您现在的位置是:Bóng đá >>正文
Văn Mai Hương suýt chết đuối khi đi du lịch
Bóng đá14391人已围观
简介- Nữ ca sĩ “Nếu như anh đến” đã chia sẻ những giây phút hoảng loạn của mình khi đi tắm biển cùng bạn...
- Nữ ca sĩ “Nếu như anh đến” đã chia sẻ những giây phút hoảng loạn của mình khi đi tắm biển cùng bạn bè ở Đà Nẵng.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Bỉ vs Ukraine, 02h45 ngày 24/3: Qủy đỏ chưa thể đỏ
Bóng đáLinh Lê - 23/03/2025 07:55 Nhận định bóng đá ...
【Bóng đá】
阅读更多Ông cụ nổi tiếng vì 'đói cho ăn, đau giúp thuốc, chết tặng hòm'
Bóng đáXem clip: Bếp cơm ngày nấu 100kg gạo tặng bệnh nhân, người nghèo mùa dịch Đói cho ăn, đau giúp thuốc, chết tặng hòm
4h30 sáng, anh Châu Thái Hiền (ngụ Quận 8, TP.HCM) có mặt tại bếp cơm Phước Thiện (xã Bình Hưng, huyện Bình Chánh, TP.HCM) để nấu cơm miễn phí cho bệnh nhân, người nghèo. Anh Hiền là bếp trưởng của bếp cơm từ thiện này suốt nhiều năm qua.
Anh cho biết, bếp cơm Phước Thiện do ông Huỳnh Tuấn (70 tuổi, còn gọi là ông Ba Trầu, ngụ Quận 8) thành lập từ chục năm trước. “Bếp cơm là tâm huyết cả đời của ông Ba Trầu. Ông không vợ, con và dành cả đời để duy trì bếp cơm từ thiện này”, anh Hiền nói, hướng ánh mắt về người đàn ông mặc áo bà ba, râu bạc đang ngồi nhai trầu trên chiếc giường sắt cũ kỹ.
Ông Ba Trầu vốn là người miền Tây nhưng có duyên với đất Sài thành. Sau nhiều năm bôn ba, ông chọn TP.HCM làm quê hương thứ hai và nguyện giúp đỡ những người khó khăn hơn mình tại thành phố này.
Mỗi ngày, bếp cơm từ thiện Phước Thiện nấu hơn 100kg gạo cho bệnh nhân, người nghèo. Ông nói, dù tuổi thơ không trải qua cơ cực nhưng ông rất thương và quý người nghèo. “Tôi làm từ thiện từ lúc 14 tuổi. Tôi cũng không hiểu vì sao nhưng từ nhỏ, tôi đã thích giúp người. Thấy người ta khổ, không giúp được tôi buồn lắm, lòng cứ day dứt mãi”, ông nói.
Thế nên có bao nhiêu tiền từ nghề kinh doanh cẩm thạch, ông đều “đầu tư” vào công việc hỗ trợ người nghèo. Bởi khi làm được một việc thiện, ông cảm thấy lòng mình thanh thản, hạnh phúc.
Ông nói: “Ngày còn trẻ, tôi tâm nguyện gặp người đói thì tôi cho ăn, đau tôi giúp thuốc, chết tôi tặng hòm. Bây giờ, 70 tuổi rồi, tôi vẫn theo cái tâm nguyện ấy mà làm. Hơn chục năm trước, thấy nhiều người nghèo thiếu ăn, tôi dốc sức làm bếp cơm từ thiện”.
Bếp cơm do ông Huỳnh Tuấn thành lập từ hơn chục năm trước. Ban đầu, bếp cơm của ông Ba Trầu chỉ đun bằng củi, cơm chỉ đủ phát tặng cho người lang thang, bán vé số dạo. Đến nay, bếp đã trang bị tủ hấp cơm công nghiệp, mỗi lần có thể hấp hơn 100kg gạo để giúp được nhiều người hơn.
Anh Hiền chia sẻ: “Trước đây, sau khi nấu chín, chúng tôi phân cơm vào hộp rồi chở đến nhiều điểm để phát cho người nghèo. Bây giờ, ngoài phát cho người khó khăn, ông Ba Trầu còn nấu cơm miễn phí cho bệnh nhân nghèo ở một số bệnh viện trong thành phố”.
“Do đó, bếp cơm ngày càng được mở rộng. Hiện mỗi ngày, bếp cơm Phước Thiện nấu khoảng 500 suất cơm có thịt để tặng người khó khăn, bệnh nhân nghèo. Đặc biệt, trong thời gian dịch bệnh diễn biến phức tạp, khi nhiều bếp cơm từ thiện phải đóng cửa, ông Ba Trầu vẫn tiếp tục nấu và hỗ trợ thêm mì tôm, gạo, nước tương…”, anh Hiền nói thêm.
