Ảnh mang tính minh họa - Rapixel.com

Nên cái đêm về sáng, khi tôi đang ngủ quáng quàng trở dậy sau cuộc gọi của mẹ, tôi vừa lái xe vừa dỗ dành ba cố gắng, sắp tới bệnh viện rồi, tôi cảm thấy quá khó tin. Những bước chân lên xuống đầy bất an của tôi ngang qua cửa phòng cấp cứu cũng vậy, nó nóng ruột bồn chồn khó tả.

Khoảnh khắc ngồi trên xe cứu thương chuyển viện với người cha nằm im lìm bên cạnh không còn nhận ra đứa con gái lớn nhiều năm sống cùng, có lẽ là ám ảnh cả đời tôi. Tôi đưa tay vỗ về: “Ba đừng sợ, có con đây, ba à”. Ngay cả khi nhân viên y tế hỏi tôi rằng, muốn đưa người thân về nhà chưa, hay “còn nước còn tát”, thì tôi cũng gắng gượng hỏi ý kiến ba. Là ba muốn ở đây với bác sĩ, hay ba muốn về nhà với con… Dù thâm tâm tôi thừa biết, tất cả chỉ là để ủi an tinh thần của chính tôi.

Mình có tính sai điều gì chăng? Mình có quyết định không đúng? Tại sao mọi thứ đường đột tới mức này? Bệnh ấy, người ta vẫn có thể cầm cự vài năm, thậm chí hơn chục năm, hoặc ít nhất cũng là vài tháng… Hà cớ gì, ba bỏ mẹ và các chị em tôi nhanh tới mức bàng hoàng…

“Em hối hận vì có nhiều thứ định làm cho ba, mà cứ lừng khừng, cuối cùng trễ muộn”. Câu ấy, em gái tôi nhắn cho chị, vào cái ngày ba thành nắm tro tàn, nằm trong cái hũ sành, lặng lẽ trên bàn thờ lập vội. Tôi khuyên em đừng nghĩ nhiều, ba không trách đâu, chị em ta hãy hướng về phía trước mà sống tốt, đùm bọc lẫn nhau, là được rồi. 

Tôi nói với em mà như nói với bản thân mình.

Tấm ảnh thờ là hình chụp lúc đám cưới của em gái, ba tôi bận đồ lớn, miệng hơi mỉm cười, có thắt cà-vạt đàng hoàng. Trong kho hình xấp xỉ hai chục ngàn tấm ấy, chẳng hiểu sao tôi tìm ra ngay bức ảnh ấy, chắc là vì ba tôi thích nó nên “chỉ điểm”. Là tôi nghĩ vậy, để củng cố niềm tin rằng, sau khi mất đi, người ta vẫn có linh hồn. Vẫn hiểu được lời thì thầm giới thiệu của tôi: Này là bạn học hồi cấp III của con, đây là các chị đồng nghiệp ở cơ quan cũ, đây là mấy bác ở cùng tu hội ngày xưa của ba… Đó là khi tôi tự tay đốt nhang, đưa cho khách viếng, và nói cùng ba những lời như lúc ba còn bên cạnh.

Còn nhớ hôm có ai đấy nhắc nhở, hãy dẫn lối để ba biết đường về nhà. Tôi khẽ cười bảo, mấy năm nay con chưa từng để ba một lần bị lạc, nên xin hãy yên tâm. Chợt thấy mình muốn khóc khi nghĩ về mỗi khoảnh khắc buồn vui bên ba, kèm theo đó là bao niềm hối tiếc. Giá như mình dành nhiều thời gian hơn, mình cận kề bên ba nhiều hơn, mình đưa ba đi chơi thêm, mình nhẹ nhàng ít cáu bẳn hơn… Đấy chắc không phải là cảm giác cá biệt của riêng tôi, mà của tất cả những ai từng trải qua nỗi mất mát…

Giá như tôi ở bên ba nhiều hơn
Giá như tôi cận kề bên ba nhiều hơn... (Ảnh minh họa)

