您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs West Ham, 20h00 ngày 13/4
NEWS2025-04-18 05:49:23【Ngoại Hạng Anh】3人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 13/04/2025 09:19 Máy tính dự đoá lich van sulich van su、、
很赞哦!(838)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Strasbourg vs Nice, 2h05 ngày 13/4: Lên tận mây xanh
- Lời chúc 20/10 ý nghĩa nhất dành cho người yêu
- Võ Việt Chung: Mẹ truyền cảm hứng cho tôi cả trong cuộc sống lẫn sự nghiệp
- Bữa ăn đủ chất, giàu vitamin với món canh chay thập cẩm
- Soi kèo góc Leganes vs Barcelona, 2h00 ngày 13/4
- Người dân có được cấp sổ đỏ mới khi dồn điền, đổi thửa?
- Những người phụ nữ nhặt ve chai ở Sài Gòn
- Lộng lẫy lễ hội ánh sáng ở Hạ Long
- Nhận định, soi kèo Liverpool vs West Ham, 20h00 ngày 13/4: Tăng tốc
- Chồng chiều như bà hoàng, tôi vẫn còn tơ tưởng người cũ
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Shenzhen Peng City vs Changchun YaTai, 19h00 ngày 15/4: Nối tiếp niềm vui
192 căn Tứ Lập Ánh Dương ôm trọn VinWonders Wave Park giúp cư dân tận hưởng đặc quyền trải nghiệm sống - nghỉ dưỡng như resort 5 sao ngay tại nơi ở. Ảnh: Vinhomes Cũng nằm trong VinWonders Water Park, bể bơi bốn mùa trong nhà Four Seasons được thiết kế sang trọng và hiện đại, với hệ thống lọc nước tiên tiến duy trì chất lượng nước luôn trong sạch và an toàn. Điểm đặc biệt của bể bơi này là thiết kế mái vòm canopy kết hợp hệ thống chiếu sáng mapping tạo hiệu ứng thị giác như bầu trời sao vào buổi tối.
Bên cạnh hệ thống mái, bể bơi Four Seasons còn sở hữu công nghệ điều chỉnh nhiệt độ nước tiên tiến, nhờ có thiết bị này mà bất kể mùa hè hay mùa đông, du khách ghé thăm cũng có thể tắm biển với nhiệt độ thoải mái nhất. Không cần di chuyển đi xa đến các tỉnh thành khác, ở Tứ Lập Ánh Dương cư dẫn vẫn có thể tắm “biển” ngay trong nhà.
Với bể bơi bốn mùa Four Seasons, chủ nhân Tứ Lập Ánh Dương có thể tận hưởng đặc quyền “Tắm biển mùa đông” độc đáo. Ảnh: Vinhomes Tứ Lập Ánh Dương - dấu ấn thượng lưu nâng tầm vị thế
Với gu thẩm mỹ tinh tế và phong cách hưởng thụ khác biệt, tầng lớp tinh hoa không dừng lại ở những căn biệt thự đắt tiền mà hướng đến bất động sản phiên bản giới hạn để thừa hưởng đặc quyền không dành cho số đông. Ánh Dương mang đến 192 căn biệt thự tứ lập chỉ chiếm 2,4% toàn dự án Vinhomes Ocean Park 3. Tứ Lập Ánh Dương được ví như viên kim cương đắt giá mỗi đường nét kiến trúc của biệt thự đều toát lên vẻ uy nghi, sang trọng và tôn vinh đẳng cấp khác biệt của các chủ nhân.
Mỗi biệt thự Tứ Lập đều có diện tích lớn - 120m2 tương đương diện tích của Song Lập, xây dựng 4 tầng với tổng diện tích xây dựng mỗi căn 290m2 cùng với khoảng không gian sân vườn phía trước nhà 2m và bên hông 4m. Điều này giúp mỗi chủ nhân của Tứ Lập Ánh Dương vừa có không gian sử dụng lớn vừa thỏa sức sáng tạo cảnh quan sân vườn theo sở thích. Chưa hết, với mặt tiền rộng 8m và thiết kế ban công kính tràn giúp kết nối không giới hạn về tầm nhìn khi mở cửa là vườn bước chân là biển.
Chủ nhân Tứ Lập Ánh Dương có thể đa dạng hóa công năng theo nhu cầu sử dụng cá nhân. Ảnh: Vinhomes Vị trí đắc địa tại trái tim “Quận Nghỉ dưỡng” và được bao bọc bởi vịnh biển 4 mùa hơn 18ha - khu biệt thự độc bản Tứ Lập Ánh Dương càng trở nên nổi bật và kiêu hãnh hưởng trọn một cuộc sống lý tưởng. Điều này cũng giúp cho biệt thự tứ lập Ánh Dương sở hữu tiềm năng tăng giá bền vững về lâu dài.
