- Vì bênh con, phụ huynh cá biệt sẵn sàng xông vào trường mắng chửi thầy cô, kẹp cổ học sinh hoặc đánh nhau với phụ huynh khác.Phụ huynh kẹp cổ học sinh, mắng giáo viên
Cô Võ Ngọc Thu, nguyên Trưởng phòng GD-ĐT Quận 5 cho biết, khi còn là Hiệu trưởng Trường tiểu học Minh Đạo, Quận 5 cô từng chứng kiến một phụ huynh vì nghe con mình mà kẹp cổ một sinh khác.
|
Một phụ huynh ở Hà Tĩnh phải ra tòa vì vào lớp đánh cô giáo (Ảnh:VietNamNet)
|
“Thông thường, khi học sinh tan trường tôi ra đứng ở cổng để quan sát. Hôm đó, tôi thấy một phụ huynh hùng hổ lại kẹp cổ một học sinh khác. Tôi tiến lại và ngăn phụ huynh kia lại. Sau đó, tôi mời hai phụ huynh cùng hai học sinh vào trường. Lúc này, cả hai phụ huynh đều rất nóng giận. Vị phụ huynh kẹp cổ em học sinh cho biết con ông bị học sinh kia đánh. Nhưng tôi tìm hiểu là do hai em xô đẩy nhau nên bị té. Tôi đã phân tích cho phụ huynh này rằng, một người lớn đánh một đứa trẻ là sai, một phụ huynh vào trường đánh một học sinh lại càng sai, trường hợp này chúng tôi có thể công an làm việc. Sau đó, vị phụ huynh đã nhận ra sai lầm của mình và xin lỗi phụ huynh của em kia. Hai phụ huynh cũng thông cảm cho nhau”.
Cô Thu cũng cho biết, sau khi xảy ra sự việc ngày hôm sau, cô đã gặp cô chủ nhiệm của hai học sinh để nhắc nhở.
“Với những trường hợp này, giáo viên chủ nhiệm phải tìm hiểu kỹ và chủ động liên hệ thông báo với phụ huynh. Đặc biệt, nếu học sinh có vết xây xước thì càng làm rõ, để người lớn giải quyết và thông cảm với nhau”- cô Thu cho biết.
Còn cô P.P.H, giáo viên một trường trung học ở Q.Bình Tân, TP.HCM cho biết, một học sinh cá biệt khi bị cô phạt viết kiểm điểm, đã về mách với phụ huynh, phụ huynh em tới lớp chửi mắng cô giáo.
“Học sinh này về nhà không học bài, tới lớp thì tụ tập bạn bè, kết bè kết phái, tham gia đánh nhau. Hoàn cảnh của em cũng khá đặc biệt khi bố mẹ đi làm kinh tế ở nước ngoài, nhà có điều kiện. Em ở cùng bà nội nên rất được cưng chiều. Nhiều lần, tôi có góp ý để bà khuyên em tập trung học hành nhưng bà lại một mực cho rằng em rất ngoan, hiền. Một lần vi phạm, tôi yêu cầu em làm bản tường trình, thông báo về gia đình phối hợp làm việc. Khi nhận tin, bà em đến trường làm um lên, chửi mắng tôi vì cho rằng cháu bà rất ngoan”- cô P.P.H kể.
Thầy Bùi Gia Hiếu, Hiệu trưởng Trường THPT Nhân Việt, TP.HCM cho biết, từng làm trung gian hòa giải khi phụ huynh xông vào trường đánh học sinh khác.
“Khi tan học thì hai học sinh đánh nhau ở cổng trường. Một học sinh ở gần trường chạy về nói với bố mẹ bị bạn đánh. Vị phụ huynh đã hùng hổ xông vào trường đòi đánh học sinh đã đánh con mình. Phụ huynh còn mang cả theo cả hung khí rất nguy hiểm. Sự việc xảy ra vào giờ nghỉ trưa nên thầy và tổ giám thị đều có mặt. Sau đó tôi cùng các thầy giám thị đã ra mời phụ huynh vào phòng. Chúng tôi cũng mời hai học sinh đánh nhau vào phòng và yêu cầu các em giải thích sự việc. Lý do các em hiểu nhầm nên đánh nhau. Khi nghe các em giải thích, chúng tôi thuyết phục nên phụ huynh hiểu vấn đề và ra về” – thầy Hiếu cho biết.
