当前位置:首页 > Thể thao > Nhận định, soi kèo Atletico Madrid vs Athletic Bilbao, 3h00 ngày 2/3: Níu chân nhau 正文
标签:
责任编辑:Bóng đá
Siêu máy tính dự đoán Barcelona vs Real Sociedad, 23h15 ngày 2/3
Trong số đó, có nhiều loại bánh gây tò mò ngay từ tên gọi kỳ lạ và không phải ai cũng biết đến.
1. Bánh gio
![]() |
Bánh gio (hay bánh tro, bánh ú tro, bánh nẳng) được làm với thành phần chính là gạo nếp ngâm qua nước tro (tức tro than lá cây, nhất là lá tre) và gói lá đem luộc chín trong nồi.
![]() |
Hiện nay, bánh tro được làm và bán quanh năm trên khắp các vùng miền trong cả nước. Đây cũng được xem là 1 đặc sản của tỉnh Bắc Kạn.
2. Bánh cóng
![]() |
Bánh cóng (hay bánh cống) là một đặc sản của người Khmer Nam Bộ thuộc tỉnh Sóc Trăng, trong đó xã Đại Tâm là nơi nức tiếng nhất. Bánh ban đầu có tên là bánh Sển hoặc Sài Cá Nại (tiếng Khmer). Tuy nhiên vì tên khó nhớ nên sau được gọi là bánh Cóng, ý để chỉ hình thức bánh được đổ vào chiếc Cóng – một dụng cụ có dáng tựa như phin cà phê với tay cầm dài như vá múc canh để người chiên bánh cầm đỡ nóng. Bánh cóng sau khi chiên giòn lên có màu khá sậm, thường được dùng kèm với rau xanh và nước mắm chua ngọt.
![]() |
3. Bánh cáy
Bánh cáy là đặc sản nổi tiếng của làng Nguyễn, xã Nguyên Xá, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Bánh được làm từ một số nguyên liệu như nếp cái hoa vàng, gấc, mạch nha, mứt dừa, mè, đậu phộng rang thơm lừng.
![]() |
![]() |
Sở dĩ gọi "bánh cáy" là vì trông màu sắc nhìn giống trứng con cáy (một loại cua càng đỏ). Có thuyết lại nói rằng vì bánh thơm ngon nên được quan chức địa phương chọn làm vật phẩm dâng vua, vua ăn thấy vị bùi, ngọt lại hơi cay của gừng nên mới hỏi tên, viên quan dâng bánh nói rằng đó là bánh cay, sau đọc chệch thành bánh cáy cho tới ngày nay.
4. Bánh pía
![]() |
Bánh pía thực chất có nguồn gốc từ bánh trung thu của người Triều Châu, là những chiếc bánh nguyên thủy chỉ có nhân thịt heo và đậu xanh, loại bột bánh có nhiều lớp mỏng và nhân bánh có trộn mỡ. Từ pía bắt nguồn từ tiếng Triều Châu là "pi-é", âm Hán Việt có nghĩa là bánh. Ngày nay, đây được xem là đặc sản nức tiếng của tỉnh Sóc Trăng.
5. Bánh uôi
![]() |
Bánh uôi là đặc sản và niềm tự hào của người Mường ở tỉnh Hòa Bình, thường được người địa phương nơi đây gọi là "peẻng uôi" (trong tiếng Mường thì từ này không có ý nghĩa rõ ràng). Ngoài ra, bánh còn có nhiều tên gọi hay ho khác như bánh tình yêu, bánh cặp, bánh vợ chồng hay bánh đoàn kết,… Bánh uôi có nguyên liệu chính là bột nếp nương, gồm hai loại: nhân mặn làm từ thịt lợn tẩm ướp gia vị, còn nhân ngọt làm từ hạt nho nhe (một loại hạt có ở địa phương) hoặc từ đậu xanh.
6. Bánh khọt
![]() |
Bánh khọt là món đặc sản nổi tiếng của thành phố biển Vũng Tàu. Có hai cách lý giải tên gọi của món ăn này. Một là xuất phát từ âm thanh khọt khọt vang lên khi người ta cho bột vào chảo. Hai là ngày xưa người dân nghèo chỉ có tiền làm món bánh toàn bột, gọi lâu chệch thành "khọt". Bánh được làm từ bột gạo hoặc bột sắn, có nhân tôm hoặc các loại hải sản, trứng cút, khi ăn thường dùng kèm với rau sống và nước mắm chua ngọt.
