U23 Việt Nam luyện chiêu tủ, chờ bài test với U23 Kyrgyzstan
Đây là trận đấu giao hữu cuối cùng của U23 Việt Nam trước khi chốt danh sách và di chuyển sang Kyrgyzstan để tham dự vòng loại U23 châu Á 2022. Vì thế,ệtNamluyệnchiêutủchờbàitestvớlịch âm dương các cầu thủ đều nỗ lực tập luyện, quyết tâm có màn thể hiện tốt nhất nhằm thuyết phục HLV Park Hang Seo.
Ông Park dành phần lớn thời lượng để hướng dẫn các học trò về cách di chuyển chiến thuật, cách tổ chức tấn công và hỗ trợ, bọc lót cho nhau trong phòng ngự. Sự linh hoạt và cân bằng trong lối chơi là yêu cầu đặt ra đối với các cầu thủ.
HLV Park Hang Seo giúp các cầu thủ hoàn thiện lối chơi |
Tiền đạo Trần Bảo Toàn cho biết, tại buổi tập vừa qua, HLV Park Hang Seo đã chỉnh sửa rất nhiều cho các cầu thủ về cách di chuyển để nhận bóng từ tuyến dưới và phối hợp khi dâng lên tấn công và khi lui về hỗ trợ phòng ngự. Toàn đội đang cố gắng để có sự chuẩn bị tốt nhất cho vòng loại U23 châu Á 2022.
Bài test cuối cùng của U23 Việt Nam trên đất UAE diễn ra vào lúc 18h00 tối 17/10 theo giờ địa phương (21h00 theo giờ Việt Nam), trên SVĐ The Sevens Dubai. Ở trận giao hữu trước đó, U23 Việt Nam hòa Tajikistan 1-1.
U23 Việt Nam nỗ lực tập luyện, các cầu thủ quyết ghi điểm với HLV Park Hang Seo |
HLV Park Hang Seo chốt danh sách sau trận giao hữu với Kyrgyzstan |
Trung vệ Việt Anh gần như chắc suất ở U23 Việt Nam |
Thầy Park rèn cho các cầu thủ về cách di chuyển chiến thuật, cách tổ chức tấn công và hỗ trợ, bọc lót cho nhau trong phòng ngự |
Toàn đội thể hiện sự quyết tâm rất cao |
Ở trận giao hữu với Kyrgyzstan, hai đội quyết định không giới hạn số lượng cầu thủ vào sân thay thế |
Trận gặp Kyrgyzstan là bài test cuối cùng của U23 Việt Nam |
Tinh thần các cầu thủ rất thoải mái |
S.N

Trung Quốc bỏ giải châu Á, U23 Việt Nam có bị ảnh hưởng?
AFC có quyết định cuối cùng về việc U23 Trung Quốc và U23 Brunei rút lui không tham dự vòng loại U23 châu Á 2022.
(责任编辑:Nhận định)
下一篇:Siêu máy tính dự đoán Leicester City vs Newcastle, 2h00 ngày 8/4
Chinh Đồ Miễn Phí đã được VNG đưa ra thị trường.Điểm mặt 2 game mới của VNG
" alt="Biến game thành phiên bản cập nhật để phát hành?" /> Khách hàng Nhật Bản xếp hàng mua iPhone trước một cửa hàng ở Tokyo. Ảnh: Internet>> iPhone 5 “lộ” ảnh chụp mặt trước và vỏ sau
>> Hai nhà mạng Mỹ, Đức hé lộ iPhone 5 ra mắt tháng 9
" alt="iPhone 5 có thể “khan hàng” vì thiếu linh kiện" /> Sản phẩm iCade Jr. Ảnh: M.NChơi “game thùng” với iCade Jr, iCade Core
Các sản phẩm này gồm có tủ gỗ theo phong cách cổ điển với cácphím điều khiển tích hợp, giá đỡ an toàn cho iPad, iPhone hay iPod Touch.
Theo đó, người chơi có thể lựa chọn thiết bị iCade Jr dạng tủcó kích thước nhỏ, dành cho iPhone và iPod Touch, được trang bị cần điều khiểntheo phong cách Arcade, 4 nút phía trước và nút kích hoạt bảng điều khiển.
