您现在的位置是:NEWS > Thể thao
Nước Úc bắt Facebook trả tiền cho báo chí, bài học cho Việt Nam
NEWS2025-01-31 08:28:02【Thể thao】0人已围观
简介Úc đã đi đầu trong cuộc chiến gian nan chống lại những gã khổng lồ công nghệ xấu tính,ướcÚcbắtFacebovăn toànvăn toàn、、
Úc đã đi đầu trong cuộc chiến gian nan chống lại những gã khổng lồ công nghệ xấu tính,ướcÚcbắtFacebooktrảtiềnchobáochíbàihọcchoViệvăn toàn dù mọi chuyện vẫn còn ở điểm khởi đầu.
“Các công ty công nghệ toàn cầu không được nằm ngoài vòng pháp luật , đặc biệt khi có quá nhiều thứ đang bị đe dọa”, ông Rod Sims, chủ tịch Ủy ban Cạnh tranh và Tiêu dùng Úc (ACCC) nhận định.
Đó là vào một ngày mùa hè năm 2019, ACCC đã đệ trình Thủ tướng Úc một bản báo cáo dày 623 trang toàn những biểu đồ và số liệu cho thấy sự suy giảm mạnh mẽ của báo chí địa phương.
Báo cáo này chính là phát súng báo hiệu sự mở đầu cho một cuộc chiến tưởng như không cân sức giữa các cơ quan báo chí với những gã khổng lồ công nghệ xuyên biên giới hay còn gọi là Big Tech.
Dự luật mang tính cách mạng
Hồi tháng 2 năm nay, dự luật Đàm phán truyền thông tin tức của Úc đã chính thức đi vào hiệu lực, tạo ra một đòn giáng mạnh vào đế chế mạng xã hội Facebook và gã khổng lồ tìm kiếm Google.
Đạo luật này là kết quả của một quá trình chuẩn bị kéo dài tới ba năm, được thúc đẩy bởi chính phủ Úc và soạn thảo bởi ACCC.
Trong giai đoạn từ 2017-2019, cơ quan này đã soạn ra tám báo cáo khác nhau để phân tích về mối tương quan giữa báo chí với các nền tảng kỹ thuật số như Facebook và Google.
Facebook từng đáp trả dự luật của Úc bằng việc chặn mọi tin tức của Úc trên mạng xã hội này.
Tháng 4/2020, chính phủ Úc yêu cầu ACCC phải soạn ra một dự luật bắt buộc, lần đầu tiên và chưa từng có tiền lệ trên thế giới. Từ đó, một dự luật đã được trình lên Thượng viện và Hạ viện Úc lần đầu vào cuối năm 2020, được lưỡng viện nước này thông qua và có hiệu lực ngay lập tức kể từ ngày 25/2/2021.
Đây có thể xem là một tốc độ làm việc vô cùng khẩn trương trong bối cảnh Big Tech đang ngày càng bành trướng và nuốt hết thị phần của báo chí. Bằng những thuật toán riêng, Facebook hay Google đã gom những miếng bánh ngon nhất, lấy nội dung báo chí mà không có sự chia sẻ doanh thu công bằng.
Khi đó, rất ít người nghĩ đến chuyện đòi lại tiền từ Facebook hay Google. Các quốc gia đều không đạt được những nỗ lực đáng kể nào để đem lại sự công bằng giữa báo chí và các nền tảng số.
Cuối cùng, Úc đã làm nên lịch sử với một dự luật nhắm thẳng vào bất cứ công ty công nghệ nào cạnh tranh không lành mạnh và xâm phạm bản quyền nội dung tin tức.
Có gì ở đạo luật của Úc?
Đạo luật Đàm phán truyền thông tin tức không phải công cụ trực tiếp để thu tiền của Facebook hay Google, mà nó đóng vai trò trọng tài và gây sức ép cho các nền tảng số.
