Nhận định, soi kèo Ipswich vs Queens Park Rangers, 2h45 ngày 30/12
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Al Zawraa vs Naft Misan, 21h00 ngày 28/1: Bảo toàn ngôi đầu -
Khi còn yêu nhau, tôi thầm cảm phục và ngưỡng mộ sự cứng rắn mạnh mẽ của Hoa bao nhiêu thì lúc về chung sống, tôi lại thấy điều đó khiến mình phải chán nản và mệt mỏi bấy nhiêu. Bỏ vợ ngoại tình với người tình nũng nịu, sau 3 tháng tôi 'mất mật' chạy vộiCô ấy độc lập và cứng cỏi như đàn ông vậy. Khi trước mới ra trường chưa có gì trong tay thì đúng là tính cách ấy của Hoa đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Nhưng hiện tại sự nghiệp đã đạt được nhiều thành công, thứ tôi cần không phải một người phụ nữ bản lĩnh giúp đỡ được chồng trong sự nghiệp nữa. Mà tôi muốn một người phụ nữ thật dịu dàng nữ tính và ngọt ngào, cho tôi những phút giây hạnh phúc đê mê.
Vợ tôi chẳng làm gì sai cả nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy chán nản. Hoa không hề biết nhõng nhẽo nũng nịu lấy lòng chồng. Cô ấy cũng chẳng yếu đuối để tôi có thể là vị anh hùng trong mắt vợ. Thậm chí nhiều khi tôi còn cảm thấy mình thua kém vợ là đằng khác.
Như một lẽ tất yếu, tôi ngã vào vòng tay cô nhân viên mới dễ thương, nũng nịu và thừa ngọt ngào. Ly nhỏ nhắn yếu đuối và mong manh như một cánh hồng vậy, khiến tôi chỉ muốn chở che bảo bọc cho cô ấy thật nhiều. Ở bên cạnh Ly, tôi mới thấy mình thực sự là một người đàn ông mạnh mẽ và cao lớn. Tôi là cả thế giới, là vị vua mà cô ấy tôn thờ. Cô ấy cho tôi những cảm xúc đê mê ngây ngất và thấy sự tồn tại của mình có ý nghĩa.
Ngay lập tức tôi không ngần ngại về đưa đơn ly hôn cho vợ để có thể danh chính ngôn thuận đến bên Ly. Tôi không muốn cô ấy chịu thêm bất cứ sự tủi thân nào nữa khi phải ở trong danh phận kẻ thứ ba. Và Hoa đồng ý không níu kéo nửa lời, đúng như tính cách của cô ấy. Tài sản chúng tôi chia đôi, con thì cô ấy nhận nuôi và tôi sẽ chu cấp. Thủ tục ly hôn tiến hành rất nhanh chóng.
Ngay lập tức tôi tậu một căn hộ mới để làm tổ ấm với Ly. Tôi bảo cô ấy nghỉ việc ở nhà hưởng an nhàn sung sướng, chăm lo tổ ấm cho tốt, sáng tiễn tôi đi làm, chiều đón tôi về nhà, bất kể lúc nào tôi cần cô ấy cũng sẽ có mặt ngay không như Hoa còn bận rộn sự nghiệp.
Hai tuần đầu quả thật là mật ngọt, đến tuần thứ ba sống chung đã có chuyện lớn xảy ra khiến tôi sốc nặng. Hôm đó tôi về nhà mở két lấy tiền mang đi hùn vốn làm ăn với bạn thì 800 triệu đã không cánh mà bay. Vội hỏi Ly, cô ấy bật khóc bảo rằng đã lấy cho bố trả nợ mất rồi.
Khi đó tôi mới hay bố Ly có máu cờ bạc, vay nợ cả đống tiền, chủ nợ tới nhà đòi ráo riết. Ông biết Ly đang sống chung với tôi có điều kiện khá tốt nên đến vừa dụ dỗ vừa gây áp lực bắt con gái tìm cách xoay tiền cho ông ta mượn. Dù sao cũng là bố đẻ, Ly chẳng còn cách nào khác bèn lấy tiền trong két sắt của tôi đưa cho bố.
Tôi giận lắm song thấy cô ấy khóc lóc sướt mướt thì lại mềm lòng. Tôi nghĩ bụng 800 triệu là số tiền lớn nhưng tôi có thể kiếm lại được, khó bề mà so sánh với tình yêu của chúng tôi. Do đó tôi lại tha thứ cho cô ấy nhưng tôi không còn để tiền trong két sắt nữa.
