Ngoại Hạng Anh

Bạn muốn hẹn hò tập 328: Chàng trai Sài Gòn nhút nhát tán đổ nàng bán trà sữa xinh đẹp

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-03-26 09:24:00 我要评论(0)

 - Tham dự chương trình để tìm người yêu nhưng chàng trai lại khá nhút nhát. Tuy nhiên ở phút cuối,ạbang xep hang ngoai hang anhbang xep hang ngoai hang anh、、

 - Tham dự chương trình để tìm người yêu nhưng chàng trai lại khá nhút nhát. Tuy nhiên ở phút cuối,ạnmuốnhẹnhòtậpChàngtraiSàiGònnhútnháttánđổnàngbántràsữaxinhđẹbang xep hang ngoai hang anh chàng trai đã tán đổ được hot girl trà sữa xinh đẹp.                         

'Cô gái tổng đài' hài hước nhất Bạn muốn hẹn hò khiến MC thích thú

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
chongkeokiet sohu.jpg
Tôi đau khổ vì chồng keo kiệt, tính toán tiền nong với mẹ vợ. Ảnh minh họa: Sohu

Nhưng tôi không hề biết đó là quyết định sai lầm. Từ ngày tôi không đi làm, mẹ chồng khinh thường ra mặt. Bà luôn khen ngợi mấy cô con dâu nhà hàng xóm, cháu họ của người ta… giàu có trước mặt tôi. Mẹ chồng còn kể chuyện những cô người yêu cũ của chồng tôi ngày trước giờ nhà lầu, xe hơi thế nào.

Những lời nói đó cứ nhồi nhét vào đầu chồng tôi mỗi ngày khiến anh bắt đầu có suy nghĩ lệch lạc về vợ. Rồi anh cũng mang tâm lý so sánh vợ mình với vợ người khác. Anh còn tự ti mỗi lần dắt tôi ra ngoài ăn uống cùng công ty. Bởi khi người ta hỏi nghề nghiệp, tôi chỉ biết nói: “Em ở nhà chăm con thôi ạ”.

Chồng giận vì tôi không giữ sĩ diện cho anh. Anh kêu tôi bịa ra công việc nào oai oách một chút để nói nhưng tôi không làm được. Tôi vốn không thích dối trá, càng không thích sĩ diện hão. Vì không nghe lời chồng, tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn với anh. 

Hôm trước mẹ đẻ tôi tiện đi khám bệnh nên tạt qua nhà chơi, thăm cháu. Tôi tưởng gia đình chồng sẽ tiếp đón chu đáo nhưng không ngờ, ai cũng lấy lý do bận để trốn tránh. Bố mẹ chồng bận đi ăn cưới còn chồng tôi thì bận việc công ty, buổi trưa mới tranh thủ về ngồi ăn cùng mâm.

Thấy nhà chồng tôi không nhiệt tình nên mẹ biết ý, chiều đó bắt xe về quê luôn. Tôi lo lắng cho mẹ nên biếu mẹ 3 triệu, gói ghém chút quà để mẹ mang về quê. Vậy mà tối hôm đó, chồng kêu tôi và bố mẹ chồng cùng ngồi lại để nói chuyện rõ ràng.

Anh buộc tội tôi không đi làm còn tự động tiêu tiền của anh vào những việc không chính đáng. Anh cho rằng việc tôi biếu mẹ không xin phép chồng là việc không thể chấp nhận được. Vì đó là tiền anh đưa cho tôi và cũng là khoản chi tiêu chung vợ chồng cần minh bạch.

Nghe chồng nói, tôi sôi máu, đứng dậy định bỏ lên phòng. Chồng cố tình gọi với lại rồi bảo tôi vô phép với bố mẹ chồng, yêu cầu tôi phải “giải trình”. Vì tất cả các khoản chi tiêu anh đều tính toán đủ và cũng đưa cho tôi đủ số tiền đó. Anh hỏi tôi, một là số tiền 3 triệu ấy lấy ở đâu ra, hai là nếu rút ở tiền chi tiêu gia đình thì sau lấy gì bù vào? Anh còn yêu cầu tôi sang tháng phải trừ đi 3 triệu đó, không được tính vào tiền sinh hoạt chung. Còn tôi làm cách nào là việc của tôi. 