Ngày mồ côi cha, tôi bỗng thèm nhắn nhủ cả thế gian rằng, hãy ở bên nhau khi còn có thể. Rằng, người thân bên cạnh có thể rời khỏi ta bất cứ lúc nào, không kịp báo trước, chẳng thể chuẩn bị gì cho cuộc chia ly đau đáu ấy. Ta sẽ bàng hoàng, hoảng loạn, hụt hẫng, khổ sở, day dứt rất lâu sau đó. Bao nhớ thương, ân hận, giày vò, mà có khi chính ta cũng không ngờ được…

Ta hãy bớt một chút việc, một chầu cà phê, một buổi gặp gỡ ta bà, để có thể ngồi bên cạnh cha mẹ, lắng nghe một cách thật lòng, dịu dàng và kiên nhẫn nhất có thể. Bởi biết đâu, sau đó người sẽ rời khỏi ta, bỏ lại những đứa con chẳng còn trẻ mọn nữa, mà vẫn thấy đời chênh chao, bơ vơ đến tận cùng.

Bởi mồ côi ở tuổi nào thì cũng đều đáng thương như nhau.

Theo Phụ nữ TP.HCM

" />

Ngày tôi mồ côi

Thể thao 2025-03-04 00:38:57 2936

Trong bản vẽ của ngôi nhà tôi chuẩn bị xây vào giữa năm nay,àytôimồcôlịch thi đấu laliga 2024 có căn phòng của ba. Phòng ở tầng trệt, để ba đỡ phải lên xuống, chân ba vốn yếu. Cửa sổ mở ra nơi sẽ trồng một giàn hoa trang leo, mỗi tối tỏa hương tha hồ thơm ngát.

Trong kế hoạch của mùa hè này, cả nhà sẽ cùng đi Cần Giờ xem khỉ, ra đảo Phú Quốc tắm biển, ngắm san hô. Nếu tiền bạc rủng rỉnh, có thể bay tận phương Bắc, ghé thăm nhà cô bạn ở vùng trung du, coi cây cọ cây trám “mặt mũi” ra sao ngoài đời.

Trong những dự tính lớn nhỏ, xa gần, chẳng có điều gì lường tới tình huống mất mát. Ngay cả khi ba đi khám bệnh và phát hiện bị K, giai đoạn cuối. Thì trong những đợt thăm khám, mổ xẻ chúng tôi đều chưa từng kèm theo suy nghĩ: nhanh lên chứ, vội vàng lên đi chứ…

Ảnh mang tính minh họa - Rapixel.com
Ảnh mang tính minh họa - Rapixel.com

Nên cái đêm về sáng, khi tôi đang ngủ quáng quàng trở dậy sau cuộc gọi của mẹ, tôi vừa lái xe vừa dỗ dành ba cố gắng, sắp tới bệnh viện rồi, tôi cảm thấy quá khó tin. Những bước chân lên xuống đầy bất an của tôi ngang qua cửa phòng cấp cứu cũng vậy, nó nóng ruột bồn chồn khó tả.

Khoảnh khắc ngồi trên xe cứu thương chuyển viện với người cha nằm im lìm bên cạnh không còn nhận ra đứa con gái lớn nhiều năm sống cùng, có lẽ là ám ảnh cả đời tôi. Tôi đưa tay vỗ về: “Ba đừng sợ, có con đây, ba à”. Ngay cả khi nhân viên y tế hỏi tôi rằng, muốn đưa người thân về nhà chưa, hay “còn nước còn tát”, thì tôi cũng gắng gượng hỏi ý kiến ba. Là ba muốn ở đây với bác sĩ, hay ba muốn về nhà với con… Dù thâm tâm tôi thừa biết, tất cả chỉ là để ủi an tinh thần của chính tôi.

Mình có tính sai điều gì chăng? Mình có quyết định không đúng? Tại sao mọi thứ đường đột tới mức này? Bệnh ấy, người ta vẫn có thể cầm cự vài năm, thậm chí hơn chục năm, hoặc ít nhất cũng là vài tháng… Hà cớ gì, ba bỏ mẹ và các chị em tôi nhanh tới mức bàng hoàng…

“Em hối hận vì có nhiều thứ định làm cho ba, mà cứ lừng khừng, cuối cùng trễ muộn”. Câu ấy, em gái tôi nhắn cho chị, vào cái ngày ba thành nắm tro tàn, nằm trong cái hũ sành, lặng lẽ trên bàn thờ lập vội. Tôi khuyên em đừng nghĩ nhiều, ba không trách đâu, chị em ta hãy hướng về phía trước mà sống tốt, đùm bọc lẫn nhau, là được rồi. 

