Dinh thự này có thiết kế bên ngoài giống như một nhà máy. Ngoài các tài sản ở Texas, Dell có khu nghỉ mát rộng 1.700 m2 ở Hawaii, một căn hộ trị giá 40 triệu USD ở Boston, và một căn hộ rộng 1.000 m2 ở New York, lập kỷ lục ngôi nhà đắt nhất thành phố khi có giá 100,47 triệu USD.
Nằm trong tòa nhà chọc trời One57, căn hộ 2 tầng ở New York có 6 phòng ngủ, 6 phòng tắm và cửa kính từ trần đến sàn với tầm nhìn ra công viên. Một số tiện nghi ở One57 bao gồm thư viện riêng, hồ bơi, trung tâm thể dục và spa.
Giống như Dell, Giám đốc điều hành Tesla cũng sở hữu nhiều ngôi nhà, nhưng Elon Musk chủ yếu sống tại Bel Air, California.
Ông có 5 ngôi nhà với tổng giá trị khoảng 72,3 triệu USD, một căn trong số đó có 3 phòng ngủ, 3 phòng tắm và vườn với diện tích 250 m2. Dinh thự chính của ông rộng 1.900 m2, gồm 7 phòng ngủ và 10 phòng tắm, giá trị 17 triệu USD. Chúng nằm trong cùng một khu phố, nhưng bạn phải leo lên một ngọn đồi dốc để đi từ nhà này sang nhà khác.
Musk đã mời một vài phóng viên vào ngôi nhà lớn nhất của mình, ở đó có một thư viện hai tầng, hầm rượu khổng lồ và phòng chiếu riêng, nơi ông thường chơi các trò chơi điện tử.
Mark Zuckerberg đang lên kế hoạch phá bỏ và xây dựng lại bốn ngôi nhà mà ông đã mua trong một khu phố nhằm tìm kiếm sự riêng tư. Một số người cho rằng chúng có cửa ra vào và cửa sổ bằng thép, phần mái kim loại và một hầm an ninh trú ẩn.
Trong nhà riêng của mình, CEO Facebook tự chế hệ thống AI riêng có tên Jarvis để phục vụ các nhu cầu cá nhân. Zuckerberg cũng mua một căn hộ rộng 500 m2 ở San Francisco có giá 10 triệu USD và sau đó chi thêm 1,6 triệu USD để cải tạo.
Biệt thự Xanadu 2.0 của Bill Gates trông khá khá ấn tượng với vị trí nhìn ra hồ Washington.
![]() |
Căn hộ triệu đô của tỷ phú Bill Gates. Ảnh: Wikipedia. |
Căn nhà có diện tích 4.500 m2 gồm có 7 phòng ngủ và 18 phòng tắm. Giá trí hiện tại của nó khoảng 127,5 triệu USD. Gates cũng trang bị các công nghệ thông minh sau khi nhà được xây dựng trong thập niên 90. Bên cạnh đó, ngôi nhà cũng được trang bị các biện pháp an ninh vô cùng mạnh mẽ.
Giống Bill Gates, Jeff Bezos cũng sở hữu một ngôi nhà ở Medina, Washington. Ở Anh, ông còn một ngôi nhà có diện tích 1.900 m2 và một căn biệt thự rộng 800 m2. Theo tờ The Wall Street Journal, giám đốc điều hành Amazon đã chi 28 triệu USD cho việc cải tạo ngôi nhà của mình vào năm 2012.
![]() |
Căn hộ của Bezos tại Washington D.C. Ảnh: Museum. |
Ở Washington D.C, Bezos đã mua ngôi nhà đắt nhất thành phố vào năm 2016 có diện tích 2.500 m2. Để thay đổi không khí, tỷ phú này có thể thư giãn tại trang trại của mình bên ngoài El Paso, Texas. Ngoài ra, Bezos cũng sở hữu hai ngôi nhà cạnh nhau ở Los Angeles, một căn biệt thự rộng 1.100 m2 với 6 phòng ngủ và phòng tắm và một căn nhà khác rộng 4.568 m2 có giá 12,95 triệu USD.