Mỗi ngày, bếp có nhiều người dân địa phương đến góp sức, phụ giúp việc nấu nướng, chế biến thức ăn. Dốc hết tài sản để giữ lửa bếp cơm
Ông Ba Trầu nói chất lượng bếp cơm hơn chục năm qua vẫn vậy. Mỗi phần cơm từ bếp cơm Phước Thiện luôn có món mặn, canh đầy đủ. Ông bảo mình không bao giờ có tư tưởng “nấu cho có lệ”. Hơn thế, mỗi ngày, bếp cơm luôn thay đổi món để người ăn không cảm thấy nhàm chán.
Ông nói: "Mùa dịch, nhiều bếp cơm từ thiện phải ngưng nhưng tôi không dừng được. Bếp vẫn nấu, cho cơm bệnh nhân, người nghèo. Ở những nơi có thể phát cơm, chúng tôi trực tiếp đem cơm đến gửi”.
“Hiện, để phòng dịch, các bệnh viện yêu cầu không tổ chức phát cơm cho bệnh nhân nghèo. Nấu xong, tôi cho người chở cơm đến bệnh viện, gửi cho một bệnh nhân đại diện ra cổng nhận. Người này sẽ nhận cơm vào bệnh viện rồi phát lại cho những bệnh nhân khác”, ông nói thêm.
Các phần cơm sẽ được nhân viên của bếp gửi đến người nghèo, bệnh nhân tại các bệnh viện. Để duy trì bếp cơm suốt hơn chục năm qua, ông Ba Trầu đã dốc cạn tài sản ông tích lũy từ khi còn trẻ. Thậm chí, có giai đoạn, ông chấp nhận trở thành con nợ chỉ để bếp cơm từ thiện của mình luôn đỏ lửa.
Ông kể: “Sau vài năm hoạt động, bếp cơm từ thiện của tôi cạn kiệt kinh phí. Sợ bếp cơm “tắt lửa”, tôi đánh liều đi vay mượn để có tiền mua gạo, rau củ về nấu cho bệnh nhân, người nghèo. Thế là tôi trở thành con nợ”.
“Nếu không nấu cơm, giúp người nghèo, tôi buồn lắm. Không làm chịu không nổi, nhiều khi tôi nằm khóc một mình. Nhưng hôm nào có tiền mua gạo, nấu cơm, tôi thấy mình khỏe, tinh thần phấn chấn hơn”, ông nói thêm.
Các phần cơm được đóng vào hộp hợp vệ sinh. Sau này, khi biết ông lâm cảnh nợ nần chỉ vì lo cho người khó khăn, bệnh nhân nghèo, nhiều mạnh thường quân đã chung tay hỗ trợ bếp cơm. Cảm kích trước tấm lòng của ông Ba Trầu, người dân xung quanh dù cuộc sống còn khó khăn cũng dành thời gian hỗ trợ ông trong việc nấu cơm cho người nghèo.
Anh Hiền chia sẻ, những người tham gia phụ giúp bếp cơm như anh đều đang phải vất vả mưu sinh. Tuy nhiên, họ bị cách làm thiện nguyện của ông Ba Trầu thuyết phục. Họ bớt chút thời gian đến bếp, phụ giúp nấu nướng. Sau khi hoàn tất các công đoạn, các phần cơm được đóng hộp cẩn thận, họ mới ra về hoặc đến nơi làm việc”.
Những phần cơm miễn phí được những người tình nguyện chở đến cổng bệnh viện. Cứ thế, mỗi sáng, những người làm nghề tự do, bán dạo, văn phòng… đều bớt thời gian đến bếp cơm phụ giúp ông Ba Trầu nấu cơm cho người nghèo. Không được tụ tập đông người, họ nhận rau củ, thịt, cá… về nhà sơ chế rồi chở đến bếp cơm.
Tại đây, anh Hiền sẽ phụ trách chế biến thành các món ăn. Khi cơm chín, thức ăn đã hoàn tất, họ lại cùng nhau chia cơm, canh thành từng phần, đóng hộp sạch sẽ, vệ sinh để đến trưa chở đến cổng bệnh viện, ngã tư đường tặng cho người cần.
Bài, ảnh, clip: Nguyễn Sơn
Lao động nghèo mùa dịch trưa ăn cơm từ thiện, chiều cháo loãng qua ngày
Dịch bệnh căng thẳng, TP.HCM giãn cách xã hội, nhiều người lao động nghèo vốn đã khó khăn nay càng lao đao hơn. Không ít người phải xin cơm từ thiện, ăn mỳ tôm, cháo loãng để cầm cự.
">...
【Bóng đá】
阅读更多Nỗi hận 21 năm của chàng trai bị bắt cóc lúc 4 tuổi
Bóng đáTrong suốt nhiều năm, Ling Dong không muốn tìm lại cha mẹ ruột. Năm 1999, khi mới 4 tuổi, Ling bị bắt cóc trong một lần bà nội lơ đãng lúc trông cháu.
