Đậu phụ là món mà dù là trẻ em hay người lớn kén ăn đến mấy cũng không bao giờ chê. Với cách làm kiểu này, đậu phụ thấm đượm nước sốt sánh dẻo, ăn với cơm nóng là ngon
" alt=""/>Cơm và những món không nên hâm nóng trước khi ăn‘Gia đình tôi ở vùng sâu vùng xa, kinh tế chủ yếu trông chờ vào nông nghiệp, làm quần quật quanh năm nhưng không đủ ăn. Lúc tôi sinh con đầu lòng, chồng đang đóng quân tại Hà Giang, tôi một mình vừa chăm con vừa lo kinh tế gia đình’, bà nhớ lại.
Theo bà Uyện, thời đi học, Đức Chinh luôn là cậu bé nghịch ngợm khiến thầy cô phải đau đầu.
‘Có những lần, tôi được giáo viên mời đến trường. Đến nơi, tôi thấy Chinh ngồi ở phòng họp, đang viết bản kiểm điểm. Thấy mẹ và em gái, Chinh òa khóc. Lười học nhưng con đam mê bóng đá vô cùng’, bà kể.
![]() |
Cầu thủ Hà Đức Chinh. |
Trong cuộc trò chuyện, bà Uyện nhiều lần nói, bà và chồng ít có cơ hội đi xa, va chạm với cuộc sống bên ngoài nên không giúp đỡ được nhiều cho con trong sự nghiệp.
‘Năm 15 tuổi, Chinh có cơ hội vào TP.HCM để được đào tạo bóng đá chuyên nghiệp. Trước quyết định có nên cho con đi hay không, vợ chồng tôi phải thức trắng mấy đêm. Hàng xóm, người thân thì nói không nên để con đi xa sẽ không quản lý được con, một số người lại tư vấn đây là cơ hội của Chinh.
Chúng tôi đang lúng túng thì Chinh gọi điện. Con khẳng định, bố mẹ cứ để con đi, con sẽ làm được. Thế là Chinh vào Sài Gòn theo nghiệp bóng đá chuyên nghiệp’.
Theo nghiệp quần đùi áo số, thời gian cầu thủ này ở nhà rất ít. Hà Đức Chinh luôn bận rộn với luyện tập và thi đấu ở các tỉnh thành trong nước, nước ngoài.
‘Thời gian Chinh đi học và thi đấu, cách đây 3 năm, chồng tôi mắc bệnh và mất. Chồng tôi là người thương con. Khi đau ốm, anh ấy không muốn đi khám vì sợ tốn tiền.
Có được đồng tiền nào, anh cũng để dành, cất đi. Khi Chinh về nhà, anh lại cho Chinh để dùng vào việc đi lại. Nuôi được con gà, con vịt anh cũng đợi lúc Chinh về mới mổ cho con ăn.
![]() |
Con trai thích ăn gà, mẹ cầu thủ này nuôi rất nhiều gà. |
Lúc bố của Chinh ốm, gia đình có gọi điện cho Chinh đang ở TP.HCM về gấp tuy nhiên Chinh không kịp về để nhìn mặt bố.
Điều đáng tiếc là bố Chinh mất khi hoàn cảnh gia đình còn khó khăn. Sau này, Chinh có những thành công, giải thưởng nhất định, chồng tôi cũng chưa được chứng kiến’.
Bà nói tiếp: ‘Thời gian Chinh ở nhà ít, tôi nhớ con lắm, chỉ biết xem con qua ti vi. Những dịp Tết, con thường được về nhà từ 28 Tết, mùng 3 lại lên đường vì vậy Tết là khoảng thời gian vui nhất của gia đình chúng tôi’.
Bà Uyện cũng nhớ nhất cái Tết năm 2019 khi gia đình bà vừa hoàn thành việc xây nhà. Ngôi nhà 3 tầng rộng rãi, thoáng mát được xây bằng số tiền Đức Chinh tích cóp được khi cùng U23 Việt Nam đoạt Á quân giải U23 châu Á tháng 1/2018.
Trở về sau giải đấu, tuyển thủ quốc gia phụ mẹ gói bánh chưng, sắm hoa đào, quất, dọn nhà mới đón Tết.
Năm nào cũng vậy, cứ vào dịp Tết, cả gia đình Đức Chinh lại cùng nhau gói bánh, sắm đào và trang trí nhà cửa.
‘Những năm gần đây, Chinh đã trưởng thành. Tôi bảo con: ‘Tết này, hai anh em tự sắp xếp và chuẩn bị đón Tết, mẹ không cần phải làm nữa’.
