您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Chàng trai 21 tuổi chống chọi với căn bệnh khiến máu chảy không ngừng
NEWS2025-03-31 00:29:06【Thế giới】6人已围观
简介Tuổi thơ gắn liền với bệnh viện21 tuổi cũng là 21 năm V.T.Đ. (ngụ TP.HCM) gắn chặt cuộc sống với bệnhôm nay ngày bao nhiêu âm lịchhôm nay ngày bao nhiêu âm lịch、、
Tuổi thơ gắn liền với bệnh viện
21 tuổi cũng là 21 năm V.T.Đ. (ngụ TP.HCM) gắn chặt cuộc sống với bệnh viện do mắc bệnh Hemophilia (máu khó đông). Căn bệnh khiến Đ. nhập viện thường xuyên nên cũng anh chỉ học hết lớp 1.
Đ. phải vào viện thường xuyên nên vết kim tiêm,àngtraituổichốngchọivớicănbệnhkhiếnmáuchảykhôngngừhôm nay ngày bao nhiêu âm lịch bầm tím vì bệnh trên cơ thể cùng những cơn đau cứng khớp đã khiến anh từng nhiều lần mất niềm tin, muốn đầu hàng số phận. Nhưng rồi Đ. vẫn kiên cường chống chọi với bệnh tật trong bao năm qua.
Trong 21 năm qua, Đ. kiên cường chống chọi với bệnh máu khó đông
“Em cũng không biết mình bị liệt chân phải từ lúc nào nữa. Em chỉ biết là em vẫn đi được một chân mặc dù rất đau. Có hôm cơn đau khiến em ngồi cũng không yên mà nằm cũng chẳng được. Cứ vậy đến năm em 16 tuổi thì cái chân còn lại cũng không thể giữ nổi”, Đ. rưng rưng nói.
Ông V.T.T. (cha của Đ.) cho biết, khi được 3 tháng tuổi, Đ. phát bệnh khi trên cánh tay có vết bầm tím dù không va đập gì. Anh trai của Đ. mất từ lúc 4 tuổi do bệnh máu khó đông và có biểu hiện tương tự như vậy.
Do đó, gia đình vội vã đưa Đ. đi khám và phát hiện cậu cũng bị máu khó đông. Trước đây, kinh tế gia đình đủ ăn, đủ mặc nhưng từ khi Đ. mắc bệnh, khó khăn chồng chất khó khăn.
“Không muốn mất con thêm lần nữa nên khi phát hiện vết bầm, tôi vội vàng đưa con đi thăm khám và bác sĩ chẩn đoán Đ. mắc bệnh di truyền Hemophilia - máu khó đông. Tôi nghĩ nếu trước đây y học tiến bộ như giờ thì có lẽ anh trai của Đ. không ra đi sớm như vậy”, ông T. nghẹn ngào nói.
Trước năm Đ. được 6 tuổi, bệnh máu khó đông không được bảo hiểm y tế chi trả nên cuộc sống gia đình ông T. rơi vào khó khăn. Sau đó vài năm, mẹ của Đ. phát hiện có khối u trong não cần được phẫu thuật.
“Tôi làm nông, mẹ Đ. là giáo viên dạy tiểu học nên cuộc sống chỉ đủ ăn. Bây giờ, cả hai mẹ con đều mắc bệnh nên tôi phải chạy vạy khắp nơi vay mượn”, ông T. giọng chùng xuống.
Bệnh chưa có thuốc điều trị đặc hiệu
Bác sĩ Võ Tấn Đạt, Trưởng Đơn vị Huyết học, Khoa Nội tổng hợp, Bệnh viện quận Thủ Đức, nơi Đ. gắn bó điều trị, cho biết, Hemophilia là bệnh máu khó đông hay còn gọi là bệnh ưa chảy máu do sự thiếu hụt yếu tố đông máu (yếu tố VIII: Hemophilia A, yếu tố IX: Hemophilia B), bệnh di truyền lặn trên nhiễm sắc thể giới tính X, nữ giới mang gen bệnh và nam giới là người biểu hiện bệnh.
“Bình thường, khi bị chảy máu, cơ thể có một cơ chế tự nhiên để cầm máu. Người bị bệnh Hemophilia thiếu yếu tố đông máu nên có thể chảy máu ngay cả khi không chấn thương”, bác sĩ Đạt nói.
Theo bác sĩ Đạt, trên cơ thể bệnh nhân thường thấy tụ máu trong khớp, đám tụ máu trong cơ, chảy máu không cầm ở vết thương… Chảy máu tái diễn tại các khớp hay cơ có thể gây ra biến chứng như teo cơ, cứng khớp, biến dạng khớp dẫn đến tàn tật vĩnh viễn hoặc chảy máu những vị trí nguy hiểm như não, nội tạng...
