您现在的位置是:Kinh doanh >>正文
Bê bối chấn động học viện phi công danh tiếng nhất Nga
Kinh doanh22人已围观
简介Các học viên tại trường đào tạo phi công hàng đầu của Nga vừa gây xì căng đan lớn sau khi hình ảnh h...
Các học viên tại trường đào tạo phi công hàng đầu của Nga vừa gây xì căng đan lớn sau khi hình ảnh họ mặc trang phục thiếu vải và quằn quại trong tiếng nhạc xuất hiện khắp nơi.
IS dọa chiếm Washington,êbốichấnđộnghọcviệnphicôngdanhtiếngnhấkhánh hòa tấn công Nhà TrắngTags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Real Madrid vs Arsenal, 2h00 ngày 17/4: Chung kết sớm
Kinh doanhChiểu Sương - 15/04/2025 17:26 Cúp C1 Châu Âu ...
阅读更多Kỹ sư người Việt bán xôi, nước mía mưu sinh ở Australia
Kinh doanhAnh là Huỳnh Vũ Hải, 35 tuổi (quê Kiên Lương, Kiên Giang). Từ bỏ công việc của một kỹ sư, anh bán đồ ăn ở Australia như một cơ duyên. Trên tay anh, ổ bánh mì đã xẻ sẵn. Anh khom người trước chiếc tủ kính, một tay vừa cầm vừa tách. Tay còn lại anh gắp từng miếng thịt đã nướng chín cho vào chiếc bánh. Thịt đã đủ, anh cho tiếp dưa leo và đồ chua rồi chan thêm muỗng nước sốt trước khi giao cho khách...
Bản sắc Việt ở xứ người
Khách mua bánh mì là một người Australia còn khá trẻ, ăn mặc giản dị. Đưa tay nhận chiếc bánh đã làm xong, ông cám ơn người bán, trả tiền rồi quay lại nói với chúng tôi: "Bánh mì này ngon lắm, tôi ăn nhiều lần rồi".
Gian hàng bánh mì của anh Hải. Chúng tôi là người khách kế tiếp. "Chú thích ăn gì con làm cho...", câu chào bằng tiếng Việt làm chúng tôi hết sức bất ngờ. Trên đất Australia muốn nghe được một câu tiếng Việt không khó nhưng ở đây, chợ phiên của Brisbane city, hầu hết các gian hàng đều của người bản xứ.
Sự có mặt của gian hàng bánh mì do người Việt làm chủ khiến chúng tôi vô cùng thích thú. "Cho chú một ổ bánh mì thịt đi". Anh nở nụ cười thật tươi: "Con giới thiệu với chú, ngoài bánh mì con còn có cơm tấm, xôi mặn và các loại thức ăn đường phố như ở Việt Nam".
Miệng nói, mắt nhìn và nụ cười luôn nở trên môi, anh trao cho chúng tôi ổ bánh và mời ngồi ăn tại chỗ. Bánh mì anh làm ngon thật. Sau nhiều lần len lỏi khắp thành phố, chúng tôi có thể ghi nhận nơi đây thức ăn mang đậm hương vị Việt. Miếng thịt anh nướng được ướp tẩm rất vừa miệng. Miếng thịt gà theo đĩa xôi khá hấp dẫn.
Khi vắng khách, anh ngồi cạnh chúng tôi. Anh là Huỳnh Vũ Hải, 35 tuổi (quê Kiên Lương, Kiên Giang). Anh đến Australia vào năm 2005 để theo học ở một trường đại học với chuyên ngành môi trường.
Những năm đầu tha hương trên đất khách, anh phải làm thêm tại nhà hàng của người thân mới có đủ khả năng trang trải các chi phí ăn ở và học hành. Anh từng đảm nhận nhiều vị trí như chạy bàn, rửa chén song song với việc học ở trường.
Sau 4 năm, anh tốt nghiệp, ra trường với mảnh bằng kỹ sư. Anh tìm được việc làm khá tốt ở một công ty chuyên về xử lý rác thải. Công việc văn phòng với những dự án, những kế hoạch không làm anh có được niềm vui. Anh xin nghỉ để trở lại với công việc mà trước đây chỉ là làm để cải thiện cuộc sống, làm nhà hàng.
Máy ép nước nước mía được anh Vũ Hải đặt mua từ Việt Nam. "Vui lòng cho một ly nước mía", tiếng của người khách vang lên cắt đứt câu chuyện. Anh Hải nhìn ra - khách là một người phụ nữ da trắng.
