Ngoại Hạng Anh

Nhận định, soi kèo Canberra Croatia vs ANU FC,14h30 ngày 27/3: Tưng bừng bắn phá

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-27 21:11:52 我要评论(0)

Hồng Quân - 26/03/2025 18:54 Úc bxh tbnbxh tbn、、

ậnđịnhsoikèoCanberraCroatiavsANUFChngàyTưngbừngbắnphábxh tbn   Hồng Quân - 26/03/2025 18:54  Úc

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Công an mua video vi phạm giao thông: Đánh mạnh vào túi tiền người vi phạm - 1

Giao thông lộn xộn, tình trạng lấn làn xảy ra như cơm bữa.

Bạn đọc Anh Văn gửi thông tin tới Dân trícho biết, một luật ban hành năm 2019 đã giúp thành phố New York (Mỹ) thu về 2,3 triệu USD chỉ thông qua việc phạt các tài xế vi phạm. Khoảng 600.000 USD trong đó được trả cho những công dân thành phố đã báo cáo về vi phạm, và 125.000 USD trong số này thuộc về chỉ một người là anh Donald Blair.

Anh này thường xuyên ghi lại bằng chứng về những chiếc xe tải và xe buýt chạy không tải ở khu vực Brooklyn. Nhờ vậy, anh đã nhận được 55.000 USD và khoảng 70.000 USD khác đang trên đường về tài khoản của người đàn ông này. 

Câu chuyện bắt đầu từ việc hơn một nửa các bang của Mỹ ban hành luật cấm xe tải chạy không tải trong một khoảng thời gian nhất định. Mục đích nhằm giảm lượng tiêu thụ nhiên liệu trung bình mỗi năm cũng như giảm mức khí thải ra môi trường.

Video sau đó cần được đăng tải lên website của Sở bảo vệ Môi trường cùng bản khai kèm cam kết. Chủ xe vi phạm có thể bị phạt với mức trung bình 350 USD, còn người báo cáo được nhận 87,5 USD.

Cũng theo thông tin từ bạn đọc Anh Văn, ở New York, có riêng một nhóm khoảng 60 người được gọi là "các chiến binh không tải". Tất cả đều chuyên theo dõi, phát hiện và ghi hình các xe vi phạm, có người cũng đã kiếm được khoảng 40.000 USD nhờ công việc này. Vì thế, đây thậm chí được ví như một công việc hấp dẫn với nhiều người.

"Nếu bạn muốn thay đổi thói quen của ai đó, cách tốt nhất là đánh thật mạnh vào túi tiền của họ"

Sau khi Dân trítạo bảng thăm dò ý kiến bạn đọc về đề xuất nhà chức trách trả tiền cho người dân để mua lại các hình ảnh, video vi phạm giao thông, kết quả cho thấy: 58% bạn đọc đồng tình với phương án Công an nên trả tiền cho dân để có dữ liệu xử phạt nguội các hành vi vi phạm giao thông; 38% bạn đọc cho rằngNgăn chặn hành vi vi phạm giao thông là trách nhiệm của mọi công dân, không nên "đòi tiền".

Công an mua video vi phạm giao thông: Đánh mạnh vào túi tiền người vi phạm - 2

Những người này sẵn sàng "đè mặt" phương tiện đi đúng đường ở chiều ngược lại. Không ít xe máy, ô tô đi đúng luật phải "nhường" cho những người vi phạm.

Một số ý kiến khác được bạn đọc đưa ra là: "Việt Nam nên áp dụng hình thức thu nhận thông phương tiện vi phạm luật giao thông như nước Mỹ hay Hàn quốc. Vì các phương tiện giao thông di chuyển rất lộn xộn, chạy ẩu: vượt đèn đỏ, chen lấn, đi vào đường cấm, đường khẩn cấp, chuyển hướng không báo trước... và điều đáng ngại tình trạng vi phạm an toàn giao thông ngày càng tăng do số lượng phương tiện gia tăng" - bạn đọc Thái An viết.

Chia sẻ thông tin có được từ nước bạn Hàn Quốc, bạn đọc Văn Chiến cho biết: "Hoan hô sáng kiến mua video sai phạm. Bên Hàn Quốc cách đây 20 năm, giao thông họ cũng lộn xộn, đi bừa đi ẩu, vi phạm rất nhiều. Rồi chính quyền bắt đầu có chính sách mua video sai phạm từ người dân, thế là nhiều người bỏ cả việc sắm camera đi săn vi phạm, thu nhập cao hơn cả đi làm. Điều này khiến những người hay vi phạm sợ phát khiếp luôn. Bây giờ ở Hàn Quốc, giao thông ngay ngắn như châu Âu".