Các điều khoản trong đạo luật này nhìn chung là có lợi cho cơ quan báo chí, bao gồm cả các tờ báo giấy rất nhỏ ở địa phương cho đến các hãng thông tấn có sự hiện diện ở Úc như các ấn bản điện tử do tập đoàn News Corp của Mỹ vận hành hay The Guardian và Daily Mail của Anh.
Facebook đương nhiên chính là kẻ phản ứng dữ dội nhất khi dự luật được thông qua hôm 25/2. Dù đã ‘làm mình làm mẩy’ với chính phủ Úc, Facebook cuối cùng cũng chịu nhượng bộ.
Dự luật cũng được sửa đổi vào phút chót khi trao quyền đàm phán lại cho các cơ quan báo chí và chính phủ sẽ chỉ định cơ quan đóng vai trò trọng tài khi đàm phán thất bại.
Cuối cùng, Facebook đã đạt được dàn xếp với News Corp và Nine Entertainment trong một thỏa thuận không được tiết lộ lên tới nhiều triệu USD mỗi năm. Theo nhà phân tích ở Morningstar, mô hình của Úc có thể đem về khoảng 150 triệu USD mỗi năm mà các nước khác có thể học hỏi.
Gần hơn, Facebook tiếp tục nhượng bộ và trả tiền cho các cơ quan báo chí nhỏ hơn dưới dạng tài trợ quỹ. Số tiền ở thỏa thuận này không được tiết lộ, nhưng Facebook và Country Press Australia (CPA) đã ký một thư ngỏ dẫn tới thỏa thuận chung trong nhiều năm tới.
CPA là tổ chức đại diện cho 81 nhà xuất bản tin tức với 160 ấn bản địa phương trải khắp nước Úc. CPA đã được ACCC ủy quyền đại diện làm việc với Facebook và Google trong việc đòi lại tiền từ các nền tảng số.
Cơ hội nào cho các nước khác?
Phát súng khai hỏa của Úc đã mở đường cho các nước như Mỹ, Anh hay Pháp tìm ra cách thu tiền từ Facebook và Google hoặc ít nhất là gây sức ép để Big Tech chia lại miếng bánh cân bằng hơn.
Sức ép này phần nào đã có hiệu quả ở bên ngoài nước Úc. Theo đó, Google đang phải triển khai News Showcase như một cách để trả tiền bản quyền nội dung cho báo chí với cam kết con số ban đầu khoảng 1 tỷ USD. Tính năng này hiện đã có mặt ở tám nước là Anh, Úc, Đức, Brazil, Argentina, Ý, CH Séc và Ấn Độ.
Facebook cũng đang triển khai mục News ở Anh với chi phí bản quyền tin tức phải trả không được tiết lộ. Nhưng mạng xã hội này đang lên kế hoạch đầu tư 1 tỷ USD trong vòng ba năm tới để hỗ trợ báo chí trên toàn cầu.
Facebook sau cùng cũng phải nhượng bộ, ngồi vào bàn đàm phán với các hãng tin ở Úc. (trong ảnh: CEO Mark Zuckerberg của Facebook và CEO Robert Thomson của News Corp.)
Điều này đồng nghĩa với việc, các cơ quan báo chí ở Việt Nam cũng sẽ nằm trong kế hoạch của Facebook và Google mà vấn đề chỉ còn là thời gian. Nhưng nếu muốn nhanh hơn, một dự thảo luật buộc các nền tảng xuyên biên giới phải trả tiền cho cơ quan báo chí là điều cần được tính đến.
Hoặc ít nhất cơ quan quản lý cần siết chặt hoạt động của Facebook và Google ở Việt Nam theo các quy định đã có về thuế, Luật An ninh mạng và Luật Cạnh tranh. Có như vậy, Big Tech mới chịu ngồi vào bàn đàm phán để đi đến một thỏa thuận đem lại sự công bằng cho ngành xuất bản nội dung nói chung và báo chí nói riêng.