Anh đứng dậy đến bên đống mía, mở tấm đậy. Rút một cây mía, anh cho vào chiếc máy bên ngoài ghi dòng chữ Việt "Nước mía siêu sạch". Trên đất Australia mà lại có loại máy này sao?
Anh múc nước mía vào ly, đậy nắp trao cho khách rồi nói: "Loại máy ép nước mía này con đặt mua từ Việt Nam. Chú xem dòng chữ nhỏ nằm dưới cùng đó". Thì ra nơi sản xuất máy là một cơ sở ở quận 5, TP.HCM.
"Ở đây con bán toàn thức ăn và đồ uống Việt Nam. Sản phẩm bán ra con cố giữ cho được bản sắc Việt nên không chỉ người Việt mà cả người nước ngoài đều thích...", anh nói.
Chợ phiên dân dã
Chợ phiên ở Brisbane city khá lớn. Nằm dọc theo con đường bao bọc công viên Davies Park từ đường Montague đến bờ sông Brisbane dài gần 1km, những gian hàng hai bên đường bày bán đủ loại mặt hàng và dịch vụ thông thường.
Không riêng gì người bản xứ, người Pháp, Đức, Việt và nhiều quốc gia khác đều có gian hàng bán những sản phẩm đặc trưng... Chợ phiên này chỉ hoạt động 1 ngày/tuần, vào ngày thứ 7.
Những gian hàng ở chợ phiên. Dòng người đến với chợ đông dần. Hầu như gian hàng nào cũng tất bật. Anh Hải cũng không ngưng tay. Cứ hết bánh mì đến xôi, rồi cơm tấm đến những món ăn vặt, anh làm không ngưng nghỉ và dường như càng làm anh càng có hứng thú.
"Sau khi nghỉ làm ở công ty môi trường, con tiếp tục xin làm ở nhà hàng. Không việc gì con không làm và phải làm hết sức nhiệt tình. Từ khởi điểm là chạy bàn chẳng bao lâu con được làm phụ bếp.
Ở vai trò này con phát huy hết khả năng cũng như lòng đam mê của mình. Trời chẳng phụ lòng người. Con được bếp chính truyền lại tất cả những bí quyết nghề nghiệp nên sau đó, con trở thành đầu bếp thực thụ.
Vài năm sau, năm 2012, con mở nhà hàng. Công việc làm ăn suôn sẻ và con lập gia đình với một phụ nữ ở Hà Nội, sinh được 2 cháu nhỏ. Hàng ngày, vợ con ở nhà trông cháu, con trông coi nhà hàng.
"Con rất thích nấu ăn - Hải nói. Qua đây, xa quê hương con lại càng muốn nấu những món ăn Việt. Những món ăn đơn giản, dân dã nhưng rất đậm tình quê hương. Khách đến với nhà hàng con không riêng gì người Việt mà người quốc tịch khác khá đông".
Anh Hải chế biến bánh mì thịt. Hải cho biết thêm, đến 2017, anh bán nhà hàng để tiếp tục đi làm công cho các nhà hàng khác. Một tuần, vào ngày thứ 7 anh trở về đây mở gian hàng bán thức ăn Việt.
Đôi vợ chồng già người Australia ghé vào. Hải đứng lên đón khách. Họ mua một hộp xôi mặn mà một ổ bánh mì thịt. Hải mở nắp lấy xôi. Hơi nóng tỏa ra mang đầy hương vị Việt làm dịu không khí lạnh của buổi cuối đông.
Bánh mì và xôi trao cho khách, Hải chưa kịp bỏ tiền vào tủ thì người khác đến. Cứ thế cho đến trưa, đến chiều, thức ăn vơi dần và niềm vui dâng cao.
Người Việt xa quê ai cũng chí thú làm ăn. Họ nâng niu những đồng tiền kiếm được bởi đó là đồng tiền được tạo ra bằng những giọt mồ hôi có khi lẫn cả nước mắt.
Xe đông lạnh bán thủy hải sản. Có thể gọi chợ phiên Brisbane city là chợ bình dân. Chợ được hình thành bằng những gian hàng dã chiến. Hàng hóa đa phần được lấy từ những cơ sở sản xuất tại chỗ. Người bán không cầu kỳ và người mua không kén chọn.
Chúng tôi từ giã Hải đi sâu vào bên trong để tận mắt chứng kiến sinh hoạt rất đỗi bình thường nhưng không phải nơi nào cũng có được.