Cũng có một số ý kiến thắc mắc như: "Khi kho dữ liệu lớn lên thì làm sao cơ quan chức năng kiểm soát được tính duy nhất của một hình ảnh hay clip. Ví dụ nhiều người quay cùng một vi phạm ở nhiều góc khác nhau, hay một clip được gửi đi gửi lại. Khi đó khi nhận được một phản ánh là phải duyệt lại toàn bộ dữ liệu chăng?", bạn đọc Tuệ Minh.

"Thay vì bỏ tiền ra mua video rồi mất công mất sức xác minh thật giả, sao không bỏ tiền một lần đầu tư hệ thống camera phạt nguội đi luôn cho nhanh? Làm sao để biết nhờ video của mình mà CSGT phạt được người vi phạm để đòi tiền?",bạn đọc Việt Hưng.

Bạn đọc Quang Trần hài hước: "Việt Nam mà có cái luật này hàng ngày em cứ ra cầu vượt gần nhà ngồi uống nước chè, mưa thì nghỉ, tháng cũng phải thu nhập vài chục triệu mất. Em thấy 99% các bác ô tô đi qua cái cầu đấy đều đi sai luật mà lại quốc lộ cơ ạ".

Không cần nhận tiền, bạn đọc Duy Tín cho biết bản thân chỉ mong được chung tay với nhà nước nâng cao ý thức giao thông của người dân: "Không cần bỏ tiền mua đâu ạ, các bác cứ triển khai rồi trong quá trình thực hiện sửa đổi để thích nghi, cứ cung cấp địa chỉ zalo, email đường dây nóng thì chúng tôi sẽ rất vui lòng cung cấp video vi phạm giao thông thôi ạ. Bản thân tôi là người tham gia giao thông bấy lâu nay rất muốn được đóng góp phần công sức để giúp cho xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. Hãy để người dân cùng chung tay với nhà nước.

Tuy nhiên tôi cho rằng không cần phải bỏ tiền ra để mua clip để làm chứng cứ xử phạt nguội. Mà chỉ cần xây dựng một cơ chế tiếp nhận trong thời đại 4.0 này thì chắc chắn người dân sẽ chung tay cùng Nhà quản lý trong việc xử phạt nguội đối với những vi phạm trong những vi phạm về giao thông".

" alt="Công an mua video vi phạm giao thông: Đánh mạnh vào túi tiền người vi phạm" width="90" height="59"/>

Công an mua video vi phạm giao thông: Đánh mạnh vào túi tiền người vi phạm

Bài viết "Bắt học sinh đánh vật với tích phân, đạo hàm" làm tôi nhớ tới một câu chuyện năm 1996. Khi đó, tôi gặp một người bạn từ Australia, người đó hỏi tôi "có biết tiếng Anh không?". Tôi trả lời rằng "biết sơ sơ". Người đó phản bác: "vậy là biết hay không biết? Biết tức là không cần giỏi, nhưng tối thiểu phải nói được, nghe được và hiểu được. Còn không nghĩa là không biết, chứ không có vụ biết sơ sơ".

Với tôi, kiến thức phải mang tính ứng dụng, ít nhất là áp dụng được cho các cuộc trao đổi, tranh luận hoặc tương lai sau này có dịp dùng đến. Còn kiến thức mà không áp dụng được thì chỉ là kiến thức rỗng, chỉ để chứng tỏ ta đây học nhiều, hiểu biết nhiều, mà thực tế là không biết gì cả. Đó không phải là kiến thức mà chỉ là một mớ hỗn độn, tạp nham, mà người ta cố nhồi nhét vào đầu.

Việc học của chúng ta lâu nay phần lớn là để đối phó với thi cử, rất nhiều lý thuyết sáo rỗng, nhưng nhiều người cố chấp, không chịu thừa nhận. Tôi sẽ kể vài câu chuyện mà bản thân từng trải qua:

Năm 1993, tốt nghiệp phổ thông thi môn Sinh (môn chọn ngoài ba môn bắt buộc là Toán , Văn, Ngoại Ngữ - hồi đó chỉ thi bốn môn). Thế nên, năm 1994 chắc chắn sẽ không thi Sinh nữa. Thế là cô giáo tôi cho cả lớp quay cóp thoải mái ở các bài kiểm tra 15 phút, 45 phút. Tất cả học sinh trong lớp tôi vì thế đều được 8 điểm trở lên.

Năm đó (1994), chúng tôi thi môn Lý, trường dành nhiều thời gian để luyện các phần thi tốt nghiệp như điện xoay chiều, giao động cơ... mà bỏ hẳn phần quang và vật lý hạt nhân (hai phần này không có trong giới hạn ôn tập thi tốt nghiệp THPT).

