Nhận định, soi kèo Reims vs Strasbourg, 22h15 ngày 6/4: Khách chiếm ưu thế
(责任编辑:Thời sự)
Nhận định, soi kèo Everton vs Arsenal, 18h30 ngày 5/4: Tin vào Pháo thủ
Truyện Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn
Có người lên tiếng nói: "Anh không biết đó thôi, trên cầu vừa xảy ra một vụ tai nạn ô tô. Liên tiếp bảy vụ va chạm ô tô liên tiếp khiến nhiều người chết".
Một hòn đá khuấy động ngàn con sóng.
Trong phút chốc, niềm khao khát bàn tán cháy bỏng trong lòng mọi người đã vượt qua cái nóng của thời tiết, có nhiều người bắt đầu lên tiếng hỏi thăm về vụ tai nạn xe hơi.
Mặc dù những người này đang nói chuyện bên cạnh Yến Hoa, nhưng anh không hề để ý đến họ mà chỉ nhìn những hàng cây đang khô héo bên ngoài cửa sổ, nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trên cửa kính xe buýt.
Mái tóc đã bị cắt ngắn bởi cái nóng nên có cảm giác gai ngứa khi chạm vào. Kiểu tóc đơn giản khiến đường nét khuôn mặt của anh trở nên sắc bén và có chiều sâu hơn.
Đôi lông mày sắc sảo và khí chất trẻ trung của anh giống như một con dao không vỏ khiến người ta phải e dè.
Sau khi nhận được cuộc gọi từ tiệm sửa xe, anh vội vã quay về ngay lập tức, cả một quãng đường dài phơi nắng, chiếc áo sơ mi ngắn tay đã trở nên sẫm màu như vừa được giặt xong, thấm đầy mồ hôi.
Đặc biệt là vô vàn những thứ mùi khó chịu trên người xộc vào mũi.
Mùi mồ hôi trên xe, mùi dầu máy trong tiệm sửa chữa, hỗn hợp của tất cả những mùi này khiến bất cứ ai cũng không thể chịu nổi. Nhưng đối với Yến Hoa, tất cả những thứ này dường như đều không hề tồn tại, điều duy nhất hiện ra trong đầu anh đó là cuộc điện thoại thông báo về cái chết của Chu Lệ Vi.
Yến Hoa lấy họ của mẹ mình, người đã chết bởi vì sinh non.
Chu Lệ Vi là cha ruột của anh, lần cuối cùng anh nhìn thấy người đàn ông này đã là một năm trước.
Sau một cuộc cãi vã lớn, Yến Hoa đã bỏ nhà đi và chưa từng trở về.
Không biết đã qua bao lâu, anh nghe thấy một giọng nói rõ ràng lọt vào tai mình.
"Đã đến ga Bệnh viện Nhân dân thành phố. Quý khách vui lòng xuống xe theo trật tự."
Đã đến nhà ga.
Anh bị đám đông chen lấn, dù đã đứng vững trong chiếc xe buýt không ngừng lắc lư nhưng anh vẫn cảm thấy không chân thực, đầu óc anh choáng váng, mỗi bước chân đều như giẫm phải bông.
"Tiểu Hoa, ở đây!"
Đôi mắt tinh tường của giám đốc Lưu đã ngay lập tức nhìn thấy Yến Hoa, vừa hét lớn trong đám người vừa chen vào đến gần anh.
Yến Hoa cụp mắt xuống, im lặng nhìn người phụ nữ đang đi về phía mình.
Giám đốc Lưu có dáng người tròn trịa, uốn kiểu tóc đang thịnh hành nhất hiện nay, là xoăn len hay xoăn lông gà? Yến Hoa không nhớ rõ, anh chỉ biết rằng hầu hết những người phụ nữ hay lái những chiếc xe đắt tiền thường để kiểu tóc như vậy.
"Nhanh lên, muộn quá bọn họ sẽ không cho gặp nữa." Giám đốc Lưu nắm lấy cánh tay Yến Hoa lao thẳng vào trong bệnh viện, anh không biết mình đã leo bao nhiêu tầng, rẽ bao nhiêu vòng. Yến Hoa giống như một con rối bị giật dây, để Giám đốc Lưu kéo anh trong cơn thịnh nộ.
Khoảnh khắc bước vào bệnh viện, một luồng khí lạnh đột nhiên tràn vào trong lòng anh, khiến tay anh không ngừng run lên vì lạnh.