Từ Thượng Hải, cậu bé bị đưa đến một vùng núi xa xôi ở phía tây nam Quảng Tây. Giống như hàng ngàn trẻ em bị bắt cóc khác, cậu bị bán cho các cặp vợ chồng không có con hoặc không có con trai.
Nhưng khi lớn lên, Ling bị nhồi nhét suy nghĩ rằng cha mẹ ruột đã bỏ rơi anh và đem bán. Anh nảy sinh lòng căm thù với cha mẹ mình từ đó.
Vài năm gần đây, khi các vụ bắt cóc trẻ con trở nên hiếm hoi ở Trung Quốc, hàng nghìn nạn nhân đã cố gắng tìm lại nguồn cội của mình nhờ cơ sở dữ liệu DNA có quy mô toàn quốc. Nhưng Ling không thấy có nhu cầu phải tìm lại cha mẹ ruột cho đến năm 2019, sự tò mò đã thôi thúc anh.
Dưới đây là câu chuyện của Ling do chính anh kể lại với điều kiện sử dụng tên giả:
Tôi bị bắt cóc vào mùa thu năm 1999. Tôi chỉ nhớ mình bị một người đàn ông đưa đến Quảng Tây, đầu tiên là bằng tàu hoả, sau đó đi thuyền và cuối cùng tôi được cõng vào trong núi. Ông ta dùng một chiếc lá lớn để múc nước trong núi cho tôi uống. Khi tôi khóc, ông ấy chơi trốn tìm với tôi và nói rằng cảnh sát sẽ bắt nếu tôi không nín.
Tôi đến một khu vực xa xôi, nơi “bố mẹ” tôi đang đợi. Ở đó có con sông nhỏ, có núi non, cây cối, gà vịt. Nơi tôi ở trước kia không có những thứ này nên tôi vừa sợ vừa tò mò.
Một lần, tôi làm vỡ chiếc bình, “mẹ” đã gọi tôi là đồ phiền toái và nói không muốn nuôi tôi nữa. Vài tháng sau, họ sinh được con và chuyển tôi cho gia đình hiện tại.
Mùa đông năm đó tôi rời nhà cha mẹ nuôi đầu tiên của mình và ngủ với “bà nội” mới. Một đêm, tôi muốn đi tiểu nhưng sợ không dám nói. Bà đã phát hiện ra. Kể từ đó, tôi cảm thấy an toàn khi ngủ với bà. Bà luôn giữ cho chân tôi ấm.
Không lâu sau, “cha mẹ” mới bắt tôi phải học làm việc nhà. Tôi bắt đầu nấu cơm cho cả nhà. Một lần, tôi lén bỏ quả trứng vào nồi cơm sắp chín. Quả trứng chín dở thấm lên bề mặt nồi cơm. Cha nuôi phát hiện ra và phạt không cho tôi ăn tối hôm đó, rồi bắt tôi phải ngủ trong chuồng lợn.
Chị gái nuôi đã lén gói thức ăn vào trong túi và ném nó vào cho tôi. Chị bảo: “Em trai, ăn đi. Đêm sẽ qua nhanh thôi, trời sắp sáng rồi. Trứng là để bán, không được ăn”.
Một lần khác, tôi muốn ăn bánh quy giòn. Chị gái đã lấy 10 tệ của cha nuôi để mua cho tôi. Tôi không muốn ăn hết một lúc nên vừa gặm vừa nhấm nháp thích thú.
Tôi luôn hỏi chị muốn làm gì khi lớn lên. Chị luôn nói rằng chị muốn ăn ngon và mặc những bộ váy đẹp. Bây giờ, mỗi năm, tôi đều mua tặng chị vài bộ váy. Chị là người bảo vệ tôi suốt những năm tháng tuổi thơ. Trong trái tim tôi, chị mang hình bóng của người mẹ.
Đôi khi tôi cũng cảm thấy thương bố mẹ nuôi khi nghĩ đến việc họ đã phải làm việc đến kiệt sức ngoài đồng. Có thể họ không thể hiện nhiều tình yêu với tôi nhưng nó vẫn tồn tại. Chẳng hạn, khi tôi ốm, họ đưa tiền cho tôi để đi bốc thuốc của thầy lang trong làng. Khi tôi bị bắt nạt, mẹ sẽ can thiệp và nổi giận thay tôi. Nghĩ rằng con mình không đủ nhanh nhẹn, bà bảo tôi lần sau hãy chạy trốn.
Tôi không thích thú với chuyện học hành cho lắm. Mùa hè năm lớp 2, tôi đi bơi trong một cái ao mà tôi không được phép vì nó không an toàn. Khi bố nuôi phát hiện ra, tôi vô cùng sợ hãi nhưng không thể trốn đi đâu được. Ông không mắng tôi nhưng phạt tôi cởi hết quần áo. “Không được ăn, cứ chơi tiếp đi cho đến khi bị đuổi học” - ông ra lệnh.