Chưa kể, số lượng khan hiếm chỉ 192 căn không chỉ mang đến cuộc sống thượng lưu mà còn khẳng định vị thế, phong cách sống đẳng cấp không thuộc về số đông của chủ nhân nên được nhiều doanh nhân săn lùng để sở hữu. Chính vì vậy, sản phẩm này cũng sẽ có biên độ tăng giá trị không giới hạn trong tương lai.
Giá trị vững vàng của bất động sản hàng hiệu cũng được Savills xác nhận khi mức giá bình quân của sản phẩm này cao hơn 29% so với bất động sản thông thường. Thậm chí, tại các thị trường mới nổi, con số chênh lệch này lên tới 44%.
Với những lợi thế độc tôn, Tứ Lập Ánh Dương tại Vinhomes Ocean Park 3 không chỉ là một BĐS đẳng cấp để ở, mà còn là tài sản đầu tư có giá trị lâu dài, khẳng định vị thế và tầm nhìn của các nhà đầu tư có thể sở hữu dòng sản phẩm độc bản này.Phân khu Ánh Dương, Vinhomes Ocean Park 3
Huyện Văn Giang, TP. Hưng Yên.
Website: http://www.tulapanhduong.com/
Ngọc Minh
">Đặc quyền tắm biển mùa đông dành cho chủ nhân biệt thự ở Vinhomes Ocean Park 3
Chắc hẳn ai yêu văn học đều biết đến nhân vật me Tư Hồng - người phụ nữ lấy chồng tây, sống ở Hà thành đầu thế kỷ 20 với cuộc đời lẩn khuất nhiều bi kịch.
Một số người vẫn cho rằng bà là nhân vật hư cấu từ trí tưởng tượng của các nhà văn, dựa trên số phận của người phụ nữ đương thời.
Thế nhưng, thực tế, me Tư Hồng hoàn toàn có thật. Bà không chỉ nổi tiếng với nhan sắc cuốn hút đàn ông mà còn là nữ đại gia khét tiếng của Hà Nội.
Số phận chìm nổi của người đàn bà đẹp
Nhà văn Nguyễn Ngọc Tiến. Theo nhà văn Nguyễn Ngọc Tiến, tác giả tiểu thuyết ‘Me Tư Hồng’, cô Tư Hồng tên thật là Trần Thị Lan (SN 1868) xuất thân trong gia đình nghèo ở Hà Nam.
Lớn lên, Trần Thị Lan bộc lộ rõ tư chất thông minh, nhan sắc ‘chim sa, cá lặn’ với đôi mắt ‘nhãn trung hữu thủy (trong mắt có nước)’, làm cho đàn ông nhìn vào là mê đắm.
Năm 17 tuổi, Trần Thị Lan bị ép gả cho lý trưởng già làm vợ lẽ. Nguyên nhân khiến cha bà phải chấp nhận gả bán con gái là vì đã vay lý trưởng số tiền lớn. Với suy nghĩ mạnh mẽ, vượt xa rào cản, định kiến đương thời, Trần Thị Lan không cam tâm sống kiếp làm lẽ, bà bỏ trốn ra Nam Định làm thuê.
Tại đây, bà gặp người đàn ông nghèo, làm nghề bán bún xáo trâu. Sống với nhau 2 năm trời nhưng bà mong chờ mãi vẫn không có tin vui.
Ở quê nhà, cha mẹ lần lượt qua đời, lý trưởng bắt em trai bà làm đầy tớ trừ nợ. Bà luôn canh cánh trong lòng việc cứu em trai. Chồng bà yêu vợ nhưng nghèo đói, không giúp gì được, bà đành dứt áo ra đi, tìm cách giải thoát cho em.
Một lần, bà gặp ông chủ buôn người Hoa, gốc Quảng Đông tên Hồng khi người này về Nam Định thu mua lúa. Hai người nhanh chóng phải lòng nhau. Ông chủ Hồng bỏ ra số tiền, giúp Trần Thị Lan trả nợ thay bố, chuộc em và đưa bà về Hải Phòng sống, mọi người thường gọi bà với cái tên ‘thím Hồng’.
Cuối năm 1890, công việc buôn bán thất bại, thua lỗ liên tiếp, ông chủ Hồng chán nản bỏ về nước, bỏ mặc luôn người vợ Việt Nam.
Bơ vơ nơi đất khách quê người, Trần Thị Lan mở tiệm tạp hóa nhỏ kiếm sống qua ngày.
Giai đoạn này, ở Hà Nội xuất hiện những phụ nữ lấy chồng Pháp, sống theo lối Tây phương. Bạn của Trần Thị Lan cũng ở trong số đó. Họ thường được gọi bằng cái tên chung là: ‘Me Tây’.