Lý do anh đưa ra nữa là tháng trước về quê, chúng tôi mới mua quà cáp và biếu xén bố mẹ vợ 2 triệu. Nên hôm nay tôi biếu thêm là vô lý. 

Uất ức, tôi nói thẳng với chồng: “Bao năm nay, tôi cung phụng bố mẹ anh, chăm sóc cả cái nhà này. Nếu anh tính toán như vậy thì anh trả tiền lương giúp việc, nấu cơm, trông con cho tôi đi. Nếu tôi đi làm, những việc đó sẽ do mẹ anh làm, hoặc phải thuê giúp việc nên anh đừng quên tôi đã vất vả ra sao. Anh muốn tính toán với mẹ tôi 3 triệu thì tôi nói cho anh biết, từ nay, tiền điện nước trong nhà này chia đôi, tiền ăn cũng chia đôi cho bố mẹ anh”. 

Tôi đứng phắt dậy bỏ lên tầng. Thực ra, chuyện hôm nay với tôi chỉ là giọt nước tràn ly. Tôi thực sự không chịu đựng được sự coi thường, khinh rẻ của chồng và gia đình anh. Không đi làm, không kiếm ra tiền không có nghĩa là tôi vô dụng. Nếu không có tôi, sợ rằng cả nhà anh cũng không có bữa cơm đàng hoàng.

Tôi vì gia đình, vì con mà hi sinh nhưng chồng nào có hiểu. Nghĩ lại tất cả, tôi thực sự cho rằng cuộc hôn nhân này không thể nào cứu vãn. Ly hôn chỉ là việc sớm muộn mà thôi. 

Vợ cay đắng nhận ra chồng có sở thích kỳ dị chứ không hề yếu sinh lý

Vợ cay đắng nhận ra chồng có sở thích kỳ dị chứ không hề yếu sinh lý

Lúc tôi sinh con thứ hai, chồng viện cớ yếu sinh lý, ôm gối sang phòng khác ngủ riêng. Hơn 2 năm, chồng vẫn giữ thói quen đó khiến tôi hoài nghi." alt="Vợ lén biếu mẹ đẻ 3 triệu, chồng mời cả nhà ngồi nghe ‘giải trình’" width="90" height="59"/>

Vợ lén biếu mẹ đẻ 3 triệu, chồng mời cả nhà ngồi nghe ‘giải trình’

batch_ddbom sex hong kong nguoi co doc ve gia ke bien dang vi dao keo 8.jpg
Diệp Tử My thời xuân sắc và lúc về già. 

Diệp Tử My lần đầu tiên được chú ý nhờ xuất hiện trong nhiều bộ phim truyền hình vào giữa thập niên 1980. Năm 1987, vai diễn cô gái gợi cảm trong phim Liêu trai diễm đàmgiúp cô trở thành một trong những nữ diễn viên nổi tiếng nhất ở Hong Kong và nhiều nơi khác ở châu Á vào cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 1990.

Ngoài ra, Nhục bồ đoàndo cô đóng chính cũng là bộ phim cấp ba có doanh thu cao nhất trong lịch sử phòng vé Hong Kong. Nhờ thành tích nổi bật trên, cô nhanh chóng trở thành “con cưng” của các nhà làm phim 18+. 

batch_dd20231122001919.jpg
Người đẹp thích diện trang phục khoe vòng một. 

Theo giới truyền thông, việc sở hữu vẻ ngoài gợi cảm, bộ ngực đầy đặn vừa là lợi thế, đồng thời khiến Tử My gặp bất lợi khi đóng phim. Cô liên tục nhận nhiều lời yêu cầu quay cảnh khỏa thân từ các đạo diễn. Họ muốn khai thác triệt để thân hình của cô giúp phim hút khách, kiếm nhiều tiền. 

Người đẹp từng có quãng thời gian khủng hoảng vì liên tiếp có những màn gạ gẫm, chào mời đi khách. 