Hình phạt đó làm tổn thương lòng tự trọng của tôi. Khi mọi người đi qua, tôi phải ngồi xổm xuống nước để che vùng kín. Ngồi ngâm nước lâu khiến tay chân tôi yếu dần. Cuối cùng, khi trời sắp tối, tôi bắt đầu khóc. Lúc đó, tôi rất ghét bố mẹ đẻ của mình vì nghĩ rằng họ đã bỏ rơi, khiến tôi khổ sở thế này. Đó là lần đầu tiên tôi nghĩ đến chuyện tự tử, nhưng tôi không đủ can đảm. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi về nhà với tư thế cúi đầu.
Cho dù tôi cư xử thế nào, bố mẹ nuôi luôn nói bố mẹ đẻ bỏ rơi tôi. Trong thâm tâm, tôi tin điều đó và sợ rằng một ngày nào đó, họ cũng sẽ đuổi tôi đi.
Năm 8 tuổi, tôi đã biết nấu nhiều món ăn, biết cho gà vịt ăn và cắt cỏ cho bò. Tôi biết rửa bát và thu dọn quần áo. Tôi biết cha mẹ nuôi muốn gì dựa trên nét mặt của họ.
Năm lớp 5, tôi bỏ học để đi chăn bò. Mỗi lần buồn, tôi đến chỗ ngôi mộ cổ trên lưng núi và bí mật viết nhật ký, vẽ tranh. Tôi vẽ hình mẹ ruột - niềm tôn kính của tôi nhưng đang ở một nơi xa xôi. Tôi ghét bà, nhưng tôi cũng nhớ bà. Tôi đoán rằng bà rất đẹp, và tự hỏi rằng mình có giống mẹ hay không.
Ngọn đồi gần nhà bố mẹ nuôi của Ling Dong. Năm 15 tuổi, tôi bắt đầu cùng một người đàn ông trong làng đi làm phụ hồ. Sau 6 tháng, ông chủ thấy tôi chăm chỉ nên cho tôi học lái máy xúc để sau này kiếm việc làm thêm.
Khi đi làm, tôi cảm thấy mình được tự do - được ra khỏi nhà, được trả lương hàng tháng và được ăn những gì mình muốn. Đôi khi, tôi cay đắng nghĩ về cha mẹ ruột của mình. Ngay cả khi không có họ, tôi vẫn có việc làm, vẫn trưởng thành và kiếm được tiền.
Nhưng khi hết giờ làm, tôi thấy mọi người được bố mẹ gọi hỏi thăm, được gửi đồ ăn. Còn bố mẹ nuôi tôi thì chỉ gọi cho tôi vào ngày lĩnh lương để nhắc tôi gửi tiền về nhà và yêu cầu tôi mua những thứ họ cần. Tôi chỉ được giữ một phần nhỏ tiền lương để tiêu vặt.
Năm 18 tuổi, tôi tự dựng cho mình một túp lều ở phía sau ngọn núi và thường ngồi đó rất lâu, tưởng tượng rằng mọi thứ có thể thay đổi theo hướng tốt hơn và tôi có thể đã không thua kém những người khác.
Một lần tình cờ tôi xem được chương trình truyền hình “Hãy chờ con” trên kênh truyền hình quốc gia. Một bà mẹ tên là Zhang Xuexia đang đi tìm con trai mình. Chồng bà không thể chịu đựng thêm được nữa nên đã tự tử, chỉ để lại một câu nói: “Tất cả những gì tôi muốn là con trai tôi”.
Tôi bắt đầu tự hỏi: Liệu tôi có phải là đứa trẻ bị bắt cóc không? Nhưng sau đó, tôi lại quay trở về với suy nghĩ đã cố hữu trong đầu: Tôi hoàn toàn bị bỏ rơi. Dân làng thường nói với tôi: “Cha mẹ mày đã bán mày đi, chắc họ không cần mày nữa. Bố mẹ nuôi đã nuôi mày nên hãy đối xử tốt với họ”.
"Bà nội" sợ rằng một ngày nào đó tôi sẽ bỏ đi, vì thế bà đã kể cho tôi nghe tấm gương về một cô gái rất hiếu thảo với cha mẹ nuôi mình và không muốn gặp bố mẹ đẻ khi họ quay lại tìm cô.
Vài tháng trước khi bà nội mất, tôi là người cho bà ăn 3 lần/ngày, tắm và thay quần áo cho bà. Vào đêm bà mất, tôi tắm cho bà và cho bà ăn cháo loãng. Bà vẫn rất minh mẫn nói rằng, bà không có kỳ vọng gì ngoài việc muốn tôi tận tâm với gia đình và cuối cùng tất cả sẽ là của tôi. Tôi chấp nhận số phận của mình - họ đã nuôi dưỡng tôi, đổi lại tôi sẽ chăm sóc họ khi họ về già.
Lúc nửa đêm, bà qua đời trong vòng tay tôi. Ngay trước đó, bà không nói được lời nào, chỉ chỉ tay về phía bài vị tổ tiên ra hiệu cho tôi rằng tổ tiên đã chấp nhận nguyện vọng của bà.