Nghe bạn rủ rê, bà lên Hà Nội sống, tự học tiếng Pháp, mở quán bán gạo ngoài đê, đi buôn chuyến mạn ngược.
Nhân ngày quốc khánh Pháp năm 1892, bà tham dự buổi vũ hội, tình cờ gặp gỡ viên quan tư Croibier Huguet ngoài 30 tuổi, tên thường gọi là Laglan. Vị quan Pháp nhanh chóng si mê bà, tìm cách tỏ tình.
Sau thời gian ngắn, bà Trần Thị Lan trở thành phu nhân quan tư Laglan. Vì bà là vợ quan tư nên người quen biết thường gọi bà với cái tên: Tư Hồng.
Nhờ trí thông minh thiên bẩm, bà dấn thân vào thương trường với nghề thầu khoán và tạo nên tiếng tăm lừng lẫy, trở thành nữ doanh nhân của Hà thành. Khi đó bà mới bước sang tuổi 23.
Việc bà mở công ty thầu khoán như một quả bom, gây chấn động giới thương gia. Bởi lẽ, thời đó, phụ nữ lấy chồng Tây khá nhiều, đa số chỉ nép bóng chồng, hưởng thụ cuộc sống lụa là, gấm vóc, có kẻ hầu người hạ.
Riêng bà Tư Hồng lại mạnh mẽ, độc lập, ngoại giao giỏi, mỗi lời nói ra đều khiến cánh đàn ông phải nể phục.
Bức ảnh bà Tư Hồng chụp trước cửa căn biệt thự ở ngõ Hội Vũ được trưng bày ở bảo tàng Albert Kahn (Pháp). Cuối đời ai oán
Nhà văn Nguyễn Ngọc Tiến cho hay: ‘Những chi tiết trong tác phẩm Me Tư Hồng đều dựa trên những giai thoại, tư liệu về bà Trần Thị Lan tôi thu thập được. Tuy nhiên, đến nay, cuộc đời bà vẫn còn là một bí ẩn, chưa ai biết bà mất năm nào. Tất cả những gì chúng ta nghe kể hay biết đến chỉ là một phần nổi của tảng băng chìm’.
Căn biệt thự ở ngõ Hội Vũ được cho là thuộc sở hữu của bà Tư Hồng đầu thế kỷ 20. Ông Nguyễn Ngọc Tiến chia sẻ, Tư Hồng giàu có, sản nghiệp ở khắp mọi nơi nhưng bà đã chịu nhiều bi kịch trong cuộc sống. Ba đời chồng, bà vẫn không có nổi mụn con như mơ ước.
Bao tình cảm, chăm sóc, bà dồn hết cho người em trai ruột. Năm bà trốn đi, người em còn nhỏ. Sau này thành danh, bà đón vợ chồng người em về Hà Nội sống cùng trong căn biệt thự ở ngõ Hội Vũ (Hoàn Kiếm, Hà Nội).
Có giai thoại kể lại rằng, bà gắn bó với người chồng Pháp nhiều năm nhưng càng ngày, người chồng càng lộ rõ thói trăng hoa và nhiều đức tính không tốt. Dẫu vậy, Tư Hồng vẫn ngậm ngùi cho qua.
Những năm cuối đời, Tư Hồng gặp cú sốc lớn khi nhiều vụ làm ăn gặp thất bại, tiền của hao hụt lại muộn phiền vì chồng, bà đổ bệnh nặng.
Căn bệnh bà mắc phải là bệnh lao - một trong tứ chứng nan y đương thời. Ai mắc phải đều không có thuốc chữa.
Giữa lúc vợ nằm liệt giường, sức khỏe ngày một suy kiệt, viên quan tư Croibier Huguet ngày đêm giả bộ ân cần chăm sóc, ngọt nhạt bảo bà ký, sang tên tài sản cho mình.
Sớm nhận ra bộ mặt thật của người đầu ấp tay gối, bà kiên quyết không ký và xé nát tờ giấy. Trước khi qua đời, bà để lại gia sản cho em trai và các cháu.
Nhưng cũng có giai thoại, cuối đời bà ra đi trong cô độc, không có người thân thích ở bên, người ta thương xót, đưa bà ra an táng gần quần thể đền chùa Hai Bà Trưng (Viên Minh Tự) - phường Đồng Nhân, Hai Bà Trưng (Hà Nội), trên bia mộ chỉ khắc vẻn vẹn 3 từ: ‘Cô Tư Hồng’.
Cổng chùa Hai Bà Trưng. Theo thông tin này, mộ bà Tư Hồng nằm phía ngoài cổng chùa Hai Bà Trưng khoảng 150 bước chân.
Phóng viên đã nhiều lần đến đây dò hỏi, tìm ngôi mộ, tuy nhiên, không có kết quả.