Các trò chơi tương thích iCade Jr có thể được tải trực tiếptừ iTunes App Store.
iCade Core. Ảnh: H.P Ngoài ra, thiết bị chơi game khác là iCade Core cho phép iPad,iPad 2 chơi game thùng với các trò như Man-Pac, Centipede, Battlezone…
" alt="Loạt đồ chơi số cho iPad,iPhone “đổ bộ” thị trường Việt" />" alt="Phục hồi file đã xoá chỉ trong 5 phút" />
Cũng chính vì những lời nói vô tình dung túng, tiếp tay cho con, cho cháu, không chịu hướng dẫn suy nghĩ, dạy cho trẻ nhận thức cái gì nên, cái gì không ấy, mà mùa hè năm ấy chuyện đau thương không ai muốn nhắc ấy đã xảy ra. Tôi đã vô tình hại chết một sinh mạng.
...
Dưới ánh nắng chói chang của mùa hạ, con xe bốn chỗ cứ chốc lại lướt đến những ôt gà to nhỏ khác nhau, xe cứ lộn lên xuống như đang con cá vùng vẫy, sốc người ngồi bên trong lên, hại tôi muốn ngủ thẳng giấc cũng không được.
Cố cưỡng lại giấc ngủ chập chờn, cơn đau đầu, mệt mỏi, sự buồn nôn, tôi mắt nhắm mắt mở ngó quanh trong xe theo phản xạ để quan sát xung quanh, tay che miệng cách một lớp khẩu trang theo thói quen ngáp ngủ, rồi lại xoay xoay nhẹ để thư giãn khớp cổ, trước khi nhìn ra ngoài qua cửa sổ xe và cất tiếng hỏi người tài xế đang bận rộn chuyên chú điều khiển xe, "Tới đâu rồi chú?".
Cảnh tượng bên ngoài thu rõ vào mắt tôi, con kênh quen thuộc ngày nhỏ nước ở mức thấp, dưới ánh nắng mùa hè một màu đục ngầu dày cộm, đất khô nứt, vài chỗ nhìn như bị khoét đi tạo thành những hang nhỏ, đám lục bình theo con nước trôi vào tạo thành những cụm san sát, hai bên bờ chốc chốc lại chạy qua một căn nhà cũ bỏ hoang, hàng cây bên đường bám đầy bụi, dưới bánh xe lướt qua cát đất bay mịt mù dưới ánh sáng rọi rõ... Nơi này tựa như đổi khác, lại chẳng mấy đổi thay, đường chẳng còn đất đá dày cộm, lại chẳng còn thấy người, chỉ có những căn nhà, nền móng sót lại đánh dấu lại vết tích xưa cũ.
Nơi này đã tệ đến mức người lớn lên cùng nó đã bỏ đi, vậy lý gì cha mẹ tôi lại nghĩ đây là một nơi tốt để tôi về tránh dịch nhỉ? Bộ virus chê chỗ vắng ít người, không thể một lúc tóm gọn, chạy KPI chắc! Buồn cười thật.
"Nơi này mọi người không còn mấy nhỉ? Xung quanh đường toàn là nhà bỏ hoang, chẳng thấy được mấy căn có người", tôi lại tỏ ra thắc mắc, trước khi người tài xế kịp trả lời câu hỏi trước đó.
"Còn một chút nữa là tới. Còn nơi "khỉ ho cò gáy" này còn người già, với vài nhà còn bám lại ruộng nương", giọng người tài xế hơi lạnh lùng.
Tôi tự hỏi mình hình như đâu hỏi gì quá đáng, sao tự dưng ông ta lại có chút không vui lộ rõ trong lời nói, thái độ lạnh nhạt. Cơ mà cũng chẳng sao, dù gì cũng chỉ là một cuốc xe ở vùng xã bắt về quê hẻo lánh, tôi đâu thể mong gì hơn.
Không thấy thiện chí trong giao tiếp, tôi lại buồn chán lôi điện thoại ra chụp vài bức hình vùng quê, con kênh nước, mấy cảnh cũ cũ, còn chút thô sơ, thiên nhiên bên ngoài, cốt để nữa gửi đám bạn, xem như là cho bọn nó thấy mình có chuyến đi du lịch thiên nhiên sinh thái các kiểu. Song, nghĩ lại chút lần này cả bọn chỉ tôi về nơi về vùng núi này để trốn dịch, trong khi đó đám bạn hết check in Pháp lại đến Đức, một vòng Châu Âu đầy cả kho ảnh trên nhóm, mà giờ bản thân lại đi đưa ảnh quê nghèo nàn lên thì khác gì tự làm nhục bản thân, hạ thấp giá trị chính mình. Nên thôi vậy, chụp để đó, nữa về đem đưa cha mẹ khoe trải nghiệm, sẵn tiện làm tiền đề xin chút tiền sau.