Qua 3 tuần nữa, Ly đột ngột quỳ sụp dưới chân tôi khóc lóc thảm thiết xin tôi cứu mạng bố mình. Hóa ra sau khi trả xong khoản nợ 800 triệu kia, ông ta lại chơi bài bạc tiếp và nhanh chóng nợ đến 500 triệu. Tôi bảo không có tiền thì Ly giục đi vay. Thấy tôi ngần ngừ không muốn giúp, Ly quay ra trách tôi không yêu cô ấy, bao lời hứa hẹn thề thốt chỉ là dối trá.
Tới lúc này tôi thực sự thấy mệt mỏi nhưng vẫn còn tình cảm với cô ấy nên tôi giao hẹn đây là lần cuối cùng giúp đỡ, nếu có lần sau thì cũng không thể trách tôi được. Và Ly đã đồng ý.
Sau hơn 1 tháng yên ổn, hôm ấy đi làm về tôi phải choáng váng nhìn cảnh tượng trong nhà. Bố mẹ và em trai Ly mang theo rất nhiều đồ đạc đến nhà, tôi sốc nặng khi được biết từ giờ họ sẽ sống sống chung với chúng tôi.
Lúc này tôi mới biết không chỉ bố Ly ham mê bài bạc mà mẹ và em trai Ly cũng rất lười biếng, từ trước đến nay không chịu đi làm kiếm tiền, toàn trông chờ vào Ly gửi chu cấp. Họ vay tiền ăn tiêu hoang phí, thấy Ly có chỗ dựa vững chắc nên bán luôn căn nhà cũ kỹ kia đi trả hết nợ rồi dọn đến ở với chúng tôi.
Nghĩa là từ bây giờ tôi sẽ phải nuôi cả đám người đó chứ không chỉ riêng vợ sắp cưới là Ly. Họ coi tôi chẳng khác gì cây rụng tiền, tha hồ đòi hỏi và bòn rút. Đáng nói Ly cũng coi điều đó là bình thường. Cô ấy bảo nếu yêu cô ấy thật lòng thì sẽ không ngại việc lo cho cả nhà vợ.
Ba tháng, ở chung được đúng 3 tháng, tôi đã phải vội vàng nói lời chia tay để chạy trốn khỏi mớ bòng bong rắc rối và đáng sợ từ Ly. Bây giờ tôi mới thấy Hoa tốt thế nào. Nhưng tôi biết với tính cách của cô ấy thì sẽ không bao giờ tha thứ cho một kẻ phản bội.
Theo Gia đình và Xã hội
Phải ứng xử sao khi phát hiện vợ ngoại tình?
Khi cố gắng không còn hiệu quả thì lúc đấy bạn mới nên nghĩ đến việc ly hôn.
"> -
Ngày đoàn tụ của gia đình có 2 F0 Cuộc gọi thót tim ở ngõ có nghìn người phải rời nhà trong đêm do dịch CovidSáng 29/9, ông Phí Hữu Khiêm (65 tuổi) dậy sớm hơn thường lệ. Ông mở toang cửa sổ, hít một hơi thật sâu rồi gọi các thành viên còn lại trong gia đình sửa soạn đồ đạc, ăn sáng, mặc đồ bảo hộ để lên xe về nhà.
Ngày chưa nghỉ hưu, thi thoảng ông Khiêm cũng phải đi xa do đặc thù của công việc tu bổ di tích. Tuy nhiên, lần xa nhà này thật đặc biệt. Nơi ông sống - ngõ 328, phường Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân, Hà Nội những ngày cuối tháng 8, đầu tháng 9/2021 là ổ dịch lớn nhất của Thủ đô.
Người dân trở về nhà sau khi ngõ 328 được dỡ phong tỏa. Ông Khiêm nhớ lại, sau khi thành phố phát hiện hơn 20 ca dương tính với Sars-CoV-2 trên địa bàn phường vào 2 ngày 23-24/8, toàn bộ dân cư con ngõ nơi ông sống đều được test Covid-19. Không khí căng thẳng bao trùm bởi ai cũng cảm nhận được nguy cơ trở thành F0 đang hiện hữu trước mắt.
