Lời qua tiếng lại, anh đã tát tôi. Hành động này thực sự khiến tôi bị sốc. Anh vốn không phải là loại người vũ phu kiểu đó. Hoặc là anh giỏi che giấu, nay mới bộc lộ ra.
Sau cú tát đó, chúng tôi giận nhau. Anh bảo do tôi đã sai lại còn "lắm mồm", còn tôi dĩ nhiên không có gì để nói thêm nữa. Trong những ngày căng thẳng ngột ngạt ấy tự nhiên tôi nghĩ rằng cũng may chúng tôi chưa có con, ly hôn nhanh may ra còn kịp. Đúng thời điểm đó tôi lại nghe một vài thông tin đưa tới là bắt gặp anh chở cô nhân viên mới đi ăn trưa. Như có thêm lý do để làm động lực chia tay, tôi viết đơn ly hôn.
Chồng tôi lúc đó chắc đang cảm thấy vui thú với mối quan hệ mới nên níu kéo gượng gạo rồi đồng ý ký đơn. Cuộc hôn nhân kết thúc chóng vánh đến nỗi chính tôi là người chủ động mà cũng cảm thấy hụt hẫng đến không ngờ.
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu không có chuyện, sau khi ly hôn vài tuần thì tôi phát hiện mình đã có thai. Vài tháng nay vì buồn chuyện gia đình mà tôi không để ý rằng mình không "thấy tháng". Trước tình huống trớ trêu này, tôi không biết nên vui hay nên buồn. Tôi đã từng rất mong được làm mẹ, nhưng không phải trong hoàn cảnh này. Thôi thì con đã đến, tôi không còn cách nào khác là cố gắng cho con cuộc sống tốt nhất trong khả năng của mình.
Một lần tôi tình cờ gặp lại chồng cũ. Thấy cái bụng của tôi lùm lùm sau làn váy mỏng, anh ấy rất ngạc nhiên. Chúng tôi vừa mới ly hôn không lâu mà bụng tôi đã rõ như vậy rồi, anh ấy đủ thông minh để nhận ra rằng mình là cha đứa bé, mặc dù anh ấy hỏi và tôi không thừa nhận.
Kể từ hôm đó, anh ấy luôn tìm cách để gặp tôi, nhắn tin gọi điện nhắc lại những chuyện cũ. Anh nói chúng tôi đã quá vội vàng và đó thực sự là một sai lầm. Anh hy vọng cả hai có thể hàn gắn để đón con chào đời, cho con cuộc sống đầy đủ hạnh phúc.
Anh siêng đến nhà tôi, mang theo cả sữa dành cho bà bầu, các loại vitamin và trái cây để tôi bồi bổ. Tôi nhận thấy anh có thành ý thật sự, cũng có chút cảm động. Dù sao thì chúng tôi cũng đã từng yêu nhau, đã từng chung sống hạnh phúc. Có lẽ cả anh và tôi đã quá vội vàng, với những chuyện đã xảy ra, thay vì tìm cách hàn gắn thì chúng tôi lại chọn cách nhanh hơn chính là đạp đổ nó đi. Ở đời, ai chẳng từng có những sai lầm. Trong hôn nhân, làm gì có cặp vợ chồng nào hoàn toàn bình yên không sóng gió. Nghĩ vậy, lòng tôi có chút lay động.
Tôi hỏi mẹ rằng tôi có nên tái hôn lại với chồng cũ hay không, ít nhất cũng là vì đứa trẻ sắp chào đời. Dạo này anh ấy có vẻ biết lỗi. Anh cũng quan tâm đến hai mẹ con tôi thật lòng. Và quan trọng hơn, tôi muốn con tôi được sinh ra trong gia đình có đủ cha mẹ. Những biểu hiện của anh thời gian qua mẹ tôi cũng nhìn thấy rồi. Tôi nghĩ bất cứ người mẹ nào cũng sẽ ủng hộ.
Nhưng suy nghĩ của mẹ lại không hề giống tôi. Sau khi nghe câu hỏi của tôi, mẹ nói:
- "Kết hôn là do con chọn, ly hôn cũng là do con chọn. Nếu giờ muốn tái hôn tất nhiên cũng là quyền của con, mẹ không vun vào, cũng không ngăn cản. Mẹ chỉ muốn nói với con rằng, không phải lúc nào một đứa trẻ sống trong gia đình đầy đủ mẹ cha cũng là hạnh phúc.
Quan trọng không phải là đầy đủ mẹ cha mà quan trọng là cha mẹ sống với nhau như thế nào, có thật yêu thương, có thật hạnh phúc. Con hãy nhớ lại lý do vì sao con và cậu ta ly hôn. Nếu cậu ta thật sự tốt như con nói thì cậu ta đã không trở thành chồng cũ của con".
