Nhận định, soi kèo Ind Medellin vs Palestino, 7h30 ngày 22/8: Ưu thế sân nhà
本文地址:http://app.tour-time.com/html/345f199071.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Kèo vàng bóng đá Liverpool vs Newcastle, 03h15 ngày 27/2: The Reds thất thế
Đây là kiểu cha mẹ đặt ra yêu cầu cao cho con cái nhưng đồng thời họ cũng đáp ứng lại nhu cầu của con cái ở mức độ cao. Nói cách khác, họ kỳ vọng con cái cư xử tốt và đồng thời đồng hành sát sao với con. Những đứa trẻ được nuôi dạy theo cách này có xu hướng độc lập và đồng cảm cao với người khác khi chúng lớn lên.
2. Cha mẹ độc đoán
Cha mẹ kiểu này có mức độ yêu cầu cao nhưng mức độ đáp ứng thấp. Ví dụ, họ sẽ mong muốn con mình học tốt ở trường hoặc đạt thành tích cao trong các cuộc thi, nhưng khi con cần tình yêu thương và sự quan tâm thì họ ít khi đáp ứng lại chúng. Những đứa trẻ này thường trở nên sợ hãi và bất an.
3. Cha mẹ dễ dãi
![]() |
Kiểu cha mẹ này có mức độ đáp ứng cao nhưng mức độ yêu cầu thấp, hoàn toàn trái nguợc với kiểu độc đoán. Họ có xu hướng quan tâm nhiều tới con cái và để chúng làm bất cứ điều gì chúng thích. Vì họ không đặt ra bất kỳ ranh giới nào để hạn chế đứa trẻ nên chúng dễ trở nên hư hỏng và bốc đồng khi lớn lên.
4. Cha mẹ lơ là
Bạn sẽ cảm thấy thế nào nếu muốn chia sẻ điều gì đó nhưng bố mẹ luôn phớt lờ bạn? Đây chính xác là phản ứng của những ông bố bà mẹ lơ là. Họ có tỷ lệ đáp ứng thấp và cũng đặt ra yêu cầu thấp. Họ dường như không thừa nhận sự tồn tại của đứa trẻ trong ngôi nhà.
Có thể do họ thực sự bận rộn, nhưng cũng có thể do họ lạnh lùng và xa cách. Vì cảm giác bị bỏ rơi mà đứa trẻ phải trải qua, chúng thường trở thành một người có lòng tự trọng thấp.
5. Cha mẹ hay đùa cợt
Bạn kể một vài câu chuyện hài hước với trẻ thì không vấn đề gì. Nhưng nếu lặp đi lặp lại trong nhiều tình huống, nó có thể trở thành vấn đề. Ví dụ, nếu cha mẹ thường xuyên nói đùa con bằng những lời chỉ trích hoặc xúc phạm, rất có thể điều đó sẽ khiến đứa trẻ cảm thấy mất tự tin và vô dụng.
![]() |
6. Cha mẹ lạm dụng
Đây là kiểu làm cha mẹ cần phải loại bỏ. Những phụ huynh này coi con cái là đối tượng để họ trút giận. Các hình thức lạm dụng có thể khác nhau, ví dụ như lạm dụng thể chất, bằng lời nói, thậm chí là tình dục. Tiếp xúc lâu dài với những hành động ngược đãi này có thể khiến đứa trẻ trở thành một người bất lực, tuyệt vọng và có mong muốn trả thù mạnh mẽ.
Có những câu nói tưởng chừng như vô hại nhưng lại khiến trẻ tổn thương mỗi ngày.
">Bạn là kiểu cha mẹ nào trong 6 kiểu này?
Gia đình tôi có hai anh em trai, tôi là con cả, nhưng em trai tôi mới là đứa được bố mẹ ưu ái nhiều hơn. Nhà cửa, đất đai trị giá hàng tỷ đồng trong nhà đều được bố mẹ tôi để lại cho em từ sớm. Còn với tôi, bố mẹ nói sẽ cho mảnh đất mặt tiền đường trị giá bốn tỷ đồng, nhưng kèm theo một điều kiện, đó là khi nào cả hai người mất đi thì tôi mới được hưởng.
