xanh tô điểm.
Thiếu nữ đẩy cửa bước vào: "Xin hỏi, có ai không?"
Không có tiếng trả lời.
Cô phóng tầm mắt tìm khắp bốn phía, thấy một người ngồi sau tấm bình phong cạnh giá sách. Nơi đó ánh sáng lờ mờ, cô chỉ thấy mặt bên của người kia -- là một phụ nữ có tuổi cúi thấp đầu, dường như đang ngủ.
Thiếu nữ hạ thấp giọng theo bản năng: "Chào chị, tôi muốn chụp ảnh."
Người phụ nữ kia vẫn bất động như trước, thiếu nữ chậm đi về phía chị, phát hiện chị ta đang mở to mắt, bất động nhìn chằm chằm mặt đất. Thiếu nữ sợ hết hồn, ngay lúc đó nghe người phụ nữ thờ ơ, không kiên nhẫn trả lời: "Chờ đấy, tôi đi gọi." Nói xong, đứng dậy đi vào buồng trong.
Thiếu nữ lui trở về nơi sáng sủa, trong lòng không khỏi nói thầm, rõ ràng không ngủ còn giả vờ không nghe thấy, thái độ thật kém.
Thiếu nữ -- Hạ Sơ đứng bên quầy, quan sát chiếc đàn ghi-ta được ánh mặt trời chiếu vào, không khỏi hơi ngây người, cho đến lúc cô nghe được một giọng nói dịu dàng, trong trẻo: "Muốn chụp ảnh sao?" Lúc này, Hạ Sơ mới quay đầu nhìn lại, chính là nhiếp ảnh gia hai ngày trước tới trường học chụp hình cho bọn họ, được không ít nữ sinh tán dương là đẹp trai --
Lúc này, anh mặc một bộ thường phục nhạt màu rộng thùng thình, sắc mặt thản nhiên không chút dao động, trên tay cầm một chiếc máy chụp ảnh màu đen, trên chiếc máy chụp ảnh còn treo một chiếc dây thừng màu đỏ lủng lẳng -- có vẻ hơi không ổn, bất kể máy chụp ảnh hay người cầm nó.
"À đúng rồi, chụp ảnh 4x6."
"Chị Hướng, làm phiền chị bật đèn phòng chụp ảnh." Úy Trì nói với người phụ nữ. Hạ Sơ nhìn người phụ nữ kia rất nhanh nhẹn, mở cửa phòng cách vách rồi đi vào trong bật đèn.
"Theo tôi vào đi."
Hạ Sơ đi theo vào phòng chụp ảnh. Úy Trì để cho cô ngồi trên ghế băng dưới đèn.
"Em ngồi thẳng người lên." Lời nói của anh đều rất ngắn gọn.
Sơ Hạ ngồi thẳng người rồi nhìn anh lui lại đến khoảng cách thích hợp. Chụp xong một vài tấm, anh ngẩng đầu, ấn đường nhíu chặt. Trong lòng Sơ Hạ không khỏi hồi hộp: "Có phải em nhắm mắt không?"
"Không phải. Em tới chụp ảnh làm gì?" Anh hỏi, câu hỏi có chút không thích hợp, nhưng Hạ Sơ vẫn vô thức trả lời anh: "Đi du lịch. Thi tốt nghiệp xong, ba mẹ muốn đưa em ra nước ngoài du lịch."
Úy Trì im lặng, cầm máy ảnh đi ra khỏi phòng chụp ảnh.
Mỗi ngày anh đều ở phòng chụp ảnh, có lúc chụp nhiều, có lúc ít, nhìn hình người trong màn ảnh, già nua, trẻ tuổi, nam, nữ trong mắt anh dường như không có gì khác biệt -- cuộc sống của bọn họ, trong thời gian một năm không khác gì nhau. Mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ. Ngày qua ngày, chênh lệch chẳng bao nhiêu.