![]() |
7. Bánh tai
Bánh tai là một đặc sản của vùng làng quê Phú Thọ. Trước kia, bánh được gọi là "bánh trai" vì được nặn theo hình con trai. Nhưng về sau, dân gian gọi tắt là bánh tai. Nguyên liệu để làm món bánh khá đơn giản, chỉ cần gạo tẻ, thịt lợn và các loại gia vị cần thiết.
![]() |
8. Bánh gật gù
![]() |
Là đặc sản của huyện Tiên Yên (tỉnh Quảng Ninh), bánh gật gù được làm từ bột gạo có bề ngoài khá giống với bánh phở, bánh cuốn.
![]() |
Người dân vùng này truyền tai nhau rằng ngày xưa khi thưởng thức những chiếc bánh đậm đà, phồng xốp và dẻo mịn thì cứ phải tấm tắc gật lên gật xuống khen ngon. Bởi thế mà từ ấy, cái tên bánh gật gù xuất hiện và được phổ biến cho đến hiện nay.
9. Bánh ngải
![]() |
![]() |
Thoạt nghe tên chắc hẳn nhiều người sẽ hiểu lầm, nhưng bánh ngải thực chất được làm từ lá ngải cứu được đun trong nước tro bếp và trộn cùng gạo, là một đặc sản nức tiếng của người Tày ở Lạng Sơn. Bánh có hình tròn dẹt, bắt mắt trong màu xanh thẫm với lớp vỏ dẻo, nhân vừng đen bùi ngọt kết hợp với đường phèn thơm lừng bên trong.
10. Bánh răng bừa
![]() |
![]() |
Bánh răng bừa có nơi còn gọi là bánh tẻ hoặc bánh lá, nhưng người Thanh Hóa gọi tên như vậy vì hình dạng chiếc bánh trông giống cái răng bừa. Đây là loại bánh truyền thống thường được làm vào các ngày rằm, ngày giỗ, tết Nguyên đán. Nguyên liệu chính của nó là gạo tẻ, còn nhân bánh là tổng hòa của các hương vị từ hành khô, mộc nhĩ, thịt ba chỉ, hạt tiêu, gia vị.
Bánh bí đỏ dừa non có vị ngọt thơm dẻo mịn được nhiều bạn nhỏ yêu thích. Chúng tôi sẽ hướng dẫn cách làm món bánh này để các mẹ cùng con trổ tài vào bếp:
" alt="10 món bánh đặc sản có tên gọi lạ ở Việt Nam"/>Giếng Xó La là giếng nước cổ nổi tiếng nằm ở thôn Đông An Vĩnh (huyện đảo Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi).
Ngoài tên gọi Xó La, giếng nước này còn có nhiều tên gọi khác như giếng Vua, giếng Gia Long, giếng Tiên, giếng Thầy Tu... Mỗi tên gọi đều gắn với một câu chuyện lưu truyền trong đời sống cư dân đất đảo tiền tiêu. Tuy nhiên, tên gọi thông dụng nhất vẫn là giếng Xó La.
Giếng nước Xó La nằm sát mép biển nhưng nước giếng luôn ngọt lành
Những bậc cao niên tại huyện đảo cho rằng, “xó” ở đây chỉ vị trí giếng nằm ở một góc không gian hẹp, còn “la” là tên một loài cây mọc rất nhiều quanh giếng.
Theo nhiều tài liệu nghiên cứu, giếng cổ Xó La xuất hiện vào khoảng thế kỷ 15. Khi người Việt đến, các giếng nước của người Chăm, trong đó có giếng Xó La vẫn được tiếp tục sử dụng và duy trì cho đến ngày nay. Như vậy, giếng Xó La có “tuổi” ít nhất là 5 thế kỷ.