Trong khi đó, tôi đã bắt đầu bước vào ngưỡng tuổi trung niên, nhà cửa vẫn chưa có. Dù đã lấy vợ nhưng chúng tôi vẫn phải ở nhờ nhà ngoại. Điều đó khiến hai vợ chồng không được thoải mái trong sinh hoạt, vợ cũng có thái độ không tôn trọng tôi. Nhiều lần vợ trách móc tôi rằng bố mẹ chồng có đất đai nhưng không cho hẳn để các con xây nhà cửa cho đàng hoàng, sớm ổn định cuộc sống mà lo phát triển sự nghiệp.
>> Cha mẹ có của ăn của để nhưng con gái không chút thừa kế
Nghe những lời vợ nói, bản thân tôi cũng phải nghĩ ngợi nhiều. Thực ra tôi cũng chẳng trách móc gì cha mẹ khi không sớm cho tôi tài sản thừa kế để vào đời thuận lợi hơn. Tôi hiểu đời mình thì mình phải tự lo lấy, chứ không thể đòi hỏi gì từ cha mẹ. Thế nhưng, nhiều lúc nghĩ, tôi lại thấy tủi thân, vì giá mà cha mẹ tôi sớm trao tài sản để tôi có vốn vào đời thì có lẽ bây giờ tôi đã có thể yên tâm làm việc, không phải lo lắng đến chuyện nhà cửa, không phải quá vất vả với hai bàn tay trắng.
Thực ra, số tài sản của cha mẹ, đến khi 50, 60 tuổi mới được nhận, có lẽ tôi cũng chẳng còn thấy nó cần thiết nữa. Vì lúc đó, một là tôi đã có cuộc sống ổn định, hai là tôi cũng quá già để có thể làm được một điều gì đó lớn lao. Có khi tầm tuổi đấy tôi cũng chẳng thiết tha gì đến tiền bạc, vật chất nữa. Vậy chẳng phải tài sản của cha mẹ tôi trở nên vô nghĩa hay sao?
Tôi hiểu rằng không phải cha mẹ không lo cho mình. Chỉ là vấn đề thời điểm giao lại tài sản có lẽ chưa hợp lý. Từ giờ đến lúc đó, có lẽ tôi vẫn sẽ phải vật lộn với áp lực cuộc sống. Hiện, tôi vẫn đang phải bươn chải với cuộc sống hằng ngày, và chẳng biết bao giờ mới xong xuôi chuyện nhà cửa cho gia đình yên ấm.
* Bạn sẽ dành tài sản cho con làm vốn hay để chúng tay trắng vào đời?
Bài viết gửi về địa chỉ email: bandoc@vnexpress.net hoặc ấn vào box bên dưới.
">60 tuổi mới được nhận mảnh đất thừa kế bốn tỷ đồng
Dù gia cảnh không quá giàu có nhưng em khá sành điệu, bản thân em là người thích ăn ngon mặc đẹp. Em thường thích những chỗ ăn uống sang chảnh; thích đi du lịch; quần áo, điện thoại… đều phải mua ở những nơi có thương hiệu.
Vì em chưa đi làm, chưa có tiền nên mọi khoản đều do tôi chu cấp. Bản thân tôi là nhân viên IT của một công ty lớn. Thu nhập của tôi khá ổn nhưng tôi phải thay bố mẹ lo cho 2 em ở quê đang ăn học nên cũng không quá dư giả.
![]() |
Ảnh: Đức Liên |
Vì vậy tôi thường xuyên bị bạn gái trách móc. Em nói rằng, bạn em được người yêu mua cho cái nọ, cái kia còn từ khi quen tôi, em chẳng nhận được món quà nào giá trị.
Em còn nói, bạn trai của bạn bè em đều có ô tô trong khi tôi đi lại bằng chiếc xe máy đã cũ. Họ thường đi du lịch, check in ở những nơi sang chảnh…
Sợ người yêu tủi thân, tôi cũng ra sức chiều lòng em. Nhưng dường như những cố gắng của tôi không được em nhìn nhận. Giữa chúng tôi vẫn luôn là một khoảng cách không bao giờ rút ngắn được…
Mâu thuẫn của chúng tôi ngày càng nhiều. Hôm thứ Bảy tuần trước, kỉ niệm 6 tháng quen nhau, em muốn làm một điều gì đó thật đặc biệt. Vì vậy tôi mời em đi ăn tối. Để tránh làm em phật ý, tôi chọn một nhà hàng khá nổi tiếng.