Ông Nguyễn Trường Sơn, Phó Chủ tịch thường trực kiêm Tổng thư ký Hiệp hội Quảng cáo Việt Nam cho biết: "Hơn 80% doanh thu quảng cáo hiện nay rơi vào tay Facebook, Google". Miếng bánh quảng cáo của các báo điện tử của Việt Nam đang bị các nền tảng xuyên biên giới như Facebook và Google xâm lấn ngày càng mạnh. Trong khi các nền tảng này lại sống dựa rất nhiều trên các thông tin của các báo điện tử qua hình thức người dùng chia sẻ.
Lãnh đạo một tờ báo chia sẻ có vẻ như Google có chính sách nới lỏng việc chi trả cho các báo điện tử của Việt Nam, nhưng Facebook là "gã" keo kiệt đang kiếm tiền trên lưng các báo điện tử của Việt Nam mà số tiền họ chi trả thấp đến mức mà các báo không còn quan tâm đến. Đây là điều không thể chấp nhận được. Thế nhưng, nếu các báo điện tử Việt Nam không chung sức đồng lòng như các nước khác thì Facebook vẫn cứ nhởn nhơ kiếm tiền trên lưng họ.
Phương Nguyễn
很赞哦!(82)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Nantes vs Lyon, 23h15 ngày 26/1: Phong độ sa sút
- Bạn muốn hẹn hò tập 301: Không nhớ nổi tên nhau, cặp đôi vẫn bấm nút hẹn hò
- Ngoại tình: Chê vợ vừa già vừa xấu, chồng đi cắt tóc gội đầu 6 lần mỗi tuần
- 2.160 tỷ đồng giảm nghèo bền vững ở Lâm Đồng
- Soi kèo góc Tigres UANL vs Club Tijuana, 10h00 ngày 29/1
- Minh Hương ‘Nhật ký Vàng Anh’ tái xuất rạng rỡ với áo dài
- Lương Giang, Huyền Trang tạo dáng với áo dài, váy vẽ độc đáo
- Lạng Sơn: Thót tim qua sông trên cầu phao tre nứa mong manh
- Nhận định, soi kèo Banfield vs Newell's Old Boys, 6h00 ngày 28/1: Phong độ đang lên
- Người tự nhận xăm kín mặt 9X Long An: 'Clip là giả, tôi rất hối hận'
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo nữ Santos Laguna vs nữ Juarez, 10h00 ngày 28/1: Chủ nhà kém cỏi
- - Buổi trưa. Con hẻm thật vắng. Chị đứng trước ngôi nhà sang trọng nhìn vào. Bên trong sân, một anh bảo vệ mặc đồng phục đang ngồi. Chị đưa những món đồ đang cầm trên tay và ra dấu. Chị làm như thế nhiều lần rồi lẳng lặng bỏ đi...
Khi người tâm thần 'đi buôn'
Chúng tôi gặp chị trong con hẻm số 42 đường Hồ Hảo Hớn (Phường Cô Giang, Quận 1, TP.HCM). Trời nắng gắt. Thỉnh thoảng mới có một chiếc xe máy hay một người đi bộ ngang qua ...
Chị dáng người cao ráo. Mái tóc chị cắt ngắn, lốm đốm vài sợi bạc. Nhìn gương mặt chị, mũi cao, đôi mắt to, đôi môi trễ xuống. Trên người chị, áo thun tím nhạt và quần jean xanh sạch sẽ tinh tươm. Chân mang giày. Khá lịch sự.
Người đàn bà khắc khổ đi bán hàng. Chị vẫn đứng trước ngôi nhà sang trọng đó. Trên cổ chị, một sợi dây chuyền bạc. Hai tay chị, một chiếc đồng hồ và một chiếc lắc. Chị mang nhiều chiếc nhẫn trong ngón tay. Vừa cầm một bịch nước vừa đưa những thứ trên tay chị hướng vào trong nhà. Chị không nói và chỉ ra dấu. Một lát không kết quả, chị tiếp tục đi sâu vào trong hẻm rồi đứng lại.