"Tôi nỗ lực diễn xuất trong từng vai diễn nhưng cái mọi người muốn nhìn thấy ở tôi là những màn khoe thân. Tôi không thể tiếp tục theo đuổi phim ảnh được nữa giữa bao nhiêu ánh mắt săm soi ngoài kia", cô nói. 

Nữ diễn viên từng tham gia đóng phim Thánh tình 1991với Châu Tinh Trì. Bên cạnh đó, cô cũng gắn bó với vua hài Hong Kong trong nhiều bộ phim khác như: Anh em trừ yêuhay Truyền nhân của rồng...

Nhờ lợi thế ngoại hình, cô đào họ Diệp trở thành gương mặt vàng được làng giải trí săn đón. Không chỉ đắt show phim ảnh, Diệp Tử My còn là nữ hoàng ảnh bìa của nhiều tạp chí nổi tiếng Hong Kong thập niên 1990. Cô chính thức dừng đóng phim năm 1997. 

Khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp, Diệp Tử My cũng nảy sinh tình cảm với bác sĩ Lữ Tích Chiêu. Do từng trải qua đổ vỡ hôn nhân, bác sĩ Lữ không kết hôn với cô. Về phía Diệp Tử My, cô cam chịu sống chung với tình nhân, không có danh phận.

batch_dd240610cw28.jpg

Tuy nhiên, bi kịch ập với cô đào nóng bỏng khi người tình đột qua đời trên máy bay khi sang Mỹ công tác. Cái chết của bác sĩ Lữ khiến Diệp Tử My suy sụp tinh thần. Cô cũng không quan tâm tới tài sản của người tình. Sau cú sốc, người đẹp sống kín tiếng, tu tập và hạn chế ra khỏi nhà. 

Những năm gần đây, Diệp Tử My tái xuất ở một vài sự kiện. Người đẹp một thời bị nhận xét gương mặt chảy xệ, già nua, vóc dáng gầy gò ở tuổi gần 60. Ngoại hình xuống dốc của nữ diễn viên được nhiều người cho là do tác hại của tiêm chất làm đầy thời trẻ.

Thúy Ngọc (tổng hợp)

Ảnh, clip: Tư liệu

Tuổi xế chiều bi đát của ’bom sex’ Trịnh Diễm Lệ ở tuổi 52HONG KONG - Từng là biểu tượng 'bom sex' gợi cảm một thời của màn ảnh, Trịnh Diễm Lệ ở tuổi xế chiều bệnh tật đeo bám, chật vật mưu sinh." alt="Diệp Tử My: Mỹ nhân bốc lửa một thời, xế chiều chịu biến chứng thẩm mỹ" width="90" height="59"/>

Diệp Tử My: Mỹ nhân bốc lửa một thời, xế chiều chịu biến chứng thẩm mỹ

LTS: Trong tháng 7, Trung tâm Môi trường và Phát triển thuộc Đại học Oslo, Na Uy đã tổ chức hội thảo trực tuyến Giao thông đô thị bền vững ở Việt Nam: quá trình chuyển đổi, các vấn đề thách thức và triển vọng tương lai. Hội thảo đã nghiên cứu những bài học rút ra từ quá trình chuyển đổi giao thông đô thị ở Việt Nam từ trước tới nay, và mời các chuyên gia quốc tế tham dự để giúp tìm ra lời giải cho bài toán giao thông ở các thành phố lớn của Việt Nam. Dưới đây là những khuyến nghị rất đáng lưu tâm của hai chuyên gia Arve Hansen và Nguyễn Ngọc Bình. Bài viết mang quan điểm riêng của các tác giả.

6h30 chiều, tại khu vực Nguyễn Trãi - Khuất Duy Tiến, vốn được coi là nút giao thông 4 cấp ‘hiện đại’ nhất Hà Nội, hàng nghìn phương tiện các loại đang cố tranh nhau làn đường. Tiếng còi, tiếng động cơ không ngớt, mùi khói nồng nặc và cái nóng ẩm khó chịu của một ngày hè tháng 7 khiến cả những người rất dũng cảm cũng phải thấy ái ngại khi lái xe qua. Thế nhưng, cơn ác mộng này lại là trải nghiệm thường nhật của hàng triệu người dân thường xuyên phải đi lại trên các tuyến đường chính nối trung tâm thành phố và các vùng ven đô đang được mở rộng nhanh chóng của Hà Nội.