Đã lâu rồi, anh chưa thấy cảnh chết chóc. Mà lúc này, thiếu nữ quyết định đi du lịch cùng ba mẹ -- thức đêm, sát hạch, cuối cùng, cô, còn có người nhà của cô ngồi ô tô đi trên xa lộ.
"Xin hỏi, ảnh chụp có thể lấy ngay không? Hay là mấy ngày nữa mới đến lấy?" Hạ Sơ đi theo Úy Trì, nhỏ giọng hỏi.
Lúc này, chị Hướng vào phòng chụp ảnh tắt đèn.
"Em tên là gì?"
"Hạ Sơ..."
"Bao nhiêu tuổi?"
"Cái này..." Hạ Sơ do dự, dù sao câu hỏi này rất đột ngột.
Chị Hướng đi ra từ phòng chụp ảnh, đóng cửa lại rồi nói: "Ông chủ, tôi đi nấu cơm."
"Ừ."
Chiều tối một ngày cuối xuân đầu hạ,ệnNgườiTìnhĐộcQuyềlịch thi đấu ngoại đám mây mỏng manh dừng lại giữa nền trời xám xịt, gió nhẹ từ từ thổi qua ngọn cây, mang theo hương vị ngọt ngào từ một cửa hàng đồ ngọt ở gần đó.
Úy Trì vừa mới đến Thượng Hải không lâu, đang quay đầu nhìn về cửa hàng đồ ngọt mang tên "Ngọt Ngào" kia. Tuổi của anh đã không được xem là nhỏ nữa, lại vẫn thích ăn đồ ngọt như cũ. Nhưng gần đây anh kiềm chế sở thích đó lại, bởi vì đã có một chiếc răng bị sâu. Do nó không quá đau, ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của mình nên anh không định đi trám răng.
Úy Trì mang theo bao đựng máy chụp ảnh, bao vải màu lam đã bị mài đến mức bắt đầu sờn rách. Hôm nay, anh vội tới chụp ảnh lớp tốt nghiệp cấp ba. Anh đội mũ lưỡi trai, đi tới bên cạnh xe, bỏ bao đựng máy chụp ảnh vào ghế sau rồi lên xe. Trong gương chiếu hậu phản chiếu một khuôn mặt ôn hòa nhưng thần sắc lại lạnh lùng.
Triệu Mạc Ly từ "Ngọt Ngào" đi ra lề đường, trừ con đường dài lê thê vắng vẻ, tầm mắt cô chỉ thấy một chiếc xe màu trắng ở phía xa.
Hôm qua cô vừa mới về lại đây, thấy quê nhà ba năm không gặp không có thay đổi gì, nhưng khi nhìn khuôn mặt đã không còn xinh đẹp như khi còn trẻ của mình phản chiếu từ cửa sổ xe taxi, trong lòng ít nhiều có chút cảm giác bi thương.
Triệu Mạc Ly đi đến ven đường, một cơn gió tới, cuốn bụi bặm và lá khô trên mặt đường bay lên, một tấm hình bị thổi tới phía trước cô. Cô vừa chớp mắt nhìn, như đã từng quen biết -- người trong hình, chính là thanh xuân rực rỡ của cô, còn có, cô gái xinh đẹp đang dựa vào bả vai cô.
Cô gái trẻ nhìn mặt tiền cửa hàng sáng sủa sạch sẽ , phía trên cửa treo một bảng hiệu màu đen, trên đó có dòng chữ trắng: Thời Gian.
Đây là một tiệm chụp ảnh, hoặc dùng cách giải thích mới của hiện đại thì gọi là phòng làm việc. Thiếu nữ nhìn xuyên qua kính thủy tinh, bên trong có quầy bar, có sofa đôi, ghế mây, có giá sách, bên tường còn đặt một chiếc đàn ghi-ta cùng với một chậu cây xanh tô điểm.
Thiếu nữ đẩy cửa bước vào: "Xin hỏi, có ai không?"
Không có tiếng trả lời.
Cô phóng tầm mắt tìm khắp bốn phía, thấy một người ngồi sau tấm bình phong cạnh giá sách. Nơi đó ánh sáng lờ mờ, cô chỉ thấy mặt bên của người kia -- là một phụ nữ có tuổi cúi thấp đầu, dường như đang ngủ.
