您现在的位置是:NEWS > Bóng đá
8 anh tài vượt chông gai đến ATP Finals
NEWS2025-02-01 02:07:47【Bóng đá】9人已围观
简介roger federerroger federer、、
相关文章
- Nhận định, soi kèo Barca vs Valencia, 03h00 ngày 27/1: Qúa khó cho Bầy dơi
- Người mẫu Kỳ Hân
- Máy in thạch bản không còn là bài toán khó với Trung Quốc?
- Bà mẹ gây tranh cãi vì không cho con nhận giải thưởng 'học sinh đi học đầy đủ'
- Nhận định, soi kèo Al Jubail vs Al Bukayriyah, 21h55 ngày 27/1: Chủ nhà thất thế
- Hoa hậu Đỗ Mỹ Linh diện bikini gợi cảm, đẹp hút mắt
- Thủ tướng yêu cầu xử lý dứt điểm vụ Trường Quốc tế Mỹ
- Thanh Hóa hỗ trợ 50% giá trị hợp đồng thuê, mua các giải pháp chuyển đổi số
- Nhận định, soi kèo Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1: Ưu thế sân nhà
- Con ngã gãy tay vì áo chống nắng của mẹ cuốn vào bánh xe
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Barca vs Valencia, 03h00 ngày 27/1: Qúa khó cho Bầy dơi
Hình ảnh mạch máu nuôi chằng chịt trên khối u màng não. Ảnh: BVCC. Trong quá trình chuẩn bị, bác sĩ phát hiện bà mắc bệnh lý mạch vành nên phải được hội chẩn thêm với chuyên khoa tim mạch. Vì khối u có quá nhiều mạch máu nuôi nên bác sĩ tiếp tục phải hội ý với chuyên khoa can thiệp nội mạch (DSA). Ê-kíp tiến hành làm tắc mạch nuôi u nhằm hạn chế máu chảy khi phẫu thuật.
Ngày 16/5, ca phẫu thuật đã lấy toàn bộ khối u màng não có kích thước lớn, to hơn quả trứng vịt. Sau 10 ngày, bệnh nhân hồi phục tỉnh táo, hết yếu liệt, sinh hoạt bình thường.
Theo bác sĩ chuyên khoa 2 Nguyễn Hiền Nhân, chuyên khoa Ngoại thần kinh, Bệnh viện Trưng Vương, u màng não thông thường là u lành tính, tỷ lệ từ 14,3% đến 19% u nguyên phát trong sọ.
Tỷ lệ mắc bệnh cao nhất ở tuổi 45, nữ gặp nhiều hơn nam. Trường hợp xảy ra ở trẻ 10 tuổi đến thanh niên 20 tuổi chiếm khoảng 1,5%. Những trường hợp để lâu, khối u to và hệ thống mạch máu nuôi u sẽ phát triển phức tạp.
Bác sĩ Nhân cho biết u màng não lành tính thường có phát triển chậm, kéo dài trong nhiều năm. Vì vậy, khi có triệu chứng đau đầu kéo dài, người bệnh nên đi khám ở các bệnh viện có khả năng chẩn đoán được các khối u não. Lưu ý, cần miêu tả rõ tình trạng bệnh lý của mình để bác sĩ có hướng xử trí hợp lý.
Mối nghi ngờ của bác sĩ giải thoát cô gái Hà Nội khỏi cảnh đau đầu, chảy mủ taiNhiều tháng nay, một bên tai của chị T.M.T, 21 tuổi, ở Hà Nội, liên tục đau đớn, chảy mủ kéo dài, kèm đau đầu, mất ngủ, điều trị nhiều nơi nhưng không khỏi.">Đau đầu nhiều năm, phát hiện khối u não to hơn quả trứng vịt
- - Hơn 40 năm đứng trên bục giảng, ông Nguyễn Kim Hồng, nguyên Hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm TP.HCM kể về những món quà Ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11, trong đó có "quà rất to".
Những lời chúc Ngày 20-11 hay và ý nghĩa nhất
Những bài thơ hay ngày 20-11 dành tặng thầy cô
Món quà đầu tiên tôi nhận được khi nào có lẽ khó nói quá. Bốn mươi năm làm nghề dạy học, có nhiều học trò tặng quà cho tôi, trong đó có quà vật chất và quà tinh thần.
Hôm nay, tôi xin nói về quà tinh thần. Không phải nhà giáo không nhận được quà vật chất, càng không thể nói nhà giáo chỉ sống bằng giá trị tinh thần, nhưng với câu hỏi bất ngờ của bạn, "Món quà Ngày 20.11 có ý nghĩa nhất là gì?", tôi để trí nhớ trả lời hộ.
Ông Nguyễn Kim Hồng kể về những món quà ngày 20-11 Năm 1978, tôi được cử vào công tác ở Trường ĐH Sư phạm TP.HCM, một năm sau đó thì làm chủ nhiệm lớp. Cả đời làm thầy giáo, tôi chỉ được làm chủ nhiệm lớp một lần này.
