您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Soi kèo phạt góc Macarthur vs Brisbane Roar, 11h ngày 5/3
NEWS2025-04-23 09:44:04【Thế giới】6人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 04/03/2023 05:15 Kèo phạt góc lịch thi đấu bóng đá vô địch quốc gia đứclịch thi đấu bóng đá vô địch quốc gia đức、、
很赞哦!(1342)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Stromsgodset vs Brann, 22h00 ngày 21/4: Tự tin trên sân khách
- Truyện Độc Y Xấu Phi
- Truyện Nghề Đóng Vai Phản Diện
- 7 quy tắc bất thành văn trong giới game thủ
- Nhận định, soi kèo Karbalaa vs Al Qasim, 21h00 ngày 22/4: Khó tin cửa trên
- Trải nghiệm Flappy Bird
- Cộng đồng Audition một lòng hướng về biển Đông, thể hiện tình yêu đất nước
- Truyện Thôi Miên Sư Đích Tính Phúc Sinh Hoạt
- Nhận định, soi kèo AC Milan vs Atalanta, 1h45 ngày 21/4: Đế chế lụi tàn
- Chùm ảnh cosplay lung linh dễ thương tháng 5
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo AEK Larnaca vs AC Omonia, 23h00 ngày 22/4: Đại chiến top 3
- -------------------------
Diêu Đỉnh Tùng làm nghề kinh doanh Y- Dược, mở tiệm thuốc, mạng lưới toàn quốc.
Từ khi tốt nghiệp đại học Y khoa S liền tự chủ gây dựng sự nghiệp, anh cả học chuyên nghiên cứu, chị hai anh ba hùn vốn thừa kế việc buôn bán dụng cụ y tế từ cha, còn ông tự lập nhà thuốc riêng. Ngay từ đầu việc buôn bán không hề dễ dàng nhưng cũng may nhà thuốc và dụng cụ chữa bệnh đều có quan hệ với bác sĩ và bệnh nhân, công thương, Cục quản lý thuốc bên kia đều được người nhà lót đường giúp đỡ, 20 năm qua sự nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng xem như thành công, không có chết đuối hay ngã xấp mặt như rất nhiều người bắt đầu lập nghiệp.
Nhận được điện thoại của cháu gái, Diêu Đỉnh Tùng liền mời thư ký của viện trưởng bệnh viện tỉnh ăn bữa cơm. Thư ký họ Lưu cùng Diêu Đỉnh Tùng xem như là người quen cũ, trong tay ông ta còn cầm 1% cổ phần xí nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng.
Thư lý Lưu vừa nghe cháu gái của Diêu tổng muốn tìm một giường ở bệnh viện của mình, không nói 2 lời liền đồng ý.
"Lão Diêu à, anh nói anh khách khí với tôi làm gì, chuyện muốn một cái giường bệnh, ngày mai tôi sẽ cho anh một phòng bệnh VIP, thủ tục chuyển viện của bệnh nhân kia chỉ cần trực tiếp mang vào là được." Thư ký Lưu cười nói, oán trách Diêu Đỉnh Tùng khách khí với hắn.
Diêu Đỉnh Tùng nói lời cảm ơn, chạm ly với thư lý Lưu:
"Thư ký Lưu, anh không biết cửa bệnh viện Tỉnh của các anh cao thế nào đâu, dù mang cà kheo vẫn không thể nhảy vào được, nếu không sao tôi có dịp đi cầu anh chứ?"
Thư ký Lưu khoát khoát tay:
"Lão Diêu, lời này của anh quá khách khí! Cửa dù cao tới đâu cũng có thể vào, anh xem anh nói với tôi lời này là không đúng rồi!"
"Phải phải, vậy còn không dựa hoàn toàn vào anh Lưu sao." Diêu Đỉnh Tùng rót thêm cho hắn ly rượu.
"Khách khí quá!" bí thư Lưu cau mũi, nhìn trái nhìn phải một cái, tiến sát lên trước nhỏ giọng nói, "Anh Diêu, vài ngày trước toa thuốc đưa cho bên anh ở nhà thuốc đã phê duyệt xong chưa?"
Đôi con ngươi của Diêu Đỉnh Tùng không ngừng chuyển động, đơn thuốc kia là do thư ký Lưu cùng 2 lãnh đạo khác trong bệnh viện kê. Con số trong đó cùng thực tế không khớp, bảng giá hoàn toàn là giả, thực sự đưa vào nhà thuốc căn bản không có mắc như những cái giá kia, nhà thuốc làm báo cáo xx, số tiền chênh lệch ở giữa Diêu Đỉnh Tùng cùng 3 người kia chia 3:7.
