您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Đoàn phim đau đầu vì Lan Phương hút sữa cho con bú cất đầy tủ lạnh
Ngoại Hạng Anh798人已围观
简介Lan Phương chia sẻ nếu như thời gian quay "Cả một đời ân oán" gắn liền với việc cô yêu và cưới người ...
Lan Phương chia sẻ nếu như thời gian quay "Cả một đời ân oán" gắn liền với việc cô yêu và cưới người chồng hiện tại thì thời điểm quay "Nàng dâu Order" gắn liền với việc cô cho con bú. Mặc dù con gái đã ăn dặm nhưng Lan Phương vẫn duy trì việc cho con bú sữa mẹ. Cô thích thú và luôn tự hào vì điều đó.
Tuy nhiên,ĐoànphimđauđầuvìLanPhươnghútsữachoconbúcấtđầytủlạlịch bóng đá ngoại hạng quãng thời gian quay "Nàng dâu Order" nhiều lúc khiến Lan Phương đau đầu bởi con còn quá nhỏ, việc về cho con bú đúng giờ là bất khả thi. Do vậy Lan Phương ngày ngày đến trường quay cùng chiếc máy hút sữa. Cô thường xuyên tận dụng thời gian để vắt sữa trữ trong tủ lạnh.
![]() |
Lan Phương vào vai nàng dâu vụng về không biết nấu ăn chỉ chuyên order đồ qua mạng trong phim. |
Lan Phương chia sẻ trong 1 tháng quay "Nàng dâu Order", cô vắt được tới 15 lít sữa. Toàn bộ số sữa tự nhiên này được trữ trong tủ lạnh ở địa điểm quay. Cũng chính điều này khiến đoàn làm phim đau đầu, chỉ sợ uống nhầm sữa của Lan Phương mỗi khi pha cà phê. Diễn viên Thanh Sơn nói anh cố gắng để cảnh Lan Phương hút sữa cho con không lọt vào mắt mình nhằm giữ cảm xúc cho vai diễn.
"Nàng dâu Order" là bộ phim đầu tiên của Lan Phương sau khi làm mẹ. Trong phim, Lan Phương vào vai Hoàng Yến, nữ tác giả tiểu thuyết online kiêm blogger nổi tiếng. Cô có cuộc tình sét đánh với Phong (Thanh Sơn) và nhanh chóng kết hôn. Nhưng cuộc sống làm dâu không đơn giản như chuyện viết lách, nhất là khi Hoàng Yến hoàn toàn mù tịt chuyện bếp núc.
![]() |
Lan Phương và Thanh Sơn trước đó đóng vai chị em dâu trong "Cả một đời ân oán" vào vai cặp vợ chồng mới cưới trong "Nàng dâu Order". |
Đóng cặp với diễn viên kém tuổi Thanh Sơn, Lan Phương diễn xuất rất ăn ý. Cô thừa nhận khi mới quay "Nàng dâu Order" nhiều lúc Lan Phương chưa thoát khỏi nhân vật Diệu khùng điên trong "Cả một đời ân oán" và đoàn phim đã dành cho cô rất nhiều thời gian để điều tiết cảm xúc và hoàn thành vai diễn.
Bên cạnh Lan Phương, "Nàng dâu Order" đánh dấu sự trở lại màn ảnh của Phương Oanh "Quỳnh búp bê". Trong phim, Phương Oanh vào vai Vy, cô người yêu cũ xinh đẹp của Phong, sống thực dụng, luôn làm mọi giá để có tiền và trói anh chàng bằng chiếc thai trong bụng. Đây hứa hẹn là vai diễn mới lạ của Phương Oanh vốn đóng đinh với những vai hiền lành, đau khổ.
![]() |
Phương Oanh vào vai người yêu cũ của Thanh Sơn, kẻ luôn quấy rối cuộc hôn nhân của anh. |
Nữ diễn viên thừa nhận ngay khi đọc kịch bản cô đã ghét cay ghét đắng nhân vật Vy mình đóng nhưng lại thấy thú vị vì vai diễn này mang một màu sắc mới. Đây có thể coi là quãng nghỉ của Phương Oanh trước khi tiếp tục bước vào phần 2 "Quỳnh búp bê".
Bên cạnh Phương Oanh, các fan của "Quỳnh búp bê" gặp lại Thanh Hương (Lan 'cave') trong vai một giáo viên thể chất cá tính trong "Nàng dâu Order". Bộ phim còn có sự góp mặt của các diễn viên Minh Vượng, Trọng Trinh, Thanh Quý, Quỳnh Kool, Minh Tít.
"Nàng dâu Order" sẽ lên sóng từ 8/4 tới, ngay sau khi "Chạy trốn thanh xuân" kết thúc.
Mỹ Anh

Dàn diễn viên ‘Người phán xử’, ‘Quỳnh búp bê’ sắp trở lại màn ảnh
'Người phán xử' Hoàng Dũng, 'Quỳnh búp bê' Phương Oanh, Bảo Thanh 'Sống chung với mẹ chồng' đảm nhiệm vai chính trong hàng loạt 'bom tấn' truyền hình Việt sẽ lên sóng ngay trong tháng 4.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Reims vs Auxerre, 23h15 ngày 9/3: Khó thắng
Ngoại Hạng AnhChiểu Sương - 09/03/2025 07:33 Pháp ...