Lúc đó, tôi hơn sinh viên năm nhất vào khoảng 3-4 tuổi. Có một sinh viên tên Loan rất trắng trẻo, nhỏ nhẹ, nghịch ngầm. Một bữa, tôi đứng ở hành lang trên lầu 222 Lê Văn Sỹ, Loan lại gần rồi bảo: "Thầy dễ thương quá. Em hỏi thật, thầy có bồ (người yêu) chưa, em giới thiệu em gái cho thầy nha".
Tôi buồn cười vì sự tinh nghịch của cô sinh viên trẻ, mặt đỏ lên nhưng vẫn trả lời suôn sẻ: "Thầy chưa có ai thương (yêu), nhưng yêu thương đâu phải mối lái là được". Đem em gái mình giới thiệu (định gả) cho thầy chỉ vì tin tưởng, quí trọng. Bạn thấy quà tặng ấy lớn chưa?
Bữa rồi chúng tôi đi nhậu để chia tay một người bạn. Khi đang ngồi, một anh tiến đến bàn gọi tôi bằng thầy. Thầy quên trò là chuyện thường và thầy giáo dạy ở phổ thông càng vậy. Tôi lúng túng lục kí ức, định xin lỗi thì anh bạn chào tôi rồi nói tiếp: "Thầy còn nhớ em không, em là chồng N., hồi đó N. làm khoá luận tốt nghiệp, em chở N. đến nhà thầy ở Quận 1 để lấy khoá luận thầy sửa". Rồi, tôi trả lời cậu dù chưa thực nhớ ra N.
"Xin lỗi anh nha" - tôi nói. Nhưng anh nói tiếp: "Cảm ơn thầy, nhờ thầy cô mà em có một người vợ tuyệt vời ạ". Tôi đùa, "là anh may mắn chứ đâu do thầy". Cả bàn nhậu chúng tôi cười vang. Quà vậy to chưa?
Hôm rồi dọn tủ sách, thấy một cuốn khoá luận nên tôi chụp hình gửi cho học trò. Học trò gọi lại: "Thầy ơi, em tưởng chỉ em giữ sản phẩm thời sinh viên của mình thôi, sao thầy còn giữ được cuốn khoá luận của em vậy?". Bạn sinh viên này giờ là phó tổng hay tổng biên tập một tờ báo dành cho thiếu nhi, là một trong những học trò thành đạt học chúng tôi. Thầy trò chúng tôi chỉ thấy nhau trên mặt báo.
Hội đồng K. cũng là học trò khoa tôi dạy học. Anh là một trong những "ông nghị" thành phố đấu tranh tích cực cho cái mới và cho người lao động. Hội đồng K. là người được cử tri thành phố ngưỡng mộ. Học trò chúng tôi đó, quà vậy lớn chưa?
Cách đây hơn chục năm, học trò cấp 3 Thuận Thành (Bắc Ninh) chúng tôi tiếp các thầy cô giáo đang sinh sống ở TP.HCM. Bữa đó có cả thầy hiệu trưởng trường cấp 3 nữa. Thầy hỏi chúng tôi anh này có phải là, anh kia có phải là... Chúng tôi thưa, dạ mỗi khi thầy hỏi về mình. Thầy hiệu trưởng nhớ hầu hết tên chúng tôi. Quà tặng từ thầy cô giáo như vậy đã phải là to chưa?...
Khi gặp thầy, gặp bạn hồi nhỏ, kí ức khi còn là đứa trẻ ở Bắc Ninh trở lại trong tôi. Tết năm học lớp ba, bọn trẻ con chúng tôi rủ nhau đi thăm cô giáo. Tôi không nhớ đứa nào "đầu têu", chỉ nhớ mình có góp quả cam lấy trên bàn thờ tổ tiên đi tết thầy.
Nhà cô giáo ở Xuân Lê, đi qua mương nước Thanh Bình là tới, nên cả nhóm hẹn nhau dưới gốc đa Thanh Bình để cùng đi. Tới nhà cô đã gần trưa, cả bọn đứng rúm ró vì trời lạnh. Có vài đứa mũi thò lò chảy. Núp mãi ngoài cửa, đưa đẩy nhau, cuối cùng chúng tôi cũng gọi được cô giáo. Cô mở cửa, cả bọn ùa vào nhà. Đứa ngồi trên giường, đứa ngồi trên tràng kỉ tre. Tôi không còn nhớ bạn nào đứng lên thay mặt lớp chúc tết cô nữa mà chỉ nhớ hôm đó, cô cho chúng tôi ăn Tết, còn được uống rượu mùi. Cả bọn được bữa no, rượu đỏ cả mặt. Cô tên Sâm, là người Nghệ An hoặc Hà Tĩnh, cả hai anh em cô đều dạy ở quê tôi. Anh cô là thầy Huệ, hồi ấy làm hiệu trưởng trường cấp 1 ở quê tôi.