Ngôi nhà tại Palo Alto có diện tích 750 m2 của Larry Page có vẻ tương đối khiêm tốn so với những người khác trong danh sách này, tuy nhiên đây không phải là căn hộ duy nhất của Larry. Ngoài nhà chính gồm 6 phòng ngủ, 4 phòng tắm, giám đốc điều hành Alphabet (công ty mẹ của Google) đã xây một ngôi nhà có diện tích 6.000 m2 ở gần đó.
![]() |
Căn hộ ngập tràn cây xanh của Larry Page. Ảnh: CAW Architects. |
Hai ngôi nhà được phân cách bởi rất nhiều cây xanh. Để thay đổi cảnh quan, Page có thể đi du thuyền trên chiếc tàu siêu tốc trị giá 45 triệu USD của mình đến Eustatia, hòn đảo mà theo tin đồn Larry đang sở hữu.
Elon Reeve Musk là một nhà kinh doanh, nhà đầu tư, kỹ sư, nhà phát minh và nhà phát minh. Ông là người sáng lập, Giám đốc điều hành và CTO của SpaceX (công ty thuộc lĩnh vực hàng không vũ trụ); đồng sáng lập, nhà đầu tư, Giám đốc điều hành, và kiến trúc sản phẩm của công ty Tesla (công ty về xe điện và các sản phẩm năng lượng pin); đồng chủ tịch OpenAI; và người sáng lập và Giám đốc điều hành của Neuralink. Musk cũng là đồng sáng lập và cựu chủ tịch của SolarCity, đồng sáng lập Zip2, và là người sáng lập ra X.com, tiền thân của PayPal.
Bạn có biết:Musk từng phát biểu rằng ông muốn "được chết ở sao Hỏa nhưng không phải bằng cách đâm vào nó".
Cụ thể, các khách hàng sử dụng thiết bị DTH Opentech, Samsung, SmardTV, Technicolor của truyền hình K+ với thuê bao Premium+, của K+ đã hết hạn sẽ xem được đầy đủ 4 kênh K+ và các kênh khác của gói Premium. Các thuê bao truyền hình kỹ thuật số của các nhà cung cấp đồng phân phối kênh K+ (trừ SCTV và HTVC-TMS) sẽ có thể xem được mở mã vòng cuối EPL đầy đủ với trải nghiệm Multifoot trên gói 4 kênh K+ ngày 13/5/2018. Ngày 13/5/2018, K+ sẽ phát mở mã từ 0h đến hết 24h cùng ngày. Các thuê bao K+ đã hết hạn chỉ cần bật đầu thu và chọn 4 kênh K+ theo số thứ tự từ 1 đến 4 và thưởng thức các chương trình thể thao, giải trí đặc sắc trong cả ngày 13/5.
Mở màn cho khung giờ vàng ngày chủ nhật lúc 9:00 trên kênh K+PM, Breaking News sẽ mang đến cho khán giả những thông tin cập nhật mới nhất về hai trận chung kết hai giải đấu Cup hấp dẫn nhất châu Âu là Champions League, Europa League và Premier League. Ngay tiếp đó, là chương trình Champions League IQ với sự tham dự của các tuyển thủ U23 Việt Nam, trả lời các câu hỏi của nhà báo Lại Văn Sâm từ chương trình Vietnam IQ. Trong thời lượng 60 phút của chương trình, các tuyển thủ sẽ có cơ hội thử thách bản thân với những kiến thức đa dạng xoay quanh Europa League và Champions League – giải đấu đã đi đến trận đấu cuối cùng sẽ được phát sóng độc quyền trên K+ vào tối 16/5 và 26/5 tới. Tuyển thủ U23 nào có thể vượt qua được các thử thách của nhà báo Lại Văn Sâm. Câu trả lời sẽ có lúc 11h30 trên sóng K+PM. Chương trình được thực hiện lần đầu tiên và duy nhất trên K+.