阅读更多Nữ tiến sĩ từng chinh phục 15 đỉnh núi để thử thách bản thân
Ngoại Hạng AnhChị Nguyễn Kim Anh hiện là nghiên cứu sinh sau tiến sĩ tại Đài Loan.
Là một nhà nghiên cứu của Viện Địa lý, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam, đang làm nghiên cứu sau tiến sĩ tại Đài Loan (Trung Quốc), chị Nguyễn Kim Anh đam mê leo núi từ khi còn là cô sinh viên ngành Trắc Địa. Nhờ công việc, chị có nhiều chuyến đi thực địa ở khu vực vùng núi. Từ đó, tình yêu thiên nhiên và bản năng ưa thích khám phá đã dẫn dắt chị đến với đam mê leo núi.
Tính đến nay, chị Kim Anh đã chinh phục khoảng 15 ngọn núi, trong đó chủ yếu là những ngọn núi ở Đài Loan.
Những ngọn núi cao nhất mà chị từng đặt chân lên đỉnh gồm núi Jade (núi Ngọc Sơn) – 3.952m và núi Xue (núi Tuyết) – 3.886m. Đây được xem là 2 ngọn núi cao nhất Đài Loan và cao nhất khu vực Tây Thái Bình Dương. Các ngọn núi khác chị từng chinh phục có độ cao trung bình từ 2.200 – 3.500m.
“Leo núi là một hành trình gian nan, đòi hỏi lòng kiên trì và ý chí quyết tâm. Nhưng khi đã lên tới đỉnh, cảm giác vô cùng tuyệt vời. Mỗi lần chạm tới một đỉnh cao, mình lại cảm thấy đã vượt qua được chính mình, cho chính bản thân thấy rằng mình có thể vượt qua được những chông gai để đến đích”.
Nữ tiến sĩ cũng chia sẻ, thực ra đam mê này rất hữu ích cho công việc của chị. Bởi vì công việc của chị là làm về viễn thám, bản đồ, địa lý và môi trường, giảm nhẹ thiên tai. Vì thế, chị coi việc đi leo núi như những chuyến đi thực địa để nghiên cứu về môi trường, rừng núi. “Những kiến thức đó giúp tôi rất nhiều trong nghiên cứu”.
Hơn nữa, chị cho rằng người làm nghiên cứu rất cần đi ra ngoài thực tế, bởi vì đây là một cách thư giãn để cân bằng với cuộc sống trong phòng thí nghiệm.
Chị Kim Anh chinh phục đỉnh núi Tuyết cao 3.886m. Trước mỗi chuyến đi, chị đều chuẩn bị rất kỹ lưỡng cả về tư trang lẫn sức khoẻ. Lưu ý đầu tiên là phải giảm tối thiểu trọng lượng cho đôi vai. Đồ ăn mang theo là những thứ nhiều năng lượng và có thể để ngoài trời, dễ bảo quản khi thời tiết thay đổi từ nóng sang lạnh.
Trang phục nên là đồ chuyên dụng, nhẹ để giúp thoát mồ hôi, giữ nhiệt, thích ứng với sự thay đổi thời tiết do độ cao. Đặc biệt, người leo núi cần phải rèn luyện thể lực thường xuyên và nghiên cứu kỹ lộ trình.
Trong các chuyến chinh phục của mình, chị Kim Anh cũng gặp không ít trường hợp người leo bỏ cuộc giữa chừng vì không đủ sức khoẻ, nhất là phụ nữ.
Ở Đài Loan, các ngọn núi nổi tiếng đều có ban quản lý và trước khi đi, người leo cần lên website của họ để đăng ký và chờ được duyệt. Đó cũng là một yếu tố hơi khác với leo núi ở Việt Nam – thường là do cá nhân tự tổ chức và quyết định ngày đi về. “Ở Đài Loan, ban quản lý sẽ nắm mọi thông tin cá nhân, người liên lạc và hành trình leo của bạn để liên lạc và giảm tối thiểu rủi ro khi cần.
Thường thì họ giới hạn người leo trong ngày, cho nên để đăng ký được vào ngày mình đi, họ sẽ tiến hành bốc thăm. Nhiều khi may mắn thì mình được chọn vào thời gian mình mong đợi, còn không nhiều người cũng bị trượt và phải đăng ký lại nhiều lần”.
Kể về kỷ niệm chinh phục đỉnh Ngọc Sơn cao 3.952m, chị cho biết mình đã có nhiều cảm xúc đẹp trong chuyến đi này. Để có được một chỗ ngủ trên Paiyun Sơn Trang – nơi nghỉ chân của các tay leo núi đến từ khắp nơi trên thế giới, chị phải đăng ký trước 2 tháng. May mắn, chị được bốc thăm để leo đúng ngày mình đã chọn, bởi vì mỗi ngày có hàng trăm đến hàng nghìn hồ sơ đăng ký leo mà chỗ ngủ chỉ giới hạn cho 116 người.
Với chiếc ba lô nặng 8kg trên vai, dọc đường chị nhiều lần phải tìm một mặt phẳng để nằm nghỉ.