Tựu trung lại thì, món quà lớn nhất mà nhà giáo chúng tôi nhận chính là việc được học trò nhớ đến. Dù học trò có thể hay không thể là ông nọ bà kia nhưng họ là những công dân tốt, có ích cho gia đình, cho dân tộc, là chúng tôi vui rồi.
Nguyễn Kim Hồng (kể)
">Món quà to ngày 20
- Michelle Jones vừa ra tù hồi tháng trước sau hơn 20 năm “bóc lịch” ở một nhà tù thuộc bang Indiana, nước Mỹ vì tội sát hại cậu con trai 4 tuổi. Ngay ngày hôm sau, cô tới ĐH New York để trở thành một nghiên cứu sinh Tiến sĩ đầy hứa hẹn của ngành Mỹ học.
Nữ tù Jones, 45 tuổi, hiện đang trở thành một học giả về lịch sử Mỹ sau khi có một cuộc hoàn lương đầy ngoạn mục từ khi ở tù.
Cô giới thiệu các tác phẩm của mình trong những cuộc hội thảo của các sử gia và Đại hội đồng Indiana qua chế độ “video conference” (họp qua video). Không có Internet trong tù, chỉ có một thư viện toàn là những tiểu thuyết lãng mạn, cô dẫn dắt một nhóm tù nhân miệt mài nghiên cứu qua hàng tập tài liệu được sao chép từ Văn phòng Lưu trữ bang Indiana để thực hiện dự án nghiên cứu xuất sắc nhất Hiệp hội Lịch sử Indiana vào năm ngoái.
Là một tù nhân mang mã số 970554, Jones cũng viết một vài tác phẩm khiêu vũ và kịch lịch sử mà một trong số đó, theo dự kiến, cũng được biểu diễn ở một nhà hát của Indianapolis vào tháng 12 tới.
Michelle Jones – nghiên cứu sinh Tiến sĩ ở ĐH New York – vừa được trả tự do hồi tháng 8 sau 20 năm ngồi tù
ĐH New York là một trong số những ngôi trường hàng đầu đã nhận cô cho chương trình đào tạo tiến sĩ của mình. Jones cũng là một trong số 18 người được chọn từ hơn 300 ứng viên nộp đơn cho chương trình lịch sử của ĐH Harvard. Tuy nhiên, một bộ phận có thẩm quyền cao hơn khoa Lịch sử đã sử dụng quyền hạn của mình để can thiệp vào việc chọn sinh viên của khoa này – đây cũng là một hành động hiếm hoi của Harvard. Những người có quyền lực cao nhất của Harvard đã từ chối Jones sau khi một số giáo sư đưa ra những lo ngại rằng cô đã cố tình mô tả nhẹ đi tội của mình trong quá trình ứng tuyển.
Elizabeth Hinton – một trong những nhà sử học của Harvard ủng hộ Jones, đã gọi cô là “một trong những ứng viên mạnh mẽ nhất đất nước này vào năm ngoái”. Bà nói, trường hợp của Jones đã đặt ra một câu hỏi về việc “chúng ta thực sự có bao nhiêu niềm tin về khả năng hoàn lương của một con người?”.
The Marshall Project – một cơ quan tin tức phi lợi nhuận chuyên tập trung vào vấn đề hình sự - đã có trong tay những email nội bộ và các bản ghi nhớ liên quan tới đơn ứng tuyển của Jones. Họ cũng phỏng vấn 8 giáo sư và lãnh đạo trường – những người có liên quan trong việc xem xét trường hợp của Jones.
Theo thông tin từ các email và cuộc phỏng vấn, các quan chức cấp cao nhất của Harvard đã tán thành tuyệt đối với các quyết định của khoa trong trường hợp này. Tuy nhiên, bộ phận lãnh đạo nhà trường – gồm hiệu trưởng Harvard, hiệu trưởng trường trực thuộc và các giám đốc trường cao học – thì phản đối. Họ viện dẫn những lo ngại cho rằng lý lịch của cô sẽ khiến các ứng viên bị từ chối, các bậc phụ huynh và những từ báo bảo thủ phản ứng dữ dội.
Giám đốc tuyển sinh của Trường Cao học Nghệ thuật và Khoa học Harvard đã từ chối trả lời phỏng vấn về vấn đề này. Một phát ngôn viên của trường cũng không hồi đáp 8 câu hỏi phỏng vấn của New York Times về vụ việc, mà chỉ nói rằng “theo quy định của trường, chúng tôi không bình luận về các ứng viên”.
Thay vào đó, phát ngôn viên này đưa ra một tuyên bố chung chung, rằng nhà trường “cam kết tuyển dụng và tuyển sinh các ứng viên tới từ mọi hoàn cảnh” và “cố gắng tạo ra một môi trường hòa nhập và hỗ trợ, nơi mà tất cả sinh viên đều có thể phát triển”.
