您现在的位置是:Công nghệ >>正文
Nước mắt sinh viên miền Trung mùa bão
Công nghệ411人已围观
简介Bao lần miền Trung đối đầu với bão dữ cũng là từng ấy lầndải đất này bị chìm dưới dòng lũ khốc liệt....
Bao lần miền Trung đối đầu với bão dữ cũng là từng ấy lầndải đất này bị chìm dưới dòng lũ khốc liệt. Những người con sinh ra trên mảnhđất này dù ở đâu khi nghe tin bão đổ bộ vào quê mình,ướcmắtsinhviênmiềnTrungmùabãmu vs mci ruột gan lại nung nấu mộtnỗi lòng: "Không biết nhà mình giờ ra sao?".
Gặp người bị thương khi giúp dân chạy lũ
Dân rốn lũ ngồi trên nóc nhà chờ… cứu trợ
Hình ảnh đối lập về các ‘ông huyện’ lúc bão lũ
Tags:
相关文章
Soi kèo phạt góc Cavalier vs Inter Miami, 7h00 ngày 14/3
Công nghệChiểu Sương - 13/03/2025 14:17 Kèo phạt góc ...
阅读更多Từ bỏ quốc tịch phim, 'hờn dỗi' trẻ con hay thách thức bộ luật?
Công nghệTrước hết, phải nói ngay, “Vị” là phim Việt Nam đầu tiên từ bỏ quốc tịch Việt Nam. Trước đó, phim “Vị” đã đoạt Giải đặc biệt của Ban giám khảo trong hạng mục Những cuộc gặp gỡ (Encounters) ở LHP Berlin nhưng vi phạm Luật Điện ảnh và khi về nước đã không được cấp phép phổ biển. Nhà quản lý nói gì?
Khi được hỏi về quan điểm về việc này, họa sĩ Vi Kiến Thành, Cục trưởng Cục Điện ảnh cho biết, Cục mới chỉ nhận thông tin về việc phim “Vị” từ bỏ quốc tịch qua một tờ báo và sẽ tìm hiểu vấn đề, xem xét kỹ việc này qua cuộc họp trực tuyến với nhà sản xuất. Ông cho biết: Phim “Vị” khi trình duyệt trong nước, Hội đồng duyệt phim quốc gia ngoài một thành viên duy nhất có ý kiến xem xét phổ biến phim này ở phạm vi hẹp thì số còn lại đều nhất trí không phổ biến “Vị”. Sau đó, Cục lại tổ chức chiếu mời các chuyên gia tư vấn ngoài Hội đồng đến xem và cho ý kiến, từ Vụ trưởng Vụ Văn hóa - Văn nghệ Ban Tuyên giáo TƯ, đai diện Hội phụ nữ Việt Nam, một số báo như Báo Văn hóa, Tạp chí Điện ảnh… Và Hội đồng tư vấn nhất trí 100% không phổ biến “Vị” ở Việt Nam. Khi đó, Cục mới ra quyết định không cho phổ biến “Vị”. Cũng không thể cắt bỏ hay lược bớt cảnh nude vì nếu thế nó sẽ không thành phim.
Ông Vi Kiến Thành nói thêm: Việc “Vị” từ bỏ quốc tịch Việt là câu chuyện chưa từng có tiền lệ ở ta. Với những người làm nghệ thuật, đó là điều không vui. Còn góc độ pháp luật sẽ là câu chuyện khác. “Vị” là phim hợp tác sản xuất với nước ngoài thì nó đã vi phạm Luật Điện ảnh ngay từ đầu khi không trình kịch bản để thẩm định.
Trong một cuộc tọa đàm trực tuyến, nhiều đạo diễn đề nghị bỏ khâu thẩm định kịch bản khi nước ngoài hợp tác làm phim tại Việt Nam. Theo tôi, cần cởi mở, thông thoáng hơn để thu hút nước ngoài về đầu tư làm phim tại Việt Nam là đúng, nhưng việc kiểm duyệt kịch bản đứng trên góc độ quản lý Nhà nước lại rất cần. Nhiều phim hợp tác, Hội đồng không cho phép vì vấn đề nội dung kịch bản xuyên tạc như có kịch bản nói rằng hang động Sơn Đoòng không phải của Việt Nam, hay kịch bản về cuộc Tổng tiến công và nổi dậy xuân Mậu Thân 1968 được nhìn theo hướng hoàn toàn khác. Vì thế không nên chỉ nhìn ở góc độ kinh tế mà cần nhìn Luật Điện ảnh trong các mối quan hệ điều phối khác nhau.