Ngoài ra, khi xảy ra tai nạn, nếu không được truyền yếu tố đông máu kịp thời bệnh nhân có thể tử vong. Hiện nay bệnh vẫn chưa có thuốc trị, người bệnh phải sống chung với căn bệnh này cả đời.
Mặc dù chưa có thuốc điều trị đặc hiệu nhưng bệnh vẫn có thể kiểm soát. Cụ thể, người bệnh nặng thường xuyên được bổ sung các yếu tố đông máu từ bên ngoài để phòng các cơn chảy máu. Yếu tố đông máu bị thiếu hụt được truyền vào cơ thể qua đường tĩnh mạch.
Người bệnh nhẹ không nhất thiết phải truyền các yếu tố đông máu trừ khi có chỉ định của bác sĩ hoặc khi buộc phải phẫu thuật bởi một bệnh lý khác.
Hemophilia là rối loạn kéo dài suốt cuộc đời và phải phụ thuộc vào yếu tố đông máu thay thế. Với phương pháp điều trị hiện đại, bệnh nhân có khả năng hy vọng vào một cuộc sống tương đối bình thường như người khỏe mạnh.
Tuy nhiên, bác sĩ Đạt cũng lưu ý, phụ nữ là người mang gen bệnh nên con trai của họ có nguy cơ mắc bệnh rất cao. Bởi vậy, phụ nữ trong gia đình (họ ngoại) có người mắc bệnh Hemophilia cần nhận thức đầy đủ về bệnh và nên đi khám để được tư vấn, tầm soát các bệnh di truyền trước hôn nhân và trước khi sinh con.
Bên cạnh đó, nếu trẻ bắt đầu tập đứng hay tập đi có những va đập nhẹ dẫn tới biểu hiện xuất huyết dưới da hoặc chảy máu môi, lưỡi, cha mẹ cần đưa trẻ đến bệnh viện thăm khám để phát hiện bệnh sớm và điều trị kịp thời.
Mộc Khuê

6 giây có 1 người tử vong vì căn bệnh đáng sợ hơn ung thư
Tiến sĩ, bác sĩ Nguyễn Bá Thắng cho biết, khi có các dấu hiệu “Méo miệng, ngọng nói hãy gọi ngay cấp cứu luôn đừng chờ” bởi đó là những dấu hiệu đầu tiên của đột quỵ.
很赞哦!(29766)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Zrinjski Mostar vs Sloboda Tuzla, 22h30 ngày 28/3: Khó có cách biệt
- Các hãng sản xuất PC “phản đòn” trong kỷ nguyên di động
- iPad 5 được sản xuất hàng loạt từ tháng 7/2013
- Digital Trend và Forbes đánh giá ASUS ROG G750JX xuất sắc
- Nhận định, soi kèo Unirea Slobozia vs Petrolul Ploiesti, 22h30 ngày 28/3: Khách tự tin
- Nhân sự làng game đang biến động
- Moto X chính thức ra mắt, cho phép người dùng tự 'thiết kế'
- Moto X chính thức ra mắt, cho phép người dùng tự 'thiết kế'
- Nhận định, soi kèo Fagiano Okayama vs Yokohama F. Marinos, 10h55 ngày 29/3: Bắt nạt tân binh
- Thêm một game di động Việt do VNG sản xuất ra mắt
热门文章
站长推荐
Soi kèo phạt góc Brighton vs Nottingham, 0h15 ngày 30/3
Máy tính bảng là nguyên nhân khiến thị trường PC trở nên thảm hại. Ảnh: Internet>> Doanh số PC sụt giảm kỷ lục: lỗi ở Windows 8!/ Các hãng sản xuất PC “phản đòn” trong kỷ nguyên di động/ Công nghiệp PC tìm đường sống từ thiết kế đột phá
Không có dấu hiệu nào cho thấy đà suy giảm trong thị trường PC sẽ chậm lại. Thực tế, nó ngày càng diễn biến tệ hơn.
Theo hãng nghiên cứu Gartner, lượng PC xuất xưởng toàn thế giới giảm xuống còn 76 triệu máy trong quý II/2013, giảm 10,9% so với cùng kỳ năm 2012. Đây là quý thứ 5 liên tiếp lượng sản phẩm xuất xưởng giảm, đánh dấu giai đoạn suy thoái dài hơi nhất trong lịch sử ngành PC.
">Thị trường PC tụt dốc không phanh
"Với dung mạo và dáng vóc của Tần sư tỷ cho dù là nhìn thôi cũng đủ để khiến người ta mãn nguyện, không biết rốt cuộc trong đầu tên kia chứa cái quái gì thế. "
Trong các giảng viên, Tần Y là giảng viên nổi tiếng nhất, không ai sánh bằng, còn về nguyên nhân, chỉ cần nhìn nàng là hiểu, không biết bao nhiêu người tôn sùng là nữ thần, giảng đường của nàng luôn chật kín.