Chị đứng như thế cũng khá lâu. Có lẽ đã quen thuộc với hình ảnh này nên người trong xóm không ai quan tâm đến chị. Chúng tôi tìm cách tiếp cận nhưng chị không nói.
Đồng hồ, nhẫn, dây chuyền, lắc đều là hàng giả được chị Cẩm Vân chào bán.
Căn nhà ở gần đó vừa mở cửa. Người phụ nữ bước ra, chúng tôi tiến đến. Chị Cúc, tên người phụ nữ cho biết, người đàn bà đó là cư dân lâu đời trong hẻm. Bà tên Cẩm Vân, năm nay cũng đã hơn 60 tuổi, bị bệnh tâm thần.
Chị Cúc kể cho cho chúng tôi nghe về cuộc đời bà. Bà từng có một gia đình êm ấm. Bà có mẹ, có anh chị và một người con gái khá xinh. Con gái bà cũng đã có chồng và có con.
Khoảng 30 năm trước, gia đình bà Cẩm Vân không giàu nhưng cũng đủ sống. Bà là người có nhan sắc. Bà thường đi chùa làm công quả. Bà hay tham gia vào các công tác thiện nguyện giúp đỡ những người cơ nhỡ.
Có một lần, bà đi xa buôn bán trở về tự dưng phát bệnh. Căn bệnh của bà nhiều người tưởng trầm cảm nhưng không phải. Bà không nói - đúng hơn là ít nói. Bà ở với mẹ. con bà thỉnh thoảng cũng đến thăm ...
Sau khi bà bị bệnh, gia đình trở nên sa sút. 5 anh chị ruột của bà lần lượt mất vì nhiều lý do. Chỉ còn lại mình bà nửa tỉnh nửa mê. Thi thoảng, bà tìm mua các thứ đồ trang sức giả như bà đang cầm trên tay đeo trên cổ rồi lân la tìm người gạ bán. Ở trong hẻm này ai cũng biết bà nên cũng có người ủng hộ bằng cách mua những thứ đó giúp bà với giá 20 - 30.000đ. Tiền đó bà đem về cho mẹ...
Hai người phụ nữ trong túp lều giữa trung tâm Sài Gòn
Tiếng là bệnh tâm thần nhưng bà Cẩm Vân không phá phách, không làm phiền ai. Bà chỉ lầm lũi đi rồi về với mẹ. Chị Cúc kể tiếp, có lần bà về đến gần nhà thấy trong thùng rác của hàng xóm có một bịch nghêu đã thối. Bà lấy ra đem về rửa rồi nấu ăn...
Bà Cẩm Vân không đứng nữa. Bà bước đi. Chị Cúc nói với chúng tôi, bà về nhà đó. Muốn biết hoàn cảnh bà cứ đi theo thì biết.
Chúng tôi nối gót. Căn nhà nằm khuất sâu bên trong. Dường như đây là một chái nhà với mái tôn xiêu vẹo. Diện tích bên trong chưa được 8m2 đầy ắp nhưng đồ đạc lỉnh kỉnh. Với diện tích này không biết rồi cả 2 mẹ con ngủ ra sao. Một chiếc mùng được treo chiếm hết căn nhà...
Chiếc mùng chiếm hết diện tích căn nhà.
Những bao ve chai phế liệu được bày biện khắp nơi. Từ ngoài cổng vào tận bên trong. Một bà cụ bước ra chào chúng tôi. Bà là Trương Thị Biết, 92 tuổi. Bà cụ cho chúng tôi biết, bà và con gái Cẩm Vân ở đây nhiều chục năm rồi. Người chủ căn nhà này cho bà cụ ở, chỉ lấy tiền điện nước 300.000đ/tháng.
Cụ Biết quê ở Giồng Riềng (Kiên Giang) lên Sài Gòn đã lâu. Cụ có chồng và 6 con nhưng hiện nay chỉ còn mình cụ và con gái út Cẩm Vân. Ngày 2 lần, 0 giờ sáng và 5 giờ sáng cụ đi khắp xóm nhặt những thứ mà nhiều người vứt đi. Sở dĩ phải đi vào các giờ này - cụ giải thích - để nhặt được nhiều chai lọ hơn. Mình phải đi gom sớm nếu không đến sáng nhặt không lại người khác.