Bà Duyên - bán nước trước cổng chùa nói: ‘Tôi năm nay 50 tuổi, sống ở đây từ lúc sinh ra, không thấy ai nhắc đến mộ cô Tư Hồng’.
Trong khi đó, ông Lịch (80 tuổi), sống gần chùa cho biết: ‘Ngày nhỏ tôi từng nghe người lớn kể về ngôi mộ của người phụ nữ nào đó nhưng không nhớ tên. Sau này cuộc sống hiện đại, dân cư đông, người ta xây nhà nên ngôi mộ đó được di dời đi’.
Bất ngờ con phố Hà Nội từng là điểm ăn chơi khét tiếng, đầy gái đẹp, thuốc phiện
Những năm 30 của thế kỷ 20, phố Khâm Thiên (Đống Đa, Hà Nội) nổi tiếng là chốn ăn chơi, ngập ngụa trong thuốc phiện, gái đẹp, sòng bạc.
">Cuộc đời người đàn bà đẹp làm chao đảo giới doanh nhân Hà thành xưa
Soroca, thị trấn nhỏ ở Moldova, một quốc gia nằm kín trong lục địa ở Đông Âu, là nơi sở hữu rất nhiều tòa nhà nguy nga được xây dựng tráng lệ chẳng kém gì cung điện.
Hiện thị trấn có khoảng 37.000 cư dân với hàng loạt công trình lớn được lấy cảm hứng từ những địa danh nổi tiếng toàn cầu, bao gồm nhà hát Bolshoi (Nga), nhà thờ St Peter (Vatican) hay tòa nhà Quốc Hội (Mỹ).
Nhiều tòa nhà xây dựng lộng lẫy như cung điện nằm trong lòng thị trấn. Là thị trấn thuộc sự sở hữu của người Di - gan, nơi này nổi lên như một điểm du lịch khác biệt tại châu Âu. Người Di - gan được cho là có nguồn gốc từ Ấn Độ. Suốt nhiều thế kỷ, họ phải trải qua rất nhiều khó khăn trước khi được chấp nhận tại Anh hay nhiều quốc gia khác ở khu vực Tây Âu. Hiện cộng đồng người Di - gan sống ở nhiều nơi trên thế giới.
Một số công trình mô phỏng địa danh nổi tiếng thế giới như tòa Quốc Hội Mỹ Tại đây, người dân thích phô bày sự giàu có của mình bằng những ngôi nhà được thiết kế nguy nga không kém gì cung điện lộng lẫy. Lần đầu tiên bước chân vào thị trấn, du khách không tránh khỏi cảm giác ngợp mắt với nhiều tòa nhà có kiến trúc độc đáo.
Vẻ đẹp lộng lẫy của một tòa nhà Được biết, hầu hết nguồn tiền để xây những cung điện nguy nga giữa lòng thị trấn đều do cộng đồng người Di - gan ở nước ngoài gửi về.
Hiện thị trấn Soroca trở thành điểm du lịch mới ở Moldova. Ngoài chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc độc đáo theo phong cách Roma, du khách có thể dành thời gian trò chuyện với người dân bản địa. Được biết, cư dân tại đây rất thông minh và thân thiện. Họ tỏ rõ sự tự hào khi du khách ngỏ ý muốn chụp hình căn nhà của mình.
Một phụ nữ ở thị trấn chuẩn bị bữa ăn. Căn bếp của người Di – gan. Thị trấn nhìn từ trên cao. Khách sạn nửa nổi nửa chìm nằm giữa biển khơi
Một khách sạn nhỏ được thiết kế kỳ lạ nằm nửa nổi nửa chìm giữa biển khơi, là nơi cho phép du khách được ăn ngủ cùng cá.
">Ngợp mắt với thị trấn giàu có toàn... cung điện xa hoa
Nhận định, soi kèo Liverpool vs West Ham, 20h00 ngày 13/4: Tăng tốc
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng thành phố rộng mênh mông như Sài Gòn lại không có chỗ dành cho tôi, một chàng trai 23 tuổi với tấm bằng tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật Công nghiệp nhiệt huyết và quyết tâm bám trụ chốn phồn hoa để mong đổi đời.
Rạc cẳng khắp trung tâm, để rồi cuối cùng vẫn trở về căn nhà trọ rẻ tiền, ăn cơm bụi đầu ngõ và mỏi mòn chờ đợi lẫn hi vọng cái gật đầu chấp nhận của một công ty nào đó để kiếm được miếng cơm ăn tử tế mà mơ đến tương lai, nên tôi đã bắt đầu nản chí.
