Khi biết anh có hoàn cảnh khó khăn, bố lấy vợ hai, một mình mẹ anh nuôi 3 con trong căn nhà cũ, bố mẹ tôi đã phản đối.
Tôi vẫn bỏ ngoài tai những lời khuyên nhủ, phân tích của người thân, quyết lấy anh bằng được khi hai đứa vừa tốt nghiệp đại học.
Hôm cưới tôi vẫn nhớ, mẹ anh chỉ mua được cho chúng tôi một manh chiếu mới. Còn lại, toàn bộ tiền lo đám cưới, tôi phải xin bố mẹ đưa cho anh lo liệu.
Thời gian sau đó, tôi cũng phải chi rất nhiều tiền để sắm sửa, nuôi các em của anh ăn học. Bù lại, tôi được anh và cả nhà chồng thương yêu hết mực. Mẹ anh làm gì cũng hỏi qua ý kiến của tôi. Thậm chí, các em của anh thi cử, mẹ chồng cũng nhờ tôi khuyên bảo.
![]() |
Về phần vợ chồng tôi, sau khi kết hôn, thấy cuộc sống nhà anh khó khăn, bố mẹ tôi đã đứng ra lo liệu công việc cho hai đứa. Ông bà còn mua cho vợ chồng tôi một căn nhà có vị trí tốt ở Hà Nội để chúng tôi tận dụng mở quán cà phê, kiếm thêm thu nhập.
Nhờ đó, dù gánh nặng nhà chồng trên vai nhưng chúng tôi không quá khó khăn. Điều duy nhất khiến hai đứa phải suy nghĩ là đã 9 năm trôi qua, tôi vẫn chưa thể mang thai.
Trước đó, anh vẫn động viên tôi, nói rằng hai vợ chồng còn trẻ, còn nhiều việc phải phấn đấu nên con đến muộn cũng là một điều hay. Thế nhưng, càng ngày, tôi càng nhận ra sự khao khát được làm bố của anh. Vì vậy, tôi đã đi nhiều nơi, cùng anh khám chữa ở nhiều bệnh viện. Ở đâu cũng nói, vấn đề thuộc về tôi…
Hai năm nay, anh không giục tôi đi chữa trị nữa. Nhưng tôi vẫn âm thầm theo bác sĩ. Cuối cùng, sự cố gắng của tôi cũng được đền đáp.
Vào một ngày đầu tháng Ba vừa qua, tôi nhận được tin vui. Thế nhưng, niềm vui ấy chưa trọn vẹn, đứa trẻ chưa ra đời thì tôi lại phát hiện bí mật động trời.
Một người phụ nữ đã đến tận nhà tôi và nói rằng, chồng tôi và mẹ chồng là những kẻ lừa dối. "Họ nói, nếu tôi sinh được con trai cho gia đình thì anh sẽ ly dị vợ, cưới tôi, cho tôi một cuộc sống sung sướng", cô ấy nói.
Thế nhưng, cô ấy đã sinh con trai được 1 năm, anh vẫn lần lữa không chịu đón hai mẹ con về. Gần đây, anh tuyên bố, không thể ly dị vợ nên chỉ có thể chu cấp tiền để cô ấy nuôi con.
Tôi nghe xong mà không tin vào tai mình. Một câu chuyện tưởng như chỉ có trong phim lại đang được thuật lại bởi một người phụ nữ ngồi trước mặt tôi. Cô ấy còn nói, nếu tôi không tin, có thể đưa đứa trẻ đi xét nghiệm ADN.
Tôi đã kiểm chứng và đó đúng là con anh. Vì thế, tôi đã thu dọn quần áo và bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Trước khi đi, tôi chỉ để lại cho anh một mẩu tin nhắn nói anh hãy chuẩn bị thủ tục để chúng tôi ra tòa ly dị.
Ba hôm nay, trời Hà Nội có mưa nhưng tối nào anh cũng đến và đứng trước cổng nhà tôi suốt đêm. Mẹ tôi sốt ruột muốn tôi gặp anh một lần để nói chuyện cho rõ ràng, xem tôi có thể tha thứ được cho anh hay không? Tuy nhiên, trong lòng tôi bây giờ thấy trống rỗng.
Anh không chỉ phản bội tôi mà còn là người có dã tâm nên mới âm thầm chuẩn bị phương án riêng cho mình. Ngay cả mẹ anh cũng vậy. Lúc nào bà cũng nói thương tôi nhưng lại bao che để con trai làm điều sai trái với tôi.
Vậy thì làm sao tôi có thể chung sống với họ được nữa. Ly hôn lúc này là phương án tốt nhất cho chúng tôi, phải không?
Nghe tin mẹ ốm nặng, chồng tôi lập tức về quê. Gần 1 tháng sau trở lại, anh khiến tôi khóc dở mếu dở.
" alt=""/>Người phụ nữ đến nhà kể câu chuyện khiến vợ trẻ lập tức muốn ly dịVới chỉ số khối cơ thể (BMI) ở mức 21, tôi tự thấy mình không tới nỗi quá khổ. Bản thân tôi cũng ít để ý tới ngoại hình của mọi người. Có lần đi họp, tôi nói chuyện vui vẻ với một bạn nữ mà không hề biết cô sắp sinh em bé. Làm việc gần một năm cùng một đồng nghiệp nhưng tôi không biết cô đã sửa mũi trong khi mọi người cho rằng "nhìn vào thấy ngay". Tôi thường chỉ tập trung vào những gì họ nói hơn là cơ thể họ, nên ít nhận ra sự thay đổi.