Tôi vốn chỉ đang nghĩ về tương lai, dường như trong thoáng chốc đã quên hẳn quá khứ, quên lý do vì sao tôi và anh ấy chia tay. Là anh ấy ghẹo hoa vờn bướm, là anh ấy dùng bạo lực với tôi. Thậm chí khi tôi đề nghị ly hôn anh ấy còn chẳng thiết tha níu kéo. Nếu tôi không có thai thì liệu anh ấy có muốn quay trở lại? Anh ấy muốn hàn gắn vì đứa trẻ vậy thì chỗ đứng của tôi ở đâu?
Càng nghĩ tôi càng thông suốt vấn đề. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã tan vỡ, có thể do anh ấy sai, và tôi cũng không hoàn toàn đúng. Nhưng tôi không thể ngã hai lần ở cùng một cái hố được. Có lẽ mẹ tôi nói đúng, cái gì cũ, nghĩa là đã cũ rồi. Nếu anh ấy thật sự tốt, hẳn anh ấy đã không trở thành chồng cũ của tôi.
Theo Dân trí
" alt=""/>Định tái hôn với chồng cũ, tôi từ bỏ ý định sau một lời mẹ nóiMẹ đẻ bảo em phải sửa tật hậu đậu. Ảnh minh họa. |
May quá mẹ chồng có điện thoại nên đi lên gác. Chồng thì hốt hoảng chạy quanh lo lắng. Em nhanh trí lấy cái đũa xuyên táo được 2 quả mắc kẹt kéo dần lên, rửa sạch, gọt vỏ xắt nhỏ phi tang ngay vào nồi cá xốt cà chua.
Chủ nhật sau đó nhà ăn lẩu gà. Thấy bố chồng khen rau ngải cứu ngon nên em thoăn thoắt cho rau ngải vào nồi, hết bay rổ rau. Đến lúc nhúng mì ăn thì chao ôi đắng lè lưỡi, nồi lẩu nước đen sì, bố chồng gắp miếng mì ăn thở hắt lên yếu ớt, em cũng thấy tội.
Bữa nào ăn xong em rửa bát là bát đũa loảng xoảng, không vỡ nhưng hay tuột tay sứt mẻ và em giấu nhẹm vào túi rác vứt luôn. Chưa ai kịp biết bát đĩa hao hụt thì em đã mua bộ khác về thay. Thỉnh thoảng mới vỡ một chồng bát là do sàn trơn em bị ngã thôi, và lâu lâu mới bị thế một lần.
Tuần rồi về ăn cơm em với tay lấy cái cốc lỡ tay làm đổ cả bình nước to ra bàn gỗ, bếp gỗ, dát tường gỗ, văng cả lên cửa sổ gỗ... Hai vợ chồng vội lao đi lấy cái cây lau nhà mang ra thoăn thoắt rồi bật quạt cho khô nhanh. Tưởng không ai biết, ai dè hôm sau con bé bán hàng trước nhà mách mẹ chồng là: "Chị ấy mượn cây lau nhà của cháu nhưng ko vắt". Thế là lộ bem. Thực ra em có vắt, nhưng vừa vắt vừa vội bật quạt nên cây lau nhà rơi lại cái thùng nước.
Chồng em cứ thấy vợ đứng bếp là loanh quanh, thậm chí ngồi thụp phía sau, bảo là "để thấy cái gì văng ra thì đỡ ngay, nhất là dầu mỡ văng ra cầm giấy chùi sạch kẻo bố mẹ nhìn thấy".
Hôm bà dì chồng ở quê ra cho đôi ngan, mẹ chồng bảo em làm ngan rồi luộc để lấy nước ninh nồi canh măng. Mang con ngan ra em nghĩ tiết có hay không chẳng ai để ý, lại sợ cắt tiết xong con ngan vẫn giãy... nên em phéng luôn cái đầu cho nhanh.
Da ngan dai, em không thích ăn, lại sợ không vặt sạch được lông nên em lột sạch da. Cánh thì toàn xương với lông nên em bẻ vứt nốt. Lòng mề thì móc mỗi tim và gan, còn đâu thì vứt, cả phao câu em cũng vứt cho gọn rồi bỏ vào luộc lên. Lúc vớt con ngan ra, mẹ chồng với bà dì cứ mắt tròn mắt dẹt, môi mấp máy, nhưng em lờ đi.
Hôm nhà có giỗ, mẹ chồng bảo mua con gà, em thấy con gà có cái mào nhỏ xinh xinh nên xách về. Mẹ chồng bảo giỗ chạp cần mua gà trống, nhưng lỡ mua gà mái rồi thì chặt đôi rồi luộc. Sau đó chặt đĩa bê lên cho bà thắp hương. Em lấy dao kê thớt, lóng ngóng mãi mới chặt đôi được con gà định bỏ vào nồi thì mẹ chồng nhìn thấy, bà mắng em ngu, rồi bảo chả ai chặt ngang con gà, mà phải chặt dọc thì luộc xong mới dễ chặt bỏ vào đĩa được.