(Còn nữa)
Phần 2: Sự thật được tiết lộ sau 21 năm làm con nuôi
Nguyễn Thảo(Theo The Paper)
Bi kịch của cuộc đoàn tụ gia đình sau 15 năm con trai bị bắt cóc
Khi cậu bé Shen Cong bị bắt cóc, cha cậu đã mải miết đi tìm con trai suốt 15 năm. Cậu bé được tìm thấy vào tháng 3 năm ngoái nhưng gia đình cậu lại đang chìm trong nợ nần.
">...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Churchill Brothers vs Sreenidi Deccan, 18h00 ngày 23/3: Phá dớp
- Vợ chồng biến 500m2 đất cằn thành khu vườn xanh mướt chỉ với 10 triệu đồng
- Millyard Viper V10
- 1001 cách giới trẻ vượt căng thẳng trong thời gian giãn cách
- Nhận định, soi kèo Cardiff Metropolitan vs The New Saints, 21h00 ngày 22/3:
- Thế giới của những người chăm búp bê như con ở Trung Quốc
最新文章
-
Nhận định, soi kèo U19 Áo vs U19 Iceland, 21h00 ngày 22/3: Chiến thắng thứ 3
-
Điều đáng nói là bạn trai của cô sau khi bị phát hiện đã có "cú xoay ngược tình thế" khiến cô gái cảm thấy rất khó nghĩ, phân vân không biết thực ra anh chàng là kẻ lừa dối hay chính mình đã trách nhầm bạn trai. Cô gái đăng đàn nhờ người ngoài cuộc có cái nhìn tỉnh táo hơn phân xử:
"Chào mọi người, em là nữ sinh năm 99 ạ. Chuyện là em yêu anh được 6 tháng rồi mọi người ạ. Anh là một đàn ông chu đáo, khéo miệng và đẹp trai nữa. Bạn bè cứ khuyên em nên cẩn thận, người yêu em như thế kiểu gì cũng nhiều gái theo. Em không tin, vì người yêu em rất chủ động khai báo với em. 9 giờ tối hôm nào anh ấy cũng đưa điện thoại cho em muốn kiểm tra gì thì kiểm tra, đều như vắt tranh.
Thế nhưng tầm 7 giờ tối hôm qua, người yêu em ra ngoài mua đồ nhưng lại để quên điện thoại ở nhà. Em cũng không để ý đâu nhưng đột nhiên anh ấy có liên tục 5-7 cái tin nhắn làm em thực sự tò mò.
Vì anh người yêu chủ động cho em biết mật khẩu nên em dễ dàng mở ra xem. Màn hình trước mắt em là tin nhắn của gần 10 cô gái khác nhau, mỗi người một biệt danh riêng. Nội dung tin nhắn đều trên mức bạn bè bình thường. Điều đặc biệt là các đoạn tin nhắn đều rất ngắn, giống như được xóa đi hàng ngày vậy.
Đến lúc người yêu em về, em mất bình tĩnh hỏi thì anh ấy trả lời:
- Anh rep (trả lời - PV) người ta vì lịch sự thôi, chứ anh yêu em nhất mà!
- Thế tại sao anh lại phải xóa hết đi, không làm gì mờ ám sao phải giấu giếm?
- Không phải, anh lo em sẽ buồn, em đọc được, em suy nghĩ thì anh thương lắm...
Có phải em đang ghen mù quáng quá không mọi người. Anh người yêu em vốn là một người đàn ông chu đáo và lịch sự với mọi người xung quanh. Có lẽ anh ấy làm thế cũng chỉ vì lo cho cảm xúc của em, em không hiểu chuyện hay do em quá trẻ con ạ?".
Tâm sự của cô gái nhận được gần 10 ngàn biểu tượng cảm xúc và hàng ngàn bình luận của thành viên hội nhóm. Cư dân mạng mến thương gọi cô gái là "nha đầu ngốc" vì sự ngây thơ cả tin quá mức của cô.
"Anh ấy còn chén các em khác mà không để em biết vì sợ em đau lòng cơ, chứ nhắn tin đã là gì", "Chúc mừng bạn là cô gái giật giải được yêu nhất trong top 10", "Sờ lên đầu đếm xem được bao nhiêu cái sừng đang nhú rồi", "Bạn nữ suy nghĩ quá nhiều rồi, rõ ràng bạn đang bị cắm sừng mà lại cứ ảo tưởng là không sao"... là những lời cảnh báo của cư dân mang về "anh người yêu chu đáo" dành cho cô gái và mong cô tỉnh ngộ.
Cư dân mạng hài hước gọi bạn trai của cô gái là "ác quỷ nói lời đường mật, kẻ lừa đảo nhất hệ mặt trời, tên biến thái vũ trụ, đứa con của dối trá, kẻ reo rắc u mê, nỗi ám ảnh hàng đêm, kẻ bẻ cong định luật...". Và với một người bạn trai "hoàn hảo" đến vậy thì cô gái đúng là đang "ghen mù quáng" rồi, nếu không phải bây giờ thì còn chờ đến bao giờ mới chịu sáng mắt ra đây.