Tôi nói với em mà như nói với bản thân mình.

Tấm ảnh thờ là hình chụp lúc đám cưới của em gái, ba tôi bận đồ lớn, miệng hơi mỉm cười, có thắt cà-vạt đàng hoàng. Trong kho hình xấp xỉ hai chục ngàn tấm ấy, chẳng hiểu sao tôi tìm ra ngay bức ảnh ấy, chắc là vì ba tôi thích nó nên “chỉ điểm”. Là tôi nghĩ vậy, để củng cố niềm tin rằng, sau khi mất đi, người ta vẫn có linh hồn. Vẫn hiểu được lời thì thầm giới thiệu của tôi: Này là bạn học hồi cấp III của con, đây là các chị đồng nghiệp ở cơ quan cũ, đây là mấy bác ở cùng tu hội ngày xưa của ba… Đó là khi tôi tự tay đốt nhang, đưa cho khách viếng, và nói cùng ba những lời như lúc ba còn bên cạnh.

Còn nhớ hôm có ai đấy nhắc nhở, hãy dẫn lối để ba biết đường về nhà. Tôi khẽ cười bảo, mấy năm nay con chưa từng để ba một lần bị lạc, nên xin hãy yên tâm. Chợt thấy mình muốn khóc khi nghĩ về mỗi khoảnh khắc buồn vui bên ba, kèm theo đó là bao niềm hối tiếc. Giá như mình dành nhiều thời gian hơn, mình cận kề bên ba nhiều hơn, mình đưa ba đi chơi thêm, mình nhẹ nhàng ít cáu bẳn hơn… Đấy chắc không phải là cảm giác cá biệt của riêng tôi, mà của tất cả những ai từng trải qua nỗi mất mát…

Giá như tôi ở bên ba nhiều hơn
Giá như tôi cận kề bên ba nhiều hơn... (Ảnh minh họa)

Ngày mồ côi cha, tôi bỗng thèm nhắn nhủ cả thế gian rằng, hãy ở bên nhau khi còn có thể. Rằng, người thân bên cạnh có thể rời khỏi ta bất cứ lúc nào, không kịp báo trước, chẳng thể chuẩn bị gì cho cuộc chia ly đau đáu ấy. Ta sẽ bàng hoàng, hoảng loạn, hụt hẫng, khổ sở, day dứt rất lâu sau đó. Bao nhớ thương, ân hận, giày vò, mà có khi chính ta cũng không ngờ được…

Ta hãy bớt một chút việc, một chầu cà phê, một buổi gặp gỡ ta bà, để có thể ngồi bên cạnh cha mẹ, lắng nghe một cách thật lòng, dịu dàng và kiên nhẫn nhất có thể. Bởi biết đâu, sau đó người sẽ rời khỏi ta, bỏ lại những đứa con chẳng còn trẻ mọn nữa, mà vẫn thấy đời chênh chao, bơ vơ đến tận cùng.

Bởi mồ côi ở tuổi nào thì cũng đều đáng thương như nhau.

Theo Phụ nữ TP.HCM

本文地址:http://app.tour-time.com/news/566a598647.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Al Jazeera Amman vs AL

{keywords}Ảnh minh họa

 

Dưới đây là 10 thói quen:

1, Suy ngẫm lại những thành công và thất bại trong ngày

Những người thành công không đổ gục trước sai lầm. Thay vào đó, họ suy ngẫm về những gì cần làm, nên làm và những gì không nên làm. Họ tập trung vào những khía cạnh tích cực và ghi nhớ tất cả những gì đã bỏ lỡ để áp dụng cho thành công trong tương lai

2, Thể hiện sự biết ơn

Hãy nghĩ đến những người đã giúp bạn thành công trong ngày và hãy nhớ luôn bày tỏ lòng biết lơn đến họ

3, Viết ra những kế hoạch

Dù bạn đã chuẩn bị đi ngủ, nhưng cũng nên viết ra những mục tiêu ngắn hạn, những kế hoạch cần phải làm ngay, những điều quan trọng cần làm tiếp theo trong hôm sau