Với môn Hóa học, dù tôi luôn xếp loại khá (trung bình 7-8 điểm) nhưng thi đại học thì lại không làm được bài. Năm sau, tôi luyện thi lại ở nhà một giáo sư riêng rất nổi tiếng, chỉ cần ba tuần là thầy dạy đủ toàn bộ kiến thức của ba năm học cấp ba (đại cương, vô cơ, hữu cơ). Ở đây là dạy một cách có hệ thống, có căn cơ, và sâu hơn học sách giáo khoa rất nhiều.

Vậy đó, nhiều người nói học sinh Việt là "luyện gà" quả không sai. Chúng ta học để thi, học để lên lớp, chứ không phải để áp dụng vào thực tế.

>> Những 'siêu nhân' lý thuyết tích phân, đạo hàm

Không ai phủ nhân giá trị của Toán học nói chung và đạo hàm, tích phân nói riêng. Nhưng nó là công cụ tính toán của các kỹ sư, nhà kinh tế, chỉ thích hợp cho học sinh phân ban, lớp chuyên Toán, Đại học và sau đại học. Giáo trình phổ thông không nên đi sâu vào những bài toán đánh đố. Thử hỏi tìm phương trình đường tiếp tuyến, đường thẳng, đường cong... làm gì khi đa số chúng ta có bắt gặp chúng trong cuộc sống đâu?

Có thể nói, học sinh Việt học lý thuyết rất cao siêu, giải Toán ầm ầm, nhưng không bao giờ biêt những bài toán đó dùng để làm gì (có người cho rằng để rèn luyện tư duy, để sàng lọc phân loại hoạc sinh... rất nực cười). Câu chuyện người Việt không thể chế tạo được cái ốc vít chính là hệ quả của việc chúng ta cứ ủng hộ cách dạy học chăm chăm vào những thứ vô bổ mấy chục năm nay. Một câu hỏi muôn thuở: học để quên, không xài được thì học làm gì?

Tôi chưa bao giờ nói toán phổ thông quá khó, chỉ là có nhiều phần kiến thức được dạy kiểu máy móc, không áp dụng thực tiễn được nhiều, học xong không dùng được, dạy đại trà như thế rất không nên. Những phần này chỉ nên dạy cho học sinh lớp chuyên, lớp phân ban, hay lên Đại học thì hợp lý hơn.

Tôi thấy không ít giáo sư, chuyên gia, kỹ sư, bác sĩ... đã lên tiéng về các bất cập của giáo dục. Bản thân tôi có một người bạn là Giám đốc công ty xây lắp (thuộc Tổng công ty xây dựng), một Giám đốc công ty lữ hành có tiếng ở Sài Gòn, một Trưởng phòng của tổng công ty điện lực... Tôi từng hỏi những người này rằng "có còn nhớ gì về đạo hàm, tích phân không?". Kết quả, họ mắng tôi "rảnh đâu mà nhớ mấy cái đó". Phải chăng đó là giá trị của tích phân, đạo hàm?

Bui Ba Luan

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

" alt="'Kiến thức rỗng' đạo hàm, tích phân" width="90" height="59"/>

'Kiến thức rỗng' đạo hàm, tích phân

Trần Đức xin visa du học Australia từ ngày 23/5 nhưng đã 11 tuần, hồ sơ vẫn chưa được duyệt.

"Lúc trước, em hoảng loạn vô cùng. Còn giờ, em buông xuôi", Đức, 18 tuổi, nói.

Nam sinh Hà Nội nộp hồ sơ vào Đại học Công nghệ Queensland ở thành phố Brisbane, dự định nhập học vào tháng 7. Trường yêu cầu học sinh có mặt muộn nhất vào ngày 2/8, nhưng vì chưa có visa nên Đức buộc phải xin lùi sang kỳ nhập học tháng 2 năm sau. Ở Australia, đây là hai kỳ nhập học chính của các đại học.

Tương tự, Nguyễn Minh Anh, sinh viên một trường đại học Hà Nội, cũng chưa thể đến Australia như dự định. Trong hai tháng chờ visa, em đã gửi khoảng 5 thư yêu cầu tới lãnh sự quán, mong được xem xét để kịp lịch học song không có phản hồi.

"Em cũng không nhận được mail báo bổ sung giấy tờ nên rất sốt ruột", Minh Anh chia sẻ.

Minh Anh học chương trình liên kết giữa trường với Đại học Monash. Chương trình học đã bắt đầu từ 22/7, nên Minh Anh phải học từ xa một số môn trong thời gian chờ đợi. Với các môn khác, nữ sinh không thể tham gia vì trường không dạy online.

Hôm 11/8 là hạn cuối cùng Minh Anh phải có mặt ở Đại học Monash. Do đó, nữ sinh đã lỡ đợt nhập học này.

" alt="Du học sinh lỡ kỳ nhập học vì chậm visa Australia" width="90" height="59"/>

Du học sinh lỡ kỳ nhập học vì chậm visa Australia