Tưởng bỏ cuộc giữa chừng để về lại cái đất miền Trung cháy nắng rồi theo chân bố, mẹ ra đồng tiếp bước công cuộc muôn đời "bới đất, lật cỏ" nuôi thân thì bất ngờ tôi gặp vận may. Đó là một buổi chiều muộn, sau cả ngày đi tìm mà không có việc, tôi thẫn thờ đứng chờ chiếc xe buýt ghé trạm để về nơi trọ thì nghe lỏm được câu chuyện của một người đàn ông trung tuổi than vãn với người bạn cùng chờ xe rằng công ty quảng cáo của anh đang rối lên với nhiều đơn đặt hàng kẻ, vẽ, thiết kế biển hiệu cho các cửa hàng vì họa sĩ chính của anh không may bị tai nạn giao thông, nghỉ lâu dài.
Chắc ông trời thương tôi nên cho lộc, tôi lấy hết can đảm xin phép được trình bày với người đàn ông là chủ của công ty kia. Sẵn tôi mang theo hồ sơ xin việc, vậy là ông chủ kéo tôi vào quán cà phê ven đường xem xét bằng cấp, giấy tờ của tôi rồi vui vẻ cho tôi một cái hẹn thử việc vào sáng hôm sau.
Với tấm bằng loại ưu tôi không khó để chứng minh trình độ của mình nên chỉ sau một tuần ông chủ đã nhận tôi vào làm việc với mức lương đủ sống. Công ty của ông chủ làm ăn có uy tín khách đặt hàng đông nên nhân viên không bao giờ phải chờ việc.
Sau bốn năm cống hiến miệt mài và luôn trung thành với công ty, tôi được ông chủ ưu ái, tin tưởng giao cho chức trưởng phòng thiết kế. Không rượu, bia, không thuốc lá cũng lại không tốn khoản tình phí vì tôi chưa có người yêu, nên tôi đã mua được một căn hộ chung cư nho nhỏ bằng tiền tích cóp được trong mấy năm làm việc cho công ty và tiền ông chủ thông cảm ứng trước rồi trừ vào lương hàng tháng.
Có nhà ở, tôi yên tâm sống giữa Sài Gòn và bắt đầu nghĩ việc tìm cho mình một nữa kia để ổn định gia đình. Đúng là "sống lâu lên lão làng" đến năm thứ năm làm việc giữa Sài Gòn thì chẳng có đường phố nào xa lạ với tôi cả, rồi tôi cũng tập tành ngồi quán ba, đi vũ trường để có cảm giác mình cũng là người thành phố...
Trong một lần vào vũ trường tôi đã quen được với người đẹp, thực ra dưới ánh đèn màu mờ ảo, trong lớp son phấn kĩ càng, em trẻ trung hút hồn tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng khi tay trong tay tôi mới biết em hơn tôi hai tuổi. Nhưng tuổi tác có là vấn đề gì khi em chủ động ngỏ lời yêu tôi và chỉ một tuần sau em đã dẫn tôi về căn nhà ba tầng khang trang, rộng rãi của bố, mẹ em để "bố, mẹ biết mặt con rể tương lai" như lời em nói.
Rồi cũng chính em là người dẫn dắt tôi vào đam mê cuộc tình khi chỉ có tôi và em trong căn nhà sang trọng đó. Để rồi chỉ một tháng rưỡi sau khi quen biết, em đã có bầu với tôi. Vậy là nhà gái tức tốc lo từ A đến Z cho một đám cưới... chạy bầu, trong lúc tôi còn chưa biết tình yêu của tôi và người đàn bà hơn tuổi tôi kia đang ở vào giai đoạn nào!
Vợ tôi sinh non tới hơn một tháng, mà con gái tôi nặng 3,6 kg, bụm bẫm, khỏe còn hơn những em bé sinh đủ ngày đủ tháng. Tất nhiên con gái mang họ tôi, chỉ có điều càng lớn nó càng rõ nét, càng chẳng giống tôi một tẹo nào. Vợ nhất định chỉ cho con bú đến khi bé được sáu tháng là giao người giúp việc cho bé ăn sữa ngoài vì vợ sợ mất dáng.
Con gái chưa đầy năm đã thấy vợ son phấn, váy áo ngồi đồng ở vũ trường. Tuần trước con gái ốm, gọi điện không thấy vợ bắt máy, sốt ruột tôi đến vũ trường tìm em, chưa đến cửa vũ trường tôi đã thấy em đang ôm eo một người đàn ông lớn tuổi trông bệ vệ giàu có. Tôi chết lịm khi nghe em nũng nịu với tình già rằng: "Con gái anh đã có người cho mang họ, mà cẩn thận lần sau đừng để tòi ra đứa nữa là không giấu được đâu!...." Hóa ra cô vợ giàu cho tôi sập bẫy, biến tôi thành kẻ đổ vỏ cho tình già của em...