Jones mang bầu năm 14 tuổi mà theo như cô nói là do “tình dục bị ép buộc” với một học sinh trung học khóa trên. Theo lời của công tố viên, mẹ cô đã phản ứng với bi kịch này bằng cách đánh vào bụng con gái bằng một cái bảng. Sau đó, cô bị đưa vào nhiều trại trẻ và các gia đình nhận nuôi.
Theo hồ sơ ứng tuyển vào Harvard, Jones nói rằng cô bị suy nhược tâm lý sau nhiều năm bị bỏ rơi và bạo lực gia đình. Đó là lý do cô đối xử tương tự với con trai mình – cậu bé Brandon Sims.
Cậu bé qua đời vào năm 1992, trong đó nguyên nhân gây ra cái chết vẫn còn chưa rõ ràng. Thi thể cậu bé cũng chưa được tìm thấy.
Hai năm sau, trong thời gian lưu trú tại một trung tâm khủng hoảng tâm thần, Jones thừa nhận cô đã chôn con trai mà không báo cho cảnh sát, bố cậu bé hay bất kỳ người thân nào.
Tại phiên tòa, một người bạn cũ đã xác nhận rằng Jones từng thú nhận đã đánh cậu bé, sau đó để cậu ở nhà một mình nhiều ngày trong căn hộ. Cuối cùng, cô trở về nhà thì thấy con trai chết trong phòng ngủ.
Jones (ngồi giữa) trong lớp học về chính sách nhà cửa ở Nhà tù Phụ nữ Indiana, Indianapolis
Jones bị kết án 50 năm tù, nhưng được trả tự do sau 20 năm nhờ cải tạo tốt và đạt nhiều thành tích học thuật.
Trong hồ sơ nộp vào Harvard, Jones viết về Brandon: “Tôi đã tự cam kết với bản thân và với con trai rằng, tôi sẽ sống một cuộc đời hoàn lương, có ích và có giá trị với người khác suốt phần đời còn lại của mình”.
“Những người phụ nữ ấy đã ở đâu?”
Bị giam vào năm 1996, Jones làm việc 5 năm trong thư viện luật tại Nhà tù Phụ nữ Indiana và nhận được chứng chỉ trợ tá. Cô nhận bằng cử nhân của ĐH Ball State vào năm 2004, và dự thính các lớp cao học ở ĐH Indiana.
Niềm đam mê trở thành một sử gia bắt đầu vào năm 2012, khi Kelsey Kauffman – nguyên giáo sư làm tình nguyện tại nhà tù – đã khuyến khích các tù nhân nghiên cứu về nguồn gốc của chính nhà tù này, một cơ sở cải tạo đầu tiên của nước Mỹ dành cho phụ nữ được mở cửa vào năm 1873. Không lâu sau, Jones đề nghị thư viện cung cấp cho cô những cuốn sách tham khảo. Vài tháng sau khi những cuốn sách đến tay, cô lại nộp đơn mượn những cuốn tiếp theo.
Sau khi ghi chép các dữ liệu nhân khẩu học có tuổi đời hàng thế kỷ từ Nhà tù Phụ nữ Indiana, Jones đã phát hiện ra: Không có gái mại dâm trong những hồ sơ này. Cô đặt câu hỏi: “Tất cả những người phụ nữ đó đã đi đâu?”
Với sự giúp đỡ của một thủ thư, cô và một tù nhân khác nhận ra rằng một tiệm giặt là quần áo Công giáo cũng mở cửa vào khoảng thời gian đó ở Indianapolis mới thực sự là trại cải tạo dành cho những người phụ nữ bị kết tội tình dục này. Sau đó, họ lại phát hiện ra hơn 30 cơ sở tương tự trên cả nước giống như Tiệm giặt là Magdalene mới được khai quật ở Ireland.
Dưới sự dẫn dắt của Kauffman, họ viết ra những phát hiện của mình, xuất bản chúng trên một tạp chí học thuật của Indiana và giành được giải thưởng của Hiệp hội Lịch sử liên bang. Jones cũng trình bày những phát hiện này tại các hội thảo khoa học thông qua thiết bị kết nối từ xa. Cô cũng chia sẻ nhiều phát hiện khác nhau về việc lạm dụng các tù nhân đầu tiên tại Nhà tù Phụ nữ Indiana.
Theo dự kiến, Jones sẽ được ra tù vào tháng 10 năm nay, nhưng cô được giảm án 2 tháng để có thể bắt đầu nhập học đúng hạn chương trình tiến sĩ vào mùa thu năm nay. Jones nộp đơn cho 8 trường, trong đó Harvard là lựa chọn đầu tiên vì ở đó có các nhà sử học nghiên cứu về vấn đề nhà tù mà cô ngưỡng mộ.