Du khách việt chứng kiến điều bất ngờ ở Australia
Lễ hội được diễn ra trên sân cỏ khá rộng. Ở những chỗ trống có bóng mát, nhiều người trải bạt cùng gia đình mua thức ăn quây quần bên nhau. Họ cùng vui chơi thoải mái sau những giờ làm việc mệt nhọc.
">...
阅读更多Ngoại tình: Chồng tôi dứt tình vì cô chủ quán bia hơi
Kinh doanhTôi đi về hướng bãi biển và lang thang ở đó cả tiếng đồng hồ. Đang lang thang thì mắt tôi tối sầm khi nhận ra chồng tôi và cô nhân tình bốc lửa đang ôm nhau chơi đùa với sóng. Tôi và anh yêu nhau 5 năm, một tình yêu mặn nồng thời sinh viên hoa mộng. Anh là sinh viên Đại học Giao thông, tôi học Cao đẳng Sư phạm. Ra trường, chúng tôi nhanh chóng kiếm được việc làm tại Hà Nội. Anh có chí tiến thủ, khéo léo, biết ngoại giao nên được sếp tín nhiệm. Sau 8 năm đi làm, anh được cất nhắc lên trưởng phòng kế hoạch xí nghiệp vận tải.
6 năm sau, anh vươn lên chức phó giám đốc xí nghiệp. Nhân viên xí nghiệp coi anh như thần tượng vì anh là sếp trẻ nhất từ trước tới nay, quản lý mấy trăm công nhân. Tôi vui vẻ an phận với công việc giáo viên dạy hóa cấp 2, chỉ chuyên tâm vào giáo án, bếp núc và chăm sóc chồng con.
Khánh Ly, cô bạn thân cùng trường với tôi không dưới mười lần nhắc nhở tôi về chuyện ăn mặc, làm đẹp. Ly nói, giờ là vợ phó giám đốc thì cũng phải biết ăn mặc đúng mốt chứ không thể chân phương mộc mạc kẻo mất chồng. Tôi cười xòa khẳng định với bạn rằng chồng tôi là mẫu đàn ông vì gia đình, lúc nào cũng yêu vợ, thương con thì lo gì mấy chuyện tầm phào ấy.
Tuy nhiên, tôi thật không ngờ …
Cuối tuần vừa rồi, chồng tôi đi công tác. Ở nhà chỉ có tôi và 2 con. Trong lúc các con tôi mê mải xem bộ phim hoạt hình mới, tôi đọc nốt cuốn tiểu thuyết ăn khách thì điện thoại của tôi réo liên hồi. Khánh Ly gọi cho tôi giọng hốt hoảng, cô ấy kể chuyện gặp chồng tôi ở bãi biển Sầm Sơn (Thanh Hóa). Anh đi cùng cô chủ quán bia hơi đầu phố nhà tôi, họ ôm hôn nhau thắm thiết nên không nhận ra sự có mặt của Ly. Ly đã bí mật đi theo và biết địa chỉ khách sạn chồng tôi ở.
Tôi nghe bạn kể mà trái tim tan nát vì đau đớn, Ly giục tôi phải vào ngay để bắt quả tang chồng tôi ngoại tình.Tôi liền gửi con sang nhà hàng xóm nhờ trông hộ rồi tất tả đón xe đi.
Sáng sớm hôm sau, tôi đã có mặt trước cửa khách sạn nơi Ly nhắn địa chỉ cho tôi. Thế nhưng, tôi không đủ can đảm để bước vào.
Tôi đi về hướng bãi biển và lang thang ở đó cả tiếng đồng hồ. Đang lang thang thì mắt tôi tối sầm khi nhận ra chồng tôi và cô nhân tình bốc lửa đang ôm nhau chơi đùa với sóng. Họ còn thuê thợ ảnh chụp đủ kiểu tạo dáng uốn éo, tình tứ…
Không kìm chế được nữa, tôi đi tới trước mặt chồng hỏi rõ trắng đen. Chồng tôi sững sờ nhưng anh bình tĩnh rất nhanh, anh nói tôi cùng về khách sạn giải quyết mọi chuyện.
Cô chủ quán bia tên Kim Dung nhìn tôi cười khẩy. Vẻ mặt thách thức của cô ta càng khiến tôi tức tối.
Chồng tôi nói, anh từ lâu đã không còn yêu tôi vì tôi khô khan nhạt nhẽo, anh chỉ thấy mình hạnh phúc khi ở bên Kim Dung, cô ấy trẻ đẹp, biết chiều chuộng, ở bên Kim Dung anh mới thấy mình là đàn ông đích thực. Anh muốn tôi chấp nhận mọi chuyện, anh sẽ lo cho tôi và các con đầy đủ.