Nhìn khuôn mặt mệt mỏi hiện rõ, đôi mắt ẩn hiện quầng thâm dưới lớp phấn mỏng, mái tóc màu tím than dài mượt đã có chút rối, kẹp tóc ngọc trai tuột khỏi vị trí cố hữu, mất đi nét xinh đẹp, sắc sảo đã dày công chuẩn bị trước, tôi không kiềm được mà thở dài, tay chỉnh trang tạm lại mọi thứ cho trong tốt hơn và cầu trời cho mình mau đến nhà ngoại để được nghỉ ngơi, điểm trang lại vẻ ngoài của mình thật hoàn hảo. Chứ lỡ mang danh hoa khôi của khoa, thuộc nhóm Trai xinh gái đẹp của Đại học K, có số lượng người theo đuổi đông đảo là trong xuề xòa quá thì nó kì lắm.
Tôi cũng vừa mới chia tay đây, lúc này lại về quê, lỡ thêm bị chụp ảnh cho bộ dạng xấu, thiếu sức sống như hiện tại, thì không biết người ta dám nghĩ gì nữa. Nhất là tên khốn cho tôi mọc sừng kia, hắn thấy bạn gái cũ này bộ dáng thiếu chỉn chu, lòng không chừng còn phấn khích muốn ăn mừng, cho rằng kẻ đá hắn như tôi đang đau lòng tự hại bản thân, hối hận vì tặng một cái tát rồi buông lời chia tay nữa. Cho nên gì thì gì, hoàn cảnh nào tôi cũng phải thật đẹp mới tốt.
Hàng cây sát hàng cây, qua vài cú quẹo trái, quẹo phải, con đường thu nhỏ lại, lớp tráng nhựa thay bằng lớp đất, cảnh núi xa mờ càng thêm rõ, trời mát hơn khi nắng trưa đã dần tắt, tôi đoán rằng nhà ngoại mình đã chẳng còn xa, bản thân sắp thoát khỏi chiếc xe cũ tệ hại cứ sốc nẩy đang ngồi. Nhưng, đúng lúc đang đợi chờ một sự giải thoát, tôi lại được phóng thích trước khi kịp đến nơi. Ủa?
Người tài xế dừng lại trước con đường đất hoàn toàn vắng vẻ, chẳng có nhà hay người, chỉ có con đường mòn nhỏ vừa cho xe máy chạy vào trước mắt. Ông ta quay lại nhìn tôi kêu, "Xuống xe".
Trời ạ! Tôi đẹp chứ đâu ngu, mắc gì xuống xe trong khi nhà ngoại còn chưa tới. Hơn mười mấy năm không quay lại, nhưng cũng không có nghĩa là ngu đến chẳng còn ấn tượng, hay nhớ trong ngôi nhà đó như thế nào đâu. Với lại nơi này làm gì có nhà mà lừa nhau chứ.
"Hình như con thuê xe đến nhà mà bác", tôi kiên quyết ngồi trên xe, khoanh tay nhìn người tài xế, biểu thị bản thân nhất định phải đến nhà mới xuống. Song, dù gì cũng là con gái, đối phương lại là đàn ông lớn tuổi hơn mình, mà báo đài cũng hay đưa tin mấy vụ này kia nữa, nên dù ngoài cứng, chứ trong lòng tôi cũng thấy lo lo.
Má ơi! Cầu trời cho bác tài xế này là người tốt và đây không phải Fake taxi giùm cái.
Bác tài xế có vẻ tỏ ra không hài lòng, ra hiệu cho tôi nhìn qua cửa kính đầu xe để thấy con đường trước mặt, "Đường nhỏ như vậy xe không vô được. Cô không xuống, thì cũng chỉ ngồi đây tiếp đến mai, tiền cũng sẽ cộng thêm. Tôi cũng không ngại có thêm tiền công, nhưng trời sắp tối rồi, cô mau mau lấy điện thoại gọi người nhà ra rước đi". Vẻ mặt ông ta có lẽ lo lắng khi nhìn sắc trời đã về trời với ánh nắng đã tắt.
