Malala sinh năm 1997 trong một gia đình trung lưu tại quận Swat,ĐạtNobelnămtuổingườiphụnữvượtcửatửtruyềncảmhứngtriệungườkết quả v-league tỉnh Khyber Pakhtunkhwa, Tây Bắc Pakistan.
Thông thạo tiếng Pashto, tiếng Urdu và tiếng Anh, Malala chủ yếu được giáo dục tại nhà bởi cha cô - một nhà hoạt động giáo dục và điều hành một chuỗi trường tư thục.
Chính cha là người khuyến khích Malala trở thành một chính trị gia. Ông gọi con gái mình là "một điều hoàn toàn khác biệt" và cho phép cô thức đêm để thảo luận chính trị với ông.
Năm 11 tuổi, Malala bắt đầu đấu tranh cho quyền giáo dục. Trong một buổi nói chuyện với câu lạc bộ báo chí địa phương, cô dõng dạc phát biểu: “Tại sao Taliban dám tước đoạt quyền tiếp cận giáo dục của tôi?”.
Năm 2009, Taliban cấm các bé gái ở quận Swat đến trường. Mong muốn chia sẻ với thế giới những thách thức thường nhật cộng đồng mình đối mặt, Swat bắt đầu viết blog tiếng Urdu cho đài BBC với bút danh Gul Makai.
Thông qua blog của mình, Malala Yousafzai lên tiếng ủng hộ mạnh mẽ giáo dục cho trẻ em gái và lên tiếng phản đối những hạn chế của chính quyền Taliban.
Những bài viết và hoạt động tích cực của cô đã thu hút sự chú ý của quốc tế. Malala Yousafzai dần trở thành biểu tượng của sự phản kháng chống lại sự áp bức của Taliban.
Thập tử nhất sinh
Malala trở thành mục tiêu cho những lời đe dọa, công kích trên cả mạng xã hội hay tận cửa nhà cô.
Theo một số nguồn tin, trong một cuộc họp vào mùa Hè năm 2012, các thủ lĩnh Taliban nhất trí lên kế hoạch giết hại cô. Yousafzai lúc đó mới 15 tuổi.
Ngày 9/10/2012, một tay súng Taliban đeo mặt nạ leo lên xe buýt, chĩa súng vào một nhóm nữ sinh và hét lên: "Ai trong số các người là Malala? Nói nhanh, nếu không tao bắn hết".
Malala bị bắn xuyên vào đầu. Cô được trực thăng đưa đến một bệnh viện quân đội ở thành phố Peshawar.
Cuộc phẫu thuật 5 giờ đồng hồ đã thành công, viên đạn găm gần tủy sống được gắp ra, Malala thoát chết.
Vụ ám sát bất thành đã kích động một làn sóng tức giận trong người dân Pakistan và dư luận thế giới. Các cuộc biểu tình phản đối được tổ chức tại một số thành phố của Pakistan.
Hơn 2 triệu người Pakistan đã ký vào bản kiến nghị của chiến dịch "Quyền được Giáo dục", dẫn đến việc phê chuẩn Dự luật Quyền được Giáo dục đầu tiên ở quốc gia Nam Á này.
"Đây là cuộc sống thứ 2 của tôi"
Sau vụ việc, cuộc sống của Malala rẽ sang một trang mới. Cô đối mặt với lựa chọn: rút lui để an toàn hoặc tiếp tục đấu tranh.
Cô gái dũng cảm đã chọn bước tiếp. "Tôi đã đối mặt với cái chết. Đây là cuộc sống thứ hai của tôi. Nếu sợ, tôi đã không thể tiến về phía trước", Malala khẳng khái nói.
"Hãy giương cao quyển sách và cây bút chì. Đó là thứ vũ khí uy lực nhất của chúng ta".
Năm 2012, Malala nhận được Giải thưởng Hòa bình Quốc gia cho người trẻ của Pakistan và Giải thưởng Sakharov (giải thưởng nhân quyền của Liên minh châu Âu).
Năm 2013, cô đồng sáng lập Quỹ Malala nhằm ủng hộ tài chính cho các sáng kiến giáo dục cũng như hỗ trợ trẻ em gặp khó khăn ở các quốc gia đang phát triển. Cô cũng phát hành cuốn sách bán chạy thế giới "I am Malala" (Tôi là Malala).
Năm 2014, Malala nhận giải Nobel Hòa bình. Ở tuổi 17, cô là người trẻ nhất từng đoạt giải Nobel.
Năm 2015, cô là nguồn cảm hứng cho bộ phim hoạt hình được đề cử giải Oscar "He Named Me Malala" (Người ta gọi tôi là Malala).
Thời báo Times bình chọn Malala là một trong những người có ảnh hưởng nhất thế giới vào ba năm liên tiếp 2013, 2014 và 2015.