Giếng được kè bằng đá núi lửa xen lẫn đá vôi
Giếng Xó La sâu khoảng 10 m. Lòng giếng hình tròn, đường kính 1,9 m, được kè bằng đá cuội, đá nham thạch xen lẫn đá vôi. Đá ở đây được lựa chọn kỹ về kích cỡ và hình dạng, kè vào nhau khá công phu, vừa đẹp mắt, vừa rất chắc chắn, lại có khe hở vừa phải để nước mạch có thể thoát ra dễ dàng.
Mùa hè, hầu hết giếng nước ở Lý Sơn nhiễm mặn hoặc cạn trơ đáy thì giếng Xó La vẫn đầy ắp nước ngọt
Tuy chỉ cách mép biển lúc thủy triều lên cao nhất khoảng 5 – 7 m, nhưng nước giếng Xó La luôn ngọt và thanh mát bốn mùa, không nhiễm mặn như hầu hết các giếng nước trên đảo Lý Sơn. Đặc biệt, thời kỳ đỉnh điểm mùa khô trong khi hàng ngàn giếng nước ở Lý Sơn đều cạn kiệt thì chỉ duy nhất giếng Xó La còn nước ngọt.
Giếng Xó La được công nhận di tích cấp tỉnh vào năm 2017
Cụ Võ Trí Thành (78 tuổi) cho biết, không có giếng nước nào ngon như giếng nước Xó La. Mùa nắng tất cả giếng nước trên đảo đều nhiễm mặn, riêng nước giếng Xó La vẫn ngọt lành. Đặc biệt nhất là dùng nước giếng này pha trà, nấu rượu sẽ tạo nên hương vị rất khác lạ.
“Rất nhiều người đến đây lấy nước về sử dụng, không có nước giếng nào ngon bằng giếng này. Có người còn lấy nước đi bán cho những hộ dân ở xa giếng”, ông Thành cho biết.
Chính sự đặc biệt nói trên mà năm 2017, giếng nước Xó La đã được UBND tỉnh Quảng Ngãi công nhận là di tích lịch sử cấp tỉnh.
“Nếu không đóng tiền, họ đến quán ngồi suốt. Thấy thế ai dám vào nữa. Nếu chủ quán vẫn không chịu chi, họ giả bộ ghen tuông rồi đánh cả khách thì hết đường làm ăn”, chủ quán N.T nói.
" alt="Giếng cổ trăm tuổi nằm sát biển, quanh năm không cạn nước ở Quảng Ngãi"/>Giếng cổ trăm tuổi nằm sát biển, quanh năm không cạn nước ở Quảng Ngãi
Công lao một đời hy sinh nuôi con nên vóc nên hình của cha mẹ bỗng hóa hư vô, còn lại đó là thực tại mỗi ngày phải đối diện với chuyện bực mình và nỗi bức xúc. Khi cha mẹ hóa thành “cái gai trong mắt” của con cái thì lời lẽ và hành động bạo hành xảy ra là lẽ tất nhiên.
Gương xấu về hành vi ngược đãi, bạo hành cha mẹ già yếu đầy ra đó. Vậy mà tấm lòng yêu thương và lặng thầm hy sinh của bậc sinh thành trao trọn cho con cái khó mà hao hụt. Bản thân tôi vẫn nguyện sống vì con, sống cho con và chưa bao giờ thấy chênh chao chuyện thương con ít lại một tí, cho con ít lại một tẹo để dành riêng cho mình lúc về già.
Và những người quanh tôi cũng thế, một lòng một dạ nuôi nấng, dạy dỗ con cái chẳng tiếc thứ gì. Đất đai nhà cửa chia đều cho con, tài sản tích cóp cũng dần dà dấm dúi cho con mỗi khi con cái làm ăn thất bại. Ngay cả tiền lương hưu cũng xén bớt gửi sang nuôi cháu. Rồi những ngày tháng tuổi già đáng lẽ an yên sau một thời thanh xuân vất vả nuôi con khôn lớn, dựng vợ gả chồng giờ lại quanh quẩn giữ cháu, chăm sóc cháu, đón đưa cháu tới trường…
“Vòng đời” của cha mẹ Việt chúng ta bao đời đã thế. Đổi lại những hy sinh lặng thầm ấy là nỗi chờ mong con cháu hiếu thuận, chăm sóc lúc cha mẹ về già.