4,  Hẹn giờ

Những người có một lịch ngủ và thức cố định thường có nhiều nặng lượng hơn những người khác

5, Gọi cho một người bạn tốt

Gọi cho người bạn thân thiết hoặc gia đình tâm sự về mọi chuyện sẽ khiến bạn có thêm động lực

6, Đọc một cuốn sách hay

Đó là cách "tập thể dục" cho tâm trí của bạn

7, Nói với ai đó rằng bạn yêu họ

Bày tỏ lòng yêu thương ai đó sẽ khiến bạn có thêm quan điểm sống tích cực. Đó cũng là cách cân bằng công việc và gia đình

8, Cầu nguyện hoặc thiền

Đây là cách giúp bạn có tâm trí khỏe mạnh

9, Ăn nhẹ những đồ ăn sau khi đã tham khảo chuyên gia hoặc huấn luyện viên thể dục của bạn

10, Mơ về cuộc đời tốt đẹp nhất của bạn

Điểm chung của những người thành công là họ thường hình dung về cuộc sống mơ ước của họ. Họ cũng nghĩ về những người còn sống hay đã chết, những người đã từng giúp đỡ, yêu thương hoặc truyền cảm hứng cho họ

Bảo Châu (Theo BI)

">

10 điều người thành đạt thường làm trước khi đi ngủ

Ảnh minh họa: Sohu

Gần đây, đọc trên quý báo về chuyện dạy con chọn chồng, tôi thấy hầu hết các ý kiến đều nói 10 điều dạy con của anh Nguyễn Đức Quang là quá cực đoan. Tuy nhiên, tôi lại hoàn toàn đồng tình với anh Quang.

Tôi có một đứa cháu rất ngoan, lễ phép và chăm chỉ. Cháu mới lấy chồng được 4 năm. Gần đây về thăm nhà, cháu bật khóc kể ra một tràng những mâu thuẫn với gia đình chồng và kết luận rằng, bố mẹ chồng không hề thương con dâu. Cháu cũng đã hiểu ra, vì sao người ta lại nói, chuyện mẹ chồng nàng dâu mâu thuẫn là chuyện muôn thủa.

Cháu kể, trước khi lấy chồng, cháu luôn nghĩ rằng, chỉ cần mình sống thật tốt, thật ngoan ngoãn và đối xử với bố mẹ chồng như bố mẹ mình thì họ cũng sẽ yêu thương con dâu như chính con ruột của mình. Nhưng thực tế không phải như vậy.

Những bất công mà cháu phải chịu trong thời gian sống ở nhà chồng khiến cháu kết luận rằng mình thật xui xẻo khi rơi vào một gia đình như vậy.

Tôi thì cho rằng, không phải nhà chồng của cháu không tốt mà vì cháu đã kỳ vọng quá nhiều vào mối quan hệ nhà chồng - nàng dâu.

Các cụ xưa vẫn có câu “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Dù thế nào đi chăng nữa, con dâu, con rể cũng không phải máu rủ ruột già với nhà chồng, nhà vợ. Vì vậy, việc đòi hỏi bố mẹ chồng đối xử công bằng và yêu thương mình như tình cảm mà họ dành cho con ruột là không nên và không bao giờ có (hoặc rất hiếm có).

Có thể, một số con dâu con rể hiện thấy mình được đối xử chẳng khác nào con ruột của bố mẹ chồng/vợ. Nhưng đấy là khi cuộc sống của họ đang bình yên, không chung đụng, không nhờ cậy… Chứ khi có biến cố, họ sẽ hiểu “ruột thịt bao giờ cũng hơn”.

Anh Quang có lẽ là một người có nhiều trải nghiệm hoặc quan sát thực tế nhiều nên mới đúc rút ra 10 điều dạy con như vậy. Tôi hoàn toàn đồng tình với anh Quang.

Ngày xưa, khi lấy chồng, phụ nữ đều được dạy “một điều nhịn là chín điều lành” nên dù có khổ cực, bị đối xử tệ bạc đến mức nào, họ cũng cố gắng nhịn để giữ gia đình yên ấm, vẹn tròn. Nhưng cuộc sống chỉ có nhẫn nhịn thì không còn gì là hạnh phúc.