Hôm đó, em trang điểm và ăn mặc lộng lẫy, trông rất xinh đẹp. Đi với người yêu như vậy, tôi cũng rất đỗi tự hào.
Khi chúng tôi vào nhà hàng, em gọi món mà không cần nhìn giá. Em gọi rất nhiều món. Khi phục vụ bê món ăn lên, em không ăn vội mà ra sức chụp ảnh để đăng lên face.
Ảnh em đăng lên, nhận được “cơn mưa” lời khen từ bạn bè. Tuy nhiên, bức ảnh đó em không hề nhắc đến tôi.
Em gọi nhiều nhưng ăn khá ít với lý do ăn nhiều sợ béo. Nhìn bàn toàn thức ăn để thừa tôi thấy thật lãng phí. Tôi cố gắng ăn nhiều nhưng không xuể. Buổi ăn tối, em tỏ ra rất hài lòng. Sau đó, chúng tôi dự định đi uống cà phê ở một quán mà ngày xưa chúng tôi quen nhau lần đầu tiên.
Tuy nhiên gần cuối bữa tiệc kỷ niệm, nhìn đồ ăn thừa rất lãng phí nên tôi muốn mang về. Tôi nói với người phục vụ là muốn đưa đồ về nên họ biết ý mang cho tôi mấy hộp để đựng.
Nhân viên nhà hàng cũng khéo léo lấy phần đồ ăn thừa vào hộp cho tôi. Phải mất 4 chiếc hộp mới đựng hết số đồ thừa đó.
Sau đó, tôi đưa đồ thừa ra quầy và thanh toán tiền ăn bữa tối. Đúng như tôi dự đoán, bữa ăn có giá lên đến 3 triệu đồng cho 2 người.
Người yêu tôi tỏ vẻ không vui. Khi tôi chuẩn bị ra lấy xe để chở em sang quán cà phê thì em vùng vằng. Tôi không hiểu nhưng em nhất định không nói. Cuối cùng, em giận dỗi vẫy taxi đi về bỏ lại tôi với chiếc xe máy và nỗi hoang mang.
Đêm đó, tôi nhắn tin, gọi điện nhưng em không thèm đáp lại. Đến nửa khuya, em mới mở lời rằng, tôi làm em mất mặt. Việc “Mất mặt” của tôi là lấy đồ ăn thừa mang về, không chịu tip tiền cho nhân viên phục vụ…
Em nói, vào nhà hàng sang chảnh, ăn mặc lồng lộn mà tôi tính toán, tiếc cả chút đồ ăn thừa như thế là “kém sang”. Biết tính tôi chi li, hà tiện như vậy, ngay từ đầu em đã không quen để tránh sau này kết hôn, tôi lại “đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành”.
“Đi nhà hàng sang, anh phải tip cho nhân viên. Nhìn ánh mắt của nhân viên khi anh xin hộp mang đồ ăn thừa về, em cảm thấy vô cùng xấu hổ”, em đã nói vậy.
Tôi chia sẻ rằng, việc lấy đồ ăn thừa là hết sức bình thường. Đó là số tiền mình bỏ ra, mình có quyền được mang về nhưng em không đồng tình.
Mấy nay em vẫn giận dỗi, có lẽ nào tôi đã quá cố chấp khi níu giữ mối tình này?
Khi tôi đang đi công tác, vợ tôi kéo người đến tận khách sạn tôi ở để đánh ghen. Cô ấy làm chồng bẽ mặt trước bao người…
">Bạn gái chê tôi quê mùa khi gói đồ ăn thừa mang về
Nhận định, soi kèo Odisha vs Mohammedan, 21h00 ngày 28/2: Thu hẹp cách biệt với top 6
Nga sản xuất hàng loạt hầm chống bom hạt nhân di động
Giang Thanh hiện là giảng viên Đại học Clemson (South Carolina, Mỹ), nhưng hành trình để đi đến miền tri thức này không hề dễ dàng.