"Đợi đã, bác sĩ, đợi đã!" Cuối cùng ở một góc nào đó, giám đốc Lưu đột nhiên hét lên với vài y tá đang đẩy giường bệnh.
"Để đứa nhỏ này nhìn một chút, đi nhanh đi!" Giám đốc Lưu dùng sức đẩy Yến Hoa về phía trước, anh bị đẩy suýt thì đứng không vững, Chu Lệ Vi đang quấn vải trắng vừa vặn lướt ngang qua. Vì vậy một nửa cơ thể anh đổ gục xuống giường bệnh, mùi thuốc khử trùng của bệnh viện xộc thẳng vào mũi anh.
Nhìn từ góc độ vô tình, dáng vẻ choáng váng vừa rồi của Yến Hoa giống như một đứa con trai đang kìm nén đau buồn, không nhịn được mà đổ gục trước thi thể của người cha vừa mới mất.
Yến Hoa nhìn tấm vải trắng đang che phủ thi thể đang cách mình rất gần, anh vô thức đưa tay ra, muốn nhìn thấy vẻ mặt đã căm hận mình suốt mười sáu năm trời. Ngay khi đầu ngón tay sắp chạm vào tấm vải trắng, anh vội vàng rút tay lại.
Anh không quen ở gần Chu Lệ Vi như thế này.
Mãi cho đến khi chứng kiến cơ thể ngày càng bị đẩy ra xa, anh mới nhận ra rằng cả đời mình sẽ không bao giờ còn cơ hội đến gần Chu Lệ Vi như vậy nữa. Tất nhiên, điều này sẽ làm thỏa mãn mong muốn của người đàn ông này.
Yến Hoa, tốt nhất mày nên đi càng xa càng tốt, đừng khiến tao ghê tởm.
Đây là những lời cuối cùng mà Chu Lệ Vi đã nói với anh. Không ngờ lời tiên tri đã trở thành hiện thực, trên thế giới này không có khoảng cách nào xa hơn giữa sự sống và cái chết.
Chu Lệ Vi không thích Yến Hoa, thậm chí còn vô cùng chán ghét anh.
Mối quan hệ giữa cha con họ không hòa thuận, đây là bí mật được nhiều người biết đến trong gia đình xưởng cơ khí.
Trong mối quan hệ huyết thống, tình yêu là sự tương hỗ và hận thù cũng vậy.
Tương tự, Yến Hoa cũng rất chán ghét Chu Lệ Vi. Chuyện cha con họ cãi nhau là chuyện thường.
Trò hề này cuối cùng đã kết thúc vào ngày Yến Hoa bỏ nhà đi một năm trước.
" alt="Truyện Bị Nhóc Đáng Thương Một Tay Nuôi Lớn Công Rồi" />Truyện Bị Nhóc Đáng Thương Một Tay Nuôi Lớn Công Rồi
Cách đơn giản để tăng tín hiệu sóng 3G
" alt="10 siêu phẩm sáng giá thay thế iPhone 4S" />10 siêu phẩm sáng giá thay thế iPhone 4SNhận định, soi kèo Kashima Antlers vs Kyoto Sanga, 13h00 ngày 6/4: Củng cố ngôi đầu
- Nhận định, soi kèo Brentford vs Chelsea, 20h00 ngày 6/4: Bứt phá trong cuộc đua top 4
- Truyện Nguyệt Tà Bích Sa Song
- Truyện Mạt Thế Chi Phế Vật
- 6 điện thoại chính hãng được mong chờ nhất tháng 3
- Nhận định, soi kèo Ipswich Town vs Wolves, 21h00 ngày 5/4: Bắt bài chủ nhà
- Truyện Tiểu Thúc Thúc (Chú Nhỏ)
- Điện thoại được cho là Samsung Galaxy S3 có mặt tại Việt Nam
- 9 việc nên làm với một chiếc iPad mới
-
Nhận định, soi kèo Lokomotiv Plovdiv vs Spartak Varna, 21h30 ngày 7/4: Đòi nợ?