Đừng bảo là xài tế mà cũng sợ bóng tối chứ? Mà quan trọng hơn nếu đã không thể chạy vào trong, vậy từ đầu còn tính tiền chuyến xe đưa đến tận nhà làm gì? Lừa người mà.
Tôi tỏ vẻ không hài lòng, cãi lại, "Nhưng từ đầu đã thỏa thuận với bên nhà xe là đưa đến tận nhà mà. Giờ ra như vậy vừa làm phiền người nhà, vừa mất công tôi, bên mọi người quá đáng thật đó".
Tiền của tôi dù là cha mẹ cho đi nữa thì vẫn là tiền thật giá thật, có thể dùng trong giao thương, buôn bán bình thường, chứ có phải nước đâu mà tự dưng mất oan. Nhà dư dả chứ đâu khùng.
"Nhưng từ đầu có nói nơi muốn đến tận làng Bách Đa đâu. Nếu tôi biết chỗ này đã không nhận cuốc từ đầu", tài xế tỏ ra bức xúc.
Nhìn khuôn mặt tức giận với mình, bức xúc thấy rõ tôi thật sự có chút sợ a. Sao mọi người không thể mềm mỏng, vui vẻ với nhau hơn nhỉ. Với lại tôi nhớ ngày xưa mấy cô chú bác ở quê dễ thương, thiện lành lắm mà, sau giờ tự dưng cộc vậy. Song, tôi cũng không chịu thua được, bỏ tiền ra cả rồi.
"Từ đầu đã nói với bên cho thuê, mọi người trao đổi với nhau thế nào có liên quan gì đến tôi đâu. Tiền đưa rồi, giờ mọi người muốn nuốt lời. Với lại làng Bách Đa thì sao, bộ quê ngoại tôi không xứng cho bánh xe của các người lăn qua hả gì? Quá đáng vừa thôi".
Cái gì mà biết hay không biết làng Bách Đa chứ. Nơi nào chẳng là nơi, làm tài xế mà lại kén đường thì có quỷ chịu đi, chịu thuê ấy. Cộc ghê!
Bác tài xế có lẽ thấy tôi cứng, lại nhìn sắc trời đã nhá nhem, nên lại quay sang xuống nước nói, "Được rồi. Cô xuống xe gọi người nhà ra rước, tôi trả lại một phần tiền vì đã không đứng thỏa thuận, được chưa?".
"Không", tôi vẫn không chịu.
Trời ạ! Tôi có số điện thoại của ai dưới này đâu mà kêu gọi ra đón về nhà được. Cha mẹ thì càng khỏi nói, họ còn lâu mới vì đứa con nào mà gác công việc kiếm tiền xuống để nghe, gọi giúp một cuộc điện thoại.
"Vậy chứ cô muốn sao? Trời sắp tối rồi", bác tài xế mặt mày thêm cau có, biểu hiện gấp gáp, lo lắng thấy rõ.
Tôi thể hiện không hài lòng, "Bác có gì gấp vậy, tối tí có sao. Tôi thuê cũng cả ngày rồi, chứ có trả thiếu đồng nào đâu. Với lại chuyện này do vấn đề của bác, bên dịch vụ của công ty bác, chứ phải tôi đâu mà làm phiền gia đình dòng họ ra rước. Không biết, bác tự nghĩ cách đi, còn không thì cùng chờ đến sáng mai".
"Sáng... sáng mai?", mặt bác tài xế tái xanh, mắt vô thức nhìn về phía con đường đất nhỏ dẫn vào làng Bách Đa vánh tanh chẳng bóng người.
Sao ông ta trông sợ thế nhỉ? Bộ có hiềm khích, hay chuyện này kia gì với làng, sợ vô bị trả thù hay sao ấy? Trong lắm lét đến lạ cơ. Nhưng gì thì gì, cũng phải chở tôi vào đến nơi, không thì dù máu đổ cũng không quan tâm. Hoặc cùng lắm thì tôi phụ một tay kêu nhà ngoại ngăn cho xung đột thôi, chứ không mất tiền oan, hay tự chật vật đi đâu.