Trên đường chinh phục đỉnh Ngọc Sơn Khi lên đến Paiyun Sơn Trang, cũng là lúc chị thấm mệt và đôi chân dường như không còn chút sức lực nào. Chị về phòng và chui vào chiếc túi ngủ đặt trên giường không có đệm giữa cái lạnh chỉ khoảng 2 độ C. Càng về đêm, cái lạnh càng tê tái và được cảm nhận rõ ràng hơn. Sự khắc nghiệt của thời tiết và địa hình khiến chị vô cùng ngưỡng mộ những nhân viên phục vụ ở đây – những người phải vận chuyển lương thực, hoa quả, nước uống, các trang thiết bị lên núi hằng ngày bằng chính đôi chân mình để phục vụ nhu cầu của người leo núi.
Sau một đêm khó ngủ, 7h sáng đoàn của chị thức giấc để ăn vội bát mì tôm, tiếp tục hành trình chinh phục đỉnh Ngọc Sơn. Lúc này, ở điểm nghỉ chân cũng có khá nhiều người đã bỏ cuộc vì quá mệt hoặc say độ cao.
Đoạn đường còn lại để lên đến đỉnh chỉ còn khoảng 2,1km nhưng vô cùng khó khăn và gian nan vì độ dốc, mức độ hiểm trở của các vách đá, vực thẳm, cộng với cái lạnh và gió buốt thổi liên tục.
Cuối cùng, với sức mạnh ý chí kiên cường, chị đã đứng trên đỉnh của khu vực Tây Thái Bình Dương sau quãng đường leo gần 13km. Lúc này, chị có thể ngắm nhìn toàn bộ quần thể núi non xung quanh giữa bầu trời xanh cao vời vợi và chuẩn bị cho hành trình xuống núi.
Cảm xúc hạnh phúc vỡ oà vẫn còn lan toả ngay cả khi chị cùng đoàn của mình đã đặt chân trở lại điểm xuất phát trong buổi chiều ngày hôm đó. Với chị, đến với Đài Loan mà không chinh phục Ngọc Sơn sẽ là một thiếu sót đầy tiếc nuối với một người mê leo núi.
“Tôi sẽ tiếp tục theo đuổi niềm đam mê của mình bằng cách chinh phục những đỉnh núi khác bất cứ khi nào có thời gian”, nữ tiến sĩ chia sẻ.
Chị Kim Anh đặt chân lên đỉnh Ngọc Sơn sau gần 13km leo bộ. Đăng Dương
Ảnh: NVCC
8X chinh phục 8 ngọn núi trong 18 ngày, cộng đồng leo núi nể phục
Hành trình chinh phục 8 ngọn núi trong vòng 18 ngày của anh Phan Duy Linh được cộng đồng đam mê leo núi thán phục.
">...
阅读更多3 đứa con suýt chết thảm vì mẹ cặp bồ trai trẻ
Ngoại Hạng AnhKhông có cuộc truy đuổi nào, chỉ có nghi án bất chính và sự biến mất đường đột của người mẹ, nỗi đớn đau tột cùng đến mất lý trí của người cha đã gây nên thảm kịch đó.
Bế một em, cõng một em vượt 1km đường ruộng
Trưa ngày 6/11, tại bệnh viện Chợ Rẫy, Xa lộ Pháp luật đã gặp em Nguyễn Văn Nghĩa (SN 1998, ngụ ấp Thuận Nam, xã Thuận Thành, huyện Cần Giuộc, Long An), người duy nhất chứng kiến cảnh cha và các em bị nạn.
Cậu bé 15 tuổi chưa hết thảng thốt kể lại sự việc.
Cậu bé khá gầy gò so với tuổi 15. Sự hoảng sợ, buồn bã, lo lắng vẫn còn hằn rõ trên khuôn mặt thơ ngây. Nghĩa kể, tối hôm đó, mẹ mình không về nhà. Bốn cha con vẫn sinh hoạt như thường lệ. Ăn cơm xong, cha Nghĩa là anh Nguyễn Văn Điền (SN 1965) mắc mùng ngủ cùng hai con trai nhỏ, một bé 9 tuổi, bé còn lại mới 4 tuổi. Nghĩa nằm một mình ở nhà dưới.
Khoảng 2h sáng ngày 5/11, đang say ngủ, Nghĩa bỗng giật mình tỉnh giấc bởi nghe tiếng các em khóc trên nhà. Không thấy cha nói gì, sợ có chuyện chẳng lành, cậu vội chạy lên xem. Vừa bước vào phòng, người anh cả kinh hoàng trước cảnh tượng hai em mình nằm sõng soài trên nền nhà, máu me đầy người, miệng kêu la thảm thiết.
Vừa lúc đó, người cha từ trong buồng bước ra, không nói không rằng, đi về phía sau nhà. Nghĩa cố kêu cha quay lại đưa các em đi viện nhưng không thấy trả lời.
Cậu bé 15 tuổi đành gắng sức bế em bé 4 tuổi lên, đồng thời nâng đỡ đứa em 9 tuổi, động viên "Em cố gắng, anh em mình ra ngoài lộ (đường) anh kêu người đưa hai đứa đi bác sĩ".