{keywords}
Hàng dài xe cộ nhích từng chút trên đường. Ảnh: Đoàn Bổng

“Hà Nội không vội được đâu” đã trở thành câu nói xoa dịu nhiều người khi di chuyển trên những tuyến phố đông đúc của Hà Nội. Tuy nhiên, với tốc độ phát triển nhanh chóng của thủ đô, các siêu dự án mở rộng mạng lưới đường bộ và nâng cấp hệ thống giao thông công cộng cho đến nay ít mang lại nhiều thay đổi mang tính bước ngoặt nào.

Không thể một sớm một chiều tìm ra giải pháp cho vấn đề đi lại ở Hà Nội, song chúng tôi tin rằng các giải pháp đó cần bắt đầu từ cách tiếp cận đa chiều: Không chỉ tập trung nâng cao hiệu quả và khả năng tiếp cận dịch vụ giao thông, mà còn hướng tới mục tiêu duy trì gắn kết xã hội và khiến thành phố trở thành một nơi đáng sống về lâu dài.

Trong khuôn khổ bài viết này, chúng tôi xin có một số đề xuất để giải quyết một trong những vấn đề đau đầu nhất của thủ đô Hà Nội hiện nay.

Giao thông công cộng phải là trụ cột

Với hơn 9 triệu dân, hệ thống giao thông công cộng của Hà Nội rất thiếu thốn khi mà số lượng xe buýt và một tuyến BRT mới chỉ đáp ứng 8-9% tổng nhu cầu đi lại của người dân. Độ tin cậy, sự an toàn, khả năng tiếp cận, sự thoải mái và thuận tiện của hệ thống giao thông công cộng chưa đủ để người dân quyết định lựa chọn hình thức di chuyển này.

Để đáp ứng nhu cầu đi lại ngày càng gia tăng và đa dạng của người dân thủ đô, việc tiếp tục đầu tư vào hệ thống xe buýt và tàu điện ngầm (metro) phải là ưu tiên hàng đầu. Quan trọng là phải chú ý tới nhóm đối tượng ít đi lại hơn nhưng lại phụ thuộc nhiều hơn vào phương tiện công cộng, ví dụ người già, người nghèo, người tàn tật, trẻ em, phụ nữ và học sinh – sinh viên. Điều này đòi hỏi những thay đổi trong quy hoạch và thiết kế các công trình và phương tiện giao thông công cộng, đồng thời có các chính sách khuyến khích phù hợp nhắm tới các đối tượng này.

{keywords}
Arve Hansen
{keywords}
Nguyễn Ngọc Bình

Một bất cập nữa là thiếu các phương án đi lại giúp kết nối người dân với hệ thống giao thông công cộng. Đây là một trong những nguyên nhân cơ bản khiến người dân không mặn mà với các phương tiện công cộng. Điều này có thể thấy rõ nhất ở các khu đô thị mới, nơi hệ thống giao thông công cộng còn chưa phát triển và vì thế, xe máy và ô tô thường là phương tiện phổ biến.

Một số giải pháp cho vấn đề bao gồm cải thiện hạ tầng đi bộ; đầu tư mới các trạm xe đạp hoặc sử dụng xe điện làm phương tiện trung chuyển tới các bến xe công cộng. Ở những khu vực xe buýt hoặc metro không thể tiếp cận thì xe ôm truyền thống có thể là một phương án thuận khả thi. Bangkok và Jakarta đã làm điều này rất tốt với các nghiệp đoàn vận tải hoặc cơ quan quản lý giao thông địa phương điều hành mạng lưới xe ôm như là một phần của hệ thống vận tải liên phương thức.

Nhưng có vẻ, các cơ quan quản lý giao thông ở Việt Nam chưa sẵn sàng phối hợp với đội ngũ xe ôm vì từ lâu đây vốn được coi là ngành nghề lao động không chính thức. Đổi mới tư duy là điều cần và nên làm để huy động lực lượng này tham gia cải thiện chất lượng dịch vụ, khuyến khích người dân sử dụng phương tiện công cộng.