Hư Vân - 07/04/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
30.000 máy Nikon D800 sản xuất mỗi tháng
Nikon D800.Nguồn tin từ Nikonrumors cho hay Nikon hiện đang nhắm đến mục tiêu sản xuất 30.000 chiếc D800 và 5.000 chiếc D4 mỗi tháng tại nhà máy của mình. Điều này đồng nghĩa với việc Sony đã sản xuất một số lượng tương tự số cảm biến full-frame 36 Megapixel cho D800 và D800E (cảm biến máy ảnh của Nikon thường do Sony sản xuất). Ngoài ra, việc đạt được sản lượng cao như trên cho thấy các nhà máy của Nikon đã khôi phục được hoàn toàn năng lực sản xuất.
" alt="30.000 máy Nikon D800 sản xuất mỗi tháng" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Brentford vs Chelsea, 20h00 ngày 6/4: Bứt phá trong cuộc đua top 4
Pha lê - 06/04/2025 09:39 Ngoại Hạng Anh ...[详细]
-
Lộ trình sản phẩm 2012 của RIM bị lộ
BlackBerry Bold 9900>>4 điều CEO mới của RIM nên làm
>>2 CEO của RIM bất ngờ từ chức
>>BlackBerry “Urraco” – concept bị lãng quên
Theo nguồn tin của BGR, trong khi những thiết bị chạy BlackBerry 10 sẽ ra mắt từ mùa thu năm 2012, RIM vẫn giữ kế hoạch tung thiết bị BlackBerry 7 tại các thị trường mới nổi và trên toàn cầu. Cụ thể, lộ trình sản phẩm của RIM (theo BGR) như sau:
" alt="Lộ trình sản phẩm 2012 của RIM bị lộ" /> ...[详细] -
Siêu máy tính dự đoán Everton vs Arsenal, 18h30 ngày 5/4
Hư Vân - 05/04/2025 04:35 Máy tính dự đoán ...[详细]
Soi kèo góc Everton vs Arsenal, 18h30 ngày 5/4
Truyện Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài
Khóa kĩ cửa sổ, Lâm An lưu luyến không rời mà quay đầu lại nhìn sao băng không ngừng rơi xuống trên trời, hiện tại đã là nửa đêm, quá muộn, dù cậu không buồn ngủ cũng phải cho Tiểu Phúc đi ngủ.
Mang theo Tiểu Phúc vào phòng rửa mặt, bé cún mới nửa tuổi thông minh nhảy lên ghế nhỏ của mình, sau đó ngửa đầu nhìn chủ nhân, đôi mắt to đen láy ngoan ngoãn nhìn cậu.
Chờ đến khi chủ nhân giúp bé đánh răng xong, lau khô miệng cùng khóe mắt, bé cún lon ton chạy về phòng ngủ của mình, đứng ở một chiếc ổ cún hình dưa hấu.
"Tiểu Phúc, ngủ ngon" Lâm An đứng ở cửa, vẫy tay với cún nhỏ.
Tiểu Phúc hướng chủ nhân lắc lắc cái đuôi, sau đó lập tức nằm yên nhắm mắt, tỏ vẻ 'em ngủ rồi'
Lâm An cười cười, nhẹ nhàng đóng cửa phòng.
Cậu thường ngày đều tầm 10 giờ đi ngủ, hôm nay vì xem sao băng nên mới muộn như vậy. Lâm An ngáp một cái, đi vào phòng rửa mặt, tóc mái đã dài che khuất đôi mắt, cực kì ảnh hưởng tầm nhìn. Cậu không dám ra tiệm cắt tóc, chỉ có thể tự nhủ mai sẽ tự cắt.
Đem tóc mái dài vén lên, nháy mắt, trong gương hiện ra đôi mắt trắng đen rõ ràng, thanh tịnh thuần khiết, phảng phất như chứa sao trời. Đuôi mắt hơi hướng lên, khi nhìn quanh mang theo cảm giác nhu nhược đáng thương làm người nhìn một cái đều sẽ không rời mắt được.
Hơi cúi đầu, một vài sợi tóc không nghe lời rũ xuống, cùng mới nãy so sánh quả như hai người khác nhau. Lông mi nhỏ dài che khuất nửa tầm mắt, cả người giống như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất trưng bày ở trên bục, khiến người nhìn đến ngỡ ngàng, lại không dám tiến lên quấy nhiễu.
Chỉ tiếc Lâm An đánh răng xong lại buông tóc mái xuống, che mất đôi mắt sáng như sao kia.