Ngày nay, mọi người đều quan tâm đến cảm xúc của mình, nhiều người đặt cảm xúc của mình lên trên hết. Vì vậy, cần xác định bản chất của một mối quan hệ để biết điều gì nên và không nên làm. Từ đó sẽ biết cách ứng xử hoặc bớt kỳ vọng thì sẽ bớt thất vọng.

Con gái lấy chồng chứ không lấy cả nhà chồng nên không cần thiết phải yêu cả nhà chồng. Bố mẹ chồng cũng cần xác định rằng, mình không đẻ ra, không nuôi dưỡng con dâu nên không có quyền đòi hỏi con dâu phải yêu thương, báo hiếu mình. 

Khi con gái tôi lấy chồng cách đây 10 năm, tôi dặn con không cần lấy lòng bố mẹ chồng, anh chị em nhà chồng nhưng phải cư xử với nhà chồng một cách có văn hóa. Quan trọng hơn, hãy lắng nghe trái tim mình và nhìn vào người đàn ông của mình để biết nên ứng xử với nhà chồng như thế nào cho đúng.

Giữa vợ với chồng cũng cần xác định, anh ta chỉ là bạn đời - một người đồng hành cùng mình trong một cuộc hành trình. Quan hệ giữa vợ với chồng là quan hệ bình đẳng nên anh ta không thể ép vợ làm những điều mà người phụ nữ không thích.

Độc giả Bích Ngọc(TPHCM)

Ban biên tập mời độc giả gửi chia sẻ của mình về chủ đề này qua email: bandoisong@vietnamnet.vn. 
">

‘Phụ nữ không cần lấy lòng nhà chồng nhưng phải cư xử có văn hóa’

Nhận định, soi kèo Karpaty Lviv vs LNZ Cherkasy, 22h59 ngày 28/2: Xốc lại tinh thần

 ">

Biến cỏ dại thành than sinh học và gạch xây nhà

2kxe7umg4bpqfb5oerp4evggwy.jpg
Cựu Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường qua đời ở tuổi 68. Ảnh: Reuters

Vào tháng 3/2013, ông Lý được bầu làm Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị khóa 18 và giữ chức Thủ tướng Trung Quốc. Dấu ấn đầu tiên của ông Lý trên cương vị mới là chiến lược kinh tế "Likonomics", gồm 3 trụ cột chính là: không đưa ra chính sách kích thích kinh tế; giảm nợ trong lĩnh vực tài chính; và cải cách cơ cấu.

Chiến lược của ông Lý chấp nhận sự sụt giảm trong tăng trưởng của thị trường nội địa trong thời gian ngắn, nhưng đảm bảo nền kinh tế Trung Quốc sẽ chuyển tiếp thành công sang quỹ đạo tăng trưởng thu nhập cao, đồng thời tránh được các cuộc khủng hoảng kinh tế.

Vào thời kỳ đầu giữ chức Thủ tướng, ông Lý cũng đặt nền móng cho việc cải cách thị trường tài chính trong nước, và thúc đẩy Trung Quốc hội nhập với các thị trường quốc tế.

Xuyên suốt một thập kỷ làm việc, ông Lý tỏ ra vô cùng nhất quán với việc thúc đẩy nền kinh tế tư nhân, đẩy mạnh đầu tư nước ngoài, đơn giản hóa thủ tục hành chính và cắt giảm thuế cho các doanh nghiệp vừa và nhỏ.

"Ông Lý là một nhà kinh tế có tầm nhìn quốc tế. Mọi người sẽ nhớ tới ông ấy vì những chương trình cải cách", một chuyên gia tài chính tới từ Thượng Hải cho biết.

3zjb2imipfl2xi6gbyqgoj3bt4.jpg
Ông Lý Khắc Cường để lại nhiều dấu ấn với nền kinh tế Trung Quốc. Ảnh: Reuters

Khi tình hình Covid-19 tại Trung Quốc tạm thời lắng xuống, ông Lý đã ngay lập tức đưa ra những kế hoạch nhằm giúp nền kinh tế lớn thứ hai thế giới phục hồi và tăng trưởng.