Ngày 27/8, con trai thứ hai và đứa cháu nội 6 tuổi Phan Bảo Khang của ông Khiêm phát hiện bị nhiễm Covid-19.
Con dâu ông Khiêm sốt sắng xin đi cùng để chăm sóc con nhưng không được. Bé Khang thấy nhân viên y tế đến thì rất sợ, kiên quyết không đi theo. Ông bà, bố mẹ phải giải thích thì Khang mới an tâm theo chú vào Bệnh viện Thanh Nhàn. Đêm hôm đó, cả gia đình ông Khiêm không ai ngủ được. Ai cũng lo cho hai chú cháu, nhất là bé Khang.
Một vài ngày sau khi vào viện, Khang sốt cao. Cả gia đình ông Khiêm lúc ấy đã được đưa đi cách ly tại một cơ sở ở Chương Mỹ. Mỗi ngày, họ nóng lòng chờ đợi tin tức mà con trai gửi tới. Sau những ngày bị sốt, Khang dần khỏe lại. Cậu bé còn tham gia học online với các bạn qua điện thoại của chú.
Chú cháu Khang may mắn chỉ bị nhẹ nên sớm nhận được kết quả âm tính. Sau khi khỏi bệnh, cả hai được đưa về một khách sạn trên địa bàn quận bởi khi đó ngõ 328 vẫn đang bị phong tỏa. 5 thành viên còn lại của gia đình sau khi hoàn thành cách ly cũng được đưa về đây.
Dù ở chung một khách sạn nhưng lúc ấy ông Khiêm vẫn chưa được gặp con và cháu trai. Mãi đến hôm 29/9, sau khi ngõ 328 dỡ phong tỏa, cả gia đình mới được gặp nhau sau đúng 1 tháng xa cách.
Bước chân trên con ngõ nhỏ mà mình đã đi hàng chục năm qua, ông Khiêm lâng lâng một niềm vui khó tả. Bởi sau những ngày dịch bệnh hoành hành hai ngõ phố, gia đình ông vẫn trở về đầy đủ 7 người. “Có những người ở ổ dịch này đi rồi không về nữa. Có gia đình hai vợ chồng mắc Covid-19 đều không qua khỏi”, ông Khiêm ngậm ngùi nói.
Ông Khiêm chia sẻ về quãng thời gian chống lại dịch bệnh của gia đình. Cuộc điện thoại thót tim giữa đêm khuya
Chị Cao Bích Hường cũng là một người dân sinh sống ở con ngõ 328. Chị Hường sống cùng mẹ đẻ và cậu con trai sinh năm 2007. Mẹ chị Hường năm nay 90 tuổi, có bệnh nền, đi lại khó khăn nên được lãnh đạo quận đồng ý cho ở lại nhà. Riêng cậu con trai thì vẫn cùng hơn 1.000 nhân khẩu của hai ngõ 328 và 330 di chuyển tới các khu giãn dân.
Thời điểm bùng dịch, Khu tập thể Bóng đèn phích nước Rạng Đông nơi chị Hường sinh sống liên tiếp phát hiện các ca F0. Có tầng có tới 5/7 hộ bị nhiễm Covid-19. Từ tầng 2 trở lên, người dân vẫn phải dùng nhà vệ sinh chung nên nguy cơ lây nhiễm luôn rình rập.
Những ngày tháng giãn cách, con trai chị Hường có thêm trải nghiệm sống tự lập. Tối 2/9, trao cho con bộ đồ bảo hộ, lòng người mẹ rối bời. Chị dặn dò con từng chút một, từ chuyện ăn uống, vệ sinh tới việc chấp hành các quy định về phòng chống dịch khi di chuyển trên đường, khi tham gia test định kỳ. Đặc biệt, chị lưu ý con phải duy trì thói quen tập yoga và lan truyền năng lượng tích cực cho mọi người.
Sống trong tâm dịch, một tiếng gõ cửa hay tiếng gọi của người lạ cũng khiến chị Hường căng thẳng. Chị Hường kể, có hôm đang ở trong nhà, chị nghe tiếng người gọi thất thanh bên ngoài. Nhìn qua khe cửa, chị thấy khoảng 6-7 người mặc đồ bảo hộ màu xanh, màu trắng đứng kín trước nhà. Bên ngoài tiếng còi xe cứu thương vang lên liên hồi.