Thiếu nữ hạ thấp giọng theo bản năng: "Chào chị, tôi muốn chụp ảnh."
Người phụ nữ kia vẫn bất động như trước, thiếu nữ chậm đi về phía chị, phát hiện chị ta đang mở to mắt, bất động nhìn chằm chằm mặt đất. Thiếu nữ sợ hết hồn, ngay lúc đó nghe người phụ nữ thờ ơ, không kiên nhẫn trả lời: "Chờ đấy, tôi đi gọi." Nói xong, đứng dậy đi vào buồng trong.
Thiếu nữ lui trở về nơi sáng sủa, trong lòng không khỏi nói thầm, rõ ràng không ngủ còn giả vờ không nghe thấy, thái độ thật kém.
Thiếu nữ -- Hạ Sơ đứng bên quầy, quan sát chiếc đàn ghi-ta được ánh mặt trời chiếu vào, không khỏi hơi ngây người, cho đến lúc cô nghe được một giọng nói dịu dàng, trong trẻo: "Muốn chụp ảnh sao?" Lúc này, Hạ Sơ mới quay đầu nhìn lại, chính là nhiếp ảnh gia hai ngày trước tới trường học chụp hình cho bọn họ, được không ít nữ sinh tán dương là đẹp trai --
Lúc này, anh mặc một bộ thường phục nhạt màu rộng thùng thình, sắc mặt thản nhiên không chút dao động, trên tay cầm một chiếc máy chụp ảnh màu đen, trên chiếc máy chụp ảnh còn treo một chiếc dây thừng màu đỏ lủng lẳng -- có vẻ hơi không ổn, bất kể máy chụp ảnh hay người cầm nó.
"À đúng rồi, chụp ảnh 4x6."
"Chị Hướng, làm phiền chị bật đèn phòng chụp ảnh." Úy Trì nói với người phụ nữ. Hạ Sơ nhìn người phụ nữ kia rất nhanh nhẹn, mở cửa phòng cách vách rồi đi vào trong bật đèn.
"Theo tôi vào đi."
Hạ Sơ đi theo vào phòng chụp ảnh. Úy Trì để cho cô ngồi trên ghế băng dưới đèn.
"Em ngồi thẳng người lên." Lời nói của anh đều rất ngắn gọn.
Sơ Hạ ngồi thẳng người rồi nhìn anh lui lại đến khoảng cách thích hợp. Chụp xong một vài tấm, anh ngẩng đầu, ấn đường nhíu chặt. Trong lòng Sơ Hạ không khỏi hồi hộp: "Có phải em nhắm mắt không?"
"Không phải. Em tới chụp ảnh làm gì?" Anh hỏi, câu hỏi có chút không thích hợp, nhưng Hạ Sơ vẫn vô thức trả lời anh: "Đi du lịch. Thi tốt nghiệp xong, ba mẹ muốn đưa em ra nước ngoài du lịch."
Úy Trì im lặng, cầm máy ảnh đi ra khỏi phòng chụp ảnh.
Mỗi ngày anh đều ở phòng chụp ảnh, có lúc chụp nhiều, có lúc ít, nhìn hình người trong màn ảnh, già nua, trẻ tuổi, nam, nữ trong mắt anh dường như không có gì khác biệt -- cuộc sống của bọn họ, trong thời gian một năm không khác gì nhau. Mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ. Ngày qua ngày, chênh lệch chẳng bao nhiêu.
Đã lâu rồi, anh chưa thấy cảnh chết chóc. Mà lúc này, thiếu nữ quyết định đi du lịch cùng ba mẹ -- thức đêm, sát hạch, cuối cùng, cô, còn có người nhà của cô ngồi ô tô đi trên xa lộ.
"Xin hỏi, ảnh chụp có thể lấy ngay không? Hay là mấy ngày nữa mới đến lấy?" Hạ Sơ đi theo Úy Trì, nhỏ giọng hỏi.