Trước hiện tượng một số phim độc lập không xin cấp phép mà tự ý gửi đi dự các LHP quốc tế rồi về mới xin duyệt phát hành trong nước, Cục trưởng Vi Kiến Thành cho hay, có thể tính phương án mở hơn, tạo điều kiện cho phim Việt dễ dàng hơn tham dự LHP quốc tế, như thêm một Hội đồng chuyên biệt để thẩm định phim dự LHP quốc tế. Hội đồng này sẽ độc lập với Hội đồng phim duyệt trong nước, và khi thẩm định phim chỉ trừ những phim chống đối, đi ngược lại đường lối chủ trương của Đảng và Nhà nước, hay xâm phạm đến chủ quyền biển đảo còn những yếu tố khác như tình dục, bạo lực sẽ được nhìn nhận cởi mở hơn. Dĩ nhiên phim đó đi dự LHP quốc tế rồi về nước muốn phát hành thì lại qua Hội đồng trong nước.
Có đáng không?
Có người coi Hội đồng duyệt phim quốc gia là “rào cản làm thụt lùi sự phát triển của điện ảnh Việt Nam”. Và hai phim được dẫn ra là “Ròm” của đạo diễn Trần Thanh Huy và “Vị” của đạo diễn Lê Bảo với lý do phim được vinh danh ở LHP quốc tế bị vùi dập, bị cắt hoặc cấm. Và đỉnh điểm là đạo diễn và nhà sản xuất phim “Vị” sẵn sàng từ bỏ quốc tịch Việt Nam của phim như nhà sản xuất Đồng Thị Phương Thảo chia sẻ trong cuộc tọa đàm chiều 26.9. “Lệnh cấm phát hành đã không hề dựa trên góc độ xem xét tính nghệ thuật của bộ phim. Lê Bảo thậm chí chấp nhận từ bỏ quyền tác giả của bộ phim và tôi là nhà sản xuất, từ bỏ quyền sở hữu của bộ phim, để có thể cứu được đứa con của mình. Chúng tôi chỉ muốn tìm cách cứu được bộ phim”.
Có thật “Vị”, với điện ảnh Việt, là một phim “không thể không cứu”?
Phải chăng từ bỏ quốc tịch Việt của phim là cách làm “sáng tạo”, đi đầu của đạo diễn và nhà sản xuất phim độc lập để những ai sau đó có thể nhìn vào bắt chước?
Thật tiếc cho những người không được xem phim “Vị” vẫn “tát nước theo mưa” để được tiếng là “cấp tiến”, cổ vũ cho lớp trẻ. Càng buồn hơn có vị làm quản lý mà không phân biệt được các hạng mục của các LHP quốc tế để rồi bị choáng và mờ mắt bởi các giải quốc tế, và không hiểu rõ mục đích bỏ tiền đầu tư của các quỹ văn hóa là gì.
“Vị” có đạo diễn - diễn viên - bối cảnh - câu chuyện ở Việt Nam (là TPHCM) mang ẩn ý của đạo diễn rất rõ ràng. Anh chàng da đen đến TPHCM tìm cơ hội đổi đời và sống với 4 người đàn bà trung niên, ăn ngủ với họ theo kiểu quần hôn, cùng với một con heo. Mọi sinh hoạt, ăn ngủ con người sống như thời nguyên thủy hoang dã - mà là của thời thế kỷ 21 ở một thành phố có tiếng là văn minh hiện đại. Kết phim là sự bế tắc không lối thoát dù anh da đen cao giọng khuyên những người phụ nữ nên đi tìm lối đi khác.
Cảnh nude quá dài không đáng nói, cái đáng nói là sự hạ thấp nhân phẩm phụ nữ Việt. Đạo diễn đã biến diễn viên thành công cụ đáng thương trong tay mình chứ không phải là sự hy sinh vì nghệ thuật cao cả.
Việc chối bỏ quốc tịch Việt ở đây là sự hờn dỗi kiểu trẻ con khi không được như ý thì bỏ, để xem thái độ các “người lớn” ra sao. Hay là sự thách thức với Luật của Nhà nước Việt Nam trong quản lý về Văn hóa nghệ thuật?