Ô tô không phải là tương lai của giao thông đô thị

Trong những năm gần đây, số lượng ô tô ở Hà Nội nói riêng và Việt Nam nói chung gia tăng đáng kể nhờ cải thiện về thu nhập cá nhân và giảm thuế nhập khẩu. Mặc dù các nghiên cứu đã chỉ ra những bất lợi cơ bản về xã hội và môi trường của việc sử dụng quá nhiều ô tô, nhưng đây vẫn là vấn đề nan giải ở Việt Nam.

Trên thực tế ô tô hiện là mối đe dọa đáng kể nhất cho giao thông Hà Nội. Ô tô chiếm nhiều diện tích hơn xe máy và thậm chí lấn chiếm cả vỉa hè do thiếu bãi đậu xe. Trên những con phố chật hẹp, chỉ một chiếc SUV có thể gây tắc đường hàng giờ. Về lâu dài, việc quy hoạch giao thông lấy ô tô làm trung tâm sẽ lợi bất cập hại: ô nhiễm tiếng ồn và không khí, tai nạn giao thông làm suy giảm phúc lợi nói chung và kết nối xã hội trong các cộng đồng đô thị.

Đầu tư mở rộng mạng lưới đường bộ và xây dựng các tuyến cao tốc đô thị mới dành cho ô tô sẽ phát sinh nhiều chi phí làm cạn kiệt các khoản đầu tư công dành cho giao thông công cộng, cơ sở hạ tầng dành cho người đi bộ và xe đạp.

Chính vì vậy, cần xem xét thấu đáo để hạn chế hơn nữa việc sử dụng và sở hữu ô tô cá nhân. Khi Việt Nam tham gia nhiều hiệp định thương mại tự do, biểu thuế nhập khẩu của mặt hàng ô tô dự kiến ​​sẽ giảm đáng kể, vì vậy ô tô sẽ xuất hiện nhiều hơn. Chính quyền thành phố cần đi trước xu thế này, có biện pháp quy hoạch cơ sở hạ tầng để hạn chế việc sử dụng ô tô, chẳng hạn quy định các khu vực cấm ô tô, đặc biệt ở những nơi đường phố chật hẹp.

Cần nhìn nhận lại vai trò của xe máy và xe đạp

Một khuyến nghị khác là cần đánh giá và nhìn nhận đúng vai trò của xe máy trong hệ thống giao thông đô thị. Hà Nội vốn đã phát triển một cách rất hữu cơ trong suốt chiều dài lịch sử. Thành phố nổi tiếng với những con phố nhỏ, ngõ nhỏ quanh co chỉ phù hợp với xe máy, xe đạp hoặc người đi bộ.

{keywords}
Đường Nguyễn Trãi chật cứng các phương tiện. Ảnh: Đoàn Bổng

Với tính linh hoạt và khả năng di chuyển cao, xe máy thực sự là giải pháp lý tưởng và đã trở thành phương tiện đi lại chính hàng ngày của mọi người. Xe máy cũng là chất xúc tác cho các tương tác có lợi về kinh tế xã hội, từ việc giúp người dân đi chợ giao thương, đưa đón con, đến gặp gỡ bạn bè, gia đình.

Thêm nữa, chiếc xe máy có ý nghĩa rất quan trọng đối với sinh kế của nhiều người dân, chẳng hạn như người bán hàng rong, người buôn bán ở chợ, người chạy xe ôm hoặc người giao hàng. Họ dựa vào xe máy để kiếm sống và cung cấp các dịch vụ thiết yếu cho hoạt động của thành phố. Vì thế, việc hạn chế xe máy sẽ tác động nhiều nhất tới người nghèo và các nhóm yếu thế trong xã hội, đồng thời có thể dẫn đến nhiều đảo lộn tiêu cực trong cuộc sống người dân và văn hóa phố phường đặc trưng của Hà Nội.

