Truyện Giáo Sư, Em Có Thể Tốt Nghiệp Chưa?
[Công nghệ] 时间:2025-03-22 00:50:57 来源:NEWS 作者:Nhận định 点击:155次
Trần Tư Tầm ở lại thành phố B với Lâm Nhất Nhiên một ngày,ệnGiáoSưEmCóThểTốtNghiệpChưkêt quả bong da sau đó mang theo Lâm Nhất Nhiên trở về thành phố A.
Lúc đáp máy bay, Lâm Nhất Nhiên gần như là lệ nóng doanh tròng.
Trần Tư Tầm nhìn bộ dáng nước mắt lưng tròng, không nhịn được gõ lên đầu cô, “Làm cái gì vậy?”
“Đúng là không đi ra ngoài thì thật sự không thể biết được nhà mình là tốt nhất.” Lâm Nhất Nhiên túm lấy bàn tay anh nói.
Kỳ nghỉ quốc khánh kéo dài ba ngày.
Lâm Nhất Nhiên ở nhà làm tổ đến một ngày rưỡi, đến buổi sáng ngày thứ ba thì lại không tình nguyện bị kéo ra khỏi ổ chăn, ôm bà nội mãi không chịu buông.
Ba mẹ Lâm cũng cảm thấy đau lòng, dù sao cũng là con gái do chính mình sinh ra, nỏi bỏ được là nói dối, nhưng không thể bởi vì không nỡ mà nghỉ học, trái lại bà nội của Lâm Nhất Nhiên lại hiểu đạo lý vô cùng, không ngừng khuyên Lâm Nhất Nhiên phải cố gắng học tập thật giỏi, đừng luôn suy nghĩ muốn về nhà, cố gắng chịu đựng qua một năm nay là tốt rồi. Lâm Nhất Nhiên vừa gật đầu vừa lau nước mắt, khiến cho trong lòng tất cả mọi người cũng cảm thấy ê ẩm theo. Loay hoay đến gần trưa, suýt chút nữa thì trễ chuyến bay.
Không biết có phải tất cả những sinh viên học xa nhà đều như vậy hay không, khi ngồi trên xe lửa hoặc máy bay, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy gò má của cha mẹ đã bắt đầu trở nên già nua, trong lòng lại dâng lên một cảm giác chua xót không nói thành lời.
Lâm mẹ kéo tay Lâm Nhất Nhiên không ngừng dặn dò: “Nhiên Nhiên, ở bên ngoài có việc gì thì gọi điện thoại cho ba mẹ, đừng tiếc tiền, cái gì nên chi thì phải chi, không được để mình phải chịu uất ức, nghe lời nhé.”
“Vâng!”
Lâm Nhất Nhiên gật đầu, cố nén cho nước mắt không chảy xuống.
Quả thật là, bất luận bạn bao nhiêu tuổi, bất luận bạn ở trong mắt người khác mạnh mẽ biết bao nhiêu, thì ở trong lòng ba mẹ, bạn vĩnh viễn vẫn là một đứa trẻ cần được chăm sóc, một đứa trẻ chưa trưởng thành.
Thành phố B vẫn phồn hoa như cũ.
Lúc Lâm Nhất Nhiên mang theo túi xách trở về phòng ngủ trong ký túc xá của mình thì có chút kinh ngạc, vị trí của Lưu Thiến đã được thay thế thành một cô gái xinh đẹp khác.
“Xin chào!” Cô gái xinh đẹp nhìn thấy Lâm Nhất Nhiên đẩy cửa bước vào, nhiệt tình chào hỏi: “Cậu là người ở phòng này sao? Tớ là Hạng Doanh Doanh!”
“Xin chào xin chào” Lâm Nhất Nhiên đặt túi xách lên trên giường, cũng bày ra khuôn mặt mỉm cười, “Cậu là. . . . . .”
