*Chương này có nội dung ảnh,ệnQuânNhânTrongKhóiLửgiải bóng đá vô địch các câu lạc bộ châu âu nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dương
***
Cuối thu, chạng vạng.
Du Tại Tư ra bên ngoài thôn múc nước, may mắn tránh thoát một trận nổ oanh tạc.
Một quả mìn K413 lăn đến, cách chỗ cô đang đứng không đến 40 mét, cô ngay lập tức nằm xuống, ôm chặt đầu, không đến nửa giây, quả mìn nổ tung, mảnh vụn và bi thép bắn tung tóe làm cho thùng nước cô bỏ quên ở phía xa bị đánh nát thành cái sàng.
Khói lửa mù mịt...
Cô ngẩng đầu nhìn lại, thôn trại trước mắt mình đặt chân, bây giờ chiến hỏa bay tán loạn trong không trung, than khóc khắp nơi, theo từng tiếng nổ vang dội, cô nhìn thấy nhà kho tích trữ bột mì ở cửa thôn bị dẫn lửa, bột mì dễ cháy dễ nổ, thế lửa lan tràn rất nhanh, Tại Tư chính mắt nhìn thấy, rất nhiều thôn dân đang chạy trối chết cũng không phải bị bom mìn nổ chết, mà bị hỏa hoạn thiêu sống...
Cô không có xe, không chạy được xa.
Quân vũ trang của dân tộc thiểu số ở Myanmar rất nhanh đã chạy đến, những binh lính kia mỗi người mang một cây súng kiểu mới, khuôn mặt dữ tợn, kiểm tra xem xung quanh thôn trại có còn người sống hay không.
Thây phơi khắp nơi...
Tại Tư không nhịn được liền rơi lệ, cô che miệng thật chặt không dám lên tiếng. Đột nhiên, một cây súng lạnh như băng chọc vào sau gáy Tại Tư.
"Chỗ này còn có một người."
"..."
Tại Tư thoáng chốc ngơ ngẩn.
Đó là một câu nói tiếng Myanmar rõ ràng và đầy hung hăng. Cô đã nhìn thấy cuộc chiến thì cũng giống như đã tham gia vào cuộc chiến, những binh lính này sẽ không giữ lại người sống.
Hắn ta ngang ngược kéo cổ tay Tại Tư, một mạch kéo đến trên xe quân dụng, Tại Tư liều mạng giãy dụa, hai bắp chân nhẵn bóng bị cỏ dại ven đường và đá vụn vạch ra từng vết thương.
Địa phương hoang dã đơn sơ, hiếm khi gặp được một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, những binh lính này đều là quân vũ trang của dân tộc thiểu số ở Myanmar. Quanh năm Myanmar đều xảy ra nội chiến, bắt đầu từ những năm 1960, đến nay chiến tranh chưa từng dừng lại. Myanmar vô cùng nghèo túng, lạc hậu, nội bộ quân vũ trang của dân tộc thiểu số thì ngư long hỗn tạp [1], trong suốt thời gian qua thì đại bộ phận bọn họ đều coi thường pháp luật chính phủ ban hành, trong khu giao chiến xuất hiện phụ nữ thì chính là - vật tư công cộng bổ sung cho quân nhu [2].
[1] Ngư long hỗn tạp: tốt xấu lẫn lộn, không phân biệt được.
[2] Quân nhu: những thứ cần thiết cho đời sống của quân đội, ví dụ như lương thực, quần áo...
...
Thừa dịp binh lính không để ý, Tại Tư cắn hai ngụm ở trên tay đối phương.
"Thảo [3]! Chán sống?!"
[3] Thảo (艹): là một từ ngữ được dùng phổ biến trên internet, cùng với các từ "草" [cǎo] (thảo), "操" [cāo] (thao/fuck), là những từ không văn minh, biểu thị vô cùng tức giận nhưng bất lực, có ám chỉ về tình dục.