Trong năm 2020, ông Lý đã chủ trì nhiều cuộc họp, tập trung vào việc giải quyết hỗ trợ doanh nghiệp vừa và nhỏ, tăng cường đầu tư cho kết cấu hạ tầng kiểu mới, mở rộng nhu cầu tiêu dùng nội địa, kích cầu trong nước, và thắt chặt chi tiêu công. Ngoài ra, cựu Thủ tướng Trung Quốc cũng chỉ đạo các địa phương thực hiện các mục tiêu: khai thác thị trường nội địa; làm tốt công tác hỗ trợ doanh nghiệp; tạo thêm nhiều việc làm, bảo đảm sinh kế của người dân, tập trung hỗ trợ sinh viên mới tốt nghiệp.

Về kinh tế đối ngoại, ông Lý đã thúc đẩy các hiệp định như Đối tác kinh tế toàn diện Khu vực (RCEP), Hiệp định Đối tác toàn diện và tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP). Bên cạnh đó, cựu Thủ tướng Trung Quốc cũng không quên đẩy mạnh việc tăng cường hợp tác với các quốc gia trong khu vực châu Á.

Sinh thời, ông Lý Khắc Cường từng 2 lần được tạp chí Forbes bình chọn vào danh sách những người có tầm ảnh hưởng nhất thế giới. Ông xếp thứ 12 năm 2016 và thứ 15 năm 2018.

Vào ngày 11/3/2023, ông Lý kết thúc nhiệm kỳ Thủ tướng của mình. Sau khi về hưu, ông chủ yếu sinh sống tại Thượng Hải.

Cựu Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường qua đờiTân Hoa xã đưa tin, cựu Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường đã qua đời ở tuổi 68 tại Thượng Hải vào rạng sáng nay (27/10) sau một cơn đau tim đột ngột.">

Dấu ấn của cố Thủ tướng Lý Khắc Cường với nền kinh tế Trung Quốc

Những hình ảnh tại bếp nấu ăn trong căn phòng thuê trọ của 1 cô gái do một người khác đăng tải đã khiến nhiều người ngỡ ngàng.

Mới đây, trên một diễn đàn mạng vừa đăng tải một số bức ảnh ghi lại cảnh bừa bộn, bẩn thỉu bên trong một căn phòng trọ của một nữ sinh.

Qua những bức ảnh có thể thấy phòng trọ bừa bộn, quần áo, giày dép cho tới xoong nồi vứt lộn xộn. Chưa kể còn có nồi cơm, thức ăn mốc xanh cả nửa tháng không rửa.

{keywords}
Bát mì tôm ăn dở cũng vứt dưới nền nhà

Người chia sẻ bức ảnh cho biết mình đăng tải những hình ảnh trên vì không chịu nổi cảnh "ở bẩn" của cô gái này.

Người này cũng cho hay: "Quần áo ngâm thối ra, chủ nhà còn phải thét lên rằng "Sao con gái lại bẩn hơn cả đàn ông?"... Không thể chịu nổi kiểu sống này".

{keywords}
Bát đũa bẩn để ngổn ngang
{keywords}
Kệ bếp mốc trắng, bát đậu phụ phải để cách đây mấy ngày
{keywords}
Xoong nồi, bát mốc rêu xanh

Nhiều người đã bày tỏ sự ngán ngẩm trước cách sinh hoạt của thiếu nữ trong căn phòng này.

Một độc giả cho hay "thật không thể chấp nhận được, con gái ở bẩn thế này sao? Nấm mốc, vi khuẩn sẽ dẫn đến bệnh tật".

"Bạn chung phòng mình ngày trước còn để cơm trong nồi mọc rêu xanh vàng lên cơ. Một tuần nấu cơm một lần mà đầu tuần nấu, cuối tuần mới rửa", bạn trẻ khác chia sẻ.

Trước đó những hình ảnh về căn phòng trọ ngổn ngang, luộm thuộm với đồ đạc của 3 cô gái được người chủ nhà đưa lên mạng xã hội đã khiến nhiều người ngỡ ngàng.

Tuy nhiên sau đó các cô gái này khẳng định, họ đã bị dựng chuyện nhằm bôi xấu danh dự.

Thanh Hải

Tin liên quan:

Phòng bẩn 'kinh hoàng' của nữ sinh sành điệu gây tranh cãi">

Phòng trọ bẩn của nữ sinh

友情链接