Nhưng truyền thống gia đình hai, ba thế hệ của người Việt đang lung lay. Nhiều cặp vợ chồng trẻ cưới nhau xong lại rón rén đến quyết liệt đòi “ra riêng”, bỏ mẹ cha già trong ngôi nhà trống huếch trống hoác. Chúng ta có thể giữ rịt con cháu trong ngôi nhà đó không? Tôi nghĩ là rất khó, nếu giữ được thì có lẽ cũng chẳng thể quản được ước vọng dắt díu nhau lập tổ ấm riêng lẻ luôn len lỏi trong suy nghĩ của bọn trẻ!
Thêm vào đó là những đổi thay trong nếp sống, nếp nghĩ của thế hệ trẻ giữa vô vàn biến động của cuộc sống hiện đại khiến hiếu đạo dần thay đổi. Nhiều người xem việc phụng dưỡng cha mẹ già chỉ đơn thuần là gửi ít tiền hàng tháng rồi bỏ mặc cha mẹ xoay sở với nỗi buồn hiu quạnh. Nhiều người thản nhiên mượn cớ nghèo, khổ, khốn khó để phân bua và so bì tị nạnh chuyện phụng dưỡng cha mẹ với anh em…
Người già ở nước ta đang thật sự yếu thế, cô độc và lẻ loi trong nhịp sống ngày càng nhanh và vội hiện nay. Chính vì vậy, kiến nghị của tác giả Văn Vĩnh rất đáng suy ngẫm: Cha mẹ lúc trẻ bớt yêu con, về già được tự do, hạnh phúc!
Nhưng để “đánh thức” bậc sinh thành thoát khỏi quan niệm hy sinh tất thảy cho con đã ăn sâu mọc rễ qua nhiều thế hệ, thiết nghĩ chúng ta cần phải có một chiến lược lâu dài nhằm đảm bảo an sinh cho người già. Đó là phải tăng cường các chế độ phúc lợi xã hội dành cho người cao tuổi, mở rộng và hoàn thiện hệ thống viện dưỡng lão, các dịch vụ chăm sóc người già…
Dù giàu hay nghèo, mỗi người cũng cần phải suy nghĩ nghiêm túc về cuộc sống lúc lẩn thẩn nhớ nhớ quên quên lúc về già của mình để mà chuẩn bị ngay từ lúc còn thanh xuân.
Bạn nghĩ gì về quan điểm này? Làm thế nào để về già được sống tự do, hạnh phúc, bớt phụ thuộc con cháu? Hãy gửi cho chúng tôi suy nghĩ của bạn bằng cách viết vào phần bình luận phía cuối bài hoặc gửi về địa chỉ mail: bandoisong@vietnamnet.vn. Những ý kiến hay sẽ được biên tập và đăng tải trên mục Đời sống của báo. Trân trọng cảm ơn. |
Sự việc cô con gái ở Long An đánh đập mẹ già xôn xao báo chí mấy ngày qua chắc chắn là một hành vi đáng lên án cả về góc độ luật pháp lẫn đạo đức.
" alt="Cần suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề an sinh cho người già"/>Đám cưới của chúng tôi diễn ra ở một khách sạn to nhất thành phố nơi tôi sống. Ngày cưới, tôi được anh tặng không biết bao nhiêu quà, tiền bạc. Bố mẹ tôi vì vậy cũng được thơm lây.
Sau đám cưới, chúng tôi dọn về một căn hộ chung cư cao cấp. Tôi ở nhà lo chuyện cơm nước, thỉnh thoảng đi làm đẹp, uống cà phê cùng bạn bè. Anh thường đi công tác xa, cuối tuần mới trở về nhà với tôi.
![]() |
Chuyện tiền bạc, vật chất tôi chưa bao giờ phải bận tâm. Tôi cứ tận hưởng những điều tốt đẹp nhất sau hôn nhân như vậy mà không hề biết sóng gió đang chờ ập đến với mình.
Đó là một ngày, chồng tôi đi công tác, nhóm người lạ mặt chặn tôi ngay giữa phố. Họ kéo tôi vào một quán cà phê cạnh đó.
Tôi không đồng ý vào, họ tỏ thái độ có thể sẵn sàng đánh tôi bất cứ lúc nào nên tôi phải nghe theo.