Hắn cúi đầu sát tới, đưa tay che miệng nói nhỏ vài câu bên tai thư ký Lưu, thư ký Lưu ban đầu có vẻ giằng co, biểu hiện nghi ngờ nhưng nghe đến cuối cùng thì mặt mày rạng rỡ, ha ha vỗ vỗ lên vai Diêu Đỉnh Tùng:
"Diêu Tổng quả là bạn tốt."
Diêu Đỉnh Tùng cười nhạt, ngồi trở lại, bả vai không tự chủ được run run.
Hắn nghiêm mặt nói:
"Chuyện thư ký Lưu giao phó, chúng tôi nhất định dốc hết sức ứng phó."
Thư ký Lưu cười tủm tỉm, giơ ly rượu chứa chất lỏng đỏ đỏ:
"Diêu tổng, hợp tác vui vẻ!"
"Hợp tác vui vẻ!" Diêu Đỉnh Tùng cầm ly rượu chạm vào ly kia.
Bởi vì bên Diêu Đỉnh Tùng an bài ổn thỏa hết nên mẹ của Thư Nhan rất nhanh liền được chuyển vào bệnh viện Tỉnh.
Mời được bác sĩ chuyên khoa nổi tiếng ở bệnh viện Tỉnh, thư ký Lưu cũng đặc biệt căn dặn bên khoa dùng những thiết bị và thuốc tốt nhất cho mẹ Thư, chi phí ghi cho hắn. Đó là tiền Diêu Đỉnh Tùng gởi vào tài khỏan của hắn lúc Diêu Đỉnh tùng mời khách, còn nói hết thảy chi phí của bệnh nhân kia đều do hắn thanh toán.
Cái kiểu buôn bán vừa có thể kiếm tiền vừa có thể ban ơn lấy lòng người khác thư ký Lưu thích nhất cũng chưa từng bỏ.
Ngày mẹ Thư chuyển vào phòng VIP thư ký Lưu có đánh tiếng 'Bệnh viện luôn quan tâm bệnh nhân" còn mang theo giỏ trái cây, ôm hoa tươi đi thăm bà. Lúc thư ký Lưu xuất hiện ở phòng bệnh của mẹ Thư, không riêng gì người nhà họ Thư cùng Diêu Thư Hàm bất ngờ mà cô y tá nho nhỏ truyền dịch cũng sửng sốt.
Diêu Thư Hàm là người đầu tiên kịp phản ứng, cười cười nghênh đón:
"Là chú Lưu! Con nghe tiểu thúc thường nói tới chú, nói chú y thuật cao minh, có bàn tay vàng."
"Ha ha, là chuyện mấy năm trước rồi!" thư ký Lưu vuốt vuố mái tóc bóng loáng của mình, nói "Chú Lưu của con không còn phẩu thuật nhiều năm rồi, lão Diêu cũng thực là, chuyện năm xưa cứ nhắc mãi, chậc chậc--", ánh mắt của hắn rơi lên người Diêu Thư Hàm, con mắt híp thành một đường, "Con chính là Hàm Hàm, thực sự là nữ nhân mười tám liền thay đổi thành đại cô nương rồi!"
Cô y tá nho nhỏ đổi hết túi dịch liền vội vàng thu dọn ống tiêm băng gạt chạy ra khỏi phòng bệnh, trong bệnh viện có một nội quy bất thành văn, chuyện riêng của lãnh đạo biết càng nhiều chết càng thảm....
"Ai ai, thật xinh đẹp, chậc chậc." thư ký Lưu đưa tay vỗ vỗ lên cánh tay Diêu Thư Hàm, "Thật xinh đẹp."
Ngồi trên giường bệnh đổ nước ấm cho mẹ mình Thư Nhan chợt quay đầu lại, vừa vặn đem cái màn kia đặt trong mắt.
Mẹ kiếp.
Thư Nhan quẹt mũi, con mẹ nó cái mùi keo xịt tóc. Cô liếc nhìn cái đĩnh bụng tướng quân kia, cười rộ lên chiếc cằm đôi của lão nam nhân kia run run, chỉ cảm thấy chán ghét muốn nôn ra, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chặt cái móng heo vừa chạm vào tay của cục cưng nhà cô đem cho chó hoang gặm!
Diêu Thư Hàm không lên tiếng, đè xuống cảm giác chán ghét trong lòng, trên mặt vẫn cười:
"Mẹ của bạn thân thể không tốt, nghĩ đến bệnh viện tỉnh điều kiện tốt chuyển qua cũng nhanh, làm phiền tới chú rồi."