Trong khi các sử gia này hoàn toàn chấp nhận đơn của cô thì cũng có những người khác của Harvard lại đặt câu hỏi không chỉ về việc Jones đã tiết lộ đủ thông tin về quá khứ của mình hay chưa, mà còn về việc liệu cô có thể chịu đựng được bầu không khí vô cùng áp lực của Harvard hay không.
Giáo sư Stauffer cho biết trong một cuộc phỏng vấn: “Một trong những cân nhắc của chúng tôi là, nếu như ứng viên này được nhận vào Harvard – nơi mà ai cũng là những cá nhân ưu tú trong giới tinh hoa, thì liệu cô ấy có thể chịu được sự đánh giá của người khác”.
Bản án đã được thực thi
Trong thập kỷ qua, một số trường đại học, doanh nghiệp, các cơ quan chính phủ của địa phương hay liên bang đã bắt đầu phá vỡ các rào cản ngăn những cựu tù được tiếp cận giáo dục và việc làm. Một chiến dịch mang tên “ban the box” của các nhóm quyền dân sự khiến một số cơ quan, trong đó có các trường đào tạo cao học của Harvard, đã bỏ đi câu hỏi về hồ sơ hình sự trong hồ sơ ứng tuyển ban đầu.
Hầu hết những nỗ lực này nhằm tạo một khởi đầu mới cho những người phạm tội bất bạo động, đặc biệt là những người bị bắt do bộ luật cứng rắn về tội phạm ma túy.
Vở kịch “Công nương Stringtown” do Jones viết được biểu diễn trên sân khấu của Nhà tù Phụ nữ Indiana
“Giống như chúng ta chỉ cần có đủ trí tưởng tượng và lòng can đảm để hình dung ra những cơ hội thứ hai cho những người đáng lẽ không đáng phải ngồi tù” – giáo sư Johnson cho hay.
Jones nhận được rất nhiều sự ủng hộ, trong đó có cả Heather Ann Thompson – người giành giải Pulitzer về lịch sử trong mùa xuân năm nay. Bà cũng là người gửi thư giới thiệu cho Jones. Ngoài ra còn có Diane Marge Moore – công tố viên cho rằng Jones đã nhận mức án tối đa cách đây 2 thập kỷ và và hiện đang viết một cuốn sách về vụ án này.
“Hãy nhìn xem, là một người mẹ, tôi cho rằng đó là một tội ác khủng khiếp” – bà Marger Moore, hiện đang là luật sư cho một công ty lớn ở Los Angeles, nhận định. “Thế nhưng việc mà Harvard đã làm là không phù hợp: Tôi mới là công tố viên, chứ không phải họ. Michelle Jones đã phải trả giá trong một thời gian dài, chính xác là xứng đáng với những gì cô ấy đã làm. Một bản án là một bản án”.
“Đó chính là cơ hội để chúng ta làm những thứ mà chúng ta vẫn luôn nói là đang cố gắng làm ở Harvard – việc thiết lập những cuộc đối thoại giữa các nhà khoa học và những người chứng kiến” – Walter Johnson, giám đốc một trung tâm nghiên cứu lịch sử Mỹ của Harvard cho hay.
Tuy nhiên, các giáo sư ngành Mỹ học đã nói với các quản trị viên của trường rằng “sự tường thuật đầy đủ và trung thực là một phần quan trọng trong cộng đồng của chúng ta”.Vì thế, họ đặt ra câu hỏi, liệu Jones đã đáp ứng được tiêu chuẩn đó hay chưa khi kể về quá khứ của mình. Trong bản chia sẻ cá nhân, cô đã không nêu chi tiết sự liên quan của mình trong tội ác này, mà nói rằng cô đã bỏ Brandon ở nhà một mình khi còn đang ở độ tuổi vị thành niên, rằng cậu bé đã chết, rằng mỗi ngày cô đều vô cùng đau buồn vì cái chết của cậu bé.
Giáo sư Stauffer đã nhấn mạnh trong các cuộc phỏng vấn rằng, ông và đồng nghiệp cùng khoa – Dan Carpenter chỉ đơn giản là cố gắng đảm bảo rằng Harvard đã làm hết sức mình với hồ sơ ứng tuyển này.
“Chúng tôi không muốn cản trở sự nghiệp của Michelle Jones – người đã hoàn thành bản án của mình, người đã làm những điều tuyệt vời trong khi bị giam giữ, người đã thể hiện niềm đam mê với công việc của mình, người có một câu chuyện mà cả hai chúng tôi có thể chưa bao giờ thực sự hiểu được” – họ viết.
“Nếu như các quan chức – những người đã xem xét một cách cẩn thận vụ án này – quyết định rằng Harvard nên giữ quyết định ban đầu, thì chúng tôi cho rằng nhà trường nên làm mọi thứ trong quyền hạn và khả năng của mình để chào đón Jones tới đây và giúp đỡ cô ấy. Và chúng tôi thực sự vui mừng khi được là một phần trong nỗ lực đó” – họ nói thêm. “Chúng tôi đưa ra những lo ngại của mình với tư cách là những câu hỏi, và chúng tôi hi vọng rằng chúng được coi đúng như những câu hỏi, không hơn không kém, chứ không phải là một phán quyết ngầm hay một sự đánh giá thẳng thừng chống lại một con người và đơn ứng tuyển của cô ấy”.