Bà cụ Biết bên trong căn nhà.
Những bao ve chai này đã nuôi sống 2 mẹ con từ nhiều năm nay. Ban ngày, cụ phải lo toan nhiều việc như giặt giũ, nấu ăn. Chị Cẩm Vân không giúp gì được cho cụ. Điều này cụ cũng không trông mong gì. Cụ chỉ sợ sau này cụ qua đời, ai sẽ là người lo cho Cẩm Vân?
Cuộc sống của 2 mẹ con cụ rất thiếu thốn và rất cơ cực. Chính quyền địa phương hàng tháng trợ cấp cho cả 2 người được 1.140.000đ. Mỗi lần nhận tiền, công việc đầu tiên của cụ là đóng 300.000 tiền điện nước.
Cụ Trương Thị Biết, mẹ của bà Cẩm Vân.
"Tôi cực khổ quen rồi. Tôi chỉ lo cho con Cẩm Vân thôi. Trước đây nó vẫn gọi tôi là má nhưng từ ngày nó bệnh, nó chỉ kêu tui là bà bán bành sùng. Tui muốn nghe lại tiếng má từ miệng nó nhưng mấy chục năm nay vẫn chưa được". Cụ tâm sự với chúng tôi.
Nghe bà nói, chúng tôi nhìn vào bên trong. Chị Cẩm Vân lắc lẻo trên chiếc võng mà không hề biết đến nỗi nhọc nhằn và ưu tư của mẹ. "Bà bán bánh sùng ơi, có gì cho con ăn không? ". Nghe chị gọi mẹ như thế chúng tôi chợt nghẹn lòng. Nhưng biết làm sao hơn với một người bị bệnh tật như chị.
Bên trong những ngôi nhà chưa đầy 5 mét vuông ở Hồng Kông
Ước tính hiện có khoảng 200,000 người đang sống trong 88,000 căn nhà siêu nhỏ ở Hồng Kông.
">Người đàn bà đeo đầy trang sức đứng trước ngôi nhà sang trọng ở Sài Gòn
- Chúng tôi buộc phải ly hôn vì không thể tiếp tục sống với nhau dù đã có với nhau hai mặt con. Sau khi chia tay, tôi chưa thể đi bước nữa. Lý do rất lớn là vì muốn chồng cũ ổn định trước, để anh ấy không còn quan tâm, can thiệp đến cuộc sống của tôi.Kết thúc không ngờ trong vụ án ly hôn bạc tỷ ở Hải Phòng">
Tâm sự: 3 năm sau ly hôn vẫn chưa thoát được sự kiểm soát của chồng cũ
- - Người Việt thường đưa “phong bì” khi đến thăm hỏi người ốm hoặc đến mừng tân gia, thay vào đó người Mỹ thường tặng hoa hoặc những món quà nhỏ.Người thanh niên xuất hiện trong đêm khiến nữ lao công rơi nước mắt">
Người Mỹ thăm nhau tặng hoa, người Việt tặng phong bì
Nhận định, soi kèo RANS vs Persipura, 15h00 ngày 28/1: Chủ nhà thất thế
- Trước khi bà đi du lịch với con gái, ông bí mật chuẩn bị đôi nhẫn cưới để cầu hôn bà...
Tình yêu khó tin của chàng trai phố cổ và cô gái bán hàng rong">Lễ cầu hôn bất ngờ của cụ ông 84 tuổi ở viện dưỡng lão
- Vì “kiếm thêm” nên ông T. không hẳn tin tưởng 100% đứa bé được sinh ra từ người phụ nữ kia là con của ông.