Ra đến hiên, Nghĩa thấy cha đứng trên nóc nhà. Cậu năn nỉ cha xuống, đưa hai em đi bệnh viện nhưng người cha vẫn không trả lời. Trước tình trạng nguy kịch của các em, Nghĩa đành "tự thân vận động", đứa bế trước ngực, đứa dìu sau lưng, ra khỏi nhà. Lúc đó, đứa em út đã mê man, nằm thiêm thiếp trong tay anh.
Cậu em thứ hai máu me đầy người, xiêu vẹo bám vào anh trai, lết đi. 3 anh em lần mò men theo đường ruộng để ra đường lớn.
Được chừng 500m, cậu em thứ hai cũng khuỵu xuống "Anh ơi, em không đi nổi nữa đâu". Em út thì đang lả đi trên tay, cậu bé 15 tuổi rơi nước mắt "Em ráng bám vào cổ, anh cõng ra ngoài lộ, ở đây thằng út chết mất".
Trong đêm tối, với lòng thương em vô bờ bến, cậu bé 15 tuổi đã "tha" được cả hai em vượt qua hơn 1km đường ruộng, tìm về nhà bà nội.
Người chú ruột kể lại "Lúc đó khoảng hơn 3h sáng, tôi nghe tiếng gọi: Nội ơi, nội ơi! Ra mở cửa, thấy thằng anh tay bế thằng út, lưng cõng thằng thứ hai, đều máu me đầy người. Thằng Nghĩa chỉ nói được mỗi câu "Chú út ơi!" rồi ngã vật ra nhà".
Nhớ lại cảnh tượng lúc đó, mắt Nghĩa đỏ hoe "Em ôm thằng nhỏ phía trước, thằng lớn đu ở phía sau. Đường đi gập ghềnh lại tối. Hai đứa nặng quá, em lết từng bước, mệt đến mức nhiều lúc tưởng đi không nổi. Nhưng nghĩ đến hai em sẽ chết, em sợ quá, vừa cố gắng bước, vừa khóc. Em cũng chẳng nhớ mình đến nhà nội khi nào, chỉ biết khi tỉnh dậy, mọi người bảo hai em đã được đi viện rồi".
Bi kịch vì nghi vợ có tình nhân?
Sau khi đưa hai bé nhập viện Cần Giuộc, một người cháu trong gia đình được cử quay lại nhà để tìm người cha hai bé. Gọi hoài không thấy đâu, dùng đèn pin của điện thoại soi, người cháu ngã ngửa khi thấy chú mình be bét máu, nằm ở trước sân. 5h sáng ngày 5/11, cả 3 cha con nạn nhân đều được chuyển lên bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) để điều trị.
Sáng hôm sau vụ việc, được cấp cứu kịp thời, bé 9 tuổi đã tỉnh, nhưng hoảng loạn chưa thể nói chuyện. Bé út và người cha vẫn mê man bất tỉnh. Các bác sĩ cho biết 3 nạn nhân đều nhập viện trong tình trạng chấn thương sọ não, đa chấn thương nghiêm trọng.
Sau khi xảy ra vụ việc, vợ chồng người em út của nạn nhân Điền phải bỏ cả nhà cửa, lên Sài Gòn chăm anh và các cháu. Chia sẻ về hoàn cảnh của anh trai, người em này khá rụt rè:
"Anh Điền lấy vợ cách đây gần 20 năm. Chị dâu nhỏ hơn anh tôi cả mười mấy tuổi. Thời gian đầu, gia đình khá hạnh phúc. Anh Điền khỏe mạnh còn chị dâu thì nhanh nhẹn. Nhà không có đất, vợ chồng anh ấy đi mướn ruộng của người ta về làm. Tuy chưa phải có của ăn của để nhưng kinh tế cũng không đến nỗi khó khăn".
Đứa con út vào viện trong tình trạng nguy kịch.
Theo người em, mọi chuyện đang yên ấm, bỗng nhiên cách đây khoảng 3 năm, anh Điền có biểu hiện lạ, hay cười vô cớ hoặc nói chuyện một mình. Từ người đàn ông tháo vát, trụ cột gia đình, anh trở thành người lầm lì, chậm chạp. Người vợ lo lắng đưa đi khám bác sĩ, tá hỏa khi biết chồng mình bị "rối loạn thần kinh".
Từ đó, anh Điền liên tục phải uống thuốc điều trị. Có thuốc, bệnh tình còn thuyên giảm một phần. Chẳng may hết thuốc, chưa kịp mua, anh lại lên cơn. Tuy bị bệnh như vậy, nhưng theo đánh giá của người em, anh trai mình rất hiền, không làm hại ai.
Những lúc khỏe khoắn, anh Điền vẫn chăm chỉ làm lụng, chỉ có điều chậm chạp hơn xưa. Chạy chữa nhiều nơi tốn nhiều tiền, bệnh không khỏi, gia đình đành đưa anh Điền về nhà tự điều trị.