Ngủ trong giảng đường của Tần Y? Thật quá xem thường nữ thần rồi.
Tần Y bước rất nhẹ, tới bên người thiếu niên không hề phát ra tiếng động, nàng đứng trước bàn nhìn gương mặt đang ngủ say, vẻ đẹp của nàng phủ lên một lớp sương lạnh.
"Diệp Phục Thiên." Một âm thanh êm ái phát ra nhưng không phải là từ Tần Y mà là từ sau lưng Diệp Phục Thiên.
Đang ngủ nghe được có người gọi mình, Diệp Phục Thiên động đậy, hai tay ôm đầu từ từ mở mắt, đập vào ánh mắt mông lung là núi non phập phồng.
"To quá." Diệp Phục Thiên không kiềm được khẽ nói, thanh âm của hắn rất nhẹ như đang thì thầm nhưng trong hoàn cảnh yên tĩnh lúc này, thanh âm quá đột ngột, chỉ trong nháy mắt, rất nhiều ánh mắt ngưng đọng lập tức hóa thành phẫn nộ.
"Hắn dám… ngang nhiên xem thường Tần sư tỷ? "
"Tên tiểu tử vô liêm sỉ này thật khốn kiếp!" Từng ánh mắt phẫn nộ như hóa thành lưỡi kiếm khiến Diệp Phục Thiên rùng mình, hình như có gì đó sai sai, hắn nhìn lên thấy một gương mặt tinh xảo như ngọc nhưng tràn đầy lửa giận.
"Ủa…" Diệp Phục Thiên sầm mặt, tại sao là Tần Y? Người gọi hắn không phải Tình Tuyết sao?
Hắn quay đầu nhìn qua liền thấy một thiếu nữ mười lăm tuổi đang trợn mắt nhìn hắn.
Diệp Phục Thiên nhìn lướt qua thiếu nữ thầm mắng một tiếng, thảm rồi, thảo nào có điềm không lành.
"Tần sư tỷ, ta…" Diệp Phục Thiên đang muốn giải thích.
"Diệp Phục Thiên." Tần Y lạnh lùng cắt lời hắn, nói: "Học cung Thanh Châu thành lập trong hoàn cảnh nào?"
Hiển nhiên Tần Y muốn lảng tránh chuyện xấu hổ lúc nãy nên mới chuyển đề tài nhưng lửa giận trong lòng nàng lúc này Diệp Phục Thiên có thể cảm nhận rõ ràng, hắn thậm chí mơ hồ cảm giác được từng luồng kiếm khí phát ra từ Tần Y, sắc bén đến xương, đâm hắn đau từng tấc da thịt.
"Ba trăm năm trước, Đông Hoàng Đại Đế thống nhất Đông Phương Thần Châu, hạ lệnh cho các chư hầu trong thiên hạ sáng lập học cung, hưng thịnh võ đạo, học cung Thanh Châu được sáng lập trong hoàn cảnh này." Diệp Phục Thiên đáp, đương nhiên những gì hắn nói đã được chính sử ghi lại, trong dã sử của gia tộc hắn còn thấy một cái tên khác tồn tại nhưng đó là tên cấm kỵ không được phép đề cập.
"Tu hành có những hệ nào?" Tần Y lại hỏi.
">Truyện Phục Thiên Thị
">Truyện Dũng Khí Được Yêu Thương
Nhận định, soi kèo Fulham vs Crystal Palace, 19h15 ngày 29/3: Derby kịch tính
"Đáng chết, mau buông nàng ra, nếu ngươi dám thương tổn nàng một chút nào, ta nhất định để cho cả Tiên giới của ngươi chôn cùng." Nam tử một thân trường bào trắng như tuyết, sa y bạch sắc càng làm hắn thêm phiên nhiên như tiên, khí chất lại hoàn toàn không tương xứng với vẻ mê hoặc lòng người, mái tóc dài ngân sắc bay lượn theo gió, tuấn mỹ như thần biểu tình trên mặt lại băng lãnh như cốt, toàn thân tản ra khí phách cương quyết bướng bỉnh.
"Bản quân sợ ngươi sao, người tới, lập tức hành hình."
"Dừng tay!" Khuôn mặt tuấn mỹ của nam tử bởi vì tức giận trở nên vặn vẹo, cho dù hắn có thể lật tay làm mây úp tay làm mưa, nhưng lúc này tính mạng nữ nhân hắn yêu lại bị người khác khống chế trong tay, đây là xương sườn mềm duy nhất của hắn, hắn hoàn toàn không thể làm gì, môi mỏng mím chặt, bắt đầu lần thỏa hiệp đầu tiên trong đời: "Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?"