Đang chuẩn bị cởi quần áo tắm rửa, lại ở trên quần thấy được vài sợi lông chó.
Cậu nhẹ nhàng cầm lông chó lên vân vê, nhìn chằm chằm. Tuy nói trước khi nuôi Tiểu Phúc cũng đã chuẩn bị tâm lý, mỗi ngày còn chải lông cho cún ba lần nhưng quả nhiên chuyện gì đến vẫn sẽ đến.
Tiểu Phúc rụng lông.
Lâm An đổi quần áo cẩn thận xem xét, lại phát hiện thêm lông chó trên quần áo, lúc sau còn thấy ở ban công và sofa cũng có.
Cậu thở dài, đem lông chó ném vào thùng rác, sau đó xắn tay áo---
Quét nhà, lau nhà, lau bàn, giặt vỏ sofa, giặt quần áo....
Đem toàn bộ phòng dọn dẹp một lần, Lâm An liệt luôn. Thể chất của cậu vốn kém, mỗi lần tổng vệ sinh là một lần trầm cảm.
Ban đầu còn muốn chải lông cho Tiểu Phúc rồi tiện thể vệ sinh qua ổ cún, ai ngờ quay đầu đã qua ba giờ.
Vẫn là để mai đi.
Cố dậy tắm rửa xong, Lâm An bỗng cảm thấy đau đầu, lúc xem sao băng cậu luôn mở cửa sổ, chắc là bị cảm rồi
Lần nào cũng vậy.
Thuần thục lấy thuốc trị cảm, Lâm An uống xong lăn lên giường ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Phúc ngồi xổm trước bát cún của mình, nhìn cái bát còn sạch hơn cái mặt mình lâm vào trầm tư...
Cơm đâu?
Đồ ăn đâu?
Sao lại trống không thế này?!
Lâm An bình thường dậy rất sớm, chuyện đầu tiên làm là cho Tiểu Phúc ăn.
Tiểu Phúc vốn là chó hoang, mấy tháng trước khi được phát hiện, cún nhỏ gầy như cái que, xém chút thì thăng. Vậy nên bất kể Lâm An đổ đồ ăn nhiều hay ít cún ta đều sẽ ăn sạch, sợ nó bội thực nên Lâm An chỉ có thể đúng giờ lại đổ thêm đồ ăn vào bát.
Nhưng hôm nay Tiểu Phúc dậy rồi mà Lâm An vẫn chưa rời giường.
Tiểu Phúc nghi ngờ ngậm bát cún ra cửa, hướng phòng chủ nhân đi tới, vừa vào liền thấy chủ nhân còn đang ôm chăn trên giường.
Thả bát cún xuống đất, Tiểu Phúc yên tĩnh chờ chủ nhân tỉnh dậy.
Đến 12 giờ trưa, Lâm An vẫn không tỉnh, Tiểu Phúc đã đói không chịu được. Nó hiện tại ngày ăn đủ bữa, mỗi bữa còn ăn nhiều, nửa ngày không ăn quả thực đói chết cún.
"Ngao ô ngao ô.." Tiểu Phúc sốt ruột kêu
Đói đói! Cơm cơm!!
Lâm An trên giường vẫn không có động tĩnh. Nếu cún nhỏ cao hơn một chút, nó sẽ thấy sắc mặt chủ nhân trắng bệch, hô hấp dồn dập, vẻ mặt cực kì thống khổ, cuộn trong chăn thỉnh thoảng run rẩy một chút.
Nhưng nó không nhìn thấy, kêu chủ nhân không dậy chỉ có thể tủi thân mà gặm bát cún.
Đem bát inox nhấc lên sau đó há miệng.
Choang một tiếng, bát inox xoay tròn phát ra tiếng vang lớn.
" alt="Truyện Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài" />
- Nhận định, soi kèo Newcastle Jets vs Wellington Phoenix, 14h00 ngày 6/4: Đội khách chìm sâu
- 10 yếu tố quyết định doanh số iPad 3
- Thiết bị di động sẽ “áp đảo” loài người trong năm nay
- Thêm một Sony Center mới được khai trương
- Nhận định, soi kèo Twente vs Fortuna Sittard, 23h45 ngày 5/4: Chiến thắng khó nhọc
- Giải đấu châu Á Gunny 2012 tuyển quân
- Samsung bắt đầu bán Smart TV 3D cao cấp nhất 2012