Tất nhiên, không thể lãng mạn hóa xe máy khi đây vẫn là một trong các nguồn phát thải CO2 lớn nhất từ giao thông đô thị. Tuy nhiên, chúng tôi không khuyến nghị xóa sổ phương tiện di chuyển 2 bánh này như kế hoạch của các cơ quan quản lí giao thông đang hướng tới.

Giải pháp cho Hà Nội là gì? Hãy khuyến khích người dân thay thế các xe máy cũ gây ô nhiễm môi trường hoặc chuyển sang xe điện. Xe điện là phương tiện phát thải carbon thấp có thể cạnh tranh với xe máy chạy xăng truyền thống và là giải pháp phù hợp cho Hà Nội. Tại sao lại không thể nghĩ tới tiềm năng phát triển ngành sản xuất xe điện cho Việt Nam thay cho ngành sản xuất ô tô vốn đã khó có thể khởi sắc?

Biến Hà Nội thành một thủ đô thân thiện với xe đạp là khuyến nghị cuối cùng của chúng tôi. Hơn cả bất cứ loại phương tiện công cộng nào khác, xe đạp luôn đứng đầu trong việc giúp giảm phát thải khí CO2. Hà Nội có một lịch sử lâu đời đáng tự hào về xe đạp trong những năm 1980. Ngày nay, đạp xe vẫn là một môn thể thao được nhiều người yêu thích, nhất là khi đại dịch đã khiến cho các hình thức giải trí và thể dục khác trở nên bất khả thi.

Tất nhiên, để phục hưng xe đạp, cần có sự thay đổi cơ bản về tư duy, đồng thời phải nghiêm túc xem xét vai trò của xe đạp khi thiết kế và quy hoạch thành phố. Bên cạnh đó, cần tái phân bổ và chuyển hướng đầu tư cho cơ sở hạ tầng thân thiện với xe đạp, thay vì thân thiện với ô tô để làm nên những con đường và cơ sở hạ tầng có thể truyền cảm hứng cho người đi xe đạp.

Vĩ thanh

Thực hiện tất cả các giải pháp này không phải là việc làm đơn giản. Nhưng nhiều thành phố khác trên thế giới cũng như ở châu Á đã thành công với những sáng kiến tương tự. Vì thế chúng tôi tin, các giải pháp này hoàn toàn khả thi.

Hơn nữa, vì đã tính tới các đặc thù bối cảnh của Hà Nội, chúng tôi tin rằng nếu được thực hiện đúng, các giải pháp nêu trên sẽ góp phần giải quyết được vấn đề đi lại trên địa bàn thành phố, đồng thời giúp bảo tồn cảnh quan, thẩm mỹ, lịch sử, kết cấu xã hội và môi trường của thủ đô.

Những giải pháp này đòi hỏi phải có sự phối hợp chặt chẽ giữa Nhà nước, doanh nghiệp và người dân. Chỉ có bằng cách tiếp cận nhiều bên này, Hà Nội mới có thể hy vọng về một hệ thống giao thông trong tương lai phù hợp cho tất cả mọi người. Câu hỏi đặt ra là liệu chính quyền và người dân thủ đô có sẵn sàng thực hiện những thay đổi đó? 

Arve Hansen là giảng viên, nghiên cứu viên của Trung tâm Môi trường và Phát triển. Ông là trưởng nhóm nghiên cứu về tiêu dùng bền vững và công bằng nhiên liệu của trung tâm và là một trong hai lãnh đạo của Mạng lưới Châu Á học ở Na Uy.

Nguyễn Ngọc Bình là ứng viên Tiến sĩ tại Khoa Địa lí, Đại học McGill, Canada. 

Bảo Đức

Hình ảnh Hà Nội đầu thập niên 80 qua ống kính người phương Tây

Hình ảnh Hà Nội đầu thập niên 80 qua ống kính người phương Tây

Việt Nam năm 1981 là một nơi rất khác biệt, và Hà Nội khi đó tĩnh lặng, hầu như không oto, xe máy...

" alt="Chuyên gia Na Uy tìm giải pháp cho giao thông Hà Nội" width="90" height="59"/>

Chuyên gia Na Uy tìm giải pháp cho giao thông Hà Nội