Năm 2020, Malala Yousafzai tốt nghiệp Đại học Oxford với bằng cử nhân Triết học, Chính trị và Kinh tế.
Kể từ đó, cô đã tiếp tục hoạt động tích cực và vận động chính sách thông qua Quỹ Malala, cũng như các sáng kiến khác nhằm thúc đẩy giáo dục và bình đẳng cho phụ nữ và trẻ em gái toàn cầu.
Sân khấu sang trọng và tối giản hết mức để làm nổi bật âm nhạc và các nghệ sĩ trình diễn.
Chương trình năm 2016 này đan xen hài hòa giữa khí nhạc với thanh nhạc cũng là một cách tôn vinh những tác phẩm thanh nhạc, đồng thời là cơ hội để giới thiệu những tác phẩm khí nhạc chọn lọc của tác giả trong nước. Bức tranh giao hưởng thính phòng Việt Nam được giới thiệu một cách khái quát qua tác phẩm của các nhạc sĩ thuộc 3 thời kỳ khác nhau.
Tác phẩm giao hưởng “Chào mừng” viết cho đàn bầu solo cùng dàn nhạc nổi tiếng quen thuộc của GS. Trọng Bằng thể hiện lối tư duy âm nhạc của các nhạc sĩ thế hệ đầu của nền âm nhạc cách mạng luôn thiên về sự chuẩn mực và cân phương theo lối tư duy âm nhạc cổ điển.
Trong khi đó, dù cũng đầy chất học thuật lại đậm chất dân gian khi khai thác những bài dân ca nổi tiếng ở mỗi vùng khác nhau như “Mưa rơi” dân ca Xê - Đăng, “Trống cơm” cùng âm hưởng dân ca quan họ… Tác phẩm “Bốn bức tranh” của nhạc sĩ Đặng Hữu Phúc tạo cảm giác đầy hứng thú cho người nghe. Chiến công hiển hách trên sông Bạch Đằng đã ghi một dấu son trong lịch sử dân tộc đã được Trần Mạnh Hùng khai thác vào trong tác phẩm “Bạch Đằng Giang”.
Dàn nhạc giao hưởng Quốc gia Việt Nam góp không nhỏ vào thành công của chương trình.
Thay vì nếp cũ thường dễ gặp mô-típ hào hùng, hoành tráng, tinh thần chiến đấu mạnh mẽ tràn ngập tác phẩm ở dạng đề tài này thì dẫu vẫn có những khoảng khắc hoành tráng nhưng có cảm nhận tác giả đi sâu vào những suy tư nội tâm về sự kiện lịch sử này nhiều hơn. Từ góc nhìn cá nhân về một chiến công lớn trong quá khứ đã tạo được sự tinh tế cho tác phẩm. Phú Quang đúng là một nhạc sĩ sinh ra để sáng tác ca khúc trữ tình.
Điều này đã thể hiện ngay trong chính tác phẩm khí nhạc ông viết cách nay vài thập kỷ mang tên “Tình yêu của biển” viết cho flute cùng dàn nhạc giao hưởng. Có một thú vị là những giai điệu trong “Tình yêu của biển” đã trở nên quen thuộc khi nó được giới thiệu nhiều lần trên Đài Tiếng nói VN, nhiều khi tác phẩm được cắt từng phần nhỏ để làm nhạc nền minh họa của đài nhưng có lẽ, phải tới chương trình nhiều người mới biết nó là sáng tác của Phú Quang. Vừa đắm mình trong không gian âm nhạc, tôi vừa mường tượng giá như có nhiều cơ hội để “Bốn bức tranh”, “Bạch Đằng Giang”, “Tình yêu của biển”… đến với công chúng, nhất là giới trẻ thì hay biết mấy.
Ca sĩ Thành Lê và Lê Anh Dũng
Đương nhiên lối hát bel canto (hát đẹp) trong nghệ thuật thanh nhạc chuyên nghiệp đã được các ca sĩ phát huy trong chương trình hòa nhạc. Nếu cảm nhận nhỏ hơn nữa có thể thấy có 3 màu giọng khác nhau và vì thế chế độ âm thanh cho mỗi màu cũng có những khác biệt nhất định. Trong khi, Thành Lê và Lê Anh Dũng cùng xuất hiện với những ca từ tràn đầy tình yêu đôi lứa trong “Tình ca Tây Bắc” (Bùi Đức Hạnh), với lối hát thính phòng pha màu sắc pop tạo cảm giác gần gũi với người nghe.