Nhìn sang Iran, luật kiểm duyệt còn khắt khe hơn Việt Nam nhiều lần, làm phim không sex, không bạo lực, không ma túy, không lạm dụng phụ nữ và trẻ em… nhưng các nhà làm phim Iran vẫn vượt qua để làm những bộ phim xuất sắc giành hàng loạt giải thưởng danh giá. Câu chuyện nhỏ bé, kinh phí ít nhưng giá trị nhân văn của tác phẩm tuyệt vời và đặc biệt nó thấm đẫm văn hóa bản địa.
Trong khi nhiều đạo diễn phim độc lập ở ta không bao giờ dám nhắc hai chữ “nhân văn” vì họ cũng tự biết phim mình làm gì có nhân văn.
Từ bỏ quốc tịch phim Việt, để dán nhãn phim Singapore (“Vị” được sản xuất bởi Singapore, Việt Nam, Đức và Pháp, trong đó Singapore là nhà sản xuất chính) đi dự các LHP quốc tế và mong có giải.
Có đáng không?
Theo Lao Động
'Nếu phim 'Vị' được phổ biến ở Việt Nam, chắc chắn nhận nhiều gạch đá'
"Người đàn ông châu Phi sống với 4 người đàn bà trung niên, ngủ với họ và tất cả đều như thời nguyên thủy, khỏa thân cả trong lúc ăn, làm bếp…", nhà báo Việt Văn nói về bộ phim bị cấm tại Việt Nam.
">...
阅读更多Hồng Đăng thổn thức khi nhớ lại cảnh khóc cùng Hồng Diễm
Công nghệHồng Đăng và Hồng Diễm lại tái ngộ khán giả với bộ phim Matxcơva – Mùa thay láthế sóng Hương vị tình thân từ 28/10 trên khung giờ vàng của VTV1. Dù đây là bộ phim cũ, phát sóng trong khung giờ phim Tết cách đây gần 5 năm, nhiều khán giả đã xem nhưng vẫn thích thú vì được gặp lại cặp đôi họ yêu thích trong bộ phim nhiều cảm xúc. Hồng Diễm trước đó khá bất ngờ khi bộ phim mình đóng khá lâu được phát sóng trở lại trên VTV. Còn Hồng Đăng - bạn diễn của cô thì có dòng chia sẻ dài khi bộ phim Matxcơva – Mùa thay láphát lại.
">
...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Real Espana vs Real Sociedad, 08h30 ngày 14/3: Đạp đáy đuổi đỉnh
- Tết Đinh Dậu 2017: 'Tết xưa bày, nay... bỏ bớt'
- Tạm biệt 2023: Sức khỏe biến động nhưng có thêm nghị lực vượt qua khó khăn
- Xem búp bê, gấp giấy Origami tại Lễ hội văn hoá Việt Nam
- Nhận định, soi kèo Sydney FC vs Wellington Phoenix, 15h00 ngày 16/3: Cứ ngỡ ngon ăn
- Tiền đạo Hàn Quốc nguy cơ ngồi tù vì video sex
最新文章
-
Kèo vàng bóng đá St. Pauli vs Hoffenheim, 02h30 ngày 15/3: Khó tin chủ nhà
-
- Hôm sinh nhật lần thứ 70 của vợ, ông hỏi: “Bà có điều gì ước ao?”. Nhưng bà chỉ thở dài khiến ông cảm thấy mình vô dụng và bất lực vô cùng.
Sau nhiều năm làm Bs nam khoa, Bs Nguyễn Bá Hưng cho biết, bệnh nhân đến với anh ở đủ các lứa tuổi. Từ cháu bé mới 1, 2 tuổi đến những người già.
Trong đó trường hợp khiến Bs Hưng ấn tượng là của ông Phùng Văn Hòa, ở phố cổ Hà Nội. Theo lời Bs, ông Hòa năm nay 83 tuổi. Các con, cháu của ông đều đã lập gia đình và thành đạt.
Họ đều có tư tưởng tiến bộ nên thường động viên ông gặp gỡ người phụ nữ khác vì mẹ của họ đã qua đời khá lâu. Thế nhưng, phải đến gần đây, ông mới có cảm tình với một người phụ nữ. Người phụ nữ này kém ông gần 30 tuổi.