Cậu con cả cũng nhận xét về cha "Ba con tuy bị bệnh, chậm chạm nhưng vẫn chăm chỉ, hàng ngày, ngoài bó chổi đi bán cho người ta, ba còn đi làm ruộng. Mẹ con đi làm công nhân, việc nhà ba con đều làm hết. Đối với bọn con, thỉnh thoảng ba cũng nóng nảy, la mắng nhưng hầu như không bao giờ đánh bọn con".
Từ khi chồng bị bệnh, người vợ trẻ thay thế trở thành trụ cột kinh tế trong gia đình. Đồng lương công nhân eo hẹp nhưng với mức sống "miệt vườn", vẫn là thu nhập chính để "duy trì" 5 miệng ăn. Tuy nhiên, bắt đầu từ đây, nhiều mâu thuẫn nảy sinh.
Thời gian vợ anh Điền làm trong nhà máy, những người quen cùng làm chung thường xì xào về mối quan hệ "trên mức tình bạn" của chị với một đồng nghiệp cùng phân xưởng.
Nhiều người còn quả quyết đã bắt gặp họ đi chơi tối cùng nhau. Nghe điều tiếng không hay về chị dâu, gia đình người em chồng cũng đôi lần bóng gió nhắc nhở. Thế nhưng, chị dâu một mực khẳng định "Người ta đặt điều chứ tôi với anh ta chỉ là bạn bè".
Mối nghi ngờ đã lâu, nhưng người trong gia đình không ai dám nói với anh Điền, sợ anh bực tức, bệnh tình lại nặng thêm. Tuy nhiên ngày 4/11, một người họ hàng nhà chồng tận mắt trông thấy người vợ đi chơi với "nghi can". Được nhắc nhở nhẹ nhàng, một lần nữa, người vợ anh Điền khăng khăng "Chúng tôi chỉ là bạn".
Quá bực bội, không suy nghĩ thiệt hơn, ngày hôm sau, người họ hàng này bèn đem chuyện nói lại với anh Điền. Nghe nghi vấn vợ mình ngoại tình, người chồng chỉ lặng im, hồi lâu mới hỏi "Sao biết lâu rồi mà bây giờ mới nói với tôi?".
Rồi không chờ nghe giải thích, khuyên răn, anh bỏ vào nhà ngồi như hóa đá. Tối hôm đó, không hiểu vì lý do gì, người vợ không về. Đến đêm thì xảy ra vụ việc kể trên.
"Đã nghèo còn gặp cái eo"
Người em út anh Điền chia sẻ "Việc người ta đồn chị dâu có quan hệ bất chính, gia đình tôi đã nghe từ lâu. Nhưng ai cũng mới thấy chị ấy đi chơi, còn họ quan hệ với nhau mức độ đến đâu thì tôi không được biết. Song là người nhà, chúng tôi cũng đôi lần nhắc nhở.
Chị ấy nói "Không có chuyện đó" nhưng rồi đâu vẫn đóng đó, vẫn đi chơi, qua lại với nhau. Hiện giờ anh tôi chưa tỉnh, gia đình cũng chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Cháu Nghĩa cũng chỉ thấy hai em bị thương, rồi thấy ba đứng trên mái nhà, nghi là nhảy lầu, chứ không ai nhìn thấy anh ấy hành hung các con.
Tuy nhiên, qua xét đoán sự việc từ đầu đến cuối, tôi nghĩ có lẽ anh mình bệnh tật, nghe chuyện vợ ngoại tình, suy nghĩ quẩn, mới nảy sinh ý định sát hại các con rồi tự vẫn".
Khi được hỏi suy nghĩ của mình về sự việc, cậu bé 15 tuổi lí nhí "Con nghe người ta nói, mẹ có người khác, chắc ba buồn quá, ba phát bệnh...". Lại hỏi "Con có tin những gì người ta đồn về mẹ không", cậu bé buồn bã cúi đầu không nói.
Theo người em trai, từ khi anh Điền bị bệnh, kinh tế gia đình ngày càng khó khăn, mảnh ruộng nhỏ cấy hái không đủ thóc gạo ăn. Công việc hàng ngày của anh giờ chỉ là bó chổi để bán. Người vợ đi làm công nhân, lương không đủ nuôi 3 đứa con ăn học. Để đỡ đần cha mẹ, cậu con cả đã quyết định nghỉ học, tìm việc làm kiếm tiền, lo cho các em được học tiếp.
Nghĩa cho biết "Con nghỉ học hơn một tháng rồi, đi rửa xe thuê cho người ta, mỗi ngày được trả 100 ngàn nhưng chưa lĩnh. Hôm bữa, bố và các em bị nạn, con đã xin ứng trước 3 triệu đồng để đóng viện phí".
Người em trai anh Điền tâm sự thêm "Phía bệnh viện yêu cầu đóng viện phí cho hai cháu hết 5 triệu đồng, chúng tôi đã xoay xở được. Nhưng để chữa trị cho anh tôi, các bác sĩ yêu cầu ứng viện phí những 17 triệu đồng. Tôi đã hết tiền, đành gọi điện về kêu bán mảnh ruộng 500m2 của anh ấy.