Lúc rửa bát, thấy giai đứng bên em khẽ bảo: "Giỗ với cưới hỏi bên nhà anh chắc em gửi tiền cho mẹ làm trước, người về sau. Chứ về sớm làm thế này không đổ vỡ thì cũng cháy nhà". Lúc nãy vẩy rổ rau cho ráo nước đã bị bay lên nóc nhà hàng xóm khiến chồng phải bắc thang lấy xuống.
Chồng cũng thở dài bảo: "Em vụng quá". Em lườm hắn cháy mặt hỏi lại ngay: "Thế sao ngày xưa anh bảo thế là đáng yêu, là cu-te, là dễ thương cơ mà? Úp cho rổ rau lên đầu cho bây giờ".
Em biết mình có thể nấu ăn, nhưng hậu đậu khó sửa quá. Đã thế khi có người để ý kiểu gì cũng hồi hộp, mất tập trung và tự nhiên làm rớt bể đồ.
Con gà chặt đôi. Ảnh minh họa. |
Mẹ chồng dạy lại từ đầu chuyện bếp núc
Xưa nay dâu mới về nhà chồng chưa quen nếp ăn gia đình mới lại được giao ngay "trọng trách" cơm nước nên va chạm là khó tránh khỏi.
Em đã thành thật với mẹ chồng là mình vụng việc bếp núc, mẹ chồng vẫn chủ động giúp con dâu. Em thấy may mắn có mẹ chồng dễ thông cảm nên dễ sống, không có va chạm. Nhưng em cũng hiểu phải sửa mình, nếu không thì chả biết có hạnh phúc được không!
Sau nhiều lần hậu đậu, bố chồng bảo mẹ chồng dạy lại em từng li từng tí việc làm dâu. Đầu tiên là rán cá - bởi em rán cá kiểu gì con cá cũng cong, sát chảo và nát bét. Đã thế mỗi khi rán hay xào nấu em mà mở vung thì nước văng xa vài mét, cho nên mỗi khi nấu nướng em rất căng thẳng, vì 3 cặp mắt dù đang chăm chú xem điện thoại, hay tivi, hay đọc sách báo cũng phải quay phắt ra nhìn em.
Mẹ chồng phải dạy em nghiêng vung khi mở để nước không bắn ra. Rán cá cần để dầu nóng già hãy cho cá vào, lật lên lật xuống trong dầu để cá không cong, không sát. Hoặc khứa mỗi bên thân cá 2-3 vạch thì cá không bị cong lên. Hoặc cá hơi cong thì lấy đũa ép xuống rồi lật mặt ngay… Nếu lỡ cá bị cong rồi thì "chữa cháy" bằng cách cắt làm từng khúc nhỏ, hoặc lọc xương luôn cho cả nhà ăn.
Mẹ chồng quyết định dạy lại em chuyện bếp núc. Ảnh minh họa. |
Mẹ chồng dạy em nhiều mẹo vặt làm bếp, như phải dùng chảo chống dính sâu lòng, hoặc cọ sạch chảo thường để rán (nhưng không dùng búi sắt cọ vì chảo xước cá càng thêm dính, mà chỉ cần đổ nước nóng vào, dùng miếng mút rửa là chảo thường sẽ sạch. Để dễ lật cá thì để dầu nóng già hơi bốc khói mới cho cá vào rán, cá sẽ cứng hơn và dễ lật. Để chống bắn thì cho thêm vài hạt muối vào. Hoặc ngâm cá với nước muối loãng 10 phút rồi vớt ra để ráo hãy rán. Muốn cá giòn ngon, không nát có thể lăn cá qua một lớp bột chiên giòn, cá rán xong sẽ vàng ươm, giòn rụm...
Cứ thế mẹ chồng kiên nhẫn dạy các mẹo làm bếp, bà bảo làm nhiều, thao tác chuẩn thì dần sẽ bớt hậu đậu. Việc nữ công gia chánh thời nay không còn quá quan trọng, nhưng kỹ năng bếp núc đơn giản thì em phải học để tránh "thảm họa" cho gia đình khiến cả nhà phải dở khóc dở cười. Giờ làm vợ rồi, phải chịu khó sửa mình thôi. Em hậu đậu đụng đâu đổ vỡ đấy làm cả nhà thất kinh, may có bố mẹ chồng tốt dìu dắt nên vẫn hạnh phúc.
‘Nói xấu’ mẹ chồng trên mạng nhưng đồng loạt các chị em vào khen cô gái ‘tu 8 kiếp’ mới có mẹ chồng như thế.
" alt=""/>Gái siêu vụng kể chuyện những ngày đầu làm dâu khiến dân tình cười ngất