Trong tình yêu, ở thời đại nào cũng vậy, sự chung thủy, nghiêm túc, tại một thời điểm chỉ yêu duy nhất một người là điều kiện tiên quyết, là yêu cầu cao nhất và chính đáng nhất của tình yêu. Bởi tình yêu vốn đi liền với sự ích kỷ "chỉ một và duy nhất". Qua lại với một lúc nhiều người, giấu giếm người mình nói lời cam kết yêu đương, đến lúc lộ ra lại nói không muốn cho người yêu biết vì thương, vì sợ người yêu buồn là lý lẽ của những gã Sở Khanh. Bạn gái xứng đáng có một chàng trai tốt hơn, không nên mù quáng chấp nhận thứ tình cảm "anh yêu em nhất" nhưng chỉ là "nhất... thời" này.
Theo Dân Trí
Tin nhắn của vợ gửi cho người yêu cũ
Con gái ghé tai tôi thì thầm: "Lúc nãy mẹ nhắn tin với chú nào ý. Con thấy nick zalo của chú ấy là… Mấy hôm trước chú ấy cũng nhắn tin cho mẹ nhé".
" alt="Lộ tin nhắn với 10 cô, bạn trai nói 'đáp cho lịch sự rồi xóa vì sợ em buồn'">Lộ tin nhắn với 10 cô, bạn trai nói 'đáp cho lịch sự rồi xóa vì sợ em buồn'
-
Ngày 28/11, tiến sĩ, bác sĩ Trần Hữu Thanh Tùng, Trung tâm Kiểm soát cân nặng và Điều trị béo phì, Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh, nói như trên, thêm rằng hiện mỗi tháng trung tâm tiếp nhận khoảng 100 người đến thực hiện phương pháp này và có xu hướng tăng khi Tết sắp đến. "Công nghệ đông hủy mỡ Cool Lipolysis (Cryolipolysis) là kỹ thuật giảm mỡ không xâm lấn, sử dụng nhiệt độ thấp từ -5 đến -10 độ C truyền qua đầu máy để đông cứng và làm chết các tế bào mỡ ở khu vực điều trị", bác sĩ Tùng giải thích. Các tế bào chết này sau đó tự đào thải ra ngoài cơ thể qua đường tự nhiên.
Căn cứ mức độ béo phì, vị trí, lượng mỡ vùng điều trị như cánh tay, vùng bụng, eo, hông, đùi, bác sĩ sử dụng loại tay cầm máy khác nhau, với có số lần thực hiện khác nhau. Miếng gel lạnh được phủ lên vùng cần điều trị. Đầu máy tiếp xúc với lớp gel hút vùng da có mỡ thừa vào trong rồi làm đông lạnh dần. Thời gian thực hiện cho một vùng khoảng 60-70 phút, sau đó người bệnh có thể sinh hoạt, làm việc bình thường. Khoảng cách giữa hai lần điều trị ở một vùng là 6 tuần. Công nghệ này phù hợp với người có độ dày mỡ dưới da từ 15 mm trở lên.
"Điều trị bằng công nghệ đông hủy mỡ giúp giảm vùng mỡ 'cứng đầu', khó có thể loại bỏ chỉ bằng chế độ ăn kiêng và tập thể dục", bác sĩ Tùng nói thêm.
" alt="Đông hủy mỡ giúp dáng thon gọn đón Tết">Đông hủy mỡ giúp dáng thon gọn đón Tết
-
Từ ngày 27/4 đến 18h ngày 5/7, TP.HCM có 6.675 ca mắc Covid-19 được Bộ Y tế công bố. Trung tâm Kiểm soát bệnh tật TP.HCM (HCDC) nhận định, tình hình dịch bệnh tại thành phố đang diễn biến nhanh, phức tạp và dự báo sẽ tiếp tục ghi nhận các trường hợp mắc mới do mầm bệnh đã lưu hành trong một thời gian dài tại nhiều nơi.
Những ngày qua, thành phố liên tục ghi nhận các ca bệnh ở các nhà máy, khu dân cư, văn phòng công ty, khu công nghiệp và các chợ dân sinh…
Hồi hộp chờ kết quả xét nghiệm
Chị Như Mai (SN 1985, ở TP.Thủ Đức), nhân viên một công ty tại quận 7 (TP.HCM) cho biết, từ khi đợt dịch Covid-19 lần thứ tư diễn ra tại TP.HCM, cả gia đình luôn thực hiện quy tắc 5K. Chị cũng chuẩn bị đủ lương thực cho một tuần, hết lại đi mua tiếp, hạn chế phải đến nơi công cộng.