Lúc này, chị Hướng vào phòng chụp ảnh tắt đèn.
"Em tên là gì?"
"Hạ Sơ..."
"Bao nhiêu tuổi?"
"Cái này..." Hạ Sơ do dự, dù sao câu hỏi này rất đột ngột.
Chị Hướng đi ra từ phòng chụp ảnh, đóng cửa lại rồi nói: "Ông chủ, tôi đi nấu cơm."
"Ừ."
上一篇:Nhận định, soi kèo Herediano vs Guanacasteca, 09h00 ngày 16/1: Chủ thắng trận, khách thắng kèo
下一篇:Soi kèo góc West Ham vs Fulham, 2h30 ngày 15/1
下一篇:Soi kèo góc West Ham vs Fulham, 2h30 ngày 15/1
相关文章:
- Nhận định, soi kèo Nữ Sydney FC vs Nữ Canberra United, 15h00 ngày 15/1: Tiếp tục trôi xa
- Rần rần ảnh chế vui chuyện thí sinh bị 'tủ đè'
- TP.HCM công bố điểm thi vào lớp 10
- MC Thanh Mai: “Tuổi 46, tôi không còn bồng bột, sốc nổi trong tình yêu”
- Soi kèo góc Inter Milan vs Bologna, 2h45 ngày 16/1
- Nhan sắc chân phương hơn 10 năm trước của dàn sao Việt
- 59 người túc trực một thí sinh thi Sử
- Những lỗi chính tả làm thay đổi thế giới
- Nhận định, soi kèo Farense vs Benfica, 03h15 ngày 15/1: Không có cơ hội cho chủ nhà
- 4 danh hài có cát
相关推荐:
- Nhận định, soi kèo HAGL vs TPHCM, 17h00 ngày 17/1: Niềm tin cửa trên
- Mỗi năm dư 12 nghìn cử nhân tài chính, ngân hàng
- Mẹ Hương Tràm đính chính tin con gái tạm ngừng ca hát
- Hoa hậu Tường Linh: Rất đồng cảm với Trâm Anh và Hoàng Thùy Linh
- Nhận định, soi kèo Al Adalah vs Al Arabi, 21h50 ngày 16/1: Niềm tin cửa trên
- Lại những ‘cái chết’ từ chiếc điện thoại
- Lý Nhã Kỳ: Mặc hở hang quá lố ở Cannes là tự biến mình thành món giải trí
- Khánh Đơn lên tiếng việc xuống hiện trường thi thể người bị đổ bê tông quay phim
- Kèo vàng bóng đá West Ham vs Fulham, 02h30 ngày 15/1: Khách đáng tin
- Chuyển tiếp lên cao đẳng Douglas từ học viện Anh ngữ ILAC
栏目分类
最新文章
- Nhận định, soi kèo Muangthong United vs Rayong FC, 19h00 ngày 16/1: Không hề ngon ăn
- Soi kèo phạt góc Everton vs Aston Villa, 02h30 ngày 16/01
- Nhận định, soi kèo Al Seeb vs Dhofar, 21h15 ngày 14/1: Nắm chắc danh hiệu
- Soi kèo phạt góc Newcastle vs Wolves, 2h30 ngày 16/1
- Nhận định, soi kèo Arsenal vs Tottenham, 3h00 ngày 16/1: Nhọc nhằn vượt ải
- Nhận định, soi kèo Buriram United vs Chiangrai United, 19h00 ngày 15/1: Cửa trên ‘tạch’
- Siêu máy tính dự đoán Ipswich vs Brighton, 2h30 ngày 17/1
- Nhận định, soi kèo Dundee FC vs Celtic, 03h00 ngày 15/1: Tí hon đấu khổng lồ
- Nhận định, soi kèo Al Karma vs Al Najaf, 21h00 ngày 15/1: Tin vào cửa dưới
- Nhận định, soi kèo Levski Sofia vs Crvena Zvezda, 21h00 ngày 15/1: Tiếp đà chiến thắng
热门文章