“Vốn ngoại ngữ của cô bé 10 tuổi sang Mỹ chỉ là một con số 0 tròn trĩnh. Sống, giao tiếp đã là một việc khó, học tập và hòa nhập càng khó hơn”, Giang Thanh cho biết.
![]() |
Giang Thanh sang Mỹ học tập và mưu sinh từ khi mới 10 tuổi. |
Giang Thanh sinh năm 1983 tại Bến Tre và lớn lên tại thành phố Mỹ Tho (Tiền Giang) trong một gia đình trí thức.
Ngay từ khi còn nhỏ, cô bé Giang Thanh, nữ sinh của trường Thủ Khoa Huân (Mỹ Tho) đã ý thức được bản thân sẽ noi theo bốn đời làm giáo viên của gia đình. Cô luôn tâm niệm phải học giỏi, phải luôn thử thách chính mình, biến mình thành phiên bản hoàn hảo hơn của bản thân.
Sang Mỹ tiếp tục con đường học hành, đó là điều mà Giang Thanh cùng ba mẹ nghĩ đến để giúp Giang Thanh đạt mơ ước. Tuy nhiên, quyết định này phụ thuộc hoàn toàn vào cô bé ham học và cá tính như Giang Thanh.
“Thanh rất sợ khi nghĩ đến việc phải rời xa vòng tay mẹ và gia đình để đến một nơi xa lạ. Nhưng trong sự lo sợ ấy lại có sự háo hức vì mình sắp được khám phá một chân trời mới, giúp mình thực hiện được ước mơ hoài bão vươn cao, vươn xa. Vì thế, Giang Thanh quyết định xin ba mẹ cho đi học ở Mỹ”.
Thế là cô bé 10 tuổi bắt đầu cuộc hành trình của mình đến một chân trời mới lạ. Những ngày đầu tiên khi xa Việt Nam, Giang Thanh không thể ngờ được rằng bản thân mình lại nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương nhiều đến thế.
Những háo hức buổi ban đầu khi cất bước lên đường dường như bị nỗi nhớ nhung và cô đơn vùi lấp, khiến cô bé khóc ròng mỗi đêm. Muôn vàn cảm xúc lẫn lộn, lo lắng, hối tiếc, rồi lại tự nhủ bản thân hãy can đảm lên… cứ thế hòa thành một cảm xúc khó tả.
Rồi bắt đầu đến việc đi học. Lúc đó, vốn ngoại ngữ của Giang Thanh rất ít, chỉ có thể giao tiếp đơn giản. Việc hòa nhập vào cuộc sống, vào trường lớp, bạn bè cũng trở thành gánh nặng tâm lý cho cô bé.
“Giang Thanh phải cố gắng bằng 300% các học sinh khác”, cô nói. Và để hòa nhập vào cuộc sống ở Mỹ, ngoài việc đi học, Giang Thanh thường xuyên đến thư viện, chơi thể thao, tenis… để có thêm nhiều bạn mới rồi học hỏi từ họ.
Điều mà Giang Thanh cảm nhận rõ ràng nhất khi bước đầu hòa nhập cuộc sống chính là “sốc văn hóa”. Trong suốt một năm ở trong tình trạng này, cô bé Giang Thanh mới quen dần và ổn định tinh thần để tiếp tục học tập.
Giang Thanh cũng cho rằng, ngoài những gian khó thì bản thân cô cũng khá may mắn khi trong quãng thời gian học tiểu học cô đã gặp được nhiều giáo viên tốt và những người bạn tốt, được giúp đỡ và động viên rất nhiều để cô vững vàng hơn.
Muốn muốn trở thành một người con khiến quê hương Việt Nam tự hào
![]() |
Giang Thanh thành thạo 4 thứ tiếng: Anh, Pháp, Nhật, Việt. |
Bước vào trung học, đại học, vốn tiếng Anh của Giang Thanh đã tiến bộ hơn rất nhiều, cô bắt đầu đi làm thêm để kiếm thu nhập, trang trải cuộc sống, nhưng vẫn đặt việc học lên hàng đầu.