Người binh lính kia liền kéo mạnh mái tóc dài của cô, tát vào mặt cô, Tại Tư ngã mạnh xuống đất, khuôn mặt trắng nhợt, đầu óc cũng choáng váng.
"..."
Cô bị ném vào băng ghế sau của xe quân dụng, mười mấy binh lính vây quanh, những người đàn ông kia xoa tay, liếm môi, trong ánh mắt đều hiện rõ vẻ nguy hiểm quỷ dị.
Tại Tư không nhịn được liền rơi lệ, khu vực chiến tranh, mạng người rẻ mạt như kiến hôi, cô thực sự không biết mình còn có thể làm những gì.
Tên lính kia túm lấy cô, ném súng xuống, cởi dây thắt lưng, cưỡi trên người cô, hai tay dùng sức kéo, thô bạo lột ra áo khoác của cô.
Đối mặt với một xe đàn ông vũ trang đầy đủ, Tại Tư khóc không thành tiếng.
"Đợi một chút."
Phía sau đột nhiên có người kéo tay tên lính kia.
Tên lính kia tựa như không nghe thấy, tiếp tục cởi dây thắt lưng. Người nọ ở sau lưng vẻ mặt nghiêm túc, vội vã ngăn cản đồng bọn của mình, nhìn thấy hắn ta còn cứng rắn muốn tiếp tục, dưới tình thế cấp bách, không có cách nào khác đành đấm một quyền.
"Mày bình tĩnh một chút! Mau nhìn đi, cô ta hình như là người Trung Quốc, còn là một bác sĩ người Trung Quốc!"
"..."
Tên lính kia bị đánh ngã xuống mặt đất, khóe miệng chảy máu, có chút sững sờ. Còn mười mấy binh lính còn lại trông thấy có người làm hỏng "chuyện tốt" cũng giơ nắm đấm lên, "Cút! Thằng mù tm [4] mày kéo cái gì đấy hả? Bác sĩ Trung Quốc nào sẽ ở khu giao chiến của Myanmar? Tiểu tử mày có phải cố tình gây sự hay không?"
[4] TMD: dùng ký hiệu phiên âm ghép lại là /t/ /m/ /d/, nghe giống "他妈的" [tā mā de] (con mẹ nó), sau này truyền bá ra còn ghép thành nhiều từ khác. TMD là một thuật ngữ phổ biến trên internet, TM là rút ngắn từ TMD.
"Tao gây sự? Bọn mày mở to hai mắt ra mà nhìn xem! Cô ta mặc áo blouse trắng! Trên áo có quốc kỳ Trung Quốc!!"
Có thịt ai lại không muốn ăn...
Tên lính bị đánh sắc mặt nặng nề, mở một chai nước, uống ừng ực ừng ực.
"..."
Ánh sáng trong xe không tốt, vài người cầm đèn pin chiếu sáng, động tác nhanh chóng xé ra một mảnh tay áo ở trên người Tại Tư - mặt bên của mảnh tay áo có thêu một lá cờ đỏ và năm ngôi sao vàng. Rất dễ nhận thấy, đây là áo blouse trắng chỉ có bác sĩ chiến trường đến từ Trung Quốc mới có thể mặc.
Mọi người trên xe đều yên tĩnh lại.
Trong buồng xe yên lặng không một tiếng động, xuất phát từ nguyên nhân nào đó, ánh mắt của các binh lính này nhìn Tại Tư từ từ thu liễm.
"Người phụ nữ này không thể động đến, trước tiên đưa người về, để cấp trên nhìn một chút."
"Ừm."
Các binh lính đều đồng ý. Vội vàng ngồi về ghế, không đụng chạm đến Tại Tư nữa. Có người tìm được một mảnh vải trắng, liền nhét vào miệng Tại Tư, người còn lại lấy ra một cái túi vải đen ở trong góc xe, động tác linh hoạt, trùm lên đầu Tại Tư.
...