Ths.Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm xét nghiệm ADN và Công nghệ di truyền kể cho chúng tôi nghe trường hợp ông T., một đại gia ở Hà Nội vì thèm khát con trai đã mang cuốn rốn của đứa bé do cô bồ sinh ra đến trung tâm xét nghiệm xem nó có phải con mình không.
Suy tư một lúc, ông T. hiểu ra ngay vấn đề.Khi nhận kết quả xét nghiệm, ông T. chưa kịp vui mừng vì kết quả khẳng định đứa bé là con ông thì đã giận đùng đùng vì phiếu xét nghiệm ghi giới tính bé là nữ. Ông cho rằng, trung tâm đã nhầm mẫu xét nghiệm của bé gái nào đó với con trai ông. Lúc này, bà Nga khuyên ông T. bình tĩnh bởi nếu nhầm mẫu thì làm sao ông và bé gái kia lại có cùng huyết thống được.
“Thảo nào, mỗi lần tôi sờ tay vào tã của đứa bé là bị cô ta gạt tay ra ngay. Chỉ khổ cái tội them khát con trai. Tôi không có con trai nên khi tôi được cô ta báo là đã sinh con trai cho tôi, tôi mừng quá và tin ngay”, ông T. nhăn nhó.
Bà Nga nhìn ông T. với ánh mắt thông cảm. Ông như muốn trút hết những ấm ức trong lòng: “Chỉ khổ vì cái tội thèm khát con trai chị ạ. Tôi không có con trai nên khi cô ta báo đã sinh con trai cho tôi, tôi mừng quá và tin ngay. Tôi thật không ngờ”.
Ông T cho biết, từ lâu, ông đã thèm khát có một đứa con trai nối dõi vì vợ chồng ông đã sinh 3 cô con gái. Rồi trong chuyến công tác dài ngày ở Hải Phòng vào năm ngoái, ông bị thu hút bởi gương mặt khả ái và giọng nói ngọt ngào của một cô gái trẻ. Họ cặp kè với nhau trong suốt thời gian ông làm việc ở Hải Phòng.
"Sau chuyến công tác, tôi tạm biệt cô ấy để về Hà Nội. Rồi cô ấy báo tin đã có bầu. Tôi hồi hộp chờ đợi. Niềm vui và nỗi lo lắng đan xen nhau: Con trai hay là con gái đây? Nếu là gái thì sao?! Ôi ước chi nó là con trai! Nhưng liệu đó có phải là “tác phẩm" của mình không nhỉ?… Và tôi lại hồi hộp chờ đợi. Nhẩm tính, khi cái thai được khoảng 5 tháng, tôi phóng xe về Hải Phòng định đưa cô bồ đi siêu âm xem là trai hay gái. Nhưng không hiểu sao, cô ta tìm hết lý do này đến lý do khác để từ chối siêu âm. Và cuối cùng tôi đành chịu khuất phục bởi câu nói có vẻ rất hợp lý của cô ta 'Siêu âm làm gì, hại cho đứa bé'. Tôi về Hà Nội và lại chờ đợi”, ông T. kể.
Rồi cũng đến ngày đứa bé chào đời. Cô bồ báo tin vui cho ông T. là ông đã có con trai. Ông mừng hơn bắt được vàng, thu xếp công việc phóng một mạch về Hải Phòng. Ông vào ngay nhà hộ sinh mong được nhìn mặt “thằng bé”.
“Tôi mừng thầm: “Thế là mình cũng có con trai như ai, bọn bạn bè từ nay trở đi sẽ phải chấm dứt cái trò trêu chọc mình chỉ sinh toàn "thị mẹt". Tôi nóng ruột mong cô bồ thay tã cho đứa trẻ, để được nhìn “cái ấy"của nó. Nhưng hình như, cô ta không có ý định thay tã cho con", ông T nhớ lại.
Không chờ đợi được lâu hơn, ông T. phải thốt lên: "Cho anh xem “cục vàng" của con trai anh chút nào". Vừa nói, ông vừa đặt tay lên bụng đứa trẻ định lật chiếc tã ra. Nhưng cô bồ đẩy mạnh tay ông T. ra và trách: "Trời lạnh thế này, anh không sợ con bị cảm sao, thiếu gì lúc xem".