“À, tớ là người mới đến.” Hạng Doanh Doanh vội vàng giải thích nói: “Khoảng thời gian trước tớ bị bệnh, cho nên vẫn chưa tới báo danh, phòng ký túc xá của các cậu trống một người cho nên mới xếp Lưu Thiến vào, bây giờ thì tớ đã quay về rồi.”
“À. . . . .” Lúc này Lâm Nhất Nhiên mới hiểu rõ, cô gật gật đầu, “Hoan nghênh hoan nghênh.”
“Cậu là Lâm Nhất Nhiên à? Tớ nghe nói cậu là bí thư chi bộ đoàn phải không? Về sau có chuyện gì thì nhớ cậu giúp đỡ nhé!”
Lâm Nhất Nhiên cười gượng hai tiếng, cảm thấy cô gái này tuy hôm khai giảng không có tham gia, nhưng hỏi thăm đây đó lại rõ ràng như vậy.
Đang nói chuyện thì Từ Tân Trúc và Trương Huy Huy cũng đã trở lại, Hạng Doanh Doanh lại lần nữa nhiệt tình tự giới thiệu, sau khi mọi người đều đã nhận thức lẫn nhau thì cùng kéo xuống căn tin ăn cơm.
“Lâm Nhất Nhiên, mấy ngày vừa rồi cậu thế nào?”
Trương Huy Huy một bên vừa xem thực đơn, một bên nói với Lâm Nhất Nhiên: “Thân thể đã cảm thấy tốt hơn chút nào chưa?”
“Ừhm, tốt hơn rồi, tớ ăn sườn xào chua ngọt.”
“A, Lâm Nhất Nhiên, cái lắc tay của cậu đẹp thật nha.” Trương Huy Huy giữ chặt cổ tay của Lâm Nhất Nhiên, vô cùng hâm mộ, “Rất đẹp đó!”
“Ha ha.” Lâm Nhất Nhiên có chút đắc ý, cũng có chút xấu hổ, “Đúng vậy.”
“Thành thật khai báo, là ai tặng?” Trương Huy Huy cười có chút cợt nhả.
“Cậu đoán đi.” Lâm Nhất Nhiên rút tay về, để cho Trương Huy Huy tự đoán mò, quay đầu hỏi Từ Tân Trúc và Hạng Doanh Doanh vẫn còn đang gọi thức ăn, “Chúng ta ngồi ở đây nhé?”
“Đừng có đánh trống lảng!”
Trương Huy Huy đẩy đẩy cánh tay của Lâm Nhất Nhiên, “Nói mau, là ai tặng?”
“Cậu đoán xem?” Lâm Nhất Nhiên nháy mắt mấy cái với Trương Huy Huy.
“Chẳng lẽ. . . . . .là chồng cậu?” Trương Huy Huy dò hỏi.
“Ưm” Lâm Nhất Nhiên không phát âm rõ ràng.
“Thật sự là chồng cậu?”
“Ưm”
Lúc đáp máy bay, Lâm Nhất Nhiên gần như là lệ nóng doanh tròng.
Trần Tư Tầm nhìn bộ dáng nước mắt lưng tròng, không nhịn được gõ lên đầu cô, “Làm cái gì vậy?”
“Đúng là không đi ra ngoài thì thật sự không thể biết được nhà mình là tốt nhất.” Lâm Nhất Nhiên túm lấy bàn tay anh nói.
Kỳ nghỉ quốc khánh kéo dài ba ngày.
Lâm Nhất Nhiên ở nhà làm tổ đến một ngày rưỡi, đến buổi sáng ngày thứ ba thì lại không tình nguyện bị kéo ra khỏi ổ chăn, ôm bà nội mãi không chịu buông.