Ảnh minh họa Tình cảm của hai người đang tiến triển rất tốt. Họ thường rủ nhau đi dạo, đi tập dưỡng sinh và vào cả nhà nghỉ... Tuy nhiên, lần nào vào nhà nghỉ, ông cũng thấy mất mặt vì “trên bảo dưới không nghe”.
Điều đó khiến ông buồn bã và bực bội lắm. Thế nhưng ông luôn giấu sự buồn bực ấy ở trong lòng và không dám nói với ai. Sau đó, vì sợ bạn gái buồn, cười chê rồi rời bỏ ông, ông đành tâm sự với cậu con trai út để tìm giải pháp. Cậu con trai vội đưa ông Hòa đến gặp Bs Hưng.
Theo lời kể lại của ông Hưng, khi đến gặp bác sĩ, ông Hòa tỏ ra rất ngượng ngịu nên cậu con trai phải rỉ tai với bác sĩ về lý do đến khám. Sau đó, khi câu chuyện đã cởi mở hơn, ông mới nhờ Bs tư vấn và kê thuốc để mỗi khi gần gũi bạn gái ông không để người ta thất vọng…
Hai tuần sau, vẫn là cậu con trai út đưa ông quay lại gặp Bs tuy nhiên ông không còn vẻ mặt buồn phiền đăm chiêu như hôm trước. Ông còn tự tin khoe “khả năng chiến đấu” của mình.
Ông bảo, bây giờ mỗi lần gặp bạn gái, ông không còn thấy tự ti về “chuyện ấy” nữa. Vì thế, tình cảm của họ tiến triển rất tốt. Thậm chí, ông còn đang tính đến chuyện đón bà về nhà để chăm sóc, chung sống cùng nhau.
Sau đó vẫn đều đều đôi tháng một lần, anh con trai lại đưa ông đến gặp Bs nam khoa để thăm khám và lấy thuốc.
Ảnh minh họa Một trường hợp khác cũng từng khiến Bs nam khoa tại Trung tâm Nam học của một bệnh viện lớn tại Hà Nội rơi vào thế bất ngờ, đó là trường hợp của ông Lê Văn Thăng.
Theo lời kể của Bs, ông Thăng đã ở tuổi 90. Khi đến gặp bác sĩ nam khoa, ông đi một mình nhưng lại yêu cầu phẫu thuật để “cậu nhỏ” trở nên “hoành tráng” cả về hình thức lẫn chức năng.
Điều này khiến các Bs rất bất ngờ. Bởi ở tuổi đó, ít người mong muốn chuyện phẫu thuật tăng kích cỡ. Thế nhưng, khi lắng nghe câu chuyện của ông, mọi người mới thở phào. Có người còn thấy cảm động và rất cảm thông với ông.
Theo đó, ở nhà ông, các con cháu đều đã trưởng thành và có cuộc sống riêng. Căn nhà rộng chỉ còn 2 ông bà chung sống. Cụ bà kém ông 20 tuổi. Thế nhưng, hàng chục năm nay, ông không còn khả năng “chinh chiến” trong khi đó nhu cầu của bà vẫn còn.
Mỗi lần bà “đòi hỏi" ông cũng cố gắng chiều. Nhưng mười lần như một, ông luôn khiến vợ phải thở dài buồn bã vì tình trạng "trên bảo dưới không nghe". Đến ngày sinh nhật lần thứ 70 của bà, ông hỏi: “Bà có điều gì ao ước?”, nhưng bà chỉ thở dài khiến ông cảm thấy mình vô dụng và bất lực vô cùng.
Vì thế, sau nhiều đêm nghĩ ngợi đến mất ăn mất ngủ, cụ ông quyết định rút tiền tiết kiệm rồi đi đến gặp Bs nam khoa. Ông bảo, ở tuổi này, ông chẳng thế sống thêm nhiều năm nữa vì thế, trước khi “nhắm mắt buông tay” ông chỉ muốn cho người phụ nữ mình yêu được toại nguyện…
“Tuy nhiên, ở độ tuổi của ông, việc phẫu thuật tăng kích thước là chuyện hiếm. Vì thế, thay vì phẫu thuật, ông đã được các bác sĩ tư vấn để tìm ra phương pháp cải thiện tốt nhất cho đời sống tình dục của mình”- vị Bs kể.