Phụ huynh cá biệt, một phần lỗi do nhà trường
Hiệu trưởng một trường THCS ở Quận 1 cho rằng, nguyên nhân dẫn tới trường hợp phụ huynh cá biệt là do phụ huynh tin ở con nhiều quá.
|
Bênh con, nữ cán bộ Tỉnh ủy đánh nhau tại sân Trường Thực hành sư phạm Sóc Trăng (ảnh: E.X) |
"Xuất phát từ tình thương con, phụ huynh nghĩ con là hoàn hảo. Đặc biệt, với những gia đình con một, con hai phụ huynh thương con và cưng chiều đến mức mù quáng, tuyệt đối tin tưởng con và nghĩ nếu gì sai là do người khác. Còn bản thân phụ huynh thì ngộ nhận nên ứng xử không văn minh, lịch sự” – cô cho biết.
Cô cũng cho cho rằng, một phần lỗi để xảy ra tình trạng phụ huynh cá biệt là do giáo viên chưa có sự phối hợp, thông tin hai chiều thường xuyên những hành vi của trẻ để phụ huynh nắm bắt.
“Đây là sự khéo léo tế nhị giữa hai bên. Sự khéo léo của người thầy là để học sinh thấy vấn đề của em không phải là tội và bị mách tội mà là khuyết điểm để sửa chữa. Còn sự khéo léo của phụ huynh là nhìn nhận hai chiều, có sự kìm chế, ứng xử tế nhị, lịch sự khi có sự việc xảy ra.
Còn cô Võ Ngọc Thu cho rằng nhưng phụ huynh quá tin con, thương con không truy xét cần nhìn lại con mình và chính mình.
“Phụ huynh luôn nghĩ con mình là số một.Hình ảnh này của phụ huynh không dạy cho con em mình điều tốt, mà trái lại còn là hình ảnh xấu trong mắt con trẻ” – cô Thu lý giải.
Cũng theo cô Thu, có những trường hợp phụ huynh cá biệt là do nhà trường xử lý không kịp thời vụ việc.
“Khi giáo viên chủ nhiệm biết học sinh đánh nhau phải phân tích đúng sai. Giáo viên cũng phải chủ động gặp cha mẹ học sinh, để phân tích cho cha mẹ hiểu nguyên nhân và hậu quả của vụ việc. Hành động này của giáo viên sẽ giúp người lớn thông cảm cho nhau, đồng thời họ sẽ dạy con mình để điều chỉnh lại hành động”- bà Thu nói.
Còn thầy Nguyễn Hồng Hải, giáo viên quận Tân Bình thì khẳng định, “phụ huynh không nên làm những việc hồ đồ vì “con người khác cũng xót như con mình”.
“Điều đáng trách là nhiều phụ huynh nóng vội vì quá tin con và bênh con, luôn nghĩ con ngoan. Các phụ huynh cũng nên xem lại cách giáo dục con cái vì nhiều gia đình còn bao bọc con tận “răng”, con vào học đại học vẫn đưa rước, nâng nui như còn bé”- thầy Hải cho biết.
Lê Huyền
" alt=""/>Phụ huynh sẵn sàng kẹp cổ học sinh chửi mắng giáo viên
- Thời gian gần đây liên tiếp xảy ra các sự việc liên quan đến ứng xử giữa giáo viên với học sinh, phụ huynh gây rúng động xã hội, dư luận đặt câu hỏi phải chăng việc đào tạo giáo viên trong các trường sư phạm đang có vấn đề?Để tìm hiểu gốc rễ của vấn đề, VietNamNet đã có cuộc trao đổi với TS Nguyễn Ngọc Ân, Phó Chủ tịch Công đoàn Giáo dục Việt Nam - đơn vị sâu sát và đại diện cho tiếng nói về quyền lợi của cộng đồng giáo viên:
- Ngành giáo dục gần đây xảy ra nhiều sự việc liên quan đến ứng xử giữa giáo viên – học sinh – phụ huynh như: cô giáo bắt học sinh quỳ gối, cô giáo không giảng bài khi lên lớp, thầy giáo nói lời thô tục với học sinh, mới đây là cô giáo bắt học sinh uống nước giẻ lau bảng… Theo ông, nguyên nhân của những sự việc này do đâu và phải chăng việc đào tạo giáo viên trong các trường sư phạm đang có vấn đề?
TS Nguyễn Ngọc Ân: Theo tôi, có rất nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn đến những hành vi ứng xử không chuẩn mực, thậm chí vi phạm pháp luật giữa phụ huynh, giáo viên và học sinh. Có những nguyên nhân từ xã hội với lối sống thiếu kỷ cương, không mẫu mực trong việc chấp hành luật pháp, nhận thức pháp luật còn hạn chế của khá nhiều người.
