Thời điểm đó, ông Hoàng nhờ người tạp vụ tên Liên ở công ty tìm giúp một người giúp việc ở quê, nhanh nhẹn để chăm sóc vợ. Khi nghe ông chia sẻ, người phụ nữ này xin được làm thêm giúp việc cho gia đình. Hằng ngày, 4h chiều, Liên lại từ công ty về nhà nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, trò chuyện với bà Thảo.
Một lần, vợ vào viện ở lại qua đêm. Ông Hoàng chăm vợ tới gần nửa đêm mới về nhà. Ngày hôm đó trời mưa, Liên tới nhà dọn dẹp nhưng không về được nên ngủ lại. Và họ đã vượt qua giới hạn. Sau đó, Liên xin nghỉ việc. Ông Hoàng thuê cho người phụ nữ này một căn hộ nhỏ và tìm cho cô công việc khác.
Một thời gian sau, ông Hoàng thường xuyên về nhà trong tâm trạng buồn bã, hay ngồi trầm tư. Thấy chồng có biểu hiện bất thường, bà Thảo gặng hỏi. Không muốn giấu vợ, người đàn ông này chia sẻ Liên đã mang thai 4 tháng. Khi nghe ông tâm sự, bà biết rằng đó là con của chồng mình nhưng vẫn khuyên ông đi làm xét nghiệm ADN.
Ông Hoàng tìm tới trung tâm xin tư vấn xét nghiệm ADN cho đứa trẻ trong bụng mẹ. Khi nghe tư vấn viên giải thích về việc phải lấy mẫu nước ối ở bệnh viện mang tới. Lo lắng gây nguy hiểm cho em bé, họ quyết định chờ đến khi đứa trẻ chào đời.
Sau khi Liên sinh con gái, ông Hoàng xin mẫu cuống rốn, mang đi làm xét nghiệm ADN. Kết quả hai người có cùng huyết thống tới 99,9999%.
Nhìn vào kết quả xét nghiệm, bà Thảo vui vì chồng mình không bị lừa. Người phụ nữ cũng ngỏ ý để chồng đón mẹ con Liên lên Hà Nội tiện chăm sóc tốt hơn bởi bà quan niệm "con gái cũng là máu mủ của gia đình".
Bà cũng dặn chồng: “Mình phải giữ lại tờ kết quả xét nghiệm, sau này có gì con gái cũng được thừa kế từ cha". Nghe những lời này của vợ, ông Hoàng lảng sang chuyện khác, nước mắt như trực trào ra khi vợ mang bệnh vẫn luôn nghĩ cho mình.
Vài ngày sau, ông Hoàng tìm tới trung tâm xin thêm tờ kết quả để giữ riêng cho con gái nhỏ. Ông chia sẻ câu chuyện của mình với các giám định viên bởi trong lòng luôn cảm thấy hối lỗi với vợ và càng thương bà nhiều hơn.