Hiện tượng bình phẩm ngoại hình hoặc nặng hơn là miệt thị ngoại hình (body shaming) thường được cho là phổ biến hơn ở Á Đông, nơi con người thiên về sống theo các tiêu chuẩn của tập thể và vì vậy, các yếu tố lệch chuẩn dễ bị chú ý hơn. Nhu cầu khoe ảnh trên mạng xã hội cùng làn sóng phim Hàn Quốc với nam thanh nữ tú không tì vết dường như càng góp phần tạo nên cơn sốt vẻ đẹp hoàn hảo. Phát triển các ứng dụng chụp ảnh trở thành một thị trường béo bở, đặc biệt ở Trung Quốc, Ấn Độ - những nơi có lượng người sử dụng Internet đông đảo. Một ứng dụng "sống ảo" nổi tiếng hàng đầu vẫn đạt hơn 300 triệu lượt tải, bất chấp các cảnh báo gần đây về việc đánh cắp dữ liệu người dùng và phát tán mã độc.
Nhưng thực tế, miệt thị ngoại hình không phải vấn nạn của riêng một vùng miền, khu vực nào. Năm 2020, công ty phân tích dữ liệu YouGov phỏng vấn gần 10.000 người ở châu Âu về chủ đề này. Khoảng 36% số người được hỏi cho biết từng không dưới 10 lần là nạn nhân của miệt thị ngoại hình. Gần một nửa số người trưởng thành ở Anh phàn nàn họ khó chịu khi bị nhận xét về ngoại hình, có thể vì cân nặng, mái tóc hoặc thậm chí kích thước bàn chân. Ngay tại Italy, kinh đô thời trang của thế giới, 43% người tham gia phỏng vấn nói họ cảm thấy áp lực vì tiêu chuẩn cái đẹp của xã hội.
Ở Mỹ, câu chuyện miệt thị ngoại hình đang nóng hơn bao giờ hết sau cái tát hy hữu tại lễ trao giải Oscar sáng 28/3. Diễn viên Will Smith đã phản ứng mạnh tay ngay trên sân khấu với người dẫn chương trình Chris Rock sau khi vợ anh bị Chris biến thành đề tài gây cười bởi mái đầu trọc. Đây là màn đùa vô duyên nhất lịch sử Oscar vì mang tính miệt thị ngoại hình rõ rệt. Hành động của Will Smith đặt ra hàng loạt câu hỏi đáng giá cho giới showbiz và cả những người bình thường: khi bị bắt nạt, phản ứng của một người nổi tiếng tại một sự kiện công cộng thế nào là "phải đạo", và liệu "vả vào mồm" có thể được chấp nhận như một giải pháp để giải quyết triệt để vấn đề miệt thị?
Trong thực tế, đa số nạn nhân của miệt thị ngoại hình chọn cách im lặng hoặc cười gượng để tránh làm mất lòng người bình phẩm về ngoại hình của họ. Bởi, trớ trêu thay, những lời bông đùa, bình phẩm thường tới từ những người quen thân như bạn bè, đồng nghiệp. Người trưởng thành có thể dễ dàng bỏ qua với lời biện hộ đó là một thói quen không cố ý hoặc là những nhận xét mang tính xã giao. Tuy nhiên, với những người trẻ tuổi, miệt thị ngoại hình có thể làm tổn thương sâu sắc tới khả năng giao tiếp xã hội, hủy hoại sự tự tin và thậm chí mạng sống của họ.
Tôi cũng nhiều lần tự vấn và giật mình khi từng vô tình bày tỏ thái độ trước một vấn đề mang tính tương đối riêng tư của người đối diện. Cho nên, với tôi, quả là uổng phí nếu vụ việc ở giải Oscar danh giá chỉ được quan tâm như một dạng "drama" của giới showbiz. Tôi đọc được một ranh giới rất rõ ràng giữa việc giễu nhại lành mạnh và lấy người khác ra tiêu khiển.
Một ngày nào đó, bất kỳ ai trong chúng ta cũng có thể trở thành nạn nhân của sự bỡn cợt gây tổn thương. Nó có thể không chỉ dừng lại ở ngoại hình mà còn động chạm tới những vấn đề tế nhị và to lớn như sự khác biệt văn hóa, hạnh phúc cá nhân và phẩm giá.
Bạo lực không bao giờ là giải pháp cho các vấn đề. Nhưng mặt khác, chặn đứng các dạng thức tấn công cá nhân khi chúng còn ở mầm mống hoặc núp bóng "một trò đùa", là điều nên làm.
Cẩm Hà
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt=""/>Cái tát của Will SmithCEO Nvidia trả lời: "Chúng tôi có nhiều sự cạnh tranh hơn bất kỳ ai trên hành tinh. Ngay cả khách hàng của Nvidia trong một số trường hợp cũng là đối thủ. Tuy nhiên, GPU của chúng tôi tốt đến mức kể cả khi chip của đối thủ được cung cấp miễn phí vẫn không đủ rẻ để xây dựng toàn bộ trung tâm dữ liệu".