Vẫn lối hát này được hai nghệ sĩ tiếp tục thể hiện trong phần đơn ca xuất hiện sau đó. Lê Anh Dũng vừa tình cảm, vừa hào sảng trong “Chào sông Mã anh hùng”. Nếu như Lê Anh Dũng, Thành Lê có vẻ đang pop hóa thính phòng thì Tùng Dương lại cho khán giả cảm nhận xu hướng ngược lại, thính phòng hóa nhạc nhẹ khi thể hiện ca khúc “Người là niềm tin tất thắng” (Chu Minh). Đương nhiên phần trình diễn của Tùng Dương tạo được ấn tượng với khán giả, nhất là khi anh thể hiện “Hồ trên núi” (Phó Đức Phương) đầy hào sảng.
Ca sĩ Tùng Dương
Trong khi NSƯT Đăng Dương vẫn giữ được phong độ và chuẩn mực của một giọng hát thính phòng khi thể hiện “Dáng đứng Việt Nam” (Nguyễn Chí Vũ) thì NSƯT Hồng Vy có lẽ là người thiệt thòi nhất khi phần trình bày của chị với ca khúc “Cảm xúc tháng Mười” (Nguyễn Thành – Tạ Hữu Yên) có hơi chút vấn đề về âm thanh hơi nhỏ so với các ca sĩ khác khiến cho không ít khán giả cảm thấy khó nghe khi phần dàn nhạc có vẻ như lấn át giọng hát. Nhưng cũng vì điều chừng như sự cố nhẹ này đã lại khiến cho phần trình diễn của Hồng Vy đậm tính thính phòng hơn, khi mà toàn bộ khán giả phải rất tập trung mới có thể thưởng thức và cảm nhận được đầy đủ.
Ca sĩ Hồng Vy
Yếu tố dân tộc là sợi dây xuyên suốt toàn bộ chương trình. Nó không chỉ nằm trong nội dung mà còn trong màu sắc, chất liệu âm nhạc của từng tác phẩm. Từ những tác phẩm có quy mô lớn viết cho dàn nhạc cho tới ca khúc, hầu như chất liệu âm nhạc dân gian luôn tràn ngập. Đây là một thủ pháp hết sức quen thuộc và có từ lâu đời trong lịch sử âm nhạc thế giới. Ngoài ra nó còn hết sức hữu ích cho công chúng Việt, vốn phần nhiều trong số đó không hẳn là khán giả của dòng nhạc giao hưởng thính phòng đó là đã tạo được cảm giác gần gũi, dễ tiếp cận, dễ hình dung ra tinh thần của tác phẩm.
Một chương trình được tổ chức trong dịp lễ trọng đại của dân tộc, một danh sách những tác phẩm ca ngợi tình yêu quê hương, đất nước, với Lãnh tụ cũng như tinh thần đấu tranh chống giặc ngoại xâm… Còn gì bằng khi trong không khí ngày Quốc khánh 2/9 lại ngồi tại Nhà hát lớn Hà Nội, một chứng tích lịch sử quan trọng, để lắng nghe những giai điệu về truyền thống yêu nước trải dài ở khắp các địa phương trên cả nước để rồi kết thúc bằng bản hoan ca “Đất nước trọn niềm vui” (Hoàng Hà).
Ca sĩ Đăng Dương
Có một điều tôi cho rằng đặc biệt thú vị, nó thể hiện quan điểm của nhạc sĩ phụ trách âm nhạc của chương trình là dù tính chất anh hùng ca trong những tác phẩm giao hưởng, trong những bản chính ca đã được tôn vinh với âm lượng vừa đủ, trong khi đó tính chất trữ tình cũng được đề cao cùng sự tinh tế trong cách phối khí ca khúc. Từ đây có thể mường tượng ra khuynh hướng đời sống hóa âm nhạc giao hưởng thính phòng.
Khác biệt so với khuynh hướng giao hưởng hóa nhạc đại chúng nhằm nâng cao và tôn vinh những tác phẩm, giọng ca đã được đời sống âm nhạc đại chúng ghi nhận trong chính “Điều còn mãi” thời gian trước đây. Điều này đồng nghĩa, có thể “Điều còn mãi” sẽ dần khu biệt đối tượng khán giả sang lượng khán giả “tinh”. Tuy nhiên nó lại vô cùng cần thiết cho đời sống âm nhạc thời điểm này. Hơn nữa, nếu tiếp tục đi theo hướng này, thông qua “Điều còn mãi” bè bạn quốc tế có thể nhận biết được bức tranh khái quát nhưng đầy đủ về nền âm nhạc nước nhà.
Nhạc sĩ Phó Đức Phương ghi vào sổ lưu niệm của hòa nhạc Điều còn mãi 2016.