" alt=""/>K+ mở mã miễn phí cho khán giả 24h Vàng Chủ nhật 13/5/2018Đầu tiên, ông loại bỏ bàn phím vật lý và bút stylus, những tính năng đã tồn tại trên các máy BlackBerry, Motorola hay Palm ở thời điểm đó. Tiếp đến, Steve Jobs giới thiệu giao diện gười dùng có thể tương tác chỉ với đầu ngón tay của mình, cùng với tính năng đa nhiệm cho phép ông di chuyển liên tục từ các ứng dụng nghe nhạc, gọi điện, duyệt web và ngược lại.
Đó là những công nghệ mà một ngày nào đó trong tương lai sẽ trở nên phổ biến trong toàn ngành công nghiệp điện thoại di động, nhưng ở thời điểm đó, những gì mà Steve Jobs làm được trên iPhone trông như được lấy ra từ phim khoa học viễn tưởng vậy. Apple đã từng phát biểu rằng: "iPhone là một sản phẩm mang tính cách mạng và đi trước những điện thoại khác ít nhất là 5 năm. Tất cả chúng ta khi sinh ra đều được sở hữu một "công cụ trỏ" – ngón tay của chúng ta – và iPhone sẽ dùng chúng để tạo nên một giao diện người dùng mang tính cách mạng nhất kể từ khi chuột máy tính ra đời."
Chiếc iPhone thế hệ đầu tiên được dựa trên nguyên mẫu là thiết bị P2 của nhóm nghiên cứu PEP (Project Experience Purple), có tên hiệu là M68 và số thiết bị iPhone 1.1. Nó được trang bị màn hình LCD 3.5 inch có độ phân giải 320x480 pixel, mật độ điểm ảnh 163ppi, hỗ trợ mạng di động 2G EDGE, Wi-fi chuẩn 802.11b.g, Bluetooth 2.0 và camera có độ phân giải 2 MP.
Bên cạnh đó, iPhone còn được vận hành bằng bộ vi xử lý ARM 1176JZ(F)-S và chip đồ họa PowerVR MBX Lite 3D do Samsung sản xuất, với thỏi pin 1400 mAh và 128MB RAM. Apple cũng chia sản phẩm của mình thành hai dòng với khác biệt duy nhất là dung lượng lưu trữ của máy: 4GB và 8GB.
Ngoài phần cứng thuộc hàng "khủng" ở thời điểm đó, iPhone cũng được trang bị một vài cảm biến để tăng cường trải nghiệm của người dùng, như cảm biến gia tốc để thiết bị có thể tự động xoay màn hình, cảm biến tiệm cận cho phép màn hình tự động tắt khi ở gần khuôn mặt và cảm biến ánh sáng có thể tự động điều chỉnh độ sáng của màn hình.
Cuối cùng, iPhone cũng có thể sạc – và quan trọng hơn là đồng bộ với iTunes – bằng thiết bị Dock, thứ vốn đã rất hữu dụng với các người dùng iPod trước đây.
Thứ mà chiếc iPhone thế hệ đầu tiên không có là khả năng tương thích với mạng CDMA và EVDO rev A. Điều này cũng đồng nghĩa với việc nó sẽ không thể sử dụng trên mạng của hai trong số 4 nhà mạng lớn tại Mỹ: Sprint và Verizon. Tuy nhiên, đây cũng không phải là vấn đề quá quan trọng, vì iPhone được AT&T phân phối độc quyền lúc bấy giờ.