Kim Dung mỉa mai tôi: "Chị soi gương xem lại mình đi, tôi không giật chồng ai cả, là anh ấy tự nguyện đến với tôi. Chúng tôi yêu nhau 2 năm nay, say đắm ngọt ngào mà giờ chị mới biết thì cũng kì lạ thật đấy". Nói xong cô ta phá lên cười đắc ý.
Tôi nghẹn ngào khóc nấc từng hồi. Sau đó, tôi nhanh chóng bắt xe về Hà Nội. Trên đường đi, tôi cứ nghĩ mãi. Một người hiền hậu, thủy chung, hết lòng vì chồng con như tôi mà giờ đây tôi nhận trái đắng. Chồng ngang nhiên ngoại tình, coi vợ như bù nhìn còn đưa ra yêu sách...
Xin mọi người cho tôi lời khuyên, tôi phải làm gì để trả mối hận này...
Xinh đẹp, giỏi giang tôi vẫn 'toát mồ hôi' khi làm dâu phố cổ
Về làm dâu phố cổ, tôi phải trải qua những màn thử thách đến toát mồ hôi của gia đình nhà chồng.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Real Madrid vs Arsenal, 2h00 ngày 17/4: Chung kết sớm
- Truyền thông Pháp: "Mbappe đang gặp vấn đề về tâm thần"
- Vườn hoa 100 triệu đẹp như tranh của cô giáo dạy Toán
- Lựa chọn điều hòa thế nào khi nhà có trẻ nhỏ?
- Nhận định, soi kèo Havadar vs Mes Rafsanjan, 20h30 ngày 16/4: Nhe nhóm hy vọng
- Hàng bún riêu là thanh xuân của một thế hệ người Đà Lạt
最新文章
-
Nhận định, soi kèo U17 Saudi Arabia vs U17 Hàn Quốc, 21h00 ngày 17/4: Cơ hội chia đều
-
Cụ bà Brenda Osborne sinh năm 1913, vừa mừng sinh nhật của mình tròn 105 tuổi. Bà là một y tá đã nghỉ hưu, đang sống rất vui vẻ trong một viện dưỡng lão địa phương.'Đám tang con chó già' ở Nhật Bản khiến người Việt ngỡ ngàng" alt="Không lấy chồng là bí quyết sống lâu trăm tuổi">
Không lấy chồng là bí quyết sống lâu trăm tuổi
-
Nổi tiếng là người mát tay với vé số, ông không nhớ mình đã trúng số bao nhiêu lần, chỉ biết rằng, ông là người đã 3 lần trúng giải độc đắc.
'Vua xổ số' 5 năm 3 lần trúng độc đắc
Người đàn ông may mắn đó là ông Đỗ Văn Yên (SN 1944, phường Kim Liên, Đống Đa, Hà Nội).
Ông Yên sở hữu dáng người nhỏ bé, gầy gò. Dù đã ở độ tuổi nghỉ ngơi, nhưng muốn gặp ông Yên không hề dễ.
Hàng xóm của ông rỉ tai, tìm người đàn ông này chỉ có cách đến phường Kim Liên, đi lòng vòng quanh đó. Ông Yên luôn khoác lên mình trang phục của bảo vệ dân phố, hòa vào dòng người ngược xuôi để hỗ trợ công an phân luồng giao thông; tuyên truyền hướng dẫn nhân dân không vi phạm luật, giữ gìn an ninh trật tự…
Ông Đỗ Văn Yên (SN 1944, phường Kim Liên, Đống Đa, Hà Nội) Ở phường, ông được nhiều người gọi vui bằng cái tên “vua xổ số” và “hiệp sĩ” bắt cướp. Nhiều năm liền, ông coi việc chơi xổ số như thú vui giải trí. Đặc biệt, chỉ trong 5 năm, từ 2000 đến 2005, ông Yên đã may mắn 3 lần trúng giải độc đắc.
Lần 1, ông trúng giải năm 2000, lần 2 năm 2003, lần 3 năm 2005.
Số tiền mỗi lần trúng giải, ông bảo, đủ để ông mua một căn nhà. Tuy nhiên, đây chỉ là vận may bất ngờ. Ông không khuyến khích mọi người chơi sổ số bằng máu ăn thua và cũng không muốn người dân quá ham mê việc này.
Đối với ông Yên, niềm đam mê lớn nhất mà ông đã và đang thực hiện suốt 25 năm qua chính là công việc bảo vệ dân phố, hỗ trợ lực lượng công an làm công tác giữ gìn trật tự trị an.