Cô ta vừa dứt lời thì một y tá mặc áo trắng đến xin được bế đứa trẻ về phòng sơ sinh vì đã hết giờ cho con bú.
Ths.Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm xét nghiệm ADN và Công nghệ di truyền
Hai ngày nghỉ cuối tuần sau đó, ông T. nói dối vợ đi công tác để lao về Hải Phòng. Nhưng lần này, ông còn không được gặp con chứ đừng mong xem được "cái ấy" của nó . Lý do thật dễ hiểu: Cô bồ không cho ông T. đến nhà vì sợ "bố mẹ em sẽ trút giận lên đầu anh vì đứa cháu ngoại ngoài giá thú này”.
Thấy ông T. ngán ngẩm thở dài qua điện thoại, cô bồ hứa sẽ bế đứa trẻ đến tận khách sạn, nơi ông ở, để cho ông tha hồ ngắm con, nhưng phải chờ một vài tháng nữa, cho đứa trẻ cứng cáp chút đã.
Không được gặp con, một mình nằm trong khách sạn, ông T. chẳng biết làm gì để giết thời gian bèn đi dạo phố. Ông rẽ vào một sạp báo ngắm nghía. Tình cờ, ông nhìn thấy trên tờ báo có một cái tít rất cuốn hút. "1001 chuyện ở Trung tâm phân tích ADN”.
Lập tức, ông T. nảy sinh ý định đi xét nghiệm ADN để xem đích thị đứa bé có phải là con mình không.
Ông liền gọi cho cô bồ: “Em không cho anh thăm con thì cho anh xin cái cuống rốn của nó để làm kỷ niệm vậy. Vài tuần nữa anh mới về thăm nó được”.
Cô bồ đồng ý ngay vì không biết giá trị của cái cuống rốn có thể xác định được giới tính. Về Hà Nội, ông mang cuống rốn đến Trung tâm xét nghiệm ADN và Công nghệ di truyền với bao nhiêu hy vọng.
Nhưng bây giờ, khi nhận được kết quả xét nghiệm là con gái, ông T. thất vọng tràn trề, cho rằng mình đã nhận cú lừa đau đớn. “Tôi thật không ngờ. Sao cô ta lại có thể đối xử với tôi như vậy chứ. Cô ta định lừa dối tôi đến bao giờ”, ông T. than thở.
Chứng kiến câu chuyện của ông T. bà Nga an ủi: “Có lẽ cô ta sợ anh thất vọng vì đứa trẻ là con gái. Thế nào rồi cô ấy cũng phải nói thật với anh thôi, có lẽ cô ấy muốn chờ một thời điểm thích hợp. Nhưng, con nào thì cũng là con anh ạ, đứa bé chắc chắn là con anh rồi, anh nên có trách nhiệm với cháu và thương yêu cháu. Đừng vì giận mẹ cháu mà quên mất điều đó, tội nghiệp cho đứa bé. Tôi chỉ khuyên anh giải quyết cách gì cũng nên xuất phát từ tình thương dành cho cháu gái vô tội kia…”.
Mảnh đất 2.000 m2 và cuộc chiến không khoan nhượng của 4 đại gia
Một năm sau ngày các con đưa nhau ra tòa, mẹ chồng chị Phượng mất. Tuy nhiên bát hương của bà cũng không được đưa về nhà thờ Tổ - nơi chị Phượng đang trông nom.
">Ngoại tình: Đại gia khát con trai nhận cú lừa đau đớn
- - MV "Khi có em" lôi cuốn khán giả bởi giai điệu nhẹ nhàng, ca từ giàu cảm xúc cùng những cảnh quay đẹp như mơ tại Đài Loan.
Xem video:
Play">Hà Anh tình tứ cùng Hương Giang Idol trong MV Khi có anh