Khi có trong tay tấm bằng tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp NC State University tại Raleigh (Mỹ), Giang Thanh đã tự học, mày mò một mình để sau đó một thời gian, cô thành thạo bốn thứ tiếng Anh, Pháp, Nhật, Việt.
Nói về vốn ngoại ngữ này, Giang Thanh cho biết, cô không coi đó là việc học, mà đó là một sở thích trong cuộc sống vì cô thích tiếp thu những nền văn hoá mới.
“Ngôn ngữ chính là một phần quan trọng trong văn hoá của mỗi đất nước. Và Thanh cũng có một số người bạn đến từ các đất nước đó, họ cũng rất thích Việt Nam và cũng giúp đỡ Thanh rất nhiều. Nên Thanh đã quyết định học những ngôn ngữ này”, Á hậu cho biết.
Cô cũng tiết lộ thêm, động lực để cô sống và học tập chính là mong muốn cuộc sống của mình tốt hơn, đồng thời muốn trở thành một người con khiến quê hương Việt Nam tự hào.
Tốt nghiệp đại học vào năm 2014, Giang Thanh trở thành giảng viên Đại học Clemson, dành trọn tâm sức của mình để tiếp nối uớc mơ cho các bạn du học sinh đến từ Việt Nam và khắp nơi trên thế giới. Sáu năm qua, cô luôn cố gắng hoàn thiện bản thân, trau dồi thêm kiến thức và không ngừng học hỏi.
Du học từ năm 10 tuổi, Giang Thanh tự hào là “người đi trước” đầy kinh nghiệm, hiểu những khó khăn của du học sinh để giúp đỡ các em một cách tốt nhất, dễ dàng và hiệu quả nhất. Cô cũng tự hào rằng, gia sản lớn nhất mà cô có lúc này chính là sự thành công của các du học sinh mà cô đã giúp đỡ tại Mỹ.
Giang Thanh hiện là giảng viên đại học Đại học Clemson (Mỹ) chuyên ngành Nông nghiệp. Năm 2002 cô đoạt giải Hoa khôi học đường tại Mỹ. Năm 2003, tại trường Đại học Nông nghiệp NC State University, Giang Thanh đã đoạt giải Hoa khôi thể thao. Năm 2016, Giang Thanh giành danh hiệu Á hậu Việt Nam toàn cầu. Năm 2019, cô giành danh hiệu Hoa khôi du lịch tại Bali. |
Sinh ra ở Bến Tre và lớn lên ở Mỹ Tho (Tiền Giang) trong một gia đình bốn đời làm giáo viên, Giang Thanh cũng kế thừa truyền thống đó, bắt đầu con đường học tập của mình từ rất sớm.
">Nữ giảng viên Mỹ gốc Việt thành thạo 4 thứ tiếng, du học từ năm 10 tuổi
Nỗi sợ bị cha mẹ bạo hành của những đứa trẻ đang là vấn đề nhức nhối của toàn xã hội. Vài năm trở lại đây, thế giới đã không ít lần phải sửng sốt, bàng hoàng và đau xót khi chứng kiến những đứa trẻ bị bạo hành man rợ, không chỉ ở nước ngoài mà ngay cả ở Việt Nam.
Tuy vậy, ngoài việc bạo hành bằng hành động đánh con, rất nhiều cha mẹ vẫn đang vô tình "bạo hành" những đứa trẻ của mình bằng những việc làm không phải đòn roi như:
Vừa muốn con cái thương yêu mình lại vừa muốn con phải sợ hãi mình
Với kiểu cha mẹ này thì tình cảm giữa cha mẹ và con cái sẽ tương đối căng thẳng, bởi vì ngoài sự yêu thương ra con cái còn phải cố gắng chú ý đến hành vi của cha mẹ để đoán tâm trạng của họ. Trẻ sống trong một gia đình như thế sẽ trở nên rất nhạy cảm, trẻ sẽ học cách để tìm hiểu tâm trạng của cha mẹ thông qua tiếng động của chìa khóa rơi, hay tiếng bước chân trên cầu thang. Những đứa trẻ này sẽ liên tục sống trong sự sợ hãi và lo lắng, không biết điều gì sắp xảy ra.