Cảnh nội Myanmar có nhiều núi, trong xe quân dụng liên tục xóc nảy. Du Tại Tư vốn là ở nhờ tại một thôn trại gần thị trấn Loilem (*), nơi đó thuộc về khu vực tranh chấp biên giới của vài thế lực, mấy tháng gần đây, quân đội chính phủ Myanmar cùng quân đội bang Nam Shan [5] [6] và bộ đội biên phòng Pa-O [7] đều ở đây để tranh giành quyền kiểm soát thực tế của khu vực này.
[5] Shan: là một bang của Myanmar, lấy tên từ người Shan, một trong những dân tộc sống ở khu vực này. Đây là bang rộng nhất trong 14 bang và các phân chia hành chính khác của Myanmar. Trong truyện tác giả để là bang Nam Shan, ý nói phía Nam của bang Shan.
[6] Quân đội bang Nam Shan: được thành lập từ năm 1996 - nay, là một bộ phận trong lực lượng vũ trang của dân tộc thiểu số ở địa phương. Hiện nay quân đội bang Nam Shan kiểm soát được phần lớn khu vực bang Shan ở đông bắc Myanmar.
[7] Pa-O: tổ chức quốc gia Pa-O (PNO) là một đảng phái chính trị ở Myanmar, PNO quản lý khu tự quản Pa-O gồm 3 thị trấn ở phía nam bang Shan là Hopong, Hsi Hseng và Pinlaung (3 thị trấn này đều là một phần hành chính của khu Taunggyi).
Ước chừng khoảng sau hai giờ đồng hồ, cái túi vải đen được kéo lên, cô lại bị bọn họ ném vào một gian lều trúc. Hoàn cảnh chung quanh bẩn thỉu cũ nát, tối tăm mù mịt, chỉ có duy nhất một ngọn nến ánh sáng yếu ớt phác họa hai thân ảnh màu đen ở ngoài cửa.
Hai người đàn ông đứng ở ngoài cửa.
Một người lạ mặt, vóc dáng hơi thấp một chút, bên hông có một con dao quân sự phủ đầy bùn nhơ, gương mặt tròn, mũi hơi lõm. Người kia thì vóc dáng cao, hơi gầy một chút, con mắt nhô ra như mắt cá vàng, chính là tên lính suýt nữa vũ nhục Tại Tư.
Ngọn nến bị dập tắt, binh lính vóc dáng cao kia một chân giẫm ở ngưỡng cửa, híp mắt quan sát, miệng hướng sang phía Tại Tư.
Bác sĩ Huỳnh Wynn Trần hiện hành nghề y ở Los Angeles, Mỹ. Ảnh: NVCC
Anh sẽ kể lại những trải nghiệm thú vị của mình trên chặng đường đã qua trong cuốn sách sắp xuất bản bằng tiếng Việt. Đó là những kỷ niệm mà anh không thể nào quên khi còn là sinh viên y khoa và cho đến bây giờ, khi đã là một bác sĩ.
“Giải phẫu là một trong những lớp học tôi nhớ mãi khi còn ở trường y, không phải do tôi tiếp xúc hay mổ nhiều xác, mà là do tôi hay về thăm gia đình ở Michigan” - bác sĩ Huỳnh bắt đầu câu chuyện.
Vừa mổ xác vừa nghe nhạc thính phòng
Ở buổi học giải phẫu đầu tiên, nhóm của anh gồm 6 sinh viên được giao một xác người còn nguyên vẹn.
“Trước khi bắt đầu mổ, chúng tôi cảm ơn và cầu nguyện cho người đó. Tôi nhắm mắt, tưởng tượng ra người đàn bà này lúc còn trẻ, có lẽ cũng đẹp và nhân hậu.
Giờ đây cô chỉ còn là một cái xác lạnh tanh, bộ ngực lép xẹp chảy xệ; hai bên nách, da bụng cô nhăn nhúm sau vài lần sinh; tay và chân cô hơi sưng do được tiêm hóa chất xử lý. Tôi đặt tay lên trán lạnh tanh của cô, thầm cảm kích và biết ơn người thầy đầu tiên của mình”.