Hãy nhìn nhận vấn đề một cách khách quan và và toàn diện hơn thay cho việc quy chụp: những gì xảy ra ở nhà trường, với giáo viên và học sinh thì đều đổ lỗi cho ngành giáo dục, điều đó thật sự thiếu công bằng. Tuy nhiên, nhiều hiện tượng xảy ra được báo chí thông tin những ngày qua cũng cho thấy sự thiếu hụt về năng lực sư phạm của một số giáo viên. Tôi cũng không loại trừ yếu tố đạo đức trong một số trường hợp. Ví dụ việc giáo viên bắt học sinh uống nước giẻ lau bảng chẳng hạn. Cách hành xử đó không phải là của một người bình thường chứ chưa nói đến một nhà giáo.
Nhà giáo – sản phẩm của các cơ sở đào tạo giáo viên và chắc chắn các trường sư phạm có phần trách nhiệm không nhỏ đối với sản phẩm bị lỗi của mình.
|
TS Nguyễn Ngọc Ân, Phó Chủ tịch Công đoàn Giáo dục Việt Nam |
- Từ trước tới nay, chúng ta vẫn có ‘truyền thống’, tư duy rằng nhà trường, giáo viên là nơi nắm giữ quyền lực, là ‘bề trên’. Làm thế nào để thay đổi được tư duy này?
Nhà trường có quyền, giáo viên có quyền, nhưng không phải là bề trên ban phát hay quyền đi hành người khác.
Điều này được quy định rất rõ trong các văn bản quy định đối với nhà trường, với giáo viên như: Điều lệ trường học, chuẩn nghề nghiệp giáo viên, quy định về tiêu chuẩn chức danh nghề nghiệp… Có thể khi một số hiện tượng tiêu cực gần đây được phát hiện, chúng ta thấy giáo viên nhận thức chưa đúng đắn về “quyền” của mình dẫn đến việc: quyền được làm thì làm chưa tốt nhưng lại đi làm cái việc không được quyền làm.
Để thay đổi thực tế này, tự mỗi giáo viên nên tìm hiểu, đọc kỹ, hiểu rõ các văn bản quy định nhiệm vụ, nghĩa vụ của giáo viên, học hỏi từ rất nhiều những đồng nghiệp giỏi nghề, có tư cách đạo đức chuẩn mực, có thâm niên nghề nghiệp cao… rồi mới có thể làm được nghề dạy học một cách tử tế, để không trở thanh một “thợ dạy” đơn thuần.
Qua theo dõi, các hiện tượng giáo viên yếu năng lực và vi phạm đạo đức phần nhiều là giáo viên trẻ, mới ra trường, kinh nghiệm và tuổi nghề còn hạn chế. Các kỹ năng hành xử trong cuộc sống chắc chắn còn thiếu và hiển nhiên khi đối mặt với những áp lực trước công việc, trước các tình huống sư phạm phức tạp, bất ngờ sẽ dễ dẫn đến ngợp và bột phát những hành vi thiếu kiểm soát.
Nói vậy cũng có nghĩa là nghề dạy học rất khó và để trở thành nhà giáo đúng nghĩa thì không hề dễ dàng.
- Giáo viên có hành xử không đúng mực với học sinh, nhưng học sinh, phụ huynh cũng có cách ứng xử không phù hợp: bắt cô giáo quỳ, đánh cô giáo suýt sảy thai… Dân chủ trong trường học nên được thực thi như thế nào để không làm tổn thương giáo viên, thưa ông?
Trường học phải là nơi giáo viên được tạo mọi điều kiện, mọi cơ hội để chia sẻ những kinh nghiệm với nhau, được trải lòng mỗi khi gặp khó khăn, được giải tỏa khi có ấm ức, được hỗ trợ khi bế tắc, khó khăn… với cán bộ quản lý và với tất cả các đồng nghiệp.
Xây dựng môi trường giáo dục an toàn, thân thiện bắt đầu cho giáo viên, từ giáo viên mới mong có được môi trường giáo dục an toàn với học sinh, có được sự yên lòng, đồng cảm, hợp tác từ phụ huynh học sinh.
Dân chủ trong nhà trường tạo môi trường giáo dục an toàn. Môi trường giáo dục an toàn tạo cho giáo viên tâm thế tự tin, tự trọng. Khi tự tin giáo viên có cách hành xử chuẩn mực. Khi có những hành xử chuẩn mực giáo viên nhận được sự hợp tác. Khi có sự hợp tác, sẽ hạn chế xảy ra mâu thuẫn và tránh được những tổn thương không đáng có.
- Các cơ quan quản lý trường học, lãnh đạo nhà trường cần phải làm gì cụ thể hơn để cải thiện cách giao tiếp giữa giáo viên – học sinh ngoài việc đến khi sự việc xảy ra mới kỷ luật, phê bình?