Jones – trong một cuộc phỏng vấn – đã nói rằng, nếu như bất cứ ai ở Harvard muốn cô ấy giải thích chi tiết về vụ án hoặc về sự chuẩn bị của cô cho chương trình đào tạo tiến sĩ thì họ nên hỏi.
“Tôi biết rằng tôi tới từ một nơi rất tăm tối, tôi bị xã hội ghê tởm”– cô nói. “Nhưng trong suốt 20 năm qua, tôi đã cố gắng làm những điều đúng đắn, bởi vì tôi vẫn quan tâm tới thế giới này, và bởi vì tôi không tin rằng quá khứ khiến cho tôi bằng cách nào đó mãi mãi không thể được học tập”.
Ngôi trường khó khăn nhất
Ngoài Harvard, Yale cũng từ chối Jones, mặc dù không rõ tội ác của cô đóng vai trò như thế nào trong quyết định này.
Tuy nhiên, cô được chào đón bởi ĐH California, Berkeley, ĐH Michigan, ĐH Kansas và ĐH New York – nơi đã gửi lời chào mừng Jones qua JPay – một ứng dụng email dành cho tù nhân.
Nếu được cho phép, Jones hi vọng sẽ được dạy trong chương trình giáo dục nhà tù của ĐH New York như một cách để nhớ về nơi cô đã từng ở. Jones cũng hi vọng sẽ bắt tàu tới Cambridge để dự một hội thảo của Harvard về lịch sử tội phạm và hình phạt ở Mỹ.
Tại ĐH New York, ông Nikhil Singh, giám đốc chương trình giáo dục nhà tù thừa nhận rằng “Michelle sẽ có nhiều điều để chứng minh”.
Vào một ngày thứ Sáu trước khi các lớp học bắt đầu, trên băng ghế trong khuôn viên của ĐH New York, Jones nói rằng bất cứ giả định nào cho rằng cô chưa sẵn sàng cho chương trình đào tạo tiến sĩ là đang đánh giá thấp lòng can đảm của cô.
“Người ta không sống sót 20 năm trong tù với bất kỳ hình thức ân sủng nào trừ khi họ có đủ kỷ luật để đọc sách và viết trong khung cảnh hỗn loạn của nơi đó” – Jones nói. “Hãy quên Harvard đi. Tôi đã tốt nghiệp từ ngôi trường khó khăn nhất”.
Nguyễn Thảo(Theo New York Times)
">Con đường tới lớp học tiến sĩ của nữ tù nhân giết con trai
Nhận định, soi kèo Lazio vs Fiorentina, 02h45 ngày 27/1: Bảo toàn trong Top 4
- Phạt tiền 2 thầy giáo đánh nhau trong khu tập thểTrong cuộc nhậu, 2 thầy giáo cùng trường ở Quảng Trị đã nảy sinh mâu thuẫn, đánh nhau gây thương tích. Lực lượng chức năng vừa phạt 2 người này số tiền 13 triệu đồng.">
Thực hư thông tin học sinh giỏi tỉnh đánh nhau trong sân trường
- Lê Tiến Quang Minh vừa tròn 18 tuổi, là học sinh Trường THPT Mỹ Đức A (Hà Nội) là 1 trong gần 900.000 thí sinh dự thi tốt nghiệp THPT năm nay.
Minh bước vào kỳ thi tốt nghiệp khi vừa trải qua đợt xạ trị lần thứ 5 cách đây vài ngày. Vật lộn với những cơn đau đầu liên tục, Minh cố gắng ôn tập bất kể lúc nào "tỉnh táo" với mơ ước trở thành kỹ sư Công nghệ thông tin và có thể tự thiết kế được một phần mềm riêng như Nguyễn Hà Đông.
Cú sốc của chàng trai 18 tuổi
Minh vốn rất khoẻ mạnh, thậm chí chưa từng ốm sốt. Nhưng cũng ở độ tuổi đẹp nhất, em lại biết mình mắc căn bệnh ung thư phần mềm cẳng chân.
Ban đầu chỉ là một cục hạch nổi lên ở phía bắp chân, khi ép vào thì thấy hơi đau tức, nhưng đó lại là một khối u ác tính.
“Không thể nào”, Minh sốc khi nhận được tin từ các bác sĩ tại Bệnh viện K. Rất nhiều câu hỏi bủa vây khiến Minh không dám nghĩ đến nữa.