"Không phiền không phiền, chú và lão Diêu là bạn cũ, con xem con, còn nhỏ liền giống tiểu thúc của con khách khí như vậy!" thịt mỡ núc ních trên mặt hắn, cười cười còn xoa chóp mũi nhỏ nhắn của Diêu Thư Hàm.
Diêu Thư Hàm nhỏ bé không thể kháng lại chỉ có thể cau mày, lui ra sau hai bước.
Lui được bước thứ 2 liền đụng vào lòng ngực mềm mềm, nhìn lại, là Thư Nhan.
"Vị tiên sinh đây, cảm ơn ngài." Thư Nhan híp mắt cười, một tay ôm lấy Diêu Thư Hàm, làm ra tư thế như chị em tốt, "Ít nhiều nhờ nhà Thư Hàm mới nhận được sự giúp đỡ của ngài."
Ba Thư đang giúp vợ mình uống nước, không tiện đưa tay ra, ông cảm kích nói:
"Lãnh đạo, thực sự làm phiền ngài, cảm ơn, cảm ơn."
Mẹ Thư trong họng ê a ra tiếng, cũng muốn nói gì đó, nhưng nửa ngày cũng không thể nói được một câu hoàn chỉnh, ba Thư không nhìn nổi liền nói:
"Được rồi, tôi biết rồi, bà cũng muốn cảm ơn lãnh đạo, nhiều người như vậy đều giúp bà nói, bà đừng lo lắng."
Được nhiều người trong phòng nói cảm ơn thư ký Lưu rất hưởng thụ, hắn rộng lượng vung tay:
"Aizz, đây là bệnh viện, tuy là tôi thăng lên làm thư ký cho viện trưởng nhiều năm rồi nhưng tôi vẫn là một bác sĩ, trong lòng lúc nào cũng nghĩ cho bệnh nhân."
Ba Thư thở dài, nói: "Lãnh đạo thực sự là bác sĩ nhân ái, mấy năm nay bác sĩ tốt như ngài không còn nhiều." ông nhìn người bạn già của mình xúc động nói "Bà à, xem ra vận khí của bà rất tốt."
Thư ký Lưu cười nói:
"Mong cho bà ấy sớm hồi phục. Công việc của tôi còn khá bận, hôm nay tôi đi trước, rảnh rỗi sẽ trở lại thăm mọi người."
Diêu Thư Hàm đi tiễn ông ta:
"Chú Lưu đi thong thả, có cơ hội con mời chú ăn cơm."
Thư ký Lưu quay đầu cười, nhéo mũi Thư Hàm:
"Được, gọi cả Diêu tổng cùng đi."
"Dạ..." khóe miệng Diêu Thư Hàm kéo kéo thành nụ cười cười, vừa xoay người đã bị ai đó dùng sức nắm lấy cổ tay, dưới chân lảo đảo. Cô vội ổn định lại, nén giọng hét lên với Thư Nhan: "Chị làm gì hả!"
Ánh mắt Thư Nhan có điểm trầm, siết chặt tay, kéo Thư Hàm hướng về phía nhà vệ sinh ở hành lang, đem người ta đẩy mạnh vào một gian phòng, đóng cửa, đè người ta xuống liền hôn.
"Ưm... ưm..." Diêu Thư Hàm 'ưm ưm', trên mặt hơi đỏ đỏ, giơ tay vòng qua lưng Thư Nhan.
">Truyện Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài!
Phát biểu tại Computex 2014, triển lãm máy tính lớn nhất châu Á, ông Nick Parker, Phó Chủ tịch phụ trách đối tác OEM, cho biết: “Chúng tôi sẽ đạt được các mức giá cạnh tranh cho thiết bị 7, 8, 10 inch. Chúng sẽ khiến bạn bất ngờ. Năm ngoái, chúng đáng giá 300, 400, 500 USD song năm nay chúng chỉ còn 100, 200 hay 300 USD”.
Ông cũng tiết lộ một số điện thoại Windows Phone sắp được bán với giá dưới 200 USD tại vài thị trường nhất định trong năm 2014.
Động thái giảm giá gấp của các thiết bị Windows là hợp lý khi Microsoft đang nỗ lực giành thị phần trên thị trường di động, nơi đang bị Google và Android thống trị.