Nguyễn Quang Long
Ảnh:Phạm Hải" alt="Điều còn mãi 2016: Hòa nhạc đa sắc tôn vinh nghệ thuật đỉnh cao" />
...[详细]
Nhạc sĩ Phú Quang sau khi xem xong hết buổi hoà nhạc đã thốt lên rằng "Đây mới là điều còn mãi". Theo nhạc sĩ, Ban tổ chức đã chọn những tác phẩm cực kỳ xuất sắc mang đến những món ăn tinh thần đầy màu sắc cho khán giả. "Người chọn những tác phẩm đưa vào Điều còn mãi năm nay, tôi tin chắc rằng họ là những người rất có đầu óc. Tôi thích cách sắp xếp tác phẩm nào trước, tác phẩm này sau ở chương trình này để tạo cho khán giả món ăn tinh thần không nhàm chán. Phải chọn những bài mà khán giả mong muốn chứ không phải chọn những bài mà mình thích", nhạc sĩ Phú Quang chia sẻ.
Nhạc sĩ Phó Đức Phương
Nếu nói về ý tưởng của chương trình thì nhiều chương trình khác cũng đang diễn ra cũng đã làm. Tuy nhiên, để những bài hát đi cùng năm tháng như thế được vang lên trong một không gian sang trọng, lại hát với dàn nhạc thì chỉ có "Điều còn mãi". Sau khi xem xong chương trình, tôi thấy rằng chương trình khá sạch sẽ, việc chọn những bài hát vào chương trình thể hiện được công sức và đầu tư thời gian chọn lựa rất kỹ càng. Những bài hát như Điều còn mãi chọn, đáng được vang vang lên thường xuyên như nhắc nhớ chúng ta về một "Điều còn mãi".
Nhạc sĩ Hoàng Vân (áo kẻ) cùng phu nhân đã không ngừng vỗ tay tán thưởng mỗi khi các nghệ sĩ chơi xong tác phẩm
Nhạc sĩ Hoàng Vân
Các bạn đã lựa chọn các bài hát đưa vào chương trình rất có ý nghĩa. Tôi muốn nói thật nhiều nhưng sức khỏe không cho phép. Cố gắng lắm tôi mới đi được tới buổi biểu diễn này bởi tôi không muốn bỏ qua cơ hội được thưởng thức những tác phẩm đỉnh cao. Tôi cũng muốn xem những ca sĩ mới, họ thổi một luồng gió mới cho những tác phẩm đi cùng năm tháng như thế nào. Tôi cũng rất vui mừng bài "Quảng bình quê ta ơi" do tôi sáng tác, dù đã được hát rất nhiều nhưng chưa bao giờ, nó lại được vang lên cùng dàn nhạc. Bấy lâu nay người ta hát Quảng Bình quê ta ơi như là bài ca về một vùng quê nào đó, nhưng hôm nay, nó được vang lên tại "Điều còn mãi", nó đã trở thành ca khúc của dân tộc rồi.
Nhà báo, nhà thơ Hữu Việt
Mỗi một năm tổ chức "Điều còn mãi" lại mang một luồng gió mới tới cho người nghe. Nó đã vượt qua được sự kinh điển của các tác phẩm để tiếpcận cuộc sống, khán giả hơn. Cùng là chủ đề tình yêu quê hương, đất nước trong khi những tác phẩm khí nhạc đã tiếp cận được với những cảm xúc cho người nghe hiểu hơn về đất nước, dân tộc, những giá trị văn hóa dân gian tiếp thì phần thanh nhạc là bài ca lưu giữ ký ức của mỗi người Việt Nam như thế hệ chúng tôi, dưới sự thể hiện của mới những ca sĩ mới như Thành Lê, Hồng Vy lại mang lại sắc thái hoàn toàn mới. Nó thực sự đã chinh phục được cả khán giả của thế hệ chúng tôi và khán giả trẻ thế hệ ngày hôm nay.
Ca sĩ Thành Lê
Ca sĩ Lê Trinh
Đây là lần đầu tiên tôi được có mặt tại Nhà hát Lớn để thưởng thức những ca khúc tuyệt vời của "Điều còn mãi". Những năm trước tôi có theo dõi nhưng chỉ là trên tivi thôi. Tôi thật sự xúc động khi xem chương trình này. Nó làm cho người trẻ như tôi hiểu hơn, yêu hơn, tự hào hơn về những mất mát đau thương nhưng mang lại đầy vinh quang cho dân tộc. Thật vinh dự và tự hào biết bao khi các ca sĩ được đứng trên sân khấu này, ở thời khắc thiêng liêng của đất trời Việt Nam, cất lên những tiếng hát ngợi ca Tổ quốc. Rất tiếc rằng, dòng nhạc tôi đang theo đuổi khó có thể khiến tôi được chọn hát ở "Điều còn mãi", nhưng biết đâu đó, nếu tôi được mời, đó là niềm vinh dự lớn lao đối với tôi. Và đó là động lực để ca sĩ trẻ như tôi phấn đấu.
T.Lê
" alt="Cơ hội thưởng thức những tác phẩm đỉnh cao" />
...[详细]