Bấy giờ mới biết, trước đó cần tiền chữa bệnh, anh ấy đã cầm ruộng lấy 2 chỉ vàng, giờ có bán cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Từ sáng tới giờ, vận động họ hàng, anh em mỗi người góp một ít mới được 10 triệu. Tuy nhiên, nghe bác sĩ nói, 3 bố con bị rất nặng, đây chỉ là ứng viện phí ban đầu. Nếu có chữa chạy được, tốn kém phải lớn hơn số đó rất nhiều. Tôi lo quá".
Ngừng một lúc nén cơn xúc động, người em lại thở dài "Nhà người ta có một người đi viện là cả nhà lao đao. Nhà tôi nay có đến 3 người nằm viện, đều trong tình trạng nguy kịch, giờ chẳng biết xoay xở, trông mong vào đâu".
(Theo Xa lộ pháp luật)">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Shams Azar vs Mes Rafsanjan, 22h30 ngày 7/3: Trận chung kết ngược
- Phụ huynh Trung Quốc không còn lo con nghiện game
- Không thể tha thứ cho chồng nhưng lại chạnh lòng khi anh tái hôn
- 4 quán cơm tấm cho khách ăn đêm tại TP HCM
- Kèo vàng bóng đá Monchengladbach vs Mainz, 02h30 ngày 8/3: Chia điểm?
- Kia có nhà máy đầu tiên chỉ sản xuất xe điện
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Ankara Keciorengucu vs Erzurumspor FK, 17h30 ngày 10/3: Tiếp tục gieo sầu
-
Choáng với bảng danh sách chi tiền Tết của bà nội trợ
-
LTS: Cái chết tức tưởi của một nữ sinh vì bị ghép ảnh tung lên Facebook đangkhiến dư luận đặt ra bao câu hỏi nhức nhối: gia đình, nhà trường đã ở đâu trongkhoảnh khắc khủng hoảng của tuổi học trò?
Giá như em học sinh được trang bị kỹnăng sống, kỹ năng vượt khủng hoảng, giá như những người thân bên cạnh quan tâmsâu sát đến em và bản thân họ cũng có những kỹ năng giúp em vượt khó, giá nhưnhững người có trách nhiệm được trang bị kiến thức và kỹ năng trước những tácđộng lớn lao của công nghệ đến cuộc sống... thì biết đâu em gái kia đã đượcsống? Từ sự việc đau lòng này, chúng tôi xin mở diễn đàn trao đổi về "Kỹnăng vượt khủng hoảng" của học sinh, gia đình, nhà trường, xã hội nhằm tìm ranhững giải pháp tối ưu tránh những cái chết thương tâm như trên ! Trân trọng mờibạn đọc tham gia! Mọi ý kiến xin gửi về doisong@vietnamnet.vn
Ba mẹ thân yêu,
" alt="Tâm thư gửi phụ huynh sau cái chết tức tưởi của nữ sinh">Tâm thư gửi phụ huynh sau cái chết tức tưởi của nữ sinh
-
Trong vai nhân vật trải nghiệm, Jain không đi giày mà chỉ xỏ đôi tất trắng. Đi dạo một vòng quanh đường phố với đôi tất trắng, kết quả khi quay về khiến cô bất ngờ.
Sau khi đi bộ một vòng, nữ du khách Ấn Độ khoe đôi tất trắng vẫn không bị dính bụi bẩn (Ảnh: Simran Balar Jain). "Không thể tin nổi. Đôi tất vẫn trắng tinh. Tôi đã đi bộ dọc theo những con phố và trên vỉa hè đông đúc. Chắc chắn Nhật Bản là quốc gia sạch sẽ nhất thế giới", cô gái Ấn Độ khẳng định.
Tuy nhiên trong video, Jain không nói rõ thời gian cô đã đi bộ bao lâu và tổng quãng đường di chuyển thế nào.
Video lập tức trở thành tâm điểm chú ý với rất nhiều nhận định trái chiều. Những người chưa từng tới Nhật Bản du lịch bày tỏ mong ước một lần được đặt chân tới đây để trải nghiệm cảm giác "sống ở quốc gia sạch sẽ nhất thế giới sẽ ra sao".
"Không thể tin nổi đôi tất vẫn trắng tinh dù đi bộ qua mấy tuyến phố. Trong khi ở nơi tôi sinh sống, chỉ đi vài bước thì đôi giày đã dính tàn thuốc, bã kẹo cao su và giấy vụn", một người dùng mạng xã hội ở Ấn Độ lên tiếng.
Bên cạnh đó, rất nhiều ý kiến cho rằng đây chỉ là video có chủ đích gây sự chú ý, tạo tương tác cao với nội dung phóng đại sự thật.
"Chắc chắn cô ấy chỉ đi loanh quanh vài bước ở khu vực quay phim. Làm gì có nơi nào mà đường phố không dính cát bụi như vậy", một tài khoản trên Instagram phản bác.
Cùng với đó, một số khác lại lên tiếng bày tỏ ủng hộ nội dung mà Jain chia sẻ.
Đường phố Nhật Bản sạch không một cọng rác (Ảnh minh họa: X).
"Tôi từng tới Nhật Bản du lịch và thấy ngạc nhiên nhiều thứ ở nơi này. Đường phố rất sạch sẽ dù thùng rác không nhiều. Sau các lễ hội âm nhạc, người dân và du khách đều tự nguyện dọn dẹp, không xả rác thải bừa bãi. Điều này rất đáng học hỏi", một tài khoản bình luận.