Một người phụ nữ trong nhóm đó tự giới thiệu là vợ của chồng tôi. Chị ta đay nghiến, tại sao tôi dám cướp chồng chị, cướp bố của con chị. Tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
Tôi nói rằng, chị đã ly hôn sao còn chưa buông tha cho chồng tôi. Chỉ nghe đến thế, chị ta cười ngất.
Chị ta hỏi tôi rằng, ai bảo họ ly hôn. Tôi chìa bức ảnh chụp từ giấy chứng nhận ly hôn của chồng tôi và chị ta mà anh đã đưa ra làm bằng chứng với tôi trước đây.
Nhìn tấm ảnh xong, chị ta đưa cho những người đi cùng, tất cả cười toáng lên làm tôi càng ấm ức.
Chị ta nói rằng, đây chỉ là màn kịch của chồng tôi. Anh ta vẫn đang là chồng hợp pháp của chị. Họ chưa bao giờ ly hôn. Những ngày anh ta nói dối đi công tác thực ra là đi làm, sau đó về nhà với vợ con anh ta. Vừa qua, thông tin đám cưới rùm beng của chúng tôi đã đến tai chị, nay chị ta đến để cảnh cáo tôi. Sau đó, chị ta sẽ xử lý chồng sau.
Nghe đến đây tôi hoa mắt, ù tai. Khi đám người trên kéo nhau ra về, tôi gọi ngay cho chồng nhưng anh tắt máy.
Tôi quen anh ta và đi đến kết hôn khá vội vàng. Thấy anh ta lịch lãm, phong độ lại là sếp lớn của một công ty nên khi anh 'tấn công', tôi cũng có nhiều rung động.
Anh ta còn chìa tờ giấy ly hôn trên để thuyết phục tôi hẹn hò. Sau nửa năm quen biết, chúng tôi tính đến chuyện kết hôn.
Không chỉ anh ta, bạn bè, gia đình chồng tôi đều như ngầm khẳng định với tôi anh là người độc thân.
Tối đó, anh quay trở về căn hộ của chúng tôi. Dường như đã đoán trước được sự việc, anh nói lời xin lỗi. Anh mong tôi hãy tha thứ và cho anh thời gian để giải quyết chuyện gia đình. Việc anh làm cũng chỉ vì quá yêu tôi, không muốn mất tôi.
Tôi rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Nếu sự việc vỡ lở, tôi và bố mẹ không còn mặt mũi nào để nhìn mọi người. Nhưng sống trong cảnh chung chồng, tôi quả thật không chịu nổi.
Sau nhiều tuần suy nghĩ, tôi quyết định chia tay anh. Ấy vậy mà ông trời như muốn trêu đùa tôi, tôi phát hiện mình mang thai. Đứa con xuất hiện trong thời điểm này khiến tôi lại đau đầu. Tôi nên làm thế nào? Xin độc giả cho tôi lời khuyên.
Em đã lao vào tình yêu mù quáng ấy mà không cần biết hậu quả thế nào. Trong thời khắc quyết định dấn thân, em không muốn nghĩ đến sự thật rằng anh là người đàn ông đã có gia đình.
" alt="Cú lừa của người đàn ông đẹp trai, đạo mạo khiến gái trẻ điêu đứng"/>Cú lừa của người đàn ông đẹp trai, đạo mạo khiến gái trẻ điêu đứng
Nằm trong chuỗi sự kiện, VinFast dự kiến trưng bày VF 3 – dòng xe điện nhỏ nhất của hãng, từng công bố ra mắt hôm 9/6. Đây là mẫu xe cỡ nhỏ đầu tiên được VinFast nghiên cứu và phát triển dựa trên đặc tính, thói quen giao thông của người Việt.
Tôi năm nay 28 tuổi, mới kết hôn được 1 năm và hiện chưa có con. Tôi và chồng đều xuất thân nông thôn nhưng đi học đại học và đang sống ở Hà Nội.
Mỗi tuần, hai vợ chồng đều được nghỉ thứ 7, Chủ nhật nên chúng tôi thường về quê.
Bố mẹ chồng tôi rất tốt tính, niềm nở. Lần nào thấy con trai, con dâu về cũng thịt gà, thịt vịt hoặc mua bán ê hề đồ ăn để bồi dưỡng cho các con.