Món quà của cụ già khiến “hiệp sĩ” cảm động
Trò chuyện với ông, những câu chuyện về việc săn bắt cướp được ông kể như không có hồi kết.
Ông Yên cho biết, ông về hưu và tham gia bắt cướp từ năm 1994. Tính đến nay, chiến công mà ông đạt được là phát hiện và tham gia bắt giữ hơn 200 vụ cướp giật trên địa bàn.
Ông thu hồi được rất nhiều xe máy, dây chuyền vàng, túi xách và xe đạp từ các tay cướp giật để gửi lại bà con nhân dân.
Tất cả những chiến công lập được, ông đều cẩn thận ghi vào cuốn nhật ký. Nhiều người bị trộm cắp, cướp giật đã cám ơn ông bằng tiền và những món quà giá trị nhưng ông Yên chưa lần nào chịu nhận.
Ông tiết lộ: “Rất nhiều năm làm công việc này, chỉ một lần tôi nhận túi cam của một ông cụ hưu trí”.
Theo lời kể của ông Yên, vào khoảng những năm 1994- 1995, với vai trò là đội phó đội săn bắt cướp phường Kim Liên, ông thường xuyên đi tuần tra khu vực.
Một ngày, đang đi tuần trên phố, ông Yên nghe tiếng hô hoán của một cụ ông gần 80 tuổi.
Cụ ông này dựng xe đạp ở vỉa hè rồi vào bưu điện mua báo, lúc quay ra, cụ phát hiện chiếc xe đạp đã bị tên trộm lấy đi.
“Nghe tiếng kêu, tôi vội vã lao theo tên trộm đồng thời hô hoán nhân dân tham gia. Sau đó, tôi đã tóm gọn được tên trộm, lấy lại được chiếc xe đạp cho cụ già” - ông Yên nói.
Vẫn lời ông Yên, những năm đó, xe đạp là tài sản tương đối quý giá. Những gia đình khó khăn phải chắt chiu rất lâu mới có tiền mua xe.
“Ông cụ bị mất xe cũng là một người nghèo. Khi nhận lại được xe, ông ấy vui đến mức chảy nước mắt. Miệng mếu máo.
Ông ấy nói, vợ chồng ông ấy rất nghèo, tằn tiện mãi mới mua được chiếc xe cho con đi làm. Hôm nay, tranh thủ ngày nghỉ, các con ở nhà, ông ấy mới mượn xe của con để ra phố…” - ông Yên kể tiếp.
Sau niềm vui tìm lại được xe, người đàn ông này bỗng tỏ ra băn khoăn.
“Ông ấy loay hoay, móc hết túi quần, túi áo, lấy ra được mấy đồng bạc lẻ, dúi vào tay tôi để cảm ơn. Tuy nhiên, tôi không nhận. Không ngờ hôm sau, tôi đang trực ở phường thì ông cụ đó xuất hiện. Mắt ông ấy rưng rưng, tay cầm 1 cân cam và 1 cân đường, nằng nặc đòi cảm ơn tôi” - ông Yên nhớ lại.
Ông Yên tiếp tục từ chối món quà nhưng cụ không đồng ý. Cuối cùng, để ông cụ được vui lòng, ông Yên nhận túi cam.
“Tôi vẫn nhớ, túi cam có 4 quả. Khi nhận, tôi nói với cụ, tôi chỉ xin túi cam để bổ ra cho anh em. Còn đường, tôi biếu lại cụ. Nếu cụ chịu mang đường về thì tôi nhận cam. Còn không, tôi không nhận bất cứ thứ nào” - ông Yên chia sẻ.
Từ đó đến nay, hơn 20 năm đã trôi qua nhưng món quà và cách ứng xử của ông cụ vẫn khiến ông Yên nhớ mãi.
“Tôi nhớ là vì cách nói chuyện, cư xử của ông cụ khiến tôi thấy việc làm của tôi có ý nghĩa. Nó đem lại niềm vui cho những người dân nghèo. Đó cũng là động lực để tôi phấn đấu suốt và đam mê với công việc mà tôi đã và đang làm” - ông Yên trải lòng.
Hành động của người đàn ông khiến nữ quái chợ Kim Liên tái mặt
Bị phát hiện khi đang móc túi người dân, nữ quái lập tức cởi đồ giữa phố, la làng. Trước tình hình đó, ông Yên đã theo dõi, nhân lúc chị ta hành sự, lao ra bắt tại trận...