“Từ khi nhà trường có thông báo cho học sinh nghỉ học, vợ chồng tôi cho hai con trai về quê, nhờ ông bà nội, ngoại trông giúp. Ở lại thành phố, vợ chồng tôi đi làm xong về nhà nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa. Có thời gian rảnh, chúng tôi gọi video nói chuyện với con hoặc đánh cầu lông, trồng rau”, chị Mai chia sẻ.
Người dân TP.HCM đang ngồi xếp hàng chờ lấy mẫu xét nghiệm nCoV. Ảnh: Tú Anh. Ngày 15/6, cửa hàng tiện lợi gần nhà chị Mai có một ca dương tính với nCoV. Chị Mai từng đến cửa hàng này mua đồ nên được xác định là F1, còn chồng chị là F2.
Do là F1 ít có nguy cơ, chị được cách ly tại nhà, khai báo y tế và lấy mẫu xét nghiệm. “Kết quả cả hai lần xét nghiệm của tôi đều âm tính”, chị Mai chia sẻ.
Ngày 1/7, chị Mai đến công ty làm việc. Đúng hôm đó, bố của một nam đồng nghiệp trong công ty chị trở thành F0 do có tiếp xúc với một ca mắc Covid-19. Mẹ, vợ và con người này cũng có kết quả xét nghiệm dương tính. Người này trở thành F1 có nguy cơ cao. Chị Mai và nhân viên khác trong công ty là F2.
Dù đã được các nhân viên y tế đến công ty lấy mẫu xét nghiệm, nhưng chị tự nguyện đến bệnh viện làm test nhanh.
Sau 2h lấy mẫu làm test nhanh, chị Mai nhận được kết quả âm tính. 3 ngày sau, chị cũng được thông báo xét nghiệm RT-PCR cho kết quả âm tính. “Trong 3 ngày chờ đợi, tôi cứ thấp thỏm lo lắng. Khi nhận được kết quả âm tính, tôi mới thở phào nhẹ nhõm”, chị Mai chia sẻ.
Nhà một trường hợp F1 tại TP.HCM đang thực hiện cách ly tại nhà. Ảnh: Tú Anh. Chị cũng cho biết, toàn bộ nhân viên công ty chị cũng có kết quả xét nghiệm âm tính. Hiện công ty chị vẫn làm việc bình thường và đều tuân thủ quy tắc phòng chống dịch. Ban lãnh đạo công ty cũng đã chuẩn bị sẵn các phương án cách ly.
Thấy buồn vì làm ảnh hưởng đến mọi người
Chị Minh Hương (SN 1994, ở Bình Thạnh, tên đã thay đổi), đang làm biên tập viên cho một công ty truyền thông tại quận 1, TP.HCM. Công việc của chị phải đi nhiều nơi, tiếp xúc với nhiều người. Chị cũng đã được tiêm vắc xin Covid-19 mũi 1.
Ngày 23/6 vừa qua, tòa nhà chị thuê có một ca F0. Chị Hương trở thành F1 có nhiều nguy cơ, phải đi cách ly tập trung.
Nhân viên y tế đang lấy mẫu xét nghiệm nCoV cho người dân TP.HCM. Ảnh: Trương Thanh Tùng. Công ty chị Hương đã cho các nhân viên làm việc online từ khi đợt dịch lần thư tư bắt đầu bùng phát ở TP.HCM, vì vậy, dù phải đi cách ly tập trung, công việc của chị vẫn không ảnh hưởng nhiều. Điều chị buồn là vì mình mà nhiều đồng nghiệp, người thân bị ảnh hưởng.
Chị Hương kể, trong ngày 23/6, chị đã tiếp xúc gần với nhiều đồng nghiệp khi đi làm chung ở một sự kiện.
"Sau khi biết mình là F1, tôi đã gọi báo công ty để thực hiện việc khử khuẩn. Đối với những người tiếp xúc, tôi nhắn tin cho từng người để thông báo và xin lỗi. Tôi được tất cả mọi người chia sẻ, hỏi thăm, động viên. Dù tôi đã được tiêm vắc xin Covid-19 nhưng có nhiều người tiếp xúc với tôi vẫn chưa", chị Hương kể.
Hiện chị Hương đã có kết quả xét nghiệm âm tính lần một. Khoảng một tuần nữa chị sẽ hoàn thành việc cách ly tập trung. Chị cũng vừa nhận được tin, những người tiếp xúc với với mình đều đã có kết quả âm tính. Chị mong rằng tình hình dịch bệnh tại TP.HCM sẽ nhanh chóng được dập tắt để người dân yên tâm sinh sống.
HCDC khuyến cáo, tình hình dịch bệnh tại thành phố còn diễn biến phức tạp, vì vậy, người dân cần thực hiện nghiêm Chỉ thị 10 của UBND thành phố, chỉ ra khỏi nhà khi thực sự cần thiết. Các khu vực nguy cơ cần tăng cường thực hiện các biện pháp phòng ngừa để không cho dịch bệnh xâm nhập.
Trường hợp không khai báo y tế, nếu dẫn đến hậu quả gây lây lan dịch bệnh trong cộng đồng sẽ bị xử phạt theo quy định.