Ba mẹ Lâm cũng cảm thấy đau lòng, dù sao cũng là con gái do chính mình sinh ra, nỏi bỏ được là nói dối, nhưng không thể bởi vì không nỡ mà nghỉ học, trái lại bà nội của Lâm Nhất Nhiên lại hiểu đạo lý vô cùng, không ngừng khuyên Lâm Nhất Nhiên phải cố gắng học tập thật giỏi, đừng luôn suy nghĩ muốn về nhà, cố gắng chịu đựng qua một năm nay là tốt rồi. Lâm Nhất Nhiên vừa gật đầu vừa lau nước mắt, khiến cho trong lòng tất cả mọi người cũng cảm thấy ê ẩm theo. Loay hoay đến gần trưa, suýt chút nữa thì trễ chuyến bay.
Không biết có phải tất cả những sinh viên học xa nhà đều như vậy hay không, khi ngồi trên xe lửa hoặc máy bay, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy gò má của cha mẹ đã bắt đầu trở nên già nua, trong lòng lại dâng lên một cảm giác chua xót không nói thành lời.
Lâm mẹ kéo tay Lâm Nhất Nhiên không ngừng dặn dò: “Nhiên Nhiên, ở bên ngoài có việc gì thì gọi điện thoại cho ba mẹ, đừng tiếc tiền, cái gì nên chi thì phải chi, không được để mình phải chịu uất ức, nghe lời nhé.”
“Vâng!”
Lâm Nhất Nhiên gật đầu, cố nén cho nước mắt không chảy xuống.
Quả thật là, bất luận bạn bao nhiêu tuổi, bất luận bạn ở trong mắt người khác mạnh mẽ biết bao nhiêu, thì ở trong lòng ba mẹ, bạn vĩnh viễn vẫn là một đứa trẻ cần được chăm sóc, một đứa trẻ chưa trưởng thành.
Thành phố B vẫn phồn hoa như cũ.
Lúc Lâm Nhất Nhiên mang theo túi xách trở về phòng ngủ trong ký túc xá của mình thì có chút kinh ngạc, vị trí của Lưu Thiến đã được thay thế thành một cô gái xinh đẹp khác.
“Xin chào!” Cô gái xinh đẹp nhìn thấy Lâm Nhất Nhiên đẩy cửa bước vào, nhiệt tình chào hỏi: “Cậu là người ở phòng này sao? Tớ là Hạng Doanh Doanh!”
“Xin chào xin chào” Lâm Nhất Nhiên đặt túi xách lên trên giường, cũng bày ra khuôn mặt mỉm cười, “Cậu là. . . . . .”
“À, tớ là người mới đến.” Hạng Doanh Doanh vội vàng giải thích nói: “Khoảng thời gian trước tớ bị bệnh, cho nên vẫn chưa tới báo danh, phòng ký túc xá của các cậu trống một người cho nên mới xếp Lưu Thiến vào, bây giờ thì tớ đã quay về rồi.”
“À. . . . .” Lúc này Lâm Nhất Nhiên mới hiểu rõ, cô gật gật đầu, “Hoan nghênh hoan nghênh.”
“Cậu là Lâm Nhất Nhiên à? Tớ nghe nói cậu là bí thư chi bộ đoàn phải không? Về sau có chuyện gì thì nhớ cậu giúp đỡ nhé!”
Lâm Nhất Nhiên cười gượng hai tiếng, cảm thấy cô gái này tuy hôm khai giảng không có tham gia, nhưng hỏi thăm đây đó lại rõ ràng như vậy.
Đang nói chuyện thì Từ Tân Trúc và Trương Huy Huy cũng đã trở lại, Hạng Doanh Doanh lại lần nữa nhiệt tình tự giới thiệu, sau khi mọi người đều đã nhận thức lẫn nhau thì cùng kéo xuống căn tin ăn cơm.
“Lâm Nhất Nhiên, mấy ngày vừa rồi cậu thế nào?”
Trương Huy Huy một bên vừa xem thực đơn, một bên nói với Lâm Nhất Nhiên: “Thân thể đã cảm thấy tốt hơn chút nào chưa?”
“Ừhm, tốt hơn rồi, tớ ăn sườn xào chua ngọt.”