" alt="Điều ít biết về “hiệp sĩ bắt cướp” 3 lần trúng số độc đắc">Điều ít biết về “hiệp sĩ bắt cướp” 3 lần trúng số độc đắc
-
Sau cuộc điện thoại chớp nhoáng của lái xe ôm, một người đàn ông xuất hiện. Ông ta khẳng định sẽ giới thiệu cho chúng tôi những người đàn ông sức khỏe tốt, có học thức, đặc biệt là sẵn sàng bán tinh trùng với “giá cả phải chăng”.Chuyện xót xa phía sau buồng lấy mẫu tinh trùng" alt="Giao dịch đáng sợ ở ‘chợ’ bán tinh trùng Hà Nội">
Giao dịch đáng sợ ở ‘chợ’ bán tinh trùng Hà Nội
-
Siêu máy tính dự đoán Bilbao vs Rangers, 02h00 ngày 18/4
-
Vốn là người tri thức, hào hoa, ông Phạm Ngọc Thìn đã chiếm được trái tim và lập gia thất với bà Huỳnh Thị Khá, một tài tử nổi tiếng với nghệ danh Quỳnh Khanh.
Ông chủ hotel Trung Kỳ Phạm Ngọc Bình
Một bài viết trên tờ “Phụ nữ Tân văn” xuất bản tháng 11 năm 1934 có đoạn: “... Chúng tôi đến Phan Thiết. Ghé nhà hàng Trung kỳ (hotel Trung Kỳ) ăn điểm tâm.
Nhà hàng Trung Kỳ của ông chủ Phạm Ngọc Bình. Nhà hàng khá to, phòng sạch sẽ và nấu ăn rất khéo. Đẹp nhứt là có cái sân hóng mát trên nóc nhà.
Độ nọ chúng tôi ra Huế có ghé trọ nơi đây. Khi bồi tính tiền ăn, chúng tôi lấy làm lạ vì có nhiều món ăn có tên thật đặc biệt như là Pétards Annammit, Casse Cou....”.
Từ những thông tin trên tờ báo này đã thôi thúc chúng tôi đi tìm hiểu về hotel Trung Kỳ và ông chủ Phạm Ngọc Bình ở Phan Thiết.
Ông Phạm Ngọc Bình. Những năm cuối thập kỷ 20 của thế kỷ trước, tại Bình Thuận nổi lên một nhân vật có tài kinh doanh và là chủ nhiều cơ sở thương mại lớn ở Phan Thiết, đó là ông Phạm Ngọc Bình.
Cùng với bà Chín Lâu (chủ hãng nước mắm Hồng Hương) ông Bình sở hữu nhiều nhà cửa, đất đai, ruộng vườn tại Phan Thiết và là một trong những người giàu nhất Bình Thuận thời ấy.
Tìm hiểu về thân thế của ông Phạm Ngọc Bình chúng tôi được biết ông Phạm Ngọc Bình là con trai thứ bảy của ông Phạm Ngọc Cảnh, người anh em với ông Phạm Ngọc Quát (ông nội bác sĩ Phạm Ngọc Thạch). Ông Bình có vóc dáng bé nhỏ nên mọi người thường gọi ông bằng cái tên Bảy Đẹt.
Mặc dù là người có chữ so với nhiều cư dân thời đó nhưng ông Bình không chọn con đường làm quan như những người thân của mình mà chỉ chú tâm vào công việc kinh doanh.
Do thời ấy, người dân Phan Thiết đã sản xuất nước mắm với sản lượng lớn nhưng chỉ có một vài hộ lớn mới có điều kiện đưa nước mắm ra thị trường ngoài tỉnh bán.
Nắm bắt cơ hội này ông Bình đã mua sỉ lại nước mắm của các hàm hộ nhỏ rồi đem bán ra miền Trung, miền Bắc và mua hàng hóa ở các tỉnh về Bình Thuận bán lại.
Với tài kinh doanh cùng mối quan hệ với chính quyền thuộc địa Pháp và quan lại ở các tỉnh, ông Bình đã xây dựng được kênh kinh doanh phân phối hàng hóa giữa Bình Thuận với khắp nơi. Ông trở thành nhà cung cấp hàng hóa, nhất là các mặt hàng nhu yếu phẩm lớn nhất ở Bình Thuận thời đó.
Từ cuối thập kỷ 20 của thế kỷ trước, đô thị Phan Thiết bắt đầu phát triển từ vài ba con đường nhỏ và những xóm nhà tranh vách đất. Đến năm 1933 mặc dù được công nhận là thành phố nhưng bộ mặt đô thị hầu như không có gì.