Bất chấp những lời phản đối hay ủng hộ, đến nay Jain vẫn giữ im lặng. Trong một đoạn video khác, nữ du khách Ấn Độ cho biết được trải nghiệm những cải tiến công nghệ ở Nhật Bản, thử món sinh tố và nước cam do robot làm. Cô hy vọng những công nghệ hiện đại này sẽ sớm xuất hiện tại quê hương mình.
Trẻ em Nhật Bản được học cách tự dọn dẹp từ nhỏ (Ảnh: Japan Intercultural). Dù video của cô gái Ấn Độ gây nhiều tranh cãi nhưng không thể phủ nhận từ lâu Nhật Bản đã nổi tiếng với những con phố sạch sẽ, hệ thống quản lý chất thải hiệu quả và giảm mức độ ô nhiễm ở ngưỡng tối thiểu.
Sự sạch sẽ và vệ sinh đã ăn sâu trong nếp văn hóa của người Nhật. Người dân tại đây nổi tiếng với nếp sống kỷ luật. Hành vi vứt rác bừa bãi bị coi là thiếu tôn trọng người khác.
Tờ SCMP(Hong Kong) cho biết, Tokyo hiện là nơi sinh sống của gần 14 triệu cư dân nhưng thành phố này có rất ít thùng rác công cộng vì hầu hết mọi người đều mang rác về nhà.
Vứt rác bừa bãi là hành vi bất hợp pháp tại Nhật. Những ai vi phạm có thể đối mặt với hình phạt lên tới 5 năm tù và phạt tiền khoảng 66.000 USD (1,7 tỷ đồng).
Các trường học tại Nhật Bản cũng nhấn mạnh vào việc giáo dục vệ sinh.
Ngay từ nhỏ, trẻ em ở Nhật được học về tầm quan trọng của vệ sinh cá nhân bằng cách tự dọn dẹp lớp học thay vì thuê lao công. Việc thực hành này nuôi dưỡng ý thức trách nhiệm và tinh thần làm việc theo nhóm.
Cùng với đó, việc duy trì sự sạch sẽ là trọng tâm của các nghi lễ thanh lọc trong tôn giáo ở Nhật Bản.
" alt="Cô gái bị tố phóng đại chuyện đường ở Nhật sạch tới mức không dính cát bụi">Cô gái bị tố phóng đại chuyện đường ở Nhật sạch tới mức không dính cát bụi
-
Nhận định, soi kèo Liverpool vs Southampton, 22h00 ngày 8/3: Đạp đáy giữ đỉnh
-
Ảnh: Báo Nghệ An
Là một Phật tử, mẹ tôi thường xúc động khi được các sư thầy ở chùa gắn lên ngực áo một bông hồng nhạt. Mẹ bảo do ông ngoại đã mất nên mẹ chỉ có thể cài lên áo màu hoa này, thật ngưỡng mộ những người còn đủ cha mẹ. Những lời nhỏ nhẹ nhưng khiến tôi thấm thía và ngậm ngùi. Bản thân chợt nhận ra không chỉ Vu Lan mà bất kỳ thời điểm nào trong đời, khi chúng ta vẫn còn cha mẹ bên cạnh, đều là những thời khắc hạnh phúc.
Người chở che cho ta suốt cuộc đời
Thời còn niên thiếu, tôi có đọc được câu nói rất hay: “Cha mẹ là người có thể thay thế tất cả người khác, nhưng không người nào có thể thay thế đươc cha mẹ”. Trải qua biết bao năm tháng, đến tận khi trưởng thành, tôi mới thấu hiểu hết ý nghĩa của câu nói này.
Mùa Vu Lan năm trước, khi ngồi nghe các sư thầy giảng về công ơn của đấng sinh thành, tôi chợt nhớ đến sự chở che, bảo bọc mà bản thân nhận được trong suốt ba mươi năm qua từ cha mẹ mình. Tôi nhớ đến gương mặt đẫm mồ hôi, kiên nhẫn của ba khi đứng dưới nắng, chờ đón tôi tan trường suốt gần 12 năm phổ thông. Tôi nhớ hình ảnh mẹ vất vả, không quản ngại khó nhọc chăm chút cho bản thân từng miếng ăn giấc ngủ.
Bất kỳ thời điểm nào khó khăn trong đời, ba mẹ là người duy nhất bên cạnh động viên và bảo bọc mỗi người chúng ta. Cá nhân tôi cho rằng công ơn sinh thành và dưỡng dục ấy không chỉ một vài lời có thể giải bày cho hết. Đó là kết quả của tình yêu thương và lòng bao dung mà ngoài cha mẹ, chẳng có bất kỳ ai có thể thay thế được.
Người truyền cảm hứng giản dị mà thấm thía
Vài năm trước, sau khoảng thời gian giảng dạy tại trường, tôi phải đối mặt với một tình huống rất nan giải trong nghề. Tâm trạng kiệt quệ, tinh thần sa sút khiến bản thân rơi dần vào trạng thái trầm cảm. Tôi rất muốn nghỉ việc, nhiều lần muốn buông bỏ ước mơ, nhưng lại không dám nói với bất kỳ ai.