Lê Tiến Quang Minh là học sinh Trường THPT Mỹ Đức A (Hà Nội)
“Con cần nhập viện điều trị gấp”. Đó là suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu chị Vũ Thị Lý, mẹ của Minh. Người phụ nữ đã từng trải qua cú sốc 12 năm về trước - khi biết tin chồng bị ung thư thận - giờ đây điềm tĩnh hơn trước tin dữ. Chị hiểu, đó cũng là cách duy nhất để nhanh chóng níu giữ lại sự an toàn cho con.
Phát hiện bệnh vào tháng 3/2020, chưa đầy một tháng, Minh bước vào cuộc phẫu thuật đầu tiên để cắt bỏ khối u. Em phải nghỉ học giữa lúc kỳ thi tốt nghiệp THPT đang cận kề.
Nhưng không còn đường lùi, hai mẹ con chấp nhận đi tiếp.
May mắn, cuộc phẫu thuật diễn ra an toàn. Minh bắt đầu bước vào phác đồ hóa trị của bác sĩ.
“Nhiều khi mệt và nản quá, em xin mẹ hay thôi không điều trị nữa”. Những lúc như vậy, người mẹ lại động viên con: “Hãy cố gắng vượt lên cùng mẹ chiến đấu với căn bệnh này. Chỉ cần con cố gắng vượt qua, bằng giá nào mẹ cũng tìm cách cứu con”.
Khao khát viết được phần mềm riêng
Đợt truyền hoá chất thứ 5 kết thúc trước kỳ thi tốt nghiệp THPT vài ngày, Minh tha thiết xin mẹ cho về sớm để kịp chuẩn bị cho kỳ thi.
Chị Lý đắn đo vì sức khoẻ của Minh còn yếu quá. “Hay con cố thi đỗ tốt nghiệp thôi, chờ khoẻ hơn rồi năm sau mình lại thi đại học”, người mẹ động viên con.
Nhưng Minh nhất định không đồng ý. Ước mơ của em là thi đỗ ngành Công nghệ thông tin của Học viện Công nghệ Bưu chính Viễn thông.
Ngày hôm nay, Minh bước vào môn thi đầu tiên cùng rất nhiều sĩ tử khác.
Trở về từ bệnh viện, Minh mệt gần như không ăn uống được gì. Những cơn đau đầu liên tục khiến em không thể tập trung nhìn vào sách vở.
Nghỉ học nhiều làm thời gian ôn tập các môn bị hạn chế, do đó, tranh thủ bất kỳ lúc nào tỉnh táo, Minh lại lôi sách vở ra học.
“Giờ em học không tập trung được như trước nữa. Do vậy, em phải cố gắng chia nhỏ lịch ra sao cho cân bằng được tất cả các môn, trong đó sáng học Toán, chiều học Văn và tối học Anh”.
Ngoài Học viện Công nghệ Bưu chính Viễn thông, Minh còn đăng ký thêm ngành Công nghệ thông ti của ĐH Thăng Long và ĐH Mỏ - Địa chất.
“Em luôn khao khát mình có thể tự thiết kế ra một phần mềm riêng, giống như anh Nguyễn Hà Đông, cha đẻ của Flappy Bird nổi tiếng khắp thế giới”, Minh nói.
Tổng thu nhập của cả gia đình chỉ vỏn vẹn 6 triệu đồng, để chữa trị cho con, chị Lý phải đi vay mượn khắp, bởi mỗi lần điều trị tốn cả chục triệu đồng. Dẫu vậy, chị vẫn động viên con: “Dù thế nào mẹ vẫn lo được cho con”.
“Minh nói đỗ đại học là mong muốn lớn nhất của con lúc này. Mình biết là con rất mệt và hiểu sức khoẻ mới là điều đáng quý nhất, nhưng vì con mong chờ nên mình vẫn động viên con cố gắng” - chị Lý nói.
Ngày hôm nay, Minh bước vào môn thi đầu tiên cùng rất nhiều sĩ tử khác. Ngay sau đó, em sẽ phải thực hiện đợt trị xạ thứ 6. Ôm con trước khi vào phòng thi, chị Lý động viên: “Cứ làm hết sức, không cần lo lắng gì, con nhé!”.
Thúy Nga
Thí sinh 35 tuổi lần thứ 2 dự thi tốt nghiệp THPT
Chiều nay, tại TP.HCM có hơn 74.000 thí sinh đến làm thủ tục dự thi tốt nghiệp THPT. Đáng chú ý, 1 thí sinh đã tốt nghiệp ĐH vẫn tiếp tục dự thi với mong muốn xét tuyển vào ĐH Sư phạm.
">Nam sinh bị ung thư dự thi tốt nghiệp THPT
- - Dù cho bà ngoại đang ngất xỉu, bé trai 8 tháng tuổi vẫn khóc gào lên đòi bà. Những lúc đói, bé Duy lại cố leo lên ngực bà để bú.