Là người từng đi sang Pháp và đặt chân đến các đô thị lớn trong cả nước, ông Bình nhận ra ngay cơ hội kinh doanh bất động sản tại Phan Thiết.
Đặc biệt đây là thời điểm chợ Phan Thiết được chuyển từ ven sông Cà Ty về vị trí hiện nay, chính quyền quy hoạch lại con đường thuộc địa số 1 (QL1) đi ngang qua chợ (đường Nguyễn Huệ ngày nay) và giao cho một công ty người Pháp xây dựng một dãy nhà lầu phía đối diện chợ để bán cho dân.
Ông Bình đã nhanh chóng bỏ tiền mua nguyên một dãy phố từ Ngã bảy đến Ngã tư quốc tế (Nguyễn Huệ - Ngô Sĩ Liên) và cho những hộ kinh doanh thuê lại.
Khu vực ở phía sau dãy nhà này khi đó còn hoang sơ, ông Bình cũng đã mua và xây dựng thành một dãy phố trên đường Nguyễn Tri Phương ngày nay. Do có mối quan hệ làm ăn thân thiết với người Pháp nên các công trình kiến trúc tại Phan Thiết do người Pháp xây dựng đều được bán lại cho ông Bình.
Dãy nhà cổ trên đường Khải Định (Nguyễn Văn Cừ ngày nay), đường Đồng Khánh (Trần Phú ngày nay) ông Bình cũng mua lại từ người Pháp rồi bán lại cho những người giàu có thời đó như Lục Thị Đậu, Thất Ngàn, Hồng Hương và một số người Hoa khác.
Người Bình Thuận thời đó ai cũng biết mối quan hệ khá thân thiết và sau này là sui gia với nhau của ông Bình và bà Hồng Hương. Chính ông Bình là người dẫn dắt bà Hồng Hương vào lĩnh vực kinh doanh bất động sản.
Tòa nhà UBND TP Phan Thiết ngày nay và 2 dãy phố cổ trên đường Ngô Sĩ Liên và Chu Văn An ở phía hai bên tòa nhà này được ông Bình và bà Hồng Hương mua lại từ ông Langlet, một thương gia người Pháp rất nổi tiếng ở Bình Thuận.
Bà Hồng Hương sở hữu tòa nhà chính và dãy nhà đường Ngô Sĩ Liên, ông Bình sở hữu dãy nhà đường Chu Văn An.
Nhận thấy Phan Thiết thời đó chỉ có một khách sạn lớn của người Pháp ở phía đầu cầu Quan (Tỉnh ủy ngày nay) và chỉ phục vụ người Pháp, trong khi người Việt đến Phan Thiết không có nơi thuê trọ, ông Bình đã mua lại tòa nhà lầu lớn nhất Phan Thiết thời đó ở khu vực Ngã bảy làm khách sạn, nhà hàng và đặt tên “Hotel Trung Kỳ”.
Bài viết về hotel Trung Kỳ trên tờ “Phụ Nữ Tân Văn” năm 1934. Việc một người Việt làm chủ một nhà hàng, khách sạn lớn là một sự kiện gây bất ngờ và thú vị đối với nhiều người Việt và cả người Pháp mà báo “Phụ nữ Tân Văn” có bài viết như phần đầu đã nêu.
Hotel Trung Kỳ có thời gian là trường tiểu học Hoàng Tỷ, bida Anh Đào, bưu điện Phan Thiết và ngày nay là trụ sở chi nhánh một ngân hàng tại Bình Thuận.
Ngoài hotel Trung Kỳ ông Bình còn mua lại rạp hát Bà Đầm của bà Oggéri người Ý trên đường Nguyễn Huệ ngày nay và cho cải tạo, tân trang lại rồi đặt tên là rạp Modern. Rạp Mordern giai đoạn này chỉ phục vụ các đoàn hát chứ chưa chiếu phim như sau này.
Từ năm 1960, do sức khỏe yếu ông Bình không tham gia kinh doanh nữa và giao lại toàn bộ gia sản cho con trai mình là ông Phạm Ngọc Thìn.
Phạm Ngọc Thìn và rạp Ngọc Thúy
Ông Phạm Ngọc Bình có hai người con trai là Phạm Ngọc Thìn và Phạm Ngọc Minh.
Ông Phạm Ngọc Thìn. Ngay khi các con còn nhỏ ông Phạm Ngọc Bình đã chú trọng đầu tư cho việc học của các con. Sau khi học xong tiểu học Pháp Việt tại Phan Thiết, ông Bình cho hai con vào Sài Gòn học tiếp trung học rồi gởi anh em ông Thìn sang Pháp học.