Bố chồng tôi lại nấu ăn ngon nên ông thường vào bếp. Tôi và mẹ chỉ loanh quanh nhặt rau, rửa chén bát, phụ cho bố.
Tuy nhiên, điều khiến tôi luôn cảm thấy không quen, thậm chí đỏ mặt mỗi lần về quê và vào bếp cùng bố đó là việc bố chồng tôi có thói quen cởi trần, mặc quần đùi rồi đứng nấu nướng.
![]() |
Chồng tôi bảo, bố có thói quen này từ khi anh còn nhỏ. Thời đó, nhà anh không có bếp điện như bây giờ. Việc nấu nướng hoàn toàn trên bếp củi, bếp rơm nên rất nóng. Mỗi lần vào bếp xong, quần áo bố ướt sũng. Bố có mồ hôi dầu nên quần áo chỉ mặc một thời gian ngắn là bị mốc.
Mẹ anh kêu than nhiều. Cuối cùng, bố chọn giải pháp cởi trần, vừa cho đỡ nóng, vừa đỡ khiến áo nhanh bị hôi, mốc. Lâu dần thành quen, bây giờ bố vẫn giữ thói quen ấy dù đã gần 60 tuổi.
Tôi biết, bố xuất thân nông thôn, không suy nghĩ sâu xa. Hơn nữa, đều là người trong nhà nên bố có phần không giữ kẽ nhưng dù sao, tôi cũng là dâu mới.
Bố mẹ tôi cũng ở nông thôn nhưng ông bà là giáo viên nên tôi được dạy từ bé về cách ăn mặc chỉn chu, đứng đắn. Trong nhà tôi, không có chuyện con gái mặc quần sooc, áo dây. Con trai thì không bao giờ được cởi trần. Nếu đang mặc quần đùi, áo ba lỗ mà có khách đến thì phải vào phòng mặc ngay áo dài tay, quần dài rồi mới ra tiếp khách…
Vì thế, cảnh bố chồng mặc mỗi chiếc quần đùi đi lại trong nhà khiến tôi rất khó chịu. Tôi khuyên chồng góp ý với bố nhưng chồng bảo tôi đừng nên cầu toàn quá. Nàng dâu mới về, bố mẹ chồng không soi mói thì thôi, đằng này lại để ý bố mẹ là không nên.
Anh cũng khuyên tôi nên chấp nhận và quen dần với cách sống, sinh hoạt của nhà chồng. Còn nếu tôi vẫn giữ quan điểm của mình thì có thể, một lúc nào đó, tôi sẽ chịu thiệt thòi trong ngôi nhà mà tôi mới về làm dâu…
Anh nói nhiều khiến tôi thấy rất bức xúc. Tôi cho rằng, trước kia, khi con cái chưa lớn, chưa dựng vợ gả chồng thì bố có thể mặc thế nào tùy thích. Vì chẳng người vợ, người con nào chê trách bố, nhưng khi đã có dâu, rể - tức là những người không phải ruột thịt sống cùng thì tất cả mọi người cũng nên giữ kẽ với nhau.
Hơn nữa, việc cởi trần trước mặt mọi người là một hành động kém văn minh. Thay đổi một thói quen xấu để càng ngày càng tốt lên là việc nên làm chứ sao lại phải bảo thủ?
Vậy mà chồng tôi tức giận khiến chúng tôi cãi nhau.
Xin hỏi mọi người, tôi nói như vậy là đúng hay sai? Xin hãy phân tích giúp tôi. Tôi xin cảm ơn.
Bạn nghĩ thế nào về chuyện ăn mặc của người Việt? Hãy gửi cho chúng tôi ý kiến của bạn qua bình luận phía cuối bài hoặc gửi bài viết về email: bandoisong@vietnamnet.vn. Những ý kiến/bài viết hay sẽ được biên tập và đăng tải trên mục Đời sống của báo. Trân trọng cảm ơn!" alt="Cảnh đỏ mặt ở quê: Bố chồng cởi trần nấu bếp, nàng dâu nhăn nhó đứng nhặt rau"/>Cảnh đỏ mặt ở quê: Bố chồng cởi trần nấu bếp, nàng dâu nhăn nhó đứng nhặt rau