">Giá smartphone, tablet Windows sắp giảm chóng mặt
Kha’Zix tiếp tục bị giảm sức mạnh ở phiên bản lần này và chịu chung số phận với vị tướng có hình dáng chú bọ ngựa là Gragas cùng Kassadin. Sau khi gia tăng giáp phép từ kĩ năng Quả Cầu Hư Không, Kassadin đã trở nên quá bá đạo trong các trận đấu và Riot Games buộc phải sửa lại kĩ năng này để hạn chế bớt sức mạnh của Kassadin. Kha’Zix lại là 1 câu chuyện khác bởi dù có thay đổi theo hướng nào, người chơi vẫn tìm được những cách chơi khác nhau để tối ưu hóa sức mạnh của Kha’Zix và lần này, khả năng nhận diện mục tiêu đơn lẻ của Sát Thủ Hư Không đã bị giảm đi, đồng thời Kha’Zix phải chờ 2 giây giữa những lần kích hoạt liên tục. Về phía Gragas, dù chỉ là những thay đổi rất nhỏ như phạm vi tác dụng của Lăn Thùng Rượu hay Thùng Rượu Nổ, những động thái của Riot Games vẫn cho thấy rằng nhà sản xuất đang nhìn nhận Gragas như “1 vị tướng đang có phần mạnh hơn những vị tướng khác”.
">Tổng quan phiên bản Liên Minh Huyền Thoại 4.7
Nhận định, soi kèo Saint
Bộ ảnh cosplay dưới đây do 2 nữ Coser nổi tiếng của Trung Quốc thực hiện, sẽ là cái nhìn toàn diện nhất về nhân vật đặc sắc này:
Bảo Ninh
">Nàng Tô Mị xinh như mộng trong Tiên Kiếm 2
Lúc đọc xong liền vào bình luận rằng: " truyện như cứt, mẹ nam chính thụ bạch liên hoa chết mẹ luôn, vậy mà lại được đám công yêu điên cuồng, còn thụ phụ thì con mẹ nó không phải bạch liên hoa cũng bị gắn cho cái mác bạch liên hoa sau đó chết một cách vô lí "
Y lại gõ tiếp: " Má nó chắc tác giả cũng chính là bạch liên hoa, chuyên đi dựt chồng người khác để viết nên nó nhỉ ", và ngay sau khi được gửi công khai liền một đống cái bình luận vang lên
1: " Này ăn nói cho đàng hoàng, có đọc là may rồi, còn ý kiến ý cò "
2: " Ê đồ điện kia, không muốn đọc thì cút, đâu cần phải nói ra ác ý vậy đâu "
">Truyện Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia Đè
"Lúc nãy Như Tần nương nương múa một đoạn như tiên tử giáng trần khiến lòng người say đắm. Ai lại dám chê bai đây chứ." Miệng vừa nói mắt lại liếc nhìn Hoàng Vi cạnh bên cạnh Tề Giai Nguyệt rồi cuối người lơ đi ánh mắt của kẻ ấy.
Kể từ lúc Lạc Anh xuất hiện đến già cả khán đài dường như đã im bặt. Tuy có vài lời dị nghị bàn tán nhưng cũng chẳng được bao lâu bởi lẽ ai chẳng biết thánh thượng trên kia sủng ái Bạch Lạc Anh. Tốt nhất vẫn là không nên lời ra tiếng vào.
Viên quan văn ban nãy thấy tình cảnh có vị gượng gạo nên bèn nói cài câu để lấy lại không khí ban nãy.
"Bạch thái y nói đúng, Như Tần nương nương có tài năng hiếm có hơn người. Ta kính nương nương một chung."
Nói rồi y nâng ly rượu lên mà uống cạn, Tề Giai Nguyệt cũng theo vậy mà vui vẻ đáp lại.
Thoáng một chốc đã qua hai canh giờ tiệc cũng đã tàn người cũng đã tản. Đến cuối cùng chỉ còn hai nam nhân lặng đứng nhìn nhau mãi bên hổ Vọng Nguyệt mà chẳng cất tiếng nên lời.
"Anh Nhi...Lạc, Lạc Anh. Sao ngươi lại tránh mặt trẫm bấy lâu nay? Có phải trẫm làm người giận rồi không...?
Hoàng Vi nhìn bóng lưng của người trước mặt nhất thời không kiềm được lòng mà vòng tay từ sau ôm hờ lấy vòng eo nhỏ rồi lại đặt cằm trên hõm vai người ấy. Mùi đàn hương dịu nhẹ quen thuộc trên người Lạc Anh cũng theo đó mà thoáng qua khoan mũi hắn. Bấy lâu nay hắn đã chán ghét cảnh son phấn nồng nàn chốn hậu cung mà đây chính là thứ hắn cần. Chút mùi hương dịu nhẹ của người ấy mà thôi.
">Truyện Trăng Tròn Vừa Lúc Hoa Đã Tàn