Ông Phạm Ngọc Minh sau khi học xong ở Pháp về lập gia đình với người con gái thứ ba của bà Chín Lâu (chủ hãng nước mắm Hồng Hương) và trở lại Pháp sinh sống.
Riêng ông Phạm Ngọc Thìn sau khi học xong chương trình hành chính ở Pháp thì về Phan Thiết sống cùng với cha.
Không chọn con đường kinh doanh như cha, với kiến thức và bằng cấp học từ Pháp ông Thìn đã được chính quyền mời vào làm công việc quản lý hành chính của tòa tỉnh Bình Thuận.
Ông đảm đương nhiều chức vụ hành chính trong chính quyền và được bổ nhiệm làm thị trưởng Phan Thiết. Sau khi hết nhiệm kỳ thị trưởng, ông Thìn xin thôi công việc trong chính quyền để ra làm dân sự.
Do là người có địa vị, trí thức và tâm huyết với sự học của người Bình Thuận, ông Thìn tham gia thành lập trường Tiến Đức và là vị hiệu trưởng đầu tiên của trường với tên gọi ban đầu là trường Nam Tiến, tọa lạc trong tư thất của ông Thìn ở đường Đồng Khánh (nay là Trần Phú).
Sau đó trường đổi tên là Tiến Đức và chuyển đến tòa nhà thuê lại của bà Hồng Hương trên đường Trần Hưng Đạo.
Vốn là người tri thức, hào hoa ông Thìn đã chiếm được trái tim và lập gia thất với bà Huỳnh Thị Khá hay còn gọi là cô Bê.
Bà Huỳnh Thị Khá là người Phan Thiết nhưng được người dân biết đến là một tài tử nổi tiếng với nghệ danh Quỳnh Khanh.
Bà Huỳnh Thị Khá (tức tài tử Quỳnh Khanh), vợ ông Phạm Ngọc Thìn. Từ thập kỷ 30, nữ tài tử Quỳnh Khanh được cả nước biết đến với những vai chính trong các phim "Cánh đồng ma và trận phong ba", phim trắng đen 16 ly “Trọn với tình” của đạo diễn Nguyễn Tất Oanh từ Pháp về hợp tác với hãng Asia thực hiện năm 1937, phim “Vụ án tình” trong thập niên 50 mà lịch sử điện ảnh Việt Nam ghi nhận.
Sau khi nhận thừa kế tài sản từ cha, khoảng năm 1962 ông Thìn đã tiến hành đầu tư, cải tạo, nâng cấp lại rạp Modern thành rạp chiếu bóng và đặt tên rạp là Ngọc Thúy, tên một người con gái của ông Thìn và bà Bê.
Rạp Ngọc Thúy ra đời là một sự kiện mới làm thay đổi bộ mặt của Phan Thiết vì rạp thiết kế văn minh, hiện đại hơn hai rạp chiếu bóng cũ (rạp Ciné Star và Hồng Lợi). Rạp Ngọc Thúy có ghế nệm rơm bọc simili màu hồng bắt mắt.
Khi rạp bắt đầu hoạt động, cũng là lúc dòng phim võ hiệp Hồng Kông của hãng Gia Hòa ồ ạt trình chiếu. Những diễn viên Hồng Kông Khương Đại Vệ, Địch Long, Trịnh Phối Phối… đã thu hút khán giả đến với rạp.
Rạp Măng Non (tức rạp Ngọc Thúy trước 1975). Do không có người trông coi, đến khoảng năm 1967 ông Thìn sang nhượng lại rạp Ngọc Thúy cho người cháu gọi bằng cậu là ông Trần Văn Long.
Ông Long và gia đình đứng ra kinh doanh, khai thác rạp Ngọc Thúy từ thời gian này đến năm 1975. Sau năm 1975 rạp đổi tên thành rạp Măng Non và hiện nay vị trí này thuộc quản lý của Trung tâm Phát hành phim và chiếu bóng Tỉnh.
Sau năm 1975, ông Thìn và gia đình sang Pháp sinh sống và mất tại Pháp cách đây vài năm.
Điều ít biết về gia tộc của bác sĩ lừng lẫy Phạm Ngọc Thạch
Gia tộc bác sĩ Phạm Ngọc Thạch từng góp phần không nhỏ vào sự hình thành và phát triển của đô thị Phan Thiết.
" alt="Gia sản đáng nể của ông chủ khách sạn giàu nhất Bình Thuận">Gia sản đáng nể của ông chủ khách sạn giàu nhất Bình Thuận