Sau đó, cả nhóm tìm hiểu cơ thể người bằng cách mổ xác dần dần từ bên ngoài vào trong các hệ và cơ quan theo lịch học. Trong nhóm có 3 bạn nữ. Hôm đầu tiên mổ xác, một bạn nữ đã ngất xỉu vì không chịu được mùi và thấy cảnh tử thi bị dốc ngược lên để được xử lý bơm hóa chất. 'Vậy mà sau này bạn nữ ấy trở thành bác sĩ ngoại khoa ung thư' - bác sĩ Huỳnh chia sẻ.
Một vài tuần sau, khi đã quen với việc làm bạn với xác người, nửa đêm, sinh viên Y lên phòng xác đông như trảy hội. Dần dần, có người còn vừa mở nhạc thính phòng vừa tỉ mỉ mổ tách thuỳ não.
Buổi cuối học giải phẫu, các sinh viên làm lễ tri ân, thắp nến và cầu nguyện cho tất cả bệnh nhân hiến xác tại giảng đường.
“Mùa đông Buffalo tuyết trắng xóa lạnh lẽo, gió thổi ào ạt bên ngoài giảng đường. Tôi nhìn hàng trăm ngọn nến li ti như hàng trăm linh hồn của người hiến xác, cảm nhận sự ấm áp và cao thượng của đồng loại khi họ đã hiến thân mình cho kiến thức y khoa chúng tôi học ngày hôm nay”.
Sau buổi lễ, tất cả xác đã giải phẫu xong được hỏa táng, tro được chôn dưới các gốc cây trong khu vườn kỷ niệm trong trường Y.
Mang xương người xuyên biên giới
Bác sĩ Huỳnh Wynn Trần khi còn là bác sĩ nội trú. Ảnh: NVCC
Ngoài mổ trên xác thật, sinh viên Y khoa còn được giao một bộ xương thật để mang về nhà học thêm lúc rảnh rỗi.
“Cơ thể người có khoảng 206 xương, bao gồm các xương rất nhỏ và ở những vị trí khó nhớ. Học xương trên bộ xương khô dễ nhớ hơn trên mổ xác nên nhiều sinh viên cứ ôm một bộ xương lẩm bẩm tên Latin cho dễ thuộc”.
Bác sĩ Huỳnh chia sẻ, lúc bấy giờ, các trường y tại New York đều thiếu xác học giải phẫu ngoại trừ trường anh - ĐH Buffalo.
Đến lượt anh được giao bộ xương đem về nhà. Anh để nguyên bộ xương bên cạnh giường để mỗi sáng thức dậy lẩm bẩm tên Latin của chúng cho dễ nhớ.
Cứ vài tuần, anh lại lái xe từ Buffalo, New York về Michigan thăm nhà. Để gần hơn 20km, anh chọn con đường đi qua Canada, sau đó lại vào nước Mỹ, thay vì chỉ đi xuyên nội địa.
'Một lần về nhà, tôi để nguyên bộ xương thật trong thùng xe phía sau và ung dung lái qua Canada rồi vào lại biên giới Mỹ. Vừa vào nước Mỹ, tôi lập tức bị hải quan hỏi thăm. Lý do là khi quét qua xe tôi, họ phát hiện hình dáng một bộ xương. Cũng may là hộp đựng xương có ghi tên trường tôi học và tôi có mang theo giấy tờ sinh viên nên được phép về nhà. Lần đó, tôi hiểu là chở theo một bộ xương qua biên giới có thể gây rắc rối to và có thể khiến tôi bị cấm vào nước Mỹ'.