"Túc Ly Mị, không ngờ ngươi cũng có hôm nay, không ngờ ngươi cũng rơi vào trong tay bản quân. Ha ha ha, hiện tại bản quân ra lệnh ngươi, lập tức tự hủy nguyên thần, Tử Huyên tự nhiên sẽ bình yên vô sự, mọi người trong yêu ma giới của ngươi ta cũng sẽ để bọn họ an toàn rời đi." Đấu mấy vạn năm, hắn muốn chinh phục, bất quá là do người nam nhân trước mắt này. Nếu không có hắn, giới yêu ma đã thành nam bè bảy mảng.
"Mị, đừng!" Nữ tử tử y không mảy may sợ hãi lệ khí dưới Tru Tiên Đài: "Ta không đáng giá để chàng làm như vậy, không đáng giá!"
">Truyện Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng
Truyện Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt
“Máy khử rung tim chuẩn bị!”
“Một lần nữa!”
…
Ý thức Anh Vũ đang biến mất.
Hắn đoán mình phải chết thật rồi.
Đối mặt với cái chết, hắn cũng không sợ hãi gì mấy. Hắn đã quá mệt mỏi rồi, cái chết với hắn cũng có thể xem như một dạng giải thoát đi.
Từ sau khi cha mẹ qua đời, hắn bản thân không vợ không con.
Làm công ăn lương cả đời, tầm thường mà sống rồi tầm thường chết đi, đó chính là số phận của hắn.
Ở thế giới này đã không còn vướng bận gì nữa rồi.
Hắn đã sớm chuẩn bị đón nhận cái chết.
"Cứu một mạng người mà chết, ta cũng coi như chết một cách anh hùng đi."
"Cứ thế này mà đi thật sao, liệu còn ai sẽ nhớ đến mình hay không...?'"
"Mèo con đần độn à, ta không về được rồi, phải tự chăm sóc cho bản thân đây...."
"Mệt quá, buồn ngủ quá, thật sự muốn ngủ..."
"Nếu có kiếp sau, ta..."
Bên ngoài, tiếng thét gào của bác sĩ dần nhỏ lại, ý thức hắn càng lúc càng mơ hồ rồi chìm vào vực sâu vô tận.
…
Nam Lĩnh.
Việt quốc.
Hồng Châu phủ thành.
Mùa đông mưa rơi như hoa trắng bay đầy trời.
Cảnh vật tiêu điều lạnh giá, cả đường lớn không 1 bóng người.
Trái ngược hẳn với bên ngoài, Đỗ Phủ lại rất tất bật, ở hậu đường đám gia nô trong phủ chạy qua chạy lại. Tiếng thét lớn từ phòng ngủ vọng ra khiến đám người giật mình đôi chút rồi lại càng khẩn trương chạy tới đưa đồ cho đám tỳ nữ mang vào phòng.
Ngoài cửa phòng có người trung niên, thân khoác cẩm bào, mày rậm mặt vuông, vóc dáng cương nghị rất có tướng, tuổi chừng 35-36. Y đang chắp tay sau lưng, đi tới đi lui, lộ vẻ sốt ruột, toan lao vào phòng mấy lần nhưng luôn bị cản lại.
"Rặn đi nào phu nhân, mạnh lên nào."
"Sắp ra rồi, ra tới nơi rồi."
"....."
Tiếng hét của phu nhân cùng tiếng của bà đỡ vang vọng ra càng làm cho người trung niên bên ngoài lo lắng hốt hoảng, thân như trên đống lửa không thể dừng lại 1 chỗ.
Xa xa có một lão nhân mang theo hòm thuốc vội vàng tiến đến.
"Dương y sư, ngài đã tới...."
Người trung chắp tay chào hỏi
"Tri phủ đại nhân hữu lễ, vừa nghe tin phu nhân hạ sinh, ta liền lập tức tới...."
Lão y sư đáp lại. Thì ra người trung niên này chính là Quan Tri Phủ Hồng Châu.
Hắn đang định nói gì đó thì đúng lúc đấy....
"Hạ sinh rồi, lão gia. Phu nhân hạ sinh rồi, là một công tử!"
Tiếng vú em vọng từ khuê phòng vang ra!
"Là con trai, Đỗ Tướng ta có con trai rồi..."
Người trung niên tên gọi Đỗ Tướng vui mừng hớn hở, quay sang nhìn lão y sư. Lão y sư cũng mỉm cười đáp lại, tay vuốt chòm râu bạc, toàn thân hiện ra vài phần tiên phong đạo cốt.
"Chúc mừng Tri Phủ đại nhân có người kế hậu."
Cửa phòng mở ra, Vú nuôi già tay ôm 1 bọc, bên trong là 1 đứa nhỏ sơ sinh, kỳ lạ là đứa nhỏ kia im lìm, không có khóc!
">Truyện Lý Triều Loạn Thần Tặc Tử