Tú Anh
Nhân viên y tế TP.HCM giả làm người đi mua thịt để truy vết F0
Sau khi một nhân viên phải đóng giả làm người đi mua thịt, nhóm của chị Trang mới truy vết được hết lịch trình đi lại, các trường hợp tiếp xúc gần của ca F0 tại phường 9, quận Gò Vấp.
" alt="Dịch Covid">Dịch Covid
-
Nhận định, soi kèo Rionegro Aguilas vs Envigado, 08h00 ngày 24/3: Dìm chủ dưới đáy
-
Nhật Kim Anh và mẹ.
Nhật Kim Anh chia sẻ, khoảng hơn 5 năm trước, sau chuyến leo núi Bà Đen (Tây Ninh) trở về, chân của mẹ cô có dấu hiệu thoái hoá, bà không đi nổi, phải đi lết. Nữ ca sĩ và các chị em trong gia đình đã đi tìm thầy khắp nơi để chữa trị cho mẹ mà bệnh vẫn không hết.
“Do ngày xưa mới sinh con là mẹ đã lội ruộng nhiều quá, mẹ còn bị nổi mạch máu đen chi chít ở chân, được hàng xóm láng giềng chỉ cho đi hết thầy nọ, thầy kia, mẹ cũng đi, nhưng mãi không khỏi. Sau này một fan của tôi giới thiệu cho ông Võ Hoàng Yên, nói là rất nổi tiếng. Chúng tôi mừng quá liền đăng ký đưa mẹ đi khám, hi vọng mẹ sẽ không phải uống thuốc giảm đau mỗi ngày nữa" - Nhật Kim Anh chia sẻ.
Nhật Kim Anh cho biết, khi mẹ ốm đau, cô phải 'vái tứ phương'. Nhật Kim Anh vẫn nhớ lần đầu tiên đưa mẹ đi chữa bệnh tại địa điểm của ông Võ Hoàng Yên. Sau khi ngồi đợi từ sáng tới chiều, mẹ cô được ông Yên xoa dầu, nắn khớp xương, đau đến ngất luôn. Nhưng sau đó về thấy đỡ nên Nhật Kim Anh rất mừng, cứ nghĩ mẹ từng đi khắp nơi chữa mà không khỏi, lần này chắc là “được cứu” rồi. Vì thế, cô không ngần ngại chia sẻ cảm xúc lên trang cá nhân của mình.
Thế nhưng sau một thời gian, chân bà lại đau, nên nữ ca sĩ cùng gia đình phải đưa mẹ đi mổ chân, gắn inox ở bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM. Lo lắng cho sức khỏe của mẹ, nữ ca sĩ cũng không để ý những chia sẻ của mình trên Facebook trước đó, đến khi ông Yên vướng phải lùm xùm trên mạng cô mới nhớ ra, liền gỡ phần chia sẻ này.
“Tôi và mẹ không hề quen biết ông Yên. Lúc đi chữa bên ông Yên không lấy tiền nhưng những người trong đoàn đi chung hôm đó nói tôi có thể cúng dường để ông Yên trồng thuốc cứu người nên tôi có cúng dường (số tiền là 10 triệu đồng). Hơn nữa, theo như ông Yên nói thì phải chữa hết liệu trình là 3 lần nhưng thấy mẹ đau quá nên gia đình tôi cho mẹ đi mổ luôn, không chữa nữa. Vì thế, tôi không xác định được là do ông Yên chữa không khỏi hay là bệnh già của mẹ nên tôi không dám lên tiếng kết luận sự việc này".
Hiện giờ, chân của mẹ Nhật Kim Anh đã ổn định sau khi phẫu thuật, nhưng chân còn lại cũng bắt đầu đau.
Cha mất sớm, Nhật Kim Anh dành hết tình yêu thương cho người mẹ năm nay đã 70 tuổi. Ngoài những lúc đi diễn, nếu có thời gian là cô lại chạy về bên mẹ.
Nữ ca sĩ cho biết: “Khi mẹ ít tuổi hơn một chút thì tôi phải lo sự nghiệp, chạy khắp nơi, rồi lại chuyện gia đình riêng không hạnh phúc làm mẹ buồn không ít. Nay muốn ở bên mẹ nhiều hơn thì mẹ đã già, lại bị bệnh tuổi già hành hạ, giờ có thời gian là tôi về với mẹ”.
Hồng Trân
Quảng Ngãi hủy bỏ quyết định khen thưởng 'thần y' Võ Hoàng Yên
Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi Đặng Văn Minh đã ký quyết định hủy bỏ quyết định khen thưởng đã trao cho lương y Võ Hoàng Yên và các cộng sự.
" alt="Nhật Kim Anh lên tiếng việc từng đưa mẹ đến nhờ Võ Hoàng Yên chữa bệnh">Nhật Kim Anh lên tiếng việc từng đưa mẹ đến nhờ Võ Hoàng Yên chữa bệnh