Những bậc cha mẹ này thường hay phản ứng dữ dội trước những việc không hài lòng, họ luôn cảm thấy con cái của mình không hiểu chuyện. Thường xuyên phàn nàn rằng: "Cha mẹ đã làm rất nhiều cho con, nhưng con vẫn không biết ơn cha mẹ".
![]() |
Ảnh minh họa: Awareness Act
Sỉ nhục
Không chỉ đòn roi khiến trẻ trở nên tệ hơn, những lời mắng nhiếc bằng lời chẳng tốt đẹp hơn việc sử dụng chân tay. Nhiều tình huống, mắng nhiếc chẳng khác gì sử dụng đòn roi cho tâm hồn bởi những lời la hét, sỉ nhục của bạn sẽ dễ khiến con trầm cảm, thiếu tự tin.
Một thành viên gia đình bị cô lập
Thoạt nhìn, kiểu gia đình này có thể trông rất đoàn kết, nhưng thực sự có một thành viên thường bị bỏ rơi.
Cũng có đôi khi, những thành viên đó tự cảm thấy mình bị cô lập bởi vì họ khác với các thành viên khác trong gia đình. Nhưng cũng có thể do cha mẹ tập trung quan tâm vào người khác và quên dành sự quan tâm cho thành viên còn lại. Cuối cùng, thành viên có thể chỉ cắt đứt quan hệ với gia đình.
![]() |
Ảnh minh họa
Cha mẹ để con phải đối diện với những vấn đề của người trưởng thành nhưng… con không có quyền bày tỏ ý kiến.
Trong trường hợp này, cha mẹ lại ép con gánh lấy trách nhiệm vốn không thuộc về mình.
Ví dụ một người mẹ nói về người cha luôn say xỉn trong gia đình theo một hướng tiêu cực kiểu như "vì con không nên thân nên cha mới tìm đến rượu để giải sầu". Hoặc con cái bị lôi vào những mâu thuẫn của cha mẹ, buộc phải nghe những lời phàn nàn từ cha mẹ về người kia, nghe theo một chiều hướng rất tiêu cực.
Bị buộc phải đặt mình vào vị trí người nghe, người giúp đỡ, khuyên giải và chịu đựng nhưng thật sự thì con cái không có quyền bày tỏ ý kiến của bản thân trong những trường hợp như thế. Điều này chỉ càng mang đến áp lực tâm lý cho con cái mà không thể giải quyết được mâu thuẫn của người lớn.
Độc đoán
Nhiều phụ huynh thường mặc định rằng mình trải nghiệm nhiều hơn con và có vốn sống nhiều hơn nên biết đâu là điều tốt xấu. Vì thế, con chỉ cần nghe và làm theo mà không cần nêu ý kiến. Điều này khiến trẻ cảm thấy hoang mang vì chẳng hiểu vì sao lại cần như vậy.
Tuy nhiên, điều này chỉ diễn ra khi trẻ còn nhỏ chưa nhận thức được vấn đề. Khi trẻ dần trưởng thành, cái tôi bộc phát và năng lực phán đoán dần hình thành thì chúng sẽ tìm cách phá bỏ bức tường độc đoán ấy. Lúc này, mọi phương pháp của phụ huynh cũng đã quá muộn màng.
Xem nhẹ sự nỗ lực của con cái
Họ kỳ vọng vào con mình ở mức cao nhất, nhưng khi con đạt được những thành tựu thì họ lại cho rằng đây là điều phải xảy ra như thế vì họ đã bỏ ra biết bao công sức vào đó. Kiểu cha mẹ này hoàn toàn xem nhẹ sự nỗ lực của con cái.
Những nhận xét sai lệch có thể hoàn toàn làm hỏng cuộc đời của con cái, bởi vì cảm giác thất bại trong con tích tụ theo thời gian, bởi vì niềm tin "con là sự thất vọng của cha mẹ" ngày càng lớn lên do những nhận xét tiêu cực mà cha mẹ gieo vào tâm trí con cái.
12 bức hình dưới đây nói lên sự khác biệt giữa bố và mẹ khi nuôi dạy con.
">Nhận diện những hành vi của nhiều bố mẹ đang khiến con cái khổ sở mà không biết
4 cơn bão cùng xuất hiện ở Thái Bình Dương nhìn từ vũ trụ
友情链接