Ngoài ra iPhone cũng thiếu tính năng định vị GPS hay mạng 3G UTMS/HSPA, vốn nhanh hơn 2G rất nhiều. Bên cạnh việc không có bàn phím cứng và bút stylus, pin của iPhone cũng không thể tháo rời và thay thế, và cũng không có khe cắm thẻ nhớ SD. Nói cách khác, iPhone cũng khiến một lượng người dùng không nhỏ cảm thấy không hài lòng. Về phần mềm, iOS cũng không có công cụ để chỉnh sửa tập tin hệ thống và không hỗ trợ các phần mềm bên thứ ba. Tương tự, do iPhone có một trình duyệt web "chuẩn" thay vì trình duyệt Wap, thứ vốn dùng để hiển thị các tin nhắn đa phương tiện của nhà mạng, iPhone cũng không hỗ trợ tin nhắn MMS.
Vấn đề được quan tâm nhất của iPhone thế hệ đầu tiên chính là giá thành của nó. Khi ra mắt, iPhone được niêm yết với mức giá 499 USD (hơn 11 triệu đồng) cho phiên bản 4GB bộ nhớ trong và 599 USD (gần 14 triệu đồng) cho phiên bản 8GB kèm theo hợp đồng sử dụng với nhà mạng. Đó không phải là mức giá "hoang tưởng" lúc bấy giờ - chiếc điện thoại nắp gập Motorola RAZR cũng rất đắt đỏ - nhưng với mức giá trên, iPhone khó có thể xâm nhập vào thị trường bình dân.
Macworld không phải là vạch đích, mà chỉ là tiếng súng bắt đầu cuộc đua. Jony Ive, Richard Howarth và đội ngũ thiết kế đã hoàn thành phần lớn công việc của mình, nhưng đội kĩ thuật phần cứng vẫn gặp rất nhiều khó khăn. Steve Jobs đã làm xước màn hình của iPhone bằng chìa khóa để ở trong túi quần mình nên ông yêu cầu nhóm nghiên cứu phải tìm ra giải pháp tốt hơn. Họ quay sang Corning, nơi mới phát minh ra một loại vật liệu cứng, nhưng chưa tìm được cách để thương mại hóa nó. Đội thiết kế đã quyết định đưa Gorilla Glass lên chiếc iPhone.
Nhóm nghiên cứu phần mềm, dưới sự dẫn dắt của Scott Forstall cũng phải chạy hết tốc lực. Greg Christie, Bas Ording, Mike Matas và những người khác đã làm việc với giao diện và tương tác người dùng trong một thời gian dài, nhưng mọi thứ vẫn liên tục được chỉnh sửa. Ví dụ, tính năng chia đôi màn hình cho email đã bị Steve Jobs loại bỏ vì ông cảm thấy nó quá thừa thãi, đặc biệt là trên màn hình nhỏ của iPhone.
Tương tự, đội ngũ kĩ sư phần mềm và framework của Henri Lamiraux, nhóm ứng dụng của Nitin Ganatra và nhóm web di động của Richardson Williamson cũng vậy. Họ phải đảm bảo rằng tất cả các tính năng và ứng dụng hoạt động một cách trơn tru và gây được sự chú ý của người dùng.
Họ đã tương đối hoàn thiện được Safari, dựa trên engine WebKit được phát triển bởi Don Melton và nhóm phụ trách máy Mac, sử dụng được dữ liệu ví trí của Google để tạo ra sự kết hợp ứng dụng bản đồ tốt nhất trên di động từ trước đến nay. Ngoài ra, họ còn thêm được ứng dụng Youtube lên iPhone.
Vào ngày 6/6/2007, Steve Jobs một lần nữa thu hút mọi sự chú ý tại sân khấu Moscone West, nhưng lần này là ở Hội nghị Nhà phát triển Toàn cầu (WWDC). Bên cạnh nền tảng lập trình web 2.0, ông còn công bố một điều khác nữa: ngày phát hành iPhone.
" alt=""/>Nhìn lại lịch sử chiếc iPhone đầu tiên: khởi đầu cuộc cách mạng smartphone