Khi biết được điều này, mẹ nhỏ nhẹ nói với tôi: “Mẹ không muốn con buồn lòng vì bất cứ ai hay bất cứ điều gì. Nhưng nếu con rời bỏ nơi ấy tức là con chấp nhận những điều họ nói sai về con. Dù mẹ biết con có khả năng tìm cho mình một con đường khác nhưng vì sao không cho con một cơ hội để ở lại. Thời gian qua đi, sẽ có lúc con thấy bản thân đúng đắn như thế nào. Con hãy yên tâm, vì mẹ luôn ở bên con và tin tưởng con tuyệt đối”.
Lời động viên giản dị mà thấm thía ấy đã khiến bản thân tôi vững tin vào lựa chọn ở lại và tiếp tục công việc. Thay vì suy nghĩ tiêu cực, tự giày vò tâm trí của bản thân, tôi học cách chấp nhận thực tại, ra sức kiên nhẫn và tận tâm hơn với công việc. Hơn bất kỳ ai, tôi luôn tin rằng dù thế giới quay lưng, mỗi người chúng ta vẫn còn gia đình và cha mẹ là “hậu phương” vững mạnh phía sau. Gia đình là nơi duy nhất có thể dang rộng đôi tay bảo bọc cho chúng ta qua biết bao mưa nắng đời thường giữa cuộc mưu sinh tất bật.
Người dạy tôi biết bao bài học về nhân sinh
Tôi luôn thấy bản thân rất may mắn khi được là con của ba mẹ mình. Ba mẹ không những là đấng sinh thành nhẫn nại, khoan dung mà còn là những người con rất hiếu thảo, yêu thương ông bà tôi hết mực.
Trước khi ông bà nội mất, tôi hiếm khi thấy ba khóc. Ba chỉ lẳng lặng đem cơm, chăm thuốc và vỗ về cơn đau của ông bà những ngày mỏi mệt trên giường bệnh.
Nhưng sau ngày ông bà ra đi, mỗi dịp đám giỗ, ba tôi đều lẳng lặng đứng sau bàn thờ, khóc đầm đìa cả vạt áo. Mỗi thời điểm như vậy, mẹ hay bảo tôi xuống nhà dưới, để cho ba được yên tĩnh với ông bà. Cũng bởi mẹ hiểu ba đau lòng đến độ nào trước sự ra đi của ông bà nội, mặc dù ba vẫn luôn nói: “Ông bà đã có những ngày cuối đời rất viên mãn, hẳn họ sẽ rất nhẹ lòng khi thấy con cháu vẫn bình an”. Rồi ba cũng đến chùa thường xuyên hơn, dẫu mỗi mùa Vu Lan vẫn xót xa vì bông hồng trắng trên áo mình.
Còn mẹ tôi vốn là người hoạt bát, hay thích trò chuyện với ông bà ngoại. Chín năm trước, bệnh tình của ông ngoại ngày một trở nặng. Mẹ tôi quyết định xin nghỉ việc tạm thời, ở nhà dành hết thời gian chăm sóc ông. Nhưng rồi, ông ngoại tôi cũng không qua khỏi. Mẹ đưa ông về nhà trên chiếc xe cứu thương của bệnh viện.
Kể từ thời điểm ấy đến nay, mỗi khi nhìn thấy chiếc xe cứu thương nào trên đường, mẹ đều nghĩ đến ông ngoại, đến ngày li biệt mà cả đời mẹ chẳng thể nào quên. Dù vậy, mẹ vẫn thường bảo mình vẫn còn may mắn vì còn có bà ngoại ở cạnh. Suốt mùa dịch bệnh, mẹ tôi đứng ngồi không yên vì bà ngoại hay trở bệnh. Mẹ kiên nhẫn nấu cháo, đút thuốc, pha nước cam thậm chí thông báo tình trạng dịch bệnh mỗi ngày cho bà. Từ hình ảnh ấy, tôi học được biết bao bài học nhân sinh về tình yêu thương và lòng hiếu thảo với cha mẹ.
Tôi nghĩ Vu Lan không chỉ là dịp lễ để báo hiếu theo truyền thống của đạo Phật mà còn là thời điểm để nhắc nhở bản thân đã được nhận biết bao tình cảm thiêng liêng như thế nào từ các bậc sinh thành. Cài một đóa hoa hồng đỏ thắm trên ngực áo, để biết mình đang hạnh phúc ra sao, khi vẫn còn cha mẹ bên cạnh.
Hoài My
Mâm cỗ cúng Rằm tháng 7 theo gợi ý của chuyên giaNghệ nhân Ánh Tuyết cho rằng, khi làm mâm cơm cúng Rằm tháng 7, các gia đình có thể chọn thực phẩm theo mùa, chế biến món ăn phù hợp khẩu vị, tránh lãng phí." alt="Mùa Lễ Vu Lan: Cài hoa hồng đỏ trên áo để nhớ mình còn là người hạnh phúc">
Mùa Lễ Vu Lan: Cài hoa hồng đỏ trên áo để nhớ mình còn là người hạnh phúc