'Sau môn giải phẫu thú vị, các môn khác lần lượt làm tôi sụt cân và mất ngủ do kiến thức y khoa như bờ bến. Tôi học chưa thuộc cái này đã có cái khác đến. Thầy dạy sinh hoá của tôi nói trung bình 10 năm thì có khoảng phân nửa kiến thức y khoa mới được cập nhật và thay đổi. Nghĩa là những gì chúng tôi học, 10 năm sau chỉ còn đúng một nửa vì đã có những phát hiện mới trong y khoa. Vì vậy, làm bác sĩ là phải học cả đời'.
Tốt nghiệp ngành Y ĐH Buffalo và chương trình Tiến sĩ Y khoa tại trường Y khoa, ĐH State University of New York, hiện bác sĩ Huỳnh Wynn Trần là chủ một phòng khám tư ở khu người Việt phía đông Los Angeles.
Bác sĩ Huỳnh hiện còn là bác sĩ chuyên khoa của Bệnh viện Methodist Hospital, chuyên nhận bác sĩ nội trú đến phòng khám của mình để giảng dạy. Anh cũng đang giảng dạy tại trường Y của California Northstate University.
Các chi tiết trong bài viết trích từ cuốn sách sắp xuất bản 'Từ Kiến trúc sư thành bác sĩ' của tiến sĩ, bác sĩ Huỳnh Wynn Trần.
Cú sốc đêm đầu đặt chân đến Mỹ thay đổi cuộc đời chàng bác sĩ Việt
'Nếu bạn dành cả tuổi thanh xuân của mình để đi học mà học xong không kiếm đủ tiền để sống thì đó là một thất bại', bác sĩ Huỳnh Trần nói.
Khoang động cơ ô tô là nơi trú ngụ yêu thích của lũ chuột. (Ảnh minh hoạ)
Thế nhưng, cách đây 2 hôm, khi vừa mở cửa xe để bước vào, tôi giật mình khi thấy một con chuột từ trong ô tô chạy ra. Tá hoả kiểm tra kỹ trên xe và trong khoang máy thì có rất nhiều dấu chân chuột, một số mảnh thức ăn thừa như xương gà, xương cá,... vẫn còn trong ngóc ngách của khoang máy.
Rất may chưa có sợi dây điện hay đoạn ống nước nào nào biến thành "đồ nhắm" cho chúng. Tuy nhiên tôi rất lo đến một lúc nào đó chúng lại tiếp tục đến làm tổ trong xe, gây mất vệ sinh và "đen" hơn là còn gây hỏng hóc, chập cháy,...
Không biết làm cách nào để lũ chuột tránh xa chiếc xe, nhất là với ô tô ít đi và để dưới hầm nhiều ngày như xe của tôi. Rất mong nhận được sự tư vấn từ những người có kinh nghiệm, từng gặp tình huống như tôi. Xin cảm ơn!
Độc giả Tạ Trung Văn(Nam Từ Liêm, Hà Nội)
Bạn có góc nhìn hay kinh nghiệm nào về câu chuyện trên? Hãy gửi ý kiến dưới phần bình luận của bài viết. Mọi câu hỏi tư vấn về sử dụng, mua bán xe xin gửi tới Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Bảo quản ô tô trong mùa dịch thế nào?
Ô tô không được sử dụng trong thời gian dài có thể dẫn đến những hỏng hóc, hao mòn nên chủ xe cần lưu ý bảo quản.
Đêm tối rực rỡsẽ tranh 1 trong 5 suất đề cử cùng nhiều bộ phim đình đám, mà trong số này đáng chú ý nhất là Người môi giới (Broker)của đạo diễn Hirokazu Koreeda và Quyết tâm chia tay (Decision to Leave) của Park Chan Wook - hai đại diện xuất sắc của Hàn Quốc đã từng thắng những giải uy tín nhất tại LHP Cannes 2022.
Năm ngoái Bố giàcủa Trấn Thành - bộ phim có doanh thu cao nhất trong lịch sử phòng vé Việt với 400 tỷ cũng được gửi đi tranh đề cử Quả cầu vàng nhưng thất bại.
Lễ trao giải Quả cầu vàng lần thứ 80 sẽ diễn ra 10/1/2023.
评论专区