Đưa người yêu về nhà ra mắt, 3 tháng sau anh cưới con riêng của bố
Câu chuyện của tôi nực cười, cay đắng, éo le như chuyện ngôn tình vậy. Giờ đây, tôi tràn ngập trong uất hận và muốn tìm cách trả thù cả chị gái cùng cha khác mẹ, cả gã đàn ông bội bạc và người cha vô tình.
">Chồng chết lặng nghe sự thật sau lời tâm sự của vợ với tình già
15 tuổi, hai lần trúng số độc đắc
Đó là câu chuyện của ông Đỗ Hoàng Toàn, hiện 64 tuổi (P. Phú Cường, TP. Thủ Dầu Một, Bình Dương).
Nhớ lại ký ức của mình, ông nói: 'Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất này. Nhà tôi không giàu. Cha mẹ tôi buôn bán cực khổ mới lo đủ miếng ăn cho 9 anh chị em tôi. Tôi không được học hành đến nơi đến chốn. Học hết lớp nhất (lớp 5 bây giờ - PV) tôi phải nghỉ học để phụ cha bán hàng.
Năm 1970, tôi tròn 15 tuổi. Một hôm, tôi mua 5 tờ vé số từ người đàn bà bế trên tay đứa trẻ.
Lúc phát thanh viên đọc kết quả, tôi nhìn vào vé mình, số thứ 1 rồi liên tục những số sau đều giống y kết quả. Tôi mừng quá. Mình trúng độc đắc rồi. Đã vậy còn trúng thêm 2 vé an ủi nữa. Tổng cộng 3 triệu đồng.
Ông Đỗ Hoàng Toàn (hiện 64 tuổi, P. Phú Cường, TP. Thủ Dầu Một, Bình Dương). Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. Thời ấy tại miền Nam, số tiền này rất lớn, ít người có được. Một công chức lương chưa đến 5000đ/tháng vẫn đủ nuôi vài đứa con ăn học thì 3 triệu này là rất lớn', ông Toàn nhớ lại.
Có tiền, ông Toàn tập tành ăn chơi và có nhiều bạn bè. Đến tháng 12 năm ấy một lần nữa ông tiếp tục trúng số. Lần này số tiền nâng lên 7 triệu đồng.
'Hồi ấy, trên đường phố Sài Gòn có rất ít xe Mercedes vì loại này rất đắt tiền và là niềm mơ ước của nhà giàu. Mỗi chiếc xe có giá 1 triệu đồng. Như vậy 7 triệu của tôi là một tài sản quá lớn phải không anh?', ông Đỗ Hoàng Toàn hỏi chúng tôi.
'Có số tiền lớn trong khi gia đình buông lỏng, tôi cứ thế lao xuống dốc. Hàng ngày tụ tập cùng chúng bạn. Thế rồi một lần về Gò Vấp (Tp.HCM), tôi gặp một số bạn giang hồ chuyên sống bằng dao búa. Chúng thường xử nhau bằng những trận thư hùng tàn bạo lắm. Tôi rất ngưỡng mộ và muốn tìm hiểu sao chúng có thể làm được những chuyện ấy.
Từ đó, tôi không còn ở nhà phụ giúp cha nữa. Thỉnh thoảng về chỉ với mục đích duy nhất là lấy tiền...', ông nhớ lại.
Nhiều tiền thành con nghiện
Sau khi kết giao với những người bạn trong nhóm giang hồ, ông Toàn càng ngày càng lún sâu vào các tệ nạn.
Ông kể: 'Trong một lần đi chơi cùng nhóm bạn giang hồ, một đứa hỏi tôi 'mày có dám chơi như tụi tao không?'. Tôi nói: 'Muốn thì cũng muốn nhưng không dám'. Nghe vậy, nó quăng ra trước mặt tôi một viên thuốc màu trắng rồi bảo: 'Mày uống nửa viên rồi sẽ thấy. Nửa viên còn lại cất sau uống tiếp'.
Tôi bẻ nửa viên cho vào miệng. Thế rồi một thời gian sau, tôi dùng nguyên một viên, đến khi quá nặng thì uống một lần cả chục viên...
Tôi bắt đầu nghiện thuốc. Bây giờ bạn bè đã hiện rõ bộ mặt của chúng. Có tiền, có thuốc thì có bạn. Nhưng đã lỡ theo thì phải theo luôn. Được vài năm như thế cơ thể tôi yếu dần, cơn nghiện đã trở nặng.
Tuổi xế chiều, ông Toàn dành thời gian làm nhiều việc tốt để chuộc lại lỗi lầm thời trẻ. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. Năm 1973, tôi quen một nữ sinh đang học lớp đệ tứ (lớp 9 bây giờ). Tôi đưa cô ấy lên Đà Lạt chơi. Trong những ngày ở bên nhau tôi vẫn tiếp tục sử dụng thuốc nhưng cô ấy không hề biết. Chúng tôi sống chung với nhau những giây phút đẹp nhất của đôi tình nhân. Sau lần đó tôi đưa cô ấy về nhà sống. Năm sau một bé trai ra đời.