“Tôi vội vàng mở cửa thì họ thông báo là hôm đó mẹ tôi được lấy mẫu ở nhà, không phải ra trường mầm non như mọi khi. Nghe nhân viên y tế nói xong, tôi mới dám thở mạnh bởi trước đó cứ nghĩ mẹ hay con sắp bị người ta đưa đi”, chị Hường nhớ lại.
Khoảng thời gian đầu, cứ 2-3 ngày, chị Hường và mẹ lại được lấy dịch mũi họng. Hôm thì test nhanh nhưng cũng có hôm làm xét nghiệm PCR. Sau mỗi lần lấy mẫu, chị lại hồi hộp chờ kết quả và thót tim khi thấy số điện thoại lạ gọi đến.
Chị Hường kể có lần hơn 12h đêm, chị thấy chuông điện thoại reo vang. Bên kia vang lên giọng một nhân viên y tế: “Chị ơi em bên test nhanh đây ạ!”. Lúc ấy, chị Hường lo lắm bởi buổi chiều khi thực hiện test nhanh cho mẹ chị, thấy que test lên một vạch, các nhân viên y tế liền rời đi luôn. Còn chị, ban ngày cũng thực hiện xét nghiệm tại điểm tiêm chủng nhưng chưa nhận được kết quả. Chị Hường đoán già đoán non, lẽ nào một trong hai mẹ con sắp phải dọn đồ lên đường.
Tuy nhiên, nhân viên y tế sau đó thông báo với chị là họ bị nhầm số. Nguyên nhân là do số điện thoại của chị Hường và của một gia đình có ca F0 chỉ khác nhau một con số.
Trải qua những ngày tháng sóng gió, chị Hường nhận thấy những thay đổi tích cực trong gia đình cũng như ở ngõ phố nơi mình sinh sống.
Bình thường mẹ chị rất ngại uống sữa, đến bữa cũng chỉ ăn chút ít đồ ăn. Tuy nhiên, khi dịch bệnh ập đến, biết có nhiều người trẻ khỏe hơn mình không thể qua khỏi vì Covid-19, cụ bà dần thay đổi tích cực hơn. Cụ chịu khó ăn uống hơn, biết yêu thương bản thân hơn, thi thoảng đi lại vận động chân tay cho bớt ì ạch.
Cư dân trong ngõ thì có ý thức hơn về không gian sống. Trước đây, các gia đình thường có thói quen đổ rác không theo quy định. Tuy nhiên, sau khi đi giãn dân, cách ly trở về, mọi người đã biết đổ rác đúng giờ để đảm bảo vệ sinh khu phố.
Đặc biệt, ai nấy đều nghiêm chỉnh tuân thủ 5K, giữ khoảng cách 2m nếu có việc buộc phải ra ngoài. Nhiều người cẩn thận đeo 2 khẩu trang và đeo thêm kính chắn giọt bắn.
“Những ngày tháng qua, tôi nghĩ, không ai trong khu phố này ăn ngon ngủ yên được. Nhà tôi ở tầng 1 của khu tập thể nên nghe rất rõ tiếng xe cứu thương mỗi lần đến đưa F0 đi. May mắn là giờ đây mọi chuyện đã qua. Cuộc sống đang dần được sắp xếp lại”, chị Hường bày tỏ.
Ông Phí Hữu Khiêm thì chia sẻ, sau khi trở về, nhiều người đã thấy rõ được tầm quan trọng của việc tiêm chủng. Không ít cá nhân trước đây còn chần chừ, đến đăng ký cũng không đăng ký thì giờ đã sốt sắng hỏi lịch và thủ tục tiêm ra sao.
Ngày trở về, cư dân của hai ngõ phố từng phát hiện gần 600 ca nhiễm Covid-19 vẫn chưa dám ôm nhau tay bắt mặt mừng. Họ chỉ dám đứng xa vẫy tay hoặc í ới chào nhau qua lớp khẩu trang. Song có lẽ ai cũng cảm thấy hoan hỉ, bình an khi được về nhà.
Hồng Hạnh
Trở về từ căn phòng sinh tử, bố chạy giật lùi tránh con
Xe của bệnh viện chở anh về tận cổng nhà. Nhìn thấy bố, thằng út chạy ào ra đòi bế. Anh phải chạy giật lùi để tránh con. Vợ anh chạy ra vừa ôm con vừa khóc.
"> -
"> Làm thế nào để tránh ảnh hưởng từ bão Mặt Trời?