![]() |
Biệt thự 3 tầng của gia đình Hà Đức Chinh. |
Bà Uyện cũng chia sẻ, Chinh hay nghịch ngợm, hài hước nhưng cũng là một người chăm chỉ, có trách nhiệm với gia đình. Về đến nhà là anh lại lao vào giúp mẹ công việc nhà, chăm đàn lợn, gà.
Con trai thích ăn thịt gà nên bà Uyện nuôi rất nhiều gà để Tết mổ cho con ăn. Bà cũng nuôi lợn phục vụ những dịp có khách đến chơi.
‘Kỷ niệm tôi nhớ là có lần Chinh chưa về đến nhà nhưng bạn Chinh đã đến chơi, đợi con về để uống bia. Đêm đó, cả nhóm liên hoan đến tận khuya.
Sáng dậy, tôi mới nói chuyện với con: ‘Vui thế nào thì vui nhưng phải biết dừng sớm để cho hàng xóm, láng giềng còn nghỉ ngơi’.
Chinh nói: ‘Con biết rồi nhưng con vui quá'. Lúc đó, tôi mới thấy thương con vì con thường xuyên đi xa, thèm phút giây được về nhà, được gặp gỡ người thân, bạn bè.
Trong căn phòng khách rộng hơn 10m2, bố Tiến Linh trưng bày những thành tích mà con trai nhận được từ sự nghiệp cầu thủ.
" alt=""/>Hà Đức Chinh và cái Tết đặc biệt cùng gia đìnhVợ tôi cũng không vừa, cả gan nói: “Ở nhà bố mẹ bao lâu nay con cũng chịu nhiều ấm ức lắm, giờ đã đi chúng con sẽ không để bố mẹ phải phiền nữa”. Bố mẹ tôi có vẻ rất thất vọng khi vợ chồng tôi tự tiện chuyển ra mà không bàn bạc trước. Đã thế vợ tôi còn chả có chút trân trọng gì những công sức của ông bà trong suốt mấy năm chăm sóc con cháu.
Vậy là chúng tôi ra riêng trong không khí chẳng mấy vui vẻ. Mồng 5 Tết tôi chuyển đi, ông bà chỉ ôm hôn mỗi cháu nội, phớt lời lời chào của hai vợ chồng.
Vừa chuyển đến nhà mới, chưa kịp ổn định cuộc sống mới, chưa kịp tận hưởng sự độc lập tự do như vợ tôi hằng ao ước, thì cả nhà tôi đã vỡ trận vì dịch corona. Chúng tôi không lường trước được sự bùng phát nguy hiểm của nó.
Con tôi vừa nhập học được mấy hôm chưa kịp quen cô, quen lớp thì giờ phải nghỉ ở nhà, chưa rõ ngày đi học lại.
Sếp của vợ tôi khá khó tính, còn tôi lại vừa được thăng chức, đảm nhiệm thêm nhiều công việc. Ai trong hai người xin nghỉ phép cũng đều là việc khó khăn. Nhưng bất đắc dĩ chúng tôi phải thay phiên nhau nghỉ để trông con.
Ông bà ngoại còn bận đi làm. Giúp việc thì thuê không ra. Tôi thấy tình hình dịch bệnh còn căng thẳng, không biết lúc nào mới có thể yên tâm cho con nhập học lại, nên tỉ tê bảo vợ hay là về xin lỗi ông bà nội rồi gửi con cho ông bà.
Nhưng vợ tôi không chịu, cô ấy vẫn bướng bỉnh bảo nếu tôi không sắp xếp được cô ấy sẵn sàng nghỉ phép hoặc làm việc ở nhà để trông con cho đến khi hết dịch.
Nói là nói vậy nhưng tôi biết thừa cuộc sống gia đình tôi sẽ đảo lộn vì vợ tôi không phải là người giỏi quán xuyến nhiều việc một lúc. Cô ấy chắc sẽ nổ tung nếu vừa chăm con mọn, vừa làm việc công ty, vừa phải nấu ăn, dọn dẹp vì giờ gọi đồ ăn hay đi ăn ngoài rất sợ mất vệ sinh, tiềm ẩn nguy cơ nhiễm virus corona. Tôi quả thật bó tay với cô vợ cứng đầu.
'Với người cao tuổi mắc các bệnh mãn tính, nếu nhiễm virus corona sẽ làm cho các bệnh mãn tính trầm trọng hơn và chủ yếu nguyên nhân tử vong là do các bệnh mãn tính này', TS. BS Trần Quang Thắng nói.
" alt=""/>Tâm sự, khốn đốn vì ra riêng giữa mùa dịch corona