“A, Lâm Nhất Nhiên, cái lắc tay của cậu đẹp thật nha.” Trương Huy Huy giữ chặt cổ tay của Lâm Nhất Nhiên, vô cùng hâm mộ, “Rất đẹp đó!”
“Ha ha.” Lâm Nhất Nhiên có chút đắc ý, cũng có chút xấu hổ, “Đúng vậy.”
“Thành thật khai báo, là ai tặng?” Trương Huy Huy cười có chút cợt nhả.
“Cậu đoán đi.” Lâm Nhất Nhiên rút tay về, để cho Trương Huy Huy tự đoán mò, quay đầu hỏi Từ Tân Trúc và Hạng Doanh Doanh vẫn còn đang gọi thức ăn, “Chúng ta ngồi ở đây nhé?”
“Đừng có đánh trống lảng!”
Trương Huy Huy đẩy đẩy cánh tay của Lâm Nhất Nhiên, “Nói mau, là ai tặng?”
“Cậu đoán xem?” Lâm Nhất Nhiên nháy mắt mấy cái với Trương Huy Huy.
“Chẳng lẽ. . . . . .là chồng cậu?” Trương Huy Huy dò hỏi.
“Ưm” Lâm Nhất Nhiên không phát âm rõ ràng.
“Thật sự là chồng cậu?”
“Ưm”
(责任编辑:Thể thao)
Nhận định, soi kèo Llaneros vs Junior, 08h30 ngày 17/3: Không dễ bắt nạt tân binhSoi kèo góc Venezia vs Napoli, 18h30 ngày 16/3
相关内容
- Nhận định, soi kèo Lyon vs Le Havre, 21h00 ngày 16/3: Mãnh sư săn mồi
- Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Kerala Blasters, 21h00 ngày 12/3: Cửa dưới thắng thế
- Nhận định, soi kèo Botosani vs Unirea Slobozia, 22h00 ngày 10/3: Gánh nặng cửa trên
- Nhận định, soi kèo Melbourne City vs Newcastle Jets, 15h00 ngày 12/3: Trái đắng xa nhà
- Nhận định, soi kèo Montpellier vs Saint
- Kèo vàng bóng đá Espanyol vs Girona, 03h00 ngày 11/3: Chủ nhà đáng tin
- Kèo vàng bóng đá Arsenal vs PSV, 03h00 ngày 13/3: Không cần bung sức
- Nhận định, soi kèo Ararat
- Soi kèo góc Sevilla vs Athletic Bilbao, 22h15 ngày 16/3
- Siêu máy tính dự đoán Lille vs Dortmund, 00h45 ngày 13/3
- Nhận định, soi kèo KF Teuta vs AF Elbasani, 23h00 ngày 11/3: Cú hích tinh thần
- Nhận định, soi kèo Neftchi Baku vs Turan Tovuz, 22h30 ngày 10/3: Đối thủ yêu thích
- Soi kèo góc Sevilla vs Athletic Bilbao, 22h15 ngày 16/3
- Siêu máy tính dự đoán Aston Villa vs Club Brugge, 3h00 ngày 13/3
精彩推荐
- Soi kèo góc Sevilla vs Athletic Bilbao, 22h15 ngày 16/3
- Nhận định, soi kèo Dynamo Kyiv vs Zorya Luhansk, 20h30 ngày 11/3: Củng cố ngôi đầu
- Nhận định, soi kèo Dynamo Kyiv vs Zorya Luhansk, 20h30 ngày 11/3: Củng cố ngôi đầu
- Nhận định, soi kèo Yokohama Marinos vs Shanghai Port, 17h00 ngày 11/3: Sáng cửa dưới
- Nhận định, soi kèo Osasuna vs Getafe, 0h30 ngày 17/3: Cân bằng
- Siêu máy tính dự đoán Aston Villa vs Club Brugge, 3h00 ngày 13/3
热门点击