Cuộc sống của tôi cứ thế tiếp tục. Hết tiền là về nhà lấy nhưng cha tôi đưa mãi rồi cũng hết (cũng may trước đó, ông cụ đã lẳng lặng lấy bớt một ít để mua nhà nên giờ ông Toàn còn có chỗ ở). Đến năm 1975, tôi càng nghiện nặng'.
Tháng 10/1975 tôi bị bắt vì tội ăn trộm xe đạp. Một người bạn mới gặp trong phòng giam đã rủ tôi phá cửa bỏ trốn. Thế là chúng tôi thực hiện. Nhưng khi thoát được ra ngoài thì bị phát hiện. Lực lượng tuần tra hô dừng lại, tôi vẫn chạy và bị một phát súng vào tay. Tôi được đưa vào bệnh viện cắt mất cánh tay phải.
Sự việc vỡ lở, vợ tôi ôm con bỏ nhà đi mất. Từ đó, bà thay tên đổi họ cho con và không hề tiết lộ gốc tích người cha', ông nói, giọng ngậm ngùi.
Ông biểu diễn trồng cây chuối. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. Trở lại làm người lương thiện
Tù tội, gia đình tan nát vẫn chưa làm ông thức tỉnh. Ông cùng một người bạn giả đi ăn xin lấy tiền về mua thuốc chích. Cứ thế hết ngày này qua ngày khác. Gia đình như ruồng bỏ ông. Bạn bè, người thân, hàng xóm láng giềng ai nấy đều nhìn ông bằng cặp mắt nghi ngờ khinh bỉ.
'Tôi vẫn mặc kệ. Nhiều năm trôi qua, tôi sống không khác chi con vật. Đến năm 1986, một hôm, thằng bạn tôi lên cơn nghiện. Nó không có tiền mua thuốc nên lấy nước tương chích vào mạch máu dẫn đến chết thảm.
Cái chết của nó đã làm tôi tỉnh ngộ. Đến lúc này tôi mới thấy giá trị của sự sống và quyết định tự mình cai nghiện.
Tôi vào phòng khóa chặt cửa. Cơn nghiện ập đến. Người tôi toát mồ hôi, vật vã nhưng tôi cắn răng cam chịu. Đến lúc không còn chịu được, tôi vào phòng tắm xả nước ướt hết người. Cơn nghiện dịu xuống. Phải mất khoảng 10 ngày tôi mới đỡ và có thể ra ngoài.
Vẫn còn thèm thuốc lắm nhưng đã quyết tâm, tôi lánh xa tất cả bè bạn để không có cơ hội tiếp cận lại với thuốc. Tôi tìm những việc nhẹ để làm rồi trải qua nhiều tháng tôi dần hồi phục. Thể trạng tôi lúc này đã khá hơn.
Cái chết của người bạn đã khiến ông tỉnh ngộ. Ảnh: Trần Chánh Nghĩa. Tôi tìm việc làm. Tuy còn một tay nhưng tôi chạy được xe ba gác, đạp chở thuê hàng cho khách. Tôi có một mối chở bàn ghế cho đám tiệc. Bà chủ hiểu cảnh ngộ và thương tôi. Buổi sáng tôi ra công viên tập thể dục và ngồi thiền. Sức khỏe ngày một khá lên.
Tôi đọc báo Bình Dương thấy có mục tìm bạn bốn phương. Tôi tham gia và đã tìm được cho mình người bạn đời, bà ấy tên Lê Thanh Thủy. Công việc làm ăn có phần thuận lợi. Bà chủ bàn ghế không may qua đời đã để lại cho tôi toàn bộ mối lái.
Tôi sắm sửa thêm và giờ đây tôi cho các đám tiệc thuê bàn ghế. Hiện tôi đã có được hơn 30 bộ bàn ghế và gần 10 khung rạp. Tôi chở đi giao và vợ tôi đi theo phụ tôi dựng rạp.
Hiện nay, tôi không còn tơ tưởng gì đến ma túy. Cuộc sống của tôi rất hạnh phúc. 2 đứa con với người vợ sau đã lớn khôn. Ngoài công việc mưu sinh, chúng tôi còn làm nhiều việc từ thiện khác và được chính quyền biểu dương.
Tôi cho rằng, ai cũng có một thời lầm lỡ nhưng phải biết khắc phục sự lầm lỡ của mình. Tôi đã làm được và rất hãnh diện về thành quả của mình. Tôi muốn kể câu chuyện của mình ở đây để các thế hệ sau nhìn vào tôi mà tránh vết xe đổ. Mong cho không bạn trẻ nào dại dột, lầm lỡ như tôi ngày xưa. Thế thôi', ông nói.