XEM CLIP:
Đã nhiều ngày trôi qua, tiếng khóc vẫn không dứt trong căn nhà nhỏ của bà Trần Thị Minh (trú tại xã Tam Hợp, huyện Quỳ Hợp, Nghệ An) – mẹ cô giáo Phan Thị Tuyên (sinh năm 1988) qua đời vì tai nạn giao thông.
Dù cho bà ngoại đang ngất xỉu, bé Nguyễn Đình Đức Duy (8 tháng tuổi) và anh trai Nguyễn Đình Đức Hoàng (2 tuổi) vẫn gào lên khóc đòi bà. Những lúc đói sữa, bé Duy lại cố leo lên ngực bà để ghé miệng bú.
Để xoa dịu nỗi đau, hai đứa trẻ được hàng xóm mua cho nhiều bánh, sữa và đồ chơi. Nín khóc được một lúc thì Duy và Hoàng lại khóc gào lên, đòi ông bà đưa đi tìm mẹ. Nhiều người không cầm được nước mắt khi chứng kiến cảnh bi thương này.
Được biết, hoàn cảnh gia đình chị Tuyên hết sức khó khăn. Năm 2011, chị được nhận vào làm việc tại trường Mầm non xã Châu Bình, huyện Quỳ Châu (Nghệ An).
Bà Trần Thị Minh khóc ngất trước sự ra đi của con gái Sau khi lấy chồng, chị Tuyên về huyện Quỳnh Lưu làm dâu. Được hơn một năm, thì gia đình nhà chồng xảy ra biến cố, vợ chồng chị rơi vào cảnh nợ nần, tay trắng.
Không có nhà để ở, hai vợ chồng cùng cậu con trai vừa sinh phải về nương nhờ ông bà ngoại. Dù già yếu, bệnh tật nhưng ông bà ngoại vẫn cố gắng chăm sóc các cháu cho các con đi làm kiếm tiền.
Để có tiền trả nợ, anh Nguyễn Đình Trung (SN 1986, chồng chị Tuyên) phải bỏ quê hương, ra bắc làm công nhân. Ở nhà, ngoài giờ dạy ở trường, chị Tuyên còn tranh thủ thời gian đi làm thuê mới đủ tiền nuôi 2 người con.
Chị Tuyên ra đi để lại 2 đứa con thơ dại Căn nhà nhỏ nơi 3 thế hệ gia đình cùng sinh sống Trước đó, khoảng 18h ngày 18/10, trên đường đi làm về, xe máy chị Tuyên không may va chạm với xe ôtô của một thầy hiệu trưởng tiểu học.
Vụ tai nạn khiến chị Tuyên đập đầu xuống nền đường, dù được người dân đưa đi cấp cứu nhưng chị vẫn tử vong sau đó.
Thương con gái không có nhà cửa để thờ phụng, vợ chồng bà Minh quyết định đưa bài vị chị Tuyên về nhà hương khói.
Hiệu trưởng trường Mầm non xã Châu Bình bà Đoàn Thị Hoa cho biết, trong quá trình công tác tại trường, chị Tuyên được đồng nghiệp, phụ huynh quý mến.
“Chúng tôi rất đau xót trước sự ra đi vội vàng của cô Tuyên. Hôm cô mất, nhà trường tổ chức ngày 20/10 cho các cô, tôi vẫn nhớ như in nụ cười của Tuyên lúc đó” bà Hoa ngậm ngùi.
Bà Hoa cho biết, khi nghe tin chị Tuyên bị tai nạn giao thông, hội phụ huynh đã kêu gọi mọi người quyên góp tiền bạc, hỗ trợ cho gia đình. Những ngày qua, rất đông phụ huynh và học sinh đến thăm viếng, đưa tang cô.
Trưởng phòng GD&ĐT huyện Quỳ Châu bà Nguyễn Thị Châu cho biết, sự ra đi của chị Tuyên để lại sự đau buồn cho ngành giáo dục huyện. Nhằm hỗ trợ cho hai cháu nhỏ, Phòng GD&ĐT đang kêu gọi giúp đỡ từ các cơ quan đoàn thể trên địa bàn.
Trước đó, Công đoàn Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An hỗ trợ 10 triệu đồng để gia đình lo hậu sự cho chị Tuyên.
Mọi đóng góp có thể gửi về:
1. Gửi trực tiếp
Bà Trần Thị Minh (mẹ chị Tuyên), xóm QuỳnhTiến, xã Tam Hợp, huyện Qùy hợp, tỉnh Nghệ An.
ĐT: 03866444952. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2018.253
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Viettinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamnet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển tiền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. ĐT: 08 3818 1436
Ngã ở sân trường, trẻ mầm non tử vong thương tâm
Khoảng 9h sáng ngày 9.10, tại điểm Mầm non bản Xôm, xã Nà Tấu, tỉnh Điện Biên đã xảy ra vụ việc một trẻ mầm non tử vong sau khi bị ngã trong sân trường.
">Nhói lòng cảnh cô giáo bị xe ô tô hiệu trưởng đâm tử nạn