Theo tôi, việc đi giải quyết từng trường hợp là cần thiết, nhưng đã đến lúc cần có cách giải quyết căn cơ hơn, đi vào bản chất hơn.
Theo đó, tất cả các nhà trường, các đoàn thể trong trường và mỗi giáo viên ngay lập tức phải tự nhìn nhận lại mình, nhìn nhận lại tổ mình, trường mình.
Rất có thể một ngày nào đó, lại xảy ra việc với chính chúng ta. Nó không loại trừ ai vì sự vận động phát triển phức tạp của xã hội dẫn đến những diễn biến tâm lý khó lường của học sinh, những phản ứng bất ngờ của phụ huynh…
Ngay lúc này, biện pháp phòng ngừa là cần thiết. Đó là trách nhiệm của Hiệu trưởng, Ban Giám hiệu, các tổ trưởng, Ban chấp hành công đoàn của mỗi nhà trường… tất cả không thể đứng ngoài, trông đợi vào sự chỉ đạo của cấp trên mà phải bắt tay vào xây dựng ngay “Chương trình hành động phòng chống bạo lực học đường”. Việc tạo dựng môi trường giáo dục lành mạnh, an toàn, thân thiện là trách nhiệm không phải của riêng ai từ nhà trường, cộng đồng, phụ huynh đến các em học sinh…
Cần tổ chức ngay các khóa tập huấn, các buổi sinh hoạt chuyên đề, lồng ghép các buổi sinh hoạt chuyên môn nội dung nâng cao nhận thức đúng đắn, sâu sắc về nghề dạy học, trang bị những kỹ năng ứng xử sư phạm trong các tình huống với đồng nghiệp, với phụ huynh và đặc biệt là với học sinh. Các nhà trường cần thiết phải tập huấn lại cho giáo viên hiểu và biết cách sử dụng các biện pháp giáo dục kỷ luật tích cực – một nội dung mà Bộ GD-ĐT đã triển khai từ lâu nhưng hình như thời gian gần đây đang bị lãng quên trong các nhà trường.
- Chương trình hiện nay ở các trường sư phạm có vẻ chưa được coi trọng và thiếu đi những giờ học về nghiệp vụ liên quan đến tâm lý giáo dục, khả năng xử lý tình huống sư phạm?
Hiện nay, trong các cơ sở đào tạo giáo viên, việc rèn luyện nghiệp vụ sư phạm đã được coi trọng đúng chưa và hiệu quả của các học phần tâm lý giáo dục như thế nào, vẫn là một câu hỏi lớn.
Phần lớn sinh viên trong quá trình học tập tại trường đều chú trọng nhiều đến kiến thức chuyên ngành mà chưa nhận thức được tầm quan trọng của các yếu tố hành nghề dạy học.
Vì thế, bản thân họ không dành nhiều sự quan tâm và đương nhiên sẽ bị lỏng lẻo về mặt kỹ năng khi đảm nhiệm những công việc của một giáo viên thực sự.
Thời lượng giành cho rèn luyện tay nghề trong trường sư phạm cũng chưa đảm bảo. Chúng ta cũng nên nhớ: Dạy học là một nghề tương đối đặc biệt, nó đòi hỏi năng khiếu, tố chất rất riêng.
Tuy nhiên, nói gì thì nói, với gần 1,5 triệu giáo viên trên khắp cả nước, những hiện tượng tiêu cực đang diễn ra cũng không phải phổ biến. Còn rất nhiều tấm gương thầy cô tâm huyết, giỏi nghề, vững nghiệp… còn rất nhiều vị phụ huynh hết lòng vì sự nghiệp giáo dục, kính trọng, giúp đỡ thầy cô. Đa số các em học sinh là những trò giỏi, con ngoan. Vì thế, các thầy cô giáo cũng không nên hoang mang, dao động, không khái quát từ các hiện tượng cá biệt để rồi mất phương hướng. Đây là thời điểm cần thiết để các thầy cô thể hiện bản lĩnh, ý chí quyết tâm, lòng tự tin và trách nhiệm với nghề nghiệp.
- Xin cảm ơn ông!
Thanh Hùng (thực hiện)
Bao giờ hết cảnh cô giáo phạt học sinh quỳ gối, uống nước giẻ lau?
Những sự việc bạo lực học đường trong từ đầu năm tới đây như quả bom "phát nổ giữa ban ngày", nén nơi này thì xì nơi khác dù đã được các cơ quan quản lý vào cuộc rốt ráo.
" alt=""/>Các trường sư phạm có phần trách nhiệm không nhỏ với sản phẩm lỗi của mình