Trong 2 ngày diễn ra lễ hội Rằm tháng Giêng ở chùa Bà - Bình Dương vào đầu năm 2019 (14 và 15 tháng Giêng âm lịch), bà Nguyễn Thu Cúc, Phó Chủ tịch UBND TP.Thủ Dầu Một, cho biết: 'Trong các hoạt động từ thiện ủng hộ khách tham quan xúc động nhất là hình ảnh một người chú dù mất một cánh tay nhưng vẫn nhiệt tình xay nước mía phục vụ miễn phí cho khách thập phương. Có thể nói đây là ân tình sâu đậm của người dân Thủ Dầu Một, Bình Dương dành cho bà con khắp nơi'. Người chú mà bà Cúc bày tỏ không ai khác chính là ông Đỗ Hoàng Toàn (theo NLDO).
15 tuổi có món tiền lớn, gã trai nghèo thành 'tay chơi', bao nuôi đàn em
Sau trúng số, anh Toàn (Bình Dương) tập tành ăn chơi và kết giao cùng nhóm giang hồ nổi tiếng tàn bạo.
">Lời nguyền trúng số, người đàn ông khánh kiệt, tìm về với đời
Trước ngày Tết Thiếu nhi, khi phố xá được trang trí với đủ thứ màu sắc, mang không khí lễ hội trăng rằm, nhiều bạn trẻ thuộc thế hệ 8X, 9X đời đầu không khỏi bồi hồi nhớ lại mùa Trung thu rộn ràng của gần 20 năm trước. Ảnh:Salut Saigon & Salut Les Copains.
Khi ấy, Trung thu với các cô bé, cậu nhóc chỉ đơn giản là một chiếc đèn ông sao đủ sắc xanh, đỏ, tím, vàng hay chiếc mặt nạ hình Tôn Ngộ Không, Bát Giới nhưng lắm tiếng cười bên đám bạn quanh xóm khi cùng nhau rước đèn trông trăng. Ảnh:Salut Saigon & Salut Les Copains.
"Cứ đến đêm rằm, bạn bè gần nhà lại tới ngõ gọi nhau í ới. Con nít mà nghe vậy là bỏ ăn bỏ uống, mau mau chạy ra đường. Đôi khi bị bố mẹ bắt ăn xong 2 bát cơm mới được đi. Thế là vừa ăn vừa mếu, nước mắt chan cơm", Thu Hoài (24 tuổi, sinh viên ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn TP.HCM) kể lại kỷ niệm ngày bé. Ảnh: Bùi Hiền.
Đêm rằm tháng 8 trong ký ức của những 8X, 9X đời đầu còn gắn liền với một tuổi thơ dữ dội. Quyết "tuyệt thực" để đòi mẹ mua cho chiếc đèn lồng y hệt đứa bạn hàng xóm, bị bố đánh vì tội tranh phá cỗ với đứa em, mải mê rước đèn quên cả đường về nhà... là những kỷ niệm khó quên của mùa Trung thu cách đây 10-20 năm trước. Ảnh: Vịt Lùn Lang Thang.
"Giờ nhớ lại Trung thu ngày xưa thiếu thốn đủ bề. Thèm một cái bánh, thích một chiếc đèn ông sao nhiều khi cũng không có. Nhưng cũng vì thế mà có nhiều kỷ niệm. Ngày nay, đâu còn mấy ông bố bà mẹ nào ngồi cặm cụi vót tre làm đèn cho con chơi Trung thu nữa", Thanh Đồng (37 tuổi, Quảng Trị) nói. Ảnh: Tân Phú Quê Tôi.
Trung thu với những đứa trẻ vùng nông thôn không có quá nhiều đồ chơi. Đèn lồng, đuốc, mặt nạ... đôi khi cũng được bố mẹ, anh chị làm cho từ những vật dụng như chai nước, giấy, mo cau... Thế nhưng, mùa Trung thu không vì thế mà kém phần thú vị. Ảnh: Lê Hoàng Vũ.
Tết Trung thu nay và xưa có thể khác nhau trong mắt những người thuộc thế hệ 8X, 9X. Nhưng nhiều người cho biết với họ ý nghĩa của dịp lễ này không thay đổi, vẫn là những buổi đoàn viên, gia đình sum họp, là đêm hội rộn ràng của thiếu nhi. Ảnh:Bùi Hiền.
Địa điểm vui chơi Trung thu 2019 ở Hà Nội
Một số địa điểm gợi ý bạn có thể ghé qua để đón Trung thu 2019 ở Hà Nội.
">Trung thu 10
友情链接