"Tôi không biết, bác tự tính đi. Trời muộn rồi, tôi cũng mệt, chẳng rảnh ngồi dây dưa đâu".
Bác tài xế có vẻ tức giận, mắt bác nhìn tôi như đang nhìn thứ gì vô cùng kinh khủng trên đời, như muốn một tay liền bóp chết cho đỡ chướng mắt. Tôi nhìn thấy cũng hơi bị sợ, người mất khống chế bắt đầu hơi run, nhưng ngoài mặt vẫn phải cứng cỏi, cố tỏ ra mình ổn nhất có thể.
Trời ạ! Cha mẹ, sao hai người lại đẩy đứa con gái này về quê tránh dịch làm chi cho rơi vào cảnh này vậy chứ. Lỡ người ta làm gì, thì hai người đầu tư suốt mười tám năm qua coi như mất cả vốn đó. Cứu!
Bác tài xế tức đến gân xanh trên trán cũng nổi lên, thiếu điều cho ra đấm đánh tôi để biểu thị bước cuối cùng của cơn tuôn trào giận dữ. Song, sau một lúc, có vẻ vì nghĩ thông điều gì, ông ấy trở nên thư giãn hơn, nói, "Hay vầy. Tôi gọi cho nhỏ cháu sống trong làng ra rước cô chở đến nhà, được không? Chứ cũng không còn cách nào nữa đó".
Gọi nhỏ cháu? Tức là con gái tương tự tôi, không sợ gặp biến thái hay yêu râu xanh, có thể an toàn về nhà ngoại được.
"Ok! Bác gọi bạn ấy đi. Với lại kêu mang xe ổn một chút, chứ cỡ mấy chiếc năm mươi thời xưa thì không nổi với hai vali lớn, một túi nhỏ kèm một người", tôi dặn kỹ trước, tránh tình huống bản thân phải nhường chỗ cho hành lý "ngồi".
Nhớ khi xưa cũng xuống nhà ngoại chơi như vầy, ông lúc đó đã lấy một chiếc năm mươi từ thời nào đó màu xanh xanh ra chạy, yên xe sau là một miếng hình chữ nhật kim loại, không có đệm lót, đường vừa đá vừa đất lởm chởm, xe cứ như cưỡi sóng trào lên lộn xuống, hại tôi sau một chuyến đi ê cả mông. Giờ nhớ lại còn sợ, nên cầu trời cho nhỏ cháu của bác tài xế nhân đạo một chút, đừng hại mông tôi chịu cực hình như xưa giùm.
Bác tài xế có vẻ như đã dễ tính hơn trước, vui vẻ gật đầu trước sự yêu cầu của tôi, "Được chứ. Đương nhiên phải vậy rồi. Mà tôi gọi điện, cô đợi chút". Ông ấy mau chóng rời xe, đóng cửa, móc điện thoại từ túi ra ấn số gọi ai đó. Thao tác của ông ta khá nhanh, thành thạo, qua một chút đã có thể đưa lên tai gọi, nhìn kiểu gì cũng không giống như hình ảnh tôi nghĩ về những người lớn tuổi sống ở vùng quê, ít sử dụng công nghệ, chẳng thạo điện thoại nhắn tin.
"Có lẽ mình phải đợi một chút vậy", tôi thở dài, lại lần nữa đêm điện thoại ra ấn. Ở góc màn hình giờ hiển thị rõ đã quá bốn giờ chiều, dù bên ngoài trời lại giống như sáu giờ tối và quan trọng hơn nữa là tại sao cục sóng điện thoại của tôi chỉ còn hai cục bé tí vậy nhỉ? Rồi kiểu này thì lát vô trong làng, từ nơi lớn vô chỗ hẹp hơn thì nó còn cỡ nào nữa đây? Tôi nhớ rõ ngày xưa lúc tôi xuống chơi nhà ngoại cũng có cả tivi, không thể nào đã quá mười ba năm trôi qua mà chẳng gì thay đổi, tiên tiến, hiện đại hơn được. Bên trong sẽ tốt hơn mà, đúng không?
" alt="Truyện [BHTT] Miss Me" />
- ·Nhận định, soi kèo nữ Israel vs nữ Bulgaria, 18h00 ngày 8/4: Đối thủ yêu thích
- ·“Dân chơi” One X đen
- ·Vỏ iPhone hình máy ảnh bắt mắt
- ·Truyện Quân Hôn Nịch Sủng
- ·Nhận định, soi kèo Mohun Bagan Super Giant vs Jamshedpur FC, 21h00 ngày 7/4: Củng cố ngôi đầu
- ·Truyện Cinderella 12 Giờ
- ·Google Nexus 7 'cháy hàng' bản 16GB
- ·Truyện Chút Chuyện Của Thặng Nữ
- ·Nhận định, soi kèo Shabab Al Ahli vs Al Ain, 23h30 ngày 7/4: Khách tự tin
- ·Truyện 【Mãnh Quỷ Chi Nhất】
>> Galaxy Note 10.1 có khả năng nhắn tin SMS
>> Samsung công bố Galaxy Note mới vào 29/8
>> Samsung tiết lộ thiết bị Galaxy mới vào 15/8
Galaxy Note 10.1 được giới thiệu lần đầu tại Hội nghị thế giới di động hồi đầu năm 2012, với chip lõi tứ 1.4GHz và hệ điều hành Android 4.0 “Ice Cream Sandwich”. Cải thiện lớn nhất so với người tiền nhiệm Galaxy Note chính là màn hình. Note 10.1 dùng màn hình 10.1 inch, trong khi Note dùng màn hình 5.3 inch.
Galaxy Note 10.1 bán kèm bút cảm ứng S Pen của Samsung, cho phép người dùng “viết” mọi thứ lên màn hình. Thiết bị có 2 phiên bản: kết nối Wi-Fi, và Wi-Fi + 3G HSPA+. Mẫu Wi-Fi + LTE sẽ ra mắt cuối năm nay.
" alt="Samsung Galaxy Note 10.1 bán ra trong tháng 8" />" alt="Smartphone Windows Phone 8 ồ ạt đổ bộ trong tháng 9" />
Theo hãng tin Reuters, ông Julius Genachowski, Chủ tịch FCC đã có một đề xuất gửi tới các ủy viên khác của FCC, yêu cầu thực hiện một cuộc điều tra chính thức về các tiêu chuẩn mà cơ quan này thiết lập hồi năm 1996.
Trung tâm nghệ thuật Yerba Buena (Mỹ) - nơi tổ chức sự kiện Apple tối nay. Ảnh: MacStories>> iPad mini bất ngờ lộ ảnh trước thềm ra mắt iPhone 5
>> Ngắm và nghĩ mọi chi tiết về iPhone 5 trước “giờ G”
>> Tiết lộ quy trình sản xuất vỏ iPhone 5
Martin Hajek – một độc giả của website công nghệ Gizmodo – gửi tới hai bức ảnh ở thì tương lai về cảnh CEO Tim Cook của Apple công bố iPhone thế hệ 6. Tuy nhiên, iPhone trong hai tấm ảnh có tên gọi khác nhau: The New iPhone và iPhone 5.
Hajek cũng dự đoán giá của iPhone mới sẽ có giá 199 USD bản 16GB, 299 USD cho bản 32GB và 399 USD cho bản 64GB.
Trước đó, hồi tháng 6/2012, độc giả Hejek cũng tự thiết kế trang chủ của Apple sau khi iPhone thế hệ 6 ra mắt, cùng hình ảnh 3D của thiết bị. Theo Hejek, nắp lưng iPhone phiên bản 2012 màu đen sẽ có hai tông màu đen-xám phong cách những năm 1980.
" alt="iPhone 5 chưa ra mắt đã có “ảnh chế”" />
- ·Nhận định, soi kèo Olimpija Ljubljana vs Koper, 22h00 ngày 9/4: Khoảng dừng không mong muốn
- ·Vẫn còn 8 điều bí ẩn về iPhone 5
- ·Hong khô điện thoại bằng ...gạo
- ·Ngắm bộ âm thanh 'khủng' hơn 13 tỷ ở Hà Nội
- ·Nhận định, soi kèo Mohun Bagan Super Giant vs Jamshedpur FC, 21h00 ngày 7/4: Củng cố ngôi đầu
- ·iPad Mini sẽ “xịt ngóm”?
- ·Không có Flash Player cho Android 4.1 Jelly Bean
- ·Truyện Người Dưng Chung Nhà
- ·Nhận định, soi kèo AL
- ·